Ngày còn Yahoo anh đã viết tự tình. Là anh muốn nói tự mình viết về tình yêu của mình. Thế rồi Yahoo ngỏm, có chuyện không thích "Dở hơi biết bơi" anh bỏ. Hôm rồi gặp lại "Diễm xưa" nàng bảo tên người ta là Ti tại sao lại viết Tũn vậy mà bảo iêu...Đến cái tên cũng không nhớ. Anh về lần mò đọc lại thấy hay hay anh kể lại tình yêu số một của anh nha:
Anh bắt đầu yêu, năm ấy học lớp 9 hệ mười năm (không có lớp 12 như bây giờ). Sắp nghỉ hè, năm học này anh và con Ti bước sang tuổi 18. Cuối năm thi triền miên, chuyện thi cử kệ mẹ, cứ hai đứa đến lớp là nhìn vào ngăn bàn, hôm nào cũng gửi thư cho nhau.
Một hôm anh nhìn phát thấy mẩu giấy viết mỗi câu "Ti yêu Bạn". Anh
run như chiến sỹ cảm tử ôm bom ba càng, sao lại thế nhỉ! Ai tả được cảm xúc này của anh thì anh chết,
chẳng có ai tả nổi cái cảm xúc này! Đây là tuyên ngôn đầu tiên của tuổi
“hâm” về tình yêu. Anh nhớ mãi. Hè năm ấy anh rất vui, suốt ngày quẩn
quanh, ngả ngón bên nhà con Ti, từ ăn uống đến chơi, chỉ mỗi tối ngủ là về nhà
mình, giá nó bảo ở lại ngủ thì nhất anh.
Ơ ! còn nó, con gái đểu thật. Cứ vờ thẹn cấm có thèm vác mặt đến nhà anh.
Chả nói bấy giờ mà bây giờ anh cũng phải thông cảm thôi, gái đang yêu đứa nào
chả thế.
Tối đến anh ăn bát cơm nguội , tuổi bẻ gẫy sừng trâu (tuy nhiên không bẻ bao
giờ vì không có , mà có bẻ cũng không gẫy, câu ấy chắc mười mươi các cụ ngày
xưa nói linh tinh, bảo nói phét thì các cụ bảo mình nói láo). Cơm nguội bấy giờ
ăn ngon thế, cứ ngọt. Xong rồi vào đánh răng suông, đút quển sách vào cạp quần
nói ; Ông ơi con đi học! Tiếng ừ đâu đó của ông nội nghe có cả sự nghi ngờ,
chắc ông biết thừa là đi sang con Ti, cứ bảo học nhóm với nhau, chứ một nam
một nữ học cái con khỉ.
Ngày nào anh cũng hẹn 9 giờ tối sẽ về, đến 8h30 nó đã dục; về đi. Người
nhà Ti tin nó sái cổ về chuyện chính chuyên, không huyên thuyên.
Thế rồi tiễn anh ra đến chuồng trâu nhà nó. Ơ! "Con ranh" tiến lại nắm tay anh đứng
sát sạt, cánh tay anh chạm vào ngực nó. Hai đứa đứng ôm nhau, chỉ ôm ngu nhể.
Cứ thế mãi lần thứ tư thì anh khôn ra, không chờ nó nắm tay nữa, mà anh nắm
trước và ôm luôn.
Anh thấy nhiều muỗi bảo Ti đổi chỗ khác, như bờ ao chẳng hạn, nó bảo ở
đây lỡ làm gì gây tiếng động thì ai cũng nghĩ là con trâu chứ không phải mình.
Khôn thế chứ. Anh thấy nó lớn hơn anh nghĩ. Còn anh vẫn là đứa
trẻ.
Cứ thế tình iêu bấy giờ còn đẹp hơn cả hoa. Thật chứ chả không à! tặng nhau một
bông hoa không bằng tặng nhau một cái hôn bên chuồng trâu.
