- Cô Bắc là em họ rất xa của bố vợ tao, nên tao ăn theo chỗ đó, gọi là cô. Chẳng biết cô Bắc nhà tao bao nhiêu tuổi , mười mấy hai mươi năm trước cũng thấy cô y hệt bây giờ, không trẻ mà cũng đéo thèm già. Cô ấy mới lấy chồng lần 3 vài năm nay, chuyện này xóm ngõ lạ đék, cơ mà để tao kể cho mà nghe chuyện nhà cô ấy hôm nay, tao chứng kiến.
Sáng sớm nay, lúc đang giặt quần áo cho vợ tao trong nhà tắm, tay thì bám đầy xà phòng, định bụng nhào xong ngâm đó. Ị phát đã, xong rồi giặt tiếp, bỗng vợ gọi:
- Anh ơi! sang nhà cô Bắc mua cho em bịch sữa TH true MILK.
- Tôi đang giặt quần áo, cô đi sang mà mua.
- Anh cãi tôi đấy hả? bỏ lại đã, nhanh đi đi, rồi về ngay mà giặt quần áo, xong rồi còn đi chợ nấu cơm, tôi nhổ hết lông nách mà chưa có cơm ăn thì đừng có trách.
Tớ ngoan ngoãn vào ngăn kéo lấy tiền và thất thểu sang cửa hàng cô Bắc.
Nhà cô Bắc như cái siêu thị ấy, cái gì cũng có. Từ cái kim sợi chỉ cho đến cái cuộn giấy vệ sinh, đôi dép lê hay con dao cái thớt, mớ rau quả trứng Úm ba la cái gì cũng có. Vì vậy mà cửa hàng nhà cô Bắc hơi chật chội tý, cơ mà rất là đông khách. Nghe nói nhà cô ấy rất giàu. Giầu do làm ăn chính đáng thế này tốt quá. Ngày ngày cửa hàng nhà cô khách ra vào nườm nượp. Họ mua đủ thứ từ mớ rau quả trứng cho đến những cái lớn lao hơn. Nói chung là công việc làm ăn buôn bán thuận lợi. Nhưng có vẻ do đắt hàng quá hay sao, mà cô Bắc hay bị stress.
- Cô Bắc ơi bán cho cháu bịch sữa TH true MILK. Đang loay hoay ghi ghi chép chép cái gì đó, cô Bắc nhíu mày gọi với ra ngoài
- Ông Quỷnh!
- Cái gì?
- Làm đéo gì ngoài ấy thế, vào lấy hàng cho khách.
- Từ từ đã đang đếm trứng.
- Có mấy quả trứng mà đếm mãi, đếm đéo gì lâu thế? Bán hàng mà cứ thủng thẳng, lần như sẩm ấy, hết mẹ nó ngày. Cô Bắc vừa nói dứt câu lại cắm đầu ghi chép tiếp.
- Chờ ông ấy tý ông ấy vào ngay giờ.
Chú Quỷnh it hơn cô Bắc đến hơn mười tuổi, cơ mà phụ thuộc cô Bắc mọi nhẽ nên cam chịu vậy. Mà cũng không ai như chú Quỷnh biết cô Bắc là cao thủ Karatedo mà vẫn cứ lao đầu vào. Cứ mỗi lần nghe cô Bắc to tiếng là mọi người lại xem, nghe ngóng và chờ đợi cô ấy thượng đài ...Hihi!
Cô Bắc hay mọi người còn gọi là cô Bắc Cọp. Có thể vì cô ấy tuổi Dần, cầm tinh con cọp.
Dường như đối với cô Bắc, chẳng có gì ở đời làm cô ấy sợ. Ngược lại Những người biết cô Bắc hoặc mới chỉ nghe tiếng đã ngại cô ấy rồi. Nghe nói, cô ấy đi đến đâu, chó đang sủa thấy cô ấy cũng im bặt và bỏ chạy. Kinh thật. Đúng như cọp ấy! Cơ mà cái tên Bắc Cọp không phải vì vậy mà bọn trẻ, cả trẻ lớn và trẻ con gọi cô ấy.
Cái đại danh Bắc Cọp là do ông chồng trước của cô ấy mà ra, ông ta cũng là Hảo hán một thời. chẳng hiểu vì đâu hai vợ chồng cãi nhau, thế là ông ấy lao vào tát cô Bắc mấy phát. Điên tiết cô Bắc xuống tay chộp ngay ''bộ hạ'' của ông ta, nghiến răng mà bóp. Ông chồng cô Bắc phải khóc lóc xin tha. Bắc Cọp là cái tên của cô Bắc được dân làng tôn vinh từ đó. Hihi!
