Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

26/06/12

HÂM



Như anh cũng sức dài vai rộng
Nhưng để làm chi mấy thứ này
Tắm mát ăn no nằm viết lốc
Chồn chân mỏi gối phượt cả ngày.
.
Ngồi tê mông đít bại đôi vai
Thơ thơ thẩn thẩn một vài bài
Vợ con nó bảo “Hâm” như thế
Ở đời có một chẳng có hai.
.
Đúng là anh vai rộng sức dài
Bao nhiêu người thế chứ riêng ai
Anh còn mơ hão , chiêm bao ảo
Đói vẫn nhăn răng thế mới tài!

20/06/12

KÝ ỨC 1


Anh thì nghĩ
Mà bàn phím vô hồn
Nhớ tay em
Xòe  ngón dài khát vọng
Lướt trên môi
Gửi gió những chiếc hôn
Đầu ngón chạm
Làm xốn xang tĩnh lặng
Biết gõ gì
Khi tình yêu chấm hết
Mộng mị cười
Đứt đoạn những giấc mơ
Yêu em lắm
Dù biết mình sắp chết
Cũng cố ngồi
Níu lại những câu thơ
Anh mang
Dìm cô đơn vào nỗi nhớ
Nó hóa thơ
Nên chẳng chìm cứ nổi
Anh lại gõ
Trên bàn phím vô hồn
Mang tặng em
Cả cuộc đời cơ nhỡ

18/06/12

HÃO



Ngày lại ngày hoàng hôn buông tôi thấy
Con cô đơn trong lòng đang vùng vẫy
Ăn tim tôi rồi cợt nhả cuộc đời
Cứ như thế ôi chiều nào cũng vậy.
Tôi lang thang len lỏi khắp đó đây
Ai mách bảo cũng tận nơi tìm đến
Người cho bả giết cô đơn phải chết
Mà tìm mãi nửa đời người chưa thấy.
Tôi cũng hiểu bệnh buồn nan y đấy
Ngàn năm nay có ai chữa nổi đâu
Và thuốc trị cũng bó tay như vậy
Mỗi một người có một trái tim đau.
Đến một ngày tôi gặp một con sâu
Uống rượu say đứng thẳng người nó bảo
 Muốn hết buồn mày hãy uống như tao 
 Đến đời mình cũng chẳng nhớ chút nào!
Ở trên đời người tài - đẹp như sao
Và nhiều người chẳng hạnh phúc chút nào
Cũng thấy buồn cô đơn như Sỏi vậy
Tại sao anh cứ cuồng  ngông và hão.

12/06/12

TIẾC




Em
Bông hồng
Bị bỏ quên trong vườn
Đêm về gió lạnh rất buồn
Như
Phong lan nở
Trong rừng ấy
Ai ngắm, ai nhìn biết hoa thơm
Tôi  
Ví em như hoa vậy
Hoài phí đôi môi chẳng được dùng

08/06/12

ĐẦY ĐẶN




Chẳng vì nhiều đất nhiều nhà
Mà em có cái đẫy đà anh yêu
Ngực căng, bụng cũng căng đều
Bờ lốc em viết bao nhiêu thơ tình!
……………
Môi hồng má phấn rất xinh
Cứ như trúc mọc đầu đình - trúc xanh
Nằm đâu giấc ngủ cũng thành
Đặt mình là ngáy phành phành xe ga
……………
Em ngồi bẹp bánh hon da
Giọng cười sang sảng như là rơi gương
Lời em ngọt tựa canh xương
Nếu là vua anh sẽ nhường ngôi cho!
……………
Còn như cái việc lấy chồng
Chửi cha cái bọn đàn ông nó mù
Chục triệu thằng chúng cùng ngu
Tiền tỷ một cái xe lu …Thế mà!
……………
Nói gần rồi lại nói xa
Yêu em rộng lớn đẫy đà vòng tay
Bao nhiêu rượu uống chẳng say
Nhìn em anh đã lăn quay ra rồi!
……………
Em là em của tôi ơi
Vì em mập ú rụng rơi thơ tình
Má em bánh đúc rung rinh
Câu lục bát nối chúng mình với nhau.
.................
Chẳng cần hò trước hẹn sau
Đánh mông một cái lấy đâu chẳng chồng!

06/06/12

NÔNG NỔI



Yêu em nông nổi đến dại khờ
Một tuần làm đủ bảy bài thơ
Điên lên em bảo "thôi đi nhé!
Chừa ra một chút để em mơ"
Thà rằng thầm yêu và vụng nhớ
Tặng gì thì tặng chớ tặng thơ!
Chẳng hiểu trên đời ai sâu sắc
Hay toàn nông nổi giống như tôi !

04/06/12

SỐ KHỔ




          Sáng bảnh mắt, chim chóc hót như chọc vào tai,  đứt ngang giấc ngủ nướng. Mở mắt, thấy ngay hình ảnh bà chị(Tức là vợ). Rất sành điệu trong cái áo dài thêu kim tuyến, ngực độn xốp, cổ quàng voan nhẹ, bay vút. Miệng đang ngậm cái tăm vít trễ đôi môi(Không dám tả) chẳng biết đỏ hay thâm. Mình thấy lạ, cứ thế nhìn. Lúc cái chị lại chẹp chẹp, chặc chặc. Nghĩ ngay đến con thạch sùng.