Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

28/08/15

BẠN CŨ CHUYỆN XƯA

       Xưa rồi mới gặp ông này.  Hai cái của nợ xung khắc mà lại tôn thờ lẫn nhau, hóa ra không gần  mà vẫn quý nhau. Còn cứ gần nhau là cắn nhau như hai con chó đực. Bây giờ thì hai con chó đực lại đang ngồi với nhau. Nó hỏi:
       - Ông bị vợ bỏ phải không?
       - Ừ!
       - Ông có con giai phải không?
       - Ừ
       - May mà không lấy vợ nữa, thì ông đỡ khổ vì gái. Công bằng mà nói, cũng may chẳng đứa nào lấy ông, chứ chúng nó mà lấy thì chắc phải hơn 20 đứa con gái sẽ khổ vì ông!
       - Ừ!
       - Ông có nhớ con Khế, Đào Thị Khế hoa khôi không?
       - Ừ!
       - Sao lại ừ , mày sinh ra để ừ à? Câu này thì mày phải nói ''có'' chứ... Giời đã sinh ra tao lại  sinh ra mày, cách nhau có mấy tháng để đày nhau. Thằng đáng ghét!

26/08/15

HỎI


Em ơi có biết điều này
Bọn chơi bờ lốc suốt ngày ba hoa
Nhiều đứa là những lão già
Nó sop một phát thành ra trẻ liền
Con gái thì xấu như điên
Nó sop một phát thành tiên giáng trần
Môi má trứng cá sần sần

25/08/15

HẸN


Chiều nay hẹn
 Ngồi chờ mông nhức nhối
Sao hẹn hò trất chưởng thế em ơi
Một lời hứa
Lỡ luôn chuyến đò đời
Yêu vừa nở lại vội vàng héo úa
Em hẹn tôi ba giờ chiều sẽ tới
Thế mà giờ dơi bay trời đã tối 
Tháng bảy mưa ngâu ướt đẫm rồi
Em thất hứa nên trời buồn quá đỗi

23/08/15

CHUYỆN CHỮ

Con và cái củ cải!

CON  & CÁI 
       Đọc cái còm của bạn tôi là anh Salon ấy! Gớm bây giờ văn vẻ quá, cũng chim bay, bướm lượn cơ đấy. Mà cái còm cũng ra vẻ gợi dục mới ghê chứ! Tự dưng tôi lại đi hứa là sẽ viết về một cái gì đó thuộc 18+ . Rồi ngồi nghĩ mãi chẳng được chữ khỉ khô nào. Thôi viết bậy nó khó như vậy thì viết nghiêm túc có phải hay hơn không.
       Tôi cũng nói luôn đây là chuyện nghiêm túc về ngôn ngữ và là nôm ngữ nha, dân gian, dân tộc nha. Hoàn toàn ko bậy, các bạn chớ vội phán xét.

21/08/15

LAN MAN


1-     Chuyện kể rằng, có một trang FB của người đàn ông, anh ta muốn có hạnh phúc và anh ấy viết lên trang của mình dòng chữ “TÔI MUỐN HẠNH PHÚC” Viết xong và đăng, ngày nào anh cũng vào xem, có lẽ trông chờ nhưng vẫn không thấy Hạnh Phúc.
Một hôm có một bạn vào còm, Anh hãy xóa chữ“TÔI” và giải trình: “Hãy bỏ cái tôi đi”. Anh nghe ra và xóa đi chữ "TÔI" chỉ còn "MUỐN HẠNH PHÚC". Hôm sau bạn anh quay lại bảo anh xóa tiếp chữ ''MUỐN'' và bảo anh hãy từ bỏ ham muốn đi. Thế là chỉ còn hai chữ HẠNH PHÚC. Người bạn ấy nói giờ thì anh có HẠNH PHÚC. Như vậy hạnh phúc chỉ đơn giản là chính nó. Hãy bỏ cái Tôi đi! Không có cái tôi, nghĩa là anh sẽ biết cách quan tâm hơn tới những người bên cạnh…Hãy bớt ham muốn đi! Vì ham muốn là vô cùng nó sẽ kéo anh đi xa mãi, xa mãi, không điểm dừng…

15/08/15

YẾU ĐUỐI

YẾU

Anh viết lốc
Có nhiều khi ngang dọc
Và nhìn đời
Ánh mắt nhiều gai góc
Vẫn ngẩn người
Trước mái tóc búi cao
Cái cổ trắng
Chỉ nhìn thôi cũng nhọc.

11/08/15

ANH ĐỰC


       Hai tháng qua anh mải chuyện đời, xong việc thấy chán cơm, chán sống, chả muốn làm gì. Nay anh tóm lược chuyện huyên thuyên mà rất thật, về một con người, cũng là để các cô biết một phần việc của anh thời quá khứ nha. Hihi!

       Người ta chia đất cho anh năm 200x (X < 3)ở giữa cánh đồng, ai cũng nói nơi đây đồng không mông quạnh. Đồng không thì hiểu đấy, còn mông quạnh biết phải diễn thế nào? Cứ về đêm là anh lại thấy cái tiền đồ của chị Dậu. Tối tối là, đen sì như hũ nút, đéo ai nghĩ giờ nó là một quận nội thành. Ngày ấy quanh năm chỉ làm bạn với chẫu chuộc, ếch, cóc, nhái… chúng kêu điếc tai. Anh đơn thân cơ mà rất ghét ở tập thể và nằm giường cá nhân, anh dựng cái nhà nhỏ, ở được ít lâu thì thêm vài ba gia đình dọn đến ở, thế là phố ra phố, phường cũng ra phường.