Hóa ra Bắc Cọp là uyển ngữ được hiểu theo kiểu nói lái.
Bình thường không có chú Quỷnh ở đây thì cô Bắc làm hết, nhanh nhẹn và đâu vào đấy, cô vẫn cười tươi. Còn chú Quỷnh từ ngày nghỉ lái xe tải đến giờ thường xuyên phụ cô bán hàng. Cứ ngỡ cô Bắc Cọp có chồng hỗ trợ thì phải biết ơn chồng, phải nết na nền nã hơn, đằng này đéo hiểu sao... Chẹp! cũng là đàn ông với nhau, tao thấy thương chú Quỷnh. Nhìn ông ấy lớ nga lớ ngớ, tìm cái nọ bỏ cái kia khi bán hàng, mà thôi chẳng dám giục. Cơ mà mình buồn ị, ngay từ khi còn ở nhà, vợ giục quá , cứ thế là chạy giờ càng buồn chứ. Vì thương chú Quỷnh nên tao nhún mình vài cái nén cứt. Chú Quỷnh ơi cố lên! Ôi thế mẹ nào mà khi nhún mình hông của tao cọ vào cái bàn cô Bắc đang ghi. Cô ấy đoán tao sốt ruột nên gầm lên ;
- Quỷnh!!! Nghe cái tên chú ấy, ai lại đặt cái tên khó gọi thế, đến mình cũng phát điên lên, bảo sao cô Bắc Cọp cứ rống lên chửi chú suốt ngày. Có khi gọi tên chú ấy đau cả mồm, cũng đủ phát ốm.
- Có!
- Vào lấy sữa cho khách, làm đéo gì mà lần mãi thế...! chữ "thế" được phát ra trong trường hợp hai hàm răng cắn chặt của cô Bắc!
Chú Quỷnh ngẩng đầu lên nhìn tao như nhìn kẻ thù. Tay chú ấy đang cầm con dao nhỏ cứ như muốn lao đến đâm chết mẹ con vợ lăng loàn, sau đó đâm tao một phát vì tao là nguyên nhân làm chú ấy khó chịu. Sau đó chú ấy tự kết liễu đời mình... Mà khổ nỗi tao có giục chú ấy đâu. Tao đang thương chú ấy vãi cả ra bây giờ. Chú Quỷnh đang hiểu lầm tao trầm trọng.
- Cái kính đâu rồi nhỉ...?
- Quỷnh!!! Nghe cái tên chú ấy, ai lại đặt cái tên khó gọi thế, đến mình cũng phát điên lên, bảo sao cô Bắc Cọp cứ rống lên chửi chú suốt ngày. Có khi gọi tên chú ấy đau cả mồm, cũng đủ phát ốm.
- Có!
- Vào lấy sữa cho khách, làm đéo gì mà lần mãi thế...! chữ "thế" được phát ra trong trường hợp hai hàm răng cắn chặt của cô Bắc!
Chú Quỷnh ngẩng đầu lên nhìn tao như nhìn kẻ thù. Tay chú ấy đang cầm con dao nhỏ cứ như muốn lao đến đâm chết mẹ con vợ lăng loàn, sau đó đâm tao một phát vì tao là nguyên nhân làm chú ấy khó chịu. Sau đó chú ấy tự kết liễu đời mình... Mà khổ nỗi tao có giục chú ấy đâu. Tao đang thương chú ấy vãi cả ra bây giờ. Chú Quỷnh đang hiểu lầm tao trầm trọng.
- Cái kính đâu rồi nhỉ...?
Chú Quỷnh mồm lẩm bẩm, quay trước quay sau tìm cái kính. Đã cố nói nhỏ thế mà cô Bắc vẫn nghe thấy. Cô Bắc đập cái bộp cái bút xuống bàn, ngồi nguyên tại chỗ vươn cổ dài ra, liếc mắt qua phía bên trên cái kính, lấy hơi rào rào thật sâu, mắt trợn lên. Ôi! Tao thừa kinh nghiệm để hiểu chuyện gì sắp xảy ra.
- Thôi để cháu lấy cũng được. Tao nhanh chân lao vào đống sữa ở góc nhà. Coi như thế là tao đỡ cho chú Quỷnh một nhát chém. Giời ạ! nhìn cái sắc mặt vừa rồi của cô Bắc Cọp tao thề là tao không nhanh trí thì chú Quỷnh chết mẹ nó rồi. Chú ấy nhìn tao từ căm thù chuyển sang trìu mến vì chú ấy đang nợ tao một mạng.
