Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

31/08/13

CẦM CA

Chơi quan họ

           Tôi cảm thụ về âm nhạc bình dân. Vì kiến thức về khoản này rất kém. Ngày Bắc Ninh và Bắc giang còn là Hà Bắc. Nghĩa là còn bao cấp, người ta còn coi việc phá đình chùa là chẳng có tội tình gì. Thì cũng lúc ấy, tôi lần đêm mò hôm, trốn đơn vị  để đến những nơi có đình làng,  nghe các liền anh liền chị chơi quan họ. Ban đầu, không phải mục đích đi xem quan họ, mà có một bạn gái trong các liền chị. Cũng lạ con gái hát hay, thường thì cũng rất xinh. Mà sỏi thì đến khổ vì cái tính ưa nịnh và thích chinh phục. Thôi quay lại chuyện nghe quan họ nha. Ngày ấy hát quan họ không có loa đài như bây giờ. Nghe quan họ trong đêm khuya và người chơi là các liền anh, liền chị đều ở tuổi 70 và 80 cả, Răng chẳng còn mấy mà máu hát hò thì còn nguyên vẹn, như ngày còn trai thanh, nữ tú.  Nghe quan họ thế mới cảm thấy hết cái sướng của quan họ. Cái nền nảy do đích thân các Nghệ nhân diễn mới hết cái thần diệu của nó , yểu điệu thướt tha của một kỳ nữ trong quan họ là tuyệt đỉnh, Bàn về người say quan họ, nghe quan họ thì khó. Cứ định nói thì chữ nghĩa lại biến  sạch. Chỉ cứ lẳng lặng mà nghe đối đáp và nghe những “hự ối hự” khi nghe thì lạc vào đấy, sau nghe hoàn hồn lại đều không thể hiểu cái thứ văn nghệ dân gian ấy sao lại tài tình đến thế.

30/08/13

LẠI NHỚ





Là tóc mun
Anh cứ gọi tóc mây
Cổ tay tròn
Mùi con gái ngất ngây
Đứng cạnh em
Sao anh vô tình thế
Để xa nhau
Anh nhớ nhất điều này
...
Và làn da
Trưa hè như nước mát
Tiếng ứ ừ
Hay như lời câu hát
Mà lạ thật
Cứ xa nhau là nhớ
...
Hình như nhớ là yêu
Trách gì tim khao khát.

Chào bạn trở về spot!

Mới sáng nay còn bên bạn Bạch Dương chia sẻ về nỗi buồn man mác, bây giờ buồn ấy còn tươi rói.
Bỗng có các bạn bên "Hồng Kông" trở về. Nhưng thích nhất là có bạn mới trở lại Blog. Mà sao Sỏi ngồi không nghĩ được câu nào, cứ nghĩ đến bài  thơ "Bộ đội về làng" của cố thi sỹ Hoàng Trung Thông:

"Các anh về
Mái ấm nhà vui,
Tiếng hát câu cười
Rộn ràng xóm nhỏ.

Các anh về
Tưng bừng trước ngõ,
Lớp lớp đàn em hớn hở chạy theo sau.
Mẹ già bịn rịn áo nâu
Vui đàn con ở rừng sâu mới về.

Làng tôi nghèo
Mái lá nhà tre.
Các anh về
Xôn xao làng bé nhỏ.

Nhà lá đơn sơ
Tấm lòng rộng mở
Nồi cơm nấu dở
Bát nước chè xanh
Ngồi vui kể chuyện tâm tình bên nhau..."


Thôi thì Thơ diễn tả niềm Vui Sỏi mượn của Thi sỹ vậy !

29/08/13

ỐI GIỜI ÔI

              Mình có đi đến đâu, quanh quẩn lối ngõ chơi mấy ván cờ, uống vại beer với mấy bạn hiền. Ngày qua nhanh như gió thổi. Buồn chăng lướt Web thấy nhiều chuyện buồn hơn. Thành Phố HCM có mức lương cho giám đốc Công ty thoát nước đô thị TP.HCM là 2,6 tỷ đồng/năm ; 2,4 tỉ đồng/năm của Chủ tịch HĐQT Công ty chiếu sáng công cộng TP.HCM  ...... Hàng tỉ đồng của lãnh đạo Công ty công viên cây xanh…
  Ếch kêu đáy giếng, nghĩa là kêu giời .
.........