Bọn con trai cùng làng đến nhà nó đông như đi hội, ngày cũng như đêm, vì con
này xinh lắm , xinh nhất trong hai làng cộng lại. Thế mà anh không ghen, anh
chấp gì , cũng không thấy tức tối, chỉ vì anh đang chiến thắng bọn chúng, chưa
nói đến bọn nó có cái mẹ gì hay ho , giỏi giang. Đến nhà gái chơi thằng
nào cũng thuốc men mồm miệng rất nặng mùi, như tre ngâm ý, uống ấm nước , chuyện vài ba câu tào
lao, hồi cuối lại cãi nhau như kẻ trộm chia của, có dám nói to đâu.
Chỉ bằng ấy việc lại phủi đít ra về.
Anh khác, thành phần nhà anh cũng khá, bố đi thuyền buồm, tiền hay được
cho, lại ở với ông nội. Chẳng giàu nhưng so bấy giờ cũng khá, lúc nào cũng áo
lon trắng, cùng lắm đôi khi ngả màu cháo lòng, chân dận dép nhựa tiền phong, Mùa
đông thì có cái áo đại cán Tôn Trung Sơn của ông già, anh mặc ké. Đầu
to tóc để dài chải mượt. Hình ảnh ấy là một cây hơi thấp nhưng trắng và sáng.
Các chú kinh chưa! Chưa nói đến anh luôn nói chuyện rất duyên, mà các
bạn gái trong lớp cứ bảo anh nói như đài nói ấy!
Cái thói ngạo nghễ của anh, đã tiêu diệt của anh một tình yêu đẹp. Cũng trong
số những thằng đến chơi nhà em có một anh cán bộ xã, luống tuổi đầy chững chạc
và âm mưu. Vào lớp mười học chừng hơn bốn tháng, chuẩn bị tới tết nguyên đán.
Anh đến tuổi nghiã vụ quân sự , năm ấy tổng động viên nên bọn anh nhất loạt
nhập ngũ. Anh luôn tốt nghiệp theo kiểu đặc cách như vậy. Hôm anh đi, bạn
bè cùng nhập ngũ, có rất nhiều kiểu tiễn đưa của người thân anh không để
ý. Anh còn mải cùng con Ti thề non hẹn biển.
Xa nhà được đúng 7 tuần lễ anh nhận được tin Ti yêu đi lấy chồng.
1h30 phút ngày 18 tháng giêng em lên xe. Vừa hoảng, vừa buồn , lại
rất giận định viết thư hỏi xem cơ sự thế nào nhưng thôi. Đêm ngày 17 rạng 18
anh bỏ đơn vị nhảy xe tải về quê . Đúng là đám cưới em thật. Anh ngang
chuồng trâu chỗ hai đứa vẫn đứng cho muỗi đốt hôm nào, nghĩ sao anh dừng lại,
không vào nữa. Nhìn qua hàng dâm bụt thấy cái phông có đôi câu đối “Nước chè
xanh ấm tình hai họ- Thuốc lá thơm đượm nghĩa trăm năm” và tên em lồng với tên
thằng xâm lược, tình địch không đội giời chung.
Chưa bao giờ anh lại đấu tranh với chính mình, khốc liệt như cái hôm em lên xe
hoa. Anh không hiểu! Trời rất lạnh, anh chả thấy lạnh, mặt cứ phừng
phừng. Anh điên lắm. Trong đời, có những lúc chúng ta đi cùng nhau trên
một con đường. Nhưng trong cuộc đời, có hàng trăm, hàng ngàn ngã rẽ, tất phải
có một. Mấy hôm sau khi trở về đơn vị, anh nhận được thư của
thằng bạn cùng lớp, nó bảo Ti nói chuyện với nó rằng;
Phải lấy chồng thôi, con gái có thì mẹ bảo vậy. Mới lại gái quê, chồng con cho
nhanh để còn lo bao việc khác, chưa kể nhiều gương cứ chầm trương vài năm ế
chỏng. Chuyện yêu đương với đằng ấy mờ mịt lắm, còn phải chờ đợi đến mấy năm.
Chưa kể chả biết ngày sau sẽ ra sao. Em chờ anh "lúc nước sôi lửa bỏng" nhỡ anh hy sinh thì em
lấy ma à!
Anh ù hết cả tai, trước mặt chỉ thấy những con đom đóm và loang loáng nhiều quả cà chua. Anh hận nó, thương Ti và rất lăn tăn về quả cướp đoạt tình yêu này . cũng có thể là hiến dâng. Anh bị ruồng rẫy và thất bại nhục nhã ngay từ lần yêu đầu tiên.