Tao đang xoay sở lôi thùng sữa cho lệch ra để ôm ra ngoài, chú Quỷnh thì vẫn loay hoay mãi để tìm kính. Chợt chú thấy thì hét lên "A đây rồi!" Tao giật mình nhổm lên, đầu đội vào túi giấy vệ sinh, làm nó rơi bố xuống. Giời ạ, nó rơi đúng đầu cô Bắc.
Thôi coi như không còn gì để mất, tao hít một hơi thật sâu. Cứt của tao bây giờ cũng chả khác gì cô Bắc Cọp, đéo kiềm chế nổi rồi, hình như nó són ra rồi. Tao nhét vội 280 k vào tay cô Bắc, rồi ôm bịch TH true MILK. chạy về. Tao phải cứu lấy mình đã. Lướt qua chỗ chú Quỷnh, tao khẽ cúi đầu. Lần này, đến lượt tao nợ ông ý một mạng. Về đến nhà mà còn tim đập chân run thương chú Quỷnh, chắc lại no đòn.
- Thôi để cháu lấy cũng được. Tao nhanh chân lao vào đống sữa ở góc nhà. Coi như thế là tao đỡ cho chú Quỷnh một nhát chém. Giời ạ! nhìn cái sắc mặt vừa rồi của cô Bắc Cọp tao thề là tao không nhanh trí thì chú Quỷnh chết mẹ nó rồi. Chú ấy nhìn tao từ căm thù chuyển sang trìu mến vì chú ấy đang nợ tao một mạng.
Tao đang xoay sở lôi thùng sữa cho lệch ra để ôm ra ngoài, chú Quỷnh thì vẫn loay hoay mãi để tìm kính. Chợt chú thấy thì hét lên "A đây rồi!" Tao giật mình nhổm lên, đầu đội vào túi giấy vệ sinh, làm nó rơi bố xuống. Giời ạ, nó rơi đúng đầu cô Bắc.
Thôi coi như không còn gì để mất, tao hít một hơi thật sâu. Cứt của tao bây giờ cũng chả khác gì cô Bắc Cọp, đéo kiềm chế nổi rồi, hình như nó són ra rồi. Tao nhét vội 280 k vào tay cô Bắc, rồi ôm bịch TH true MILK. chạy về. Tao phải cứu lấy mình đã. Lướt qua chỗ chú Quỷnh, tao khẽ cúi đầu. Lần này, đến lượt tao nợ ông ý một mạng. Về đến nhà mà còn tim đập chân run thương chú Quỷnh, chắc lại no đòn.
Nhưng từ lúc ấy đến giờ phải hơn hai tiếng đồng hồ rồi, chắc cô Bắc cộng thêm chuyện gì nữa rồi mới ra tay. Đàn ông ở ngõ nhà mình thằng nào cũng khổ, thằng nào cũng bị vợ bạo hành, bị bạc đãi. Chưa bao giờ tao thấy ghét vợ như bây giờ. Thôi tao về cắm cơm đây, kẻo tý nữa nó nhổ xong lông nách mà chưa có cơm thì khốn.
Anh Sỏi có đi mua hàng nhà cô Bắc thì nhớ ..bảo trọng nghen! :) :) :)
Trả lờiXóaHá há!
XóaAnh cảm ơn em đã quan tâm nhắc nhở, để mỗi lần sang nhà cô ý mua hàng thì bảo trọng kẻo lỡ làm cô ý mất lòng mà lỡ "xuống tay" thì ...Thôi rồi lượm ơi!!!
Há há!
Thế mới biết đàn ông mộ đơn côi
Trả lờiXóaLấy vợ vào khổ quá đi thôi
Trăm việc trăm chuyện gánh bằng hết
Thà như anh sỏi sống một mình thôi
.
ngày mới an lành nhé anh
Thà rằng một kiếp cô đơn
XóaĐể không mang hận tủi hờn đắng cay
Kệ cho thiên hạ sum vầy
Ta chơi độc ẩm men say rượu nồng
Cái trò phù phiếm vợ chồng
Câu ân tiếng nghĩa thật không hay là
Hành hạ nhau đến xót xa
Để cho đau đớn quanh ta chất đầy.
Há há Cảm ơn bạn hiền !
. Lấy vợ để tìm mê say
XóaMà gặp cô BẮC gặp ngay nàng cùn
. Rượu không uống chỉ đòi hôn
Một trò phù phiếm làm cồn lòng anh
.Thôi thôi anh nói cho nhanh
Hạnh phúc như thế nó thành xương khô
.Nếu yêu thương nhớ đầy bồ
Cứ để thực tại hôn cô thật khùng
Chủ nhật an lành nhé anh
Cô Bắc chẳng phải người khùng
XóaMà là cái kiểu khốn cùng đàn ông
Đời này ai biết cho không
Sống bám vào vợ thành chồng nên chăng
Cho nên cô Bắc dạy rằng
Làm chồng ra dáng cái thằng đàn ông!