Giời ơi!
Tôi muốn nhìn ông để hỏi ông
Đời này tai ngược ông biết không
Đầy tớ làm người ông chủ chó
Luật rừng luật pháp cứ đánh đồng
Ăn trên ngồi trước cười nham nhở
Nước mắt ròng ròng khóc đãi bôi
Luân thường đạo lý mất đâu rồi
Dốt nát tham lam quá mất thôi
Lại còn leo lẻo khua môi lưỡi
Vì dân - vì chủ - Ối giời ơi!
...

28/08/13

MÃI THU


Gió thu hiu hiu nhạt
Trời cong cớn đành  hanh
Ngủng nghỉnh tình duyên mượn
Nhàn nhạt nắng trời xanh
Hoa  rụng bao giờ dứt
Lá thu vàng mãi rơi
Có phải mùa ế ẩm 
Mơ tình bay lên trời.


27/08/13

MƯA 1



Mưa làm ướt cả trăng ngàn
Ướt mùa thu ướt lá vàng nhớ nhung
Mưa dày vò đóa phù dung
Còn thêm sấm chớp bập bùng nước mây
Mưa ơi trận cuối chưa mày
Em tao nhỏ bé hao gầy tao thương.


26/08/13

GHÉT MÙA THU

          

Tôi nghĩ đến câu thơ của Nữ sỹ Xuân Quỳnh: 
                    “Nếu tuổi trẻ là chói chang mùa hạ 
                      Thì em đây trời đất đã thu rồi” 
         Nó là cái sự thu.
         Lại nói đến thu. Người ta bảo mùa thu là lãng mạn, là trữ tình. Nên người ta thích, người ta yêu. Người ta làm thơ, viết nhạc về mùa thu, Nhìn – ngó – xem - coi mùa thu là bạn là tri kỷ, tri âm, tri ngộ và cả tri tri trành trành. Còn tôi chẳng hề có chút cảm xúc nào, bởi vì tôi ghét.

25/08/13

HOA LỤC BÌNH





Là em đấy cánh lục bình thơ mộng
Cứ  lênh đênh cho thỏa chí tang bồng
Màu con gái trôi một chiều nắng gió
Tím cái nhu mì khao khát chờ trông

Em mong manh như thể gái chưa chồng
Làm anh nghĩ mái tóc dài em thả
Thế thôi mà chặn đứng lối anh qua
Cánh tím mỏng cho nhớ đã ngập lòng

Ngón tay nhỏ khẽ hờ em giữ nắng
Tìm chút hương lục bình còn trong trắng
Kéo vô tư về cái thủa ngày xưa
Anh già dặn nhìn em  chiều  lẳng lặng

Thôi chào nhé đợi đêm về thanh vắng
Ngắm lục bình hoa em nở đêm trăng
Không gửi được bằng câu thơ lục bát
Hẹn lần sau theo sóng nước lục bình.

23/08/13

HOA XƯƠNG RỒNG




Một trời cát trắng mênh mông
Một đời sa mạc xương rồng nở hoa
Lạ cho cây xấu xấu là
Mà sao đẹp thế cánh hoa tươi rờn
Nhìn giống một nụ cười hơn
Hay là anh cứ liều hôn xương rồng.


22/08/13

HOA QUỲNH




Hoa quỳnh đấy phải không em
Một lần nở tao nhân xem một đời
Cánh còn run rẩy chơi vơi
Trà còn đương sắc hương ngời ngời bay
Cành giao chừng ngất ngây say
Vườn trăng hoang vắng lá đầy bước chân
Quỳnh ơi gió chướng bụi trần
Mỗi năm em có một lần nở hoa
Đong ngày đếm tháng vời xa
Mang câu lục bát chạy qua Nghi Tàm
...
Về bên “Trúc bạch” “Dâm đàm” 
Gặp em - em ở cái làng Yên hoa.


21/08/13

CHIA TAY bạn BLOGER

               Chẳng ai có tương lai mà ko có quá khứ.  Dĩ nhiên, chẳng ai có quá khứ hoàn toàn vui, hay hoàn toàn buồn. Và dù cho đó là vui hay buồn thì ta hãy ngẫm nghĩ về nó, nhớ lại xem mình đã trải qua như thế nào.
               Những kỉ niệm vui sẽ giúp ta tìm lại niềm vui. Những kỉ niệm buồn sẽ giúp ta nhớ cách phải vượt qua như thế nào.  Và bây giờ,  hiện tại ta vẫn sống. Cần phải viết tiếp những trang đời của mình để đó sẽ là một quyển sách hay. Phân tích khúc triết thế mà em cứ khóc hứt hứt…

19/08/13

TRĂNG NGÂU



Đêm trăng lạnh 
Chỉ là để thở than
Ném não nùng 
Cho vỡ nát không gian
Bàn tay em 
Ngón thon và nhỏ thế
Cứ véo hồn anh 
Như bới đống tro tàn.

16/08/13

ĐÊM TRĂNG THÁNG BẢY



Đêm buông rồi mời chàng lên giường ngủ
Mắt quẳng chân trời hay hận trăng sao
Đêm có nghiã là thả lời nhắn nhủ
Giận hờn đâu thôi không trách nữa nào!

Người càng buồn sáng trăng càng nẫu 
Tình hóa gió nhất vô tình là gió
Trăng ơi trăng dù bao nhiêu sáng tỏ
Cũng là trăng nhăn nhó của ngày ngâu.

Ta đi ngủ đêm chưa kịp tàn đâu
Nhìn trời dấu tình đời trên cao ấy
Có bao nhiêu thì mình ta biết vậy
Ôm xác tình lặng lẽ với đêm thâu.


15/08/13

CHÓ VÀ CHÀNG



Tao có mày - mày có tao gắn bó
Hai chúng mình cùng kiếp sống lang thang
Tao hay mày làm người hay làm chó
Cũng như nhau vì phú quý chẳng màng.




Thân tao đây đúng  máu đỏ da vàng
Mày cũng như tao lông vàng  máu đỏ
Đi bốn chân cho nên mày là chó
Tao mặc quần thì lọ mọ làm thơ.



Vai tay bị gậy, chân chậm mắt mờ
Gã làm thơ vì lận đận sa cơ
Thế mới biết đời bốc mùi thơ mộng
Ngủ vỉa hè sao có nổi giấc mơ.





Hay ta là mây miệt mài trôi nổi
Trời mưa phùn lạnh biết mấy đơn côi
Ta trót để cuộc đời nơi góc phố
Giọt lệ dài lăn mãi nhỏ đi thôi.




Ky ơi Ky vẫn yêu mày con chó
May cho mày chứ làm người rất khổ
Bởi đời tao đày biển cả non mờ 
Và hay dùng lục bát để làm thơ.


14/08/13

QUA CƠN BÃO


Nỗi buồn theo anh cùng ra biển
Bão tan rồi sóng  đã lùi xa
Con dã tràng mải  xe truyền thuyết
Nụ cười nào rơi  hướng em qua

Hạt cát xe giống hạt lệ sa
Con sóng vỗ xóa đi lệ cát
Mẹ  ta rồi đến ta vẫn hát
Dã tràng nào xe cát biển đông

Chiều em ơi bãi cát vắng không
Biển giật mình gió thổi từng cơn
Để hoàng hôn tím chiều thánh thiện

Đợi trăng vàng trút bỏ cô đơn

Bao thương nhớ như là  kỷ niệm
Sóng vô tình vỗ đến tan mơ
Em vẫn mãi mênh mông như biển
Bước chân như chưa hẹn bao giờ

Mênh mang biển chiều xanh mắt biếc
Xanh một đời da diết yêu thương
Cánh  chuồn chuồn mong manh như
 nước

Liệu tình mình mỏng thế không em.

Hạnh phúc con dã tràng xe cát
Và yêu như mỏng cánh chuồn chuồn
Mang trả  ngàn nỗi đau cho biển
Giữ làm chi  nước mắt mặn buồn

Đứng lặng nghe chiều xua gió gọi
Tiếng sóng hay tim đời rên rỉ
Đang vỗ bờ như vỗ vào chờ đợi
Để bây giờ  ngơ  ngác  trùng khơi




Từ YAHOO blog chấm phảy lại!

12/08/13

MỘ HÀNH KHẤT




"Một đời đánh phấn đeo hoa
Một đời ỉa trịn cũng qua một đời"
... 
Xem ca dao chẳng sai lời
Sống bị gậy  bốn phương trời chu du
Nhìn đời lúc tỉnh lúc mù
Xem như quyền chức, tội tù đồng cân
Một ngày trời đất vũ vần
Bên đường nhắm mắt chẳng thân thích gì
Đói no là cái chi chi
Nén hương bố thí mồ thì đất hoang
Kẻ hèn cho chí giàu sang
Độ đường qua lại nén nhang nguyện cầu
Chắp tay vái lạy cúi đầu
Cầu may, cầu khỏe, cầu giầu, cầu vinh
Sống ăn mày chết thánh linh
Đại gia nào cũng thấy xin ăn mày
Quý bà váy cộc ngực đầy
Ngiêng đầu chẳng giống cái ngày xa xưa
Bĩu môi mắt nguýt lọc lừa
“Một xu bà cũng chẳng thừa mà cho”
Nước đời giọt nhỏ giọt to
Người ăn mày vẫn trong mồ nín thinh.



11/08/13

CHƠI CHỮ


Chông chênh
Coi chữ như đùa
Một chiều bạn rủ
Lên chùa dạo chơi
Gặp người bán chữ
Giời ơi
Bạn mua chữ PHÚC
Mong đời gặp may
Mang về
Sao lại thế này
Bỗng thành chữ HỌA
Giời đày bạn tôi
Trên nền bạc bẽo giấy gồi
Trách gì lận đận
Nổi trôi bọt bèo
Đời này chơi chữ chán phèo!

10/08/13

TỊCH THU PHƯƠNG TIỆN





              Chiều nay đi cắt tóc, mớ rễ tre của tôi tháng nào mà chẳng phải dọn. Ông thợ lại là thằng phải gió  “đập đầu không chết, bỏ vào cối giã không hết ba hoa” cùng là cái anh “Vệ Cuốc” năm xưa ở E: 3; F: 324;  Đồng đội gặp nhau là tếu táo cười vãi. Có hôm giàn giụa nước mắt, vợ nó đi chợ về bảo ; "Hai ông vừa bị ai bắt nạt sao mà khóc quá". Khổ nào ai bắt nạt. Nó bắt mình nằm ngửa, rồi nó kẹp vào háng gội đầu cho mình như người lớn ở quê gội đầu cho trẻ con ngoài giếng. Vừa làm nó vừa cười, còn mình thì tạm thời làm củ khoai, nó muốn làm gì chẳng được. Hai lão già còn không được bằng trẻ con.

09/08/13

KIM LÂU


              Nhân tiện, vâng là nhân tiện mà! Cái tháng ngâu, hiểu nó là cái tháng thất tình. Mình cũng tham gia tý, kể một chuyện gì đó về thất tình kẻo thiệt.
             Yêu mãi đến lúc chuẩn bị cưới, em bảo phải đi xem bói, chọn ngày lành tháng tốt để làm các thủ tục của nghi lễ, cái gì cũng phải cẩn thận. Trúng mẹ nó cái kim lâu, Thày bói mù  bảo để sang năm. Nhịn mãi giờ lại thêm một năm.  Nhớ nhớ là, đêm đến nhìn con dơi nó bay cũng bực. Hai đứa gặp nhau có nhẽ khóc, ngày xưa chưa có lối sống thử, chẳng giống giờ. Thế là mình tự kỷ. 

08/08/13

TANG TÌNH


Thu về tôi nghĩ đến tình tôi
Cũng chỉ như chiếc lá vàng thôi
Một sớm một chiều là rơi mất
Chỉ còn sẹo lá để trên cành
Tròn như chiếc khăn trên mái tóc
Tôi để tang này lá tình tôi.

07/08/13

TÌNH ONLINE


Anh đã dùng bàn phím
Để thì thầm với em
Hẹn nhau “phây búc” nhé
Một “Girl” và một “Men”

Ngày xưa hẹn ăn kem
Và chuyện trò bằng lưỡi
Bây giờ “on lai hém”
Và “hi hi” khóc cười.

05/08/13

BẠN CŨ



Tớ gặp lại em mà không dám hỏi
Mái tóc thề sao giờ lại búi cao
Có biết đâu em đã vì năm tháng
Trắng câu thề, cuốn lại những xôn xao.

Lòng dặn lòng đứng xa xa mà ngắm
Chẳng  nhìn gần sợ mắt gặp nếp nhăn       
Ngày xưa ấy nhìn nhau cười trong lớp
Giờ gặp em đuôi mắt xếp nhọc nhằn.

Thôi thôi mà đừng nói nhiều thương nhớ
Lại vấn vương làn da trắng như mơ
Giờ da nâu vì yêu hay vì nắng
Thôi chết rồi cũng một phần tại tớ!

Em còn thích những câu thơ tếu táo
Giữa trưa hè mà trời ngập trăng sao
Biết đâu đấy câu thơ thay quà tặng
Mà thơm hơn bất kể loại hoa nào.

Gặp lại em trên đường phố chiều nay
Vẫn xôn xao như những tháng, những ngày
Tớ đã từng nhìn em bằng nỗi nhớ
Chẳng mơ hồ mà cũng chẳng đổi thay.



04/08/13

TẢ THỰC


               Nó không phải tên là Bờm, bố nó thấy nó ngồ ngộ, thồn thộn nói nhiều câu khác thường, nên gọi nó bằng cái tên rất truyền thuyết. 
             Thằng Bờm học lớp ba, thằng này ham chơi hơn ham học. Được cái nó thật thà. Cô giáo cho đề bài gợi mở theo trí tưởng tượng của học trò: "Em hãy tả một con vật nuôi trong nhà em. Như con chó hoặc con mèo…!"

02/08/13

NHẬT KÝ CẶP BỒ

Chuyện về  ông chồng có bồ. Do Lê Hoàng viết.


Ngày… tháng… năm…

Mình tỉnh giấc lúc 7 giờ. Bên cạnh “mụ” vẫn ngủ say. Nhẹ nhàng, len lén ra ngoài, mở di động lên coi. Em nhắn, nội dung loanh quanh vẫn thế “nhớ anh – yêu anh”. Rõ khổ, vốn từ nghèo nàn. Đã bảo không được nhắn lung tung, có ngày “mụ” vớ được thì nhừ xương. Trời ơi, tôi có tự do đâu hả giời? Thân tôi sao khổ thế này!
Vội vã đánh răng rửa mặt. Từ trong phòng “mụ” hỏi vọng ra: “Anh ăn sáng rồi hãy đi, có cơm nguội trong nồi đấy!” Trời ơi, nhà này cái gì chả nguội.
“Thôi, anh vội lắm, anh phải đến công ty.” Phi thật nhanh ra khỏi nhà. Thoát, thoát, thoát… Đến café ngồi với em yêu. Em đến chờ từ lúc nào, mặt tươi như hoa, tóc xòe như nụ. Trên bàn là vi tính với di động, nom đúng cách tân kỳ, chả bù cho “mụ” ở nhà, lúc nào cũng gần nồi với giẻ lau. “Ngồi đi anh.”
Mình dáo dác nhìn quanh, chỗ này vắng, kín đáo, nhưng không nên ngồi lâu quá, thế nào cũng có lúc gặp người quen. Mình chạm nhẹ vào tay em. Dịu dàng, thơ mộng, ngất ngây. Chết cha, ai như thằng Hùng? Đúng rồi, nó đi với ai không phải vợ. Chắc cũng ăn vụng như mình. Nháy mắt nhìn nhau. Anh em mà. Hiểu hết.