Đằng đẵng ngày dài nên anh say
Giàn lan tháng tám nở hoa đầy
Chiều nay bướm trắng chao đôi cánh
Có phải vì hoa ghé lại đây
Bướm ơi dừng chút hỏi câu này
Sao lượn nhởn nhơ suốt cả ngày
Mày không kiếm bạn mà rong ruổi
Lang thang lẳng lặng như thằng say
Tao chẳng tự do giống như mày
Ba mươi năm lẻ bị giời đày
Xác thịt thì đây hồn đi mượn
Chỉ tự là mình những lúc say
Bướm biết làm thơ tình không đấy
Gieo hộ mấy vần gửi gió mây
Lòng ta rối bời duyên cùng nợ
Duyên thì rơi mất nợ thì đây
Hay bướm cũng giống thằng say nhỉ
Cắm sào lên bến của cô liêu
Trăng gầy cứ ngỡ thuyền quên lãng
Để rồi duyên nợ mãi lênh đênh.