Cảm ơn bạn thật nhiều!
.Đàn bà nhiều khi tâm lộng
XóaCoi chồng nhứ cái bình phong ấy mà
. Nhiều khi chửa đánh chết cha
Nhưng lòng yêu nhớ đấy mà anh ơi
.Không chịu được thì phải thôi
Nhưng khi đã biết thì đời vui vui
Cũng như mình viết mà anh
XóaViết mua vui nó sẽ thành vui thôi
Chị em thì cũng biết rồi
Tài giỏi đến mấy cũng ngồi đằng sau
Làm gì có chuyện đổi nhau
Trời sinh đã thế làm màu là sao
Để cho thỏa chút ước ao
Làm tàu bay giấy đưa vào không trung.
Hihi!
Kể chuyện mạch lạc, chi tiết ghê...
Trả lờiXóaCái xóm của anh thú vị nhỉ chắc em phải ghé qua coi sao, kiếm tư liệu mà viết bài . Hihi
Em là em khoái cái vụ mắc ị mà còn nhiều chuyện .Ha ha
XóaHá há!
XóaEm thật tinh đời!
Cái vụ mắc ị muốn so sánh với cái vụ nhịn, xong rồi đánh chồng của cô Bắc đều thuộc về tự nhiên thôi mà !
Em khỏe hẳn chưa?
Em ổn rồi! Đủ sức đánh anh rồi. He he
XóaTrong đề tài những người sống quanh tôi, cứ cho đó là xóm nhà anh đi. cái xóm mà toàn bộ đàn ông bị đàn bà đàn áp đánh đập ghê quá!
XóaEm muốn đánh anh thế này chắc là muốn về làm dâu của xóm rồi... Há há!
Nhưng mà đừng xuống tay như Cô Bắc nhá!!!
Bộ anh tình nguyện để em đàn áp hay sao mà còn dặn dò Hihi
XóaHá há!
XóaTình nguyện một cách tự nguyện!
Em ghi nhớ câu này nha! Hihi
XóaGhi nhớ đó là một bản hợp đồng thông minh đấy em ạ! Hihi!
XóaGiống như tớ đang ở cái quán của cô Bắc...hi...hi.... Úi chà! sao có cái anh đàn ông như chú Quỷnh, sao có cái anh chàng như thằng bán tân dược...ngoan như con mèo vậy ta???
Trả lờiXóaĐàn ông ở xóm nhà Sỏi ngoan và hiền như những con mèo cả vậy bạn ạ!
XóaGửi bạn lời chào và chúc nhân ngày đại lễ "Tôn sư trọng đạo" nhé!
Cái ngõ thiệt hay, in hình như là có cái khuôn "chồng ngoan" thì phải, anh Sỏi có lẽ cũng thế khi sống trong cái ngõ có khuôn ấy nhỉ?
Trả lờiXóaĐúng rồi cái ngõ nhà Sỏi cả năm ngày nào cũng là 8/3 cả nên đàn ông toàn mặc váy.
XóaMay quá bạn ạ! Sỏi ở một mình nên không bị đàn áp! Há há!
Hôm qua giờ đt lại trục trăc , giờ mới ghé thăm a đây . Và giờ e đi đọc bài của Sỏi đây ạ.
Trả lờiXóaAnh cảm ơn em, mừng em đã trở lại. Không viết thường xuyên được thì lâu lâu viết một bài cho vui và ấm cửa ấm nhà em ạ. Blog nó như cái nơi để mình gửi gắm tâm sự, cũng là người bạn tri kỷ để mình tìm đến nhất là những lúc tâm trạng tự kỷ. Anh chị em, bạn bè qua lại chia sẻ an ủi nhau, anh mong em có cùng suy nghĩ với anh!
XóaThế đất chỗ nhà anh Sỏi được các thầy địa lý gọi là thế đất âm vượng.
Trả lờiXóaỒ đúng như thế. người ta bảo chỗ xóm nhà anh ở gần chân núi(Ngọc Mỹ Nhân) nên long mạch ''sác'' nghĩa là rất nhỏ và yếu. Ở vào cái cuộc đất ấy thì đúng là âm thịnh. Mà thịnh thật!
XóaNay xác thực lời "Phán" của thày Khoa là đúng!
Há há!