Anh ù hết cả tai, trước mặt chỉ thấy những con đom đóm và loang loáng nhiều quả cà chua. Anh hận nó, thương Ti và rất lăn tăn về quả cướp đoạt tình yêu này . cũng có thể là hiến dâng. Anh bị ruồng rẫy và thất bại nhục nhã ngay từ lần yêu đầu tiên.
Sau đó các chú biết rồi đấy! Anh lớn lên từng ngày đến tận hôm nay.
TEM!!!!!!!!!!!!! Chả bit hụt kg nữa
Trả lờiXóaHê! trúng roài!
XóaTrao tem vàng cho Líp nha! Luôn cảm ơn Líp thật nhiều , Sỏi rất vui vì có em luôn vui và thân thiết!
XóaHi hi..... Sỏi huynh viết tự chuyện kiểu nì hay tuyệt, đọc mắc cừi quá , zưng thấy iêu iêu.
Trả lờiXóaBi chừ " Anh lớn lên từng ngày" thành CÁO CÓ TINH roài! ( nè nưỡi, nâu nắm rùi mới dám nè đới, hì)
Hè hè! Không sao đâu em anh buồn là tự tại anh cảm thấy thế và chia sẻ thế, Chứ không phải vì rác rưởi của cái thứ cóc chết mà buồn ! Em cứ thả icon vô tư anh hiểu em mà! Nheo mắt!
XóaThăm ông bạn già, tớ ráng lớn lên từng ngày như ông nhé!
Trả lờiXóa(Bài này tớ nhớ đã đọc lâu rùi, đọc lại vẫn thấy Thương ông bạn già quá đi, hihi...)
Đã lâu không gặp bạn ! Bạn đọc rồi thì đọc lại!Đọc lại rồi mà thương tớ thì tớ súc động, suýt khóc đây này!
XóaMà mải gì mải quá bỏ bê nhà cửa lốc lờ!
Ngày xưa Bác yêu Ti có ngon không!
Trả lờiXóaĐể đến giờ này mới nói yêu Ti hjhj. Muộn hehe
Giờ thì thôi nghỉ yêu Ti rồi, tự ái với ti tuy nhiên vẫn thấy động đậy đâu đó có khi là ở ngực hihihi!
XóaSang đọc chuyện của anh HN thấy thương anh ấy ,thương mối tình đầu của mình sao lắm chông gai ...
Trả lờiXóaThế a! anh cũng còn thấy thương mình nữa là!
XóaCảm ơn em!
Sỏi lại bỏ kiểm duyệt rồi à?kiểm duyệt lại đi Sỏi à.
Trả lờiXóaỪ các bạn hãy thông cảm cho Sỏi nha , Nhà sỏi vẫn có những "Nhà báo" Tài Hoa đến để...bậy bạ. Đành vậy biết sao được! Cảm ơn Hân nhiều!
XóaTi thì tuyệt vời, đàn ông ai chả thích anh Sỏi nhỉ ?.
Trả lờiXóaĐúng thế anh ạ ! Cảm ơn anh!
XóaĐi lính đánh quân xâm lược thì bị thằng hàng xóm xâm lược người yêu thế có cay không cơ chứ...Hihihi chuyện hay thiệt
Trả lờiXóaHì hì cảm ơn anh bu lu khin!
XóaĐến để chửi con chó mất dại mày. he he... đố kỵ với một con chó như mày đấy! Xem lũ chó mày làm được gì tao chứ hay đợi ngày tao khóa luôn cái mõm chó mày lại
Trả lờiXóaPhạm đình Trúc Thu này! Bọ mặt đểu giả của một thằng ranh con như cậu chẳng đe nổi ai đâu, Sỏi biết cậu đố kỵ ngu xuẩn và hơm hĩnh ở cái danh hão tự phong "Nhà báo tự do". Sỏi không thèm nói với cậu vì chỉ coi cậu là cóc nhái và có thể cậu là bệnh nhân tâm thần. Trước cậu quan hệ với MTV cô ây đã dạy cho cậu nhiều, