Gần đây bận bịu,
Có lỗi với bạn bè blog. Do tiết kiệm thì giờ nên những bài tôi viết gần đây, chỉ
toàn là thơ thẩn thất tình, các bạn kêu buồn.
Ờ! tôi cũng thấy nó buồn. Cứ càng
thấy nó buồn buồn thì tôi lại càng như có tâm trạng lo lắng: Biết đâu cứ thơ
thất tình mà viết lủng củng và chậm đì như rùa bò thế này. Thôi chết! Không cẩn thận thơ thẩn thất tình nó lại ám vào người.
Biết
đâu đấy không khéo lại thành một nhà thất tình lãng mạn, Một cây đa cây đề gì
đó của làng blog mang nét buồn thời đại, Chiều qua lao động mệt phờ thế mà vẫn
nhìn trời xanh mây bay. Vẫn cảm thấy gió heo may hiu hiu thổi.
Chợt nghĩ đến
ông Nguyễn Bính ngày xưa làm những câu thơ vô bổ, nhẽ cũng thế này. Thôi tôi
xin, tôi cũng chẳng muốn làm nhà thơ thất tình đâu , tôi chẳng thể làm cây đa
cây đề lãng mạn.
Vốn dĩ tôi viết tào lao có sao thì ba hoa vậy. có thể thêm
thắt đến 90% là cùng. Thật vậy thật như ghi lại chút tâm trạng hôm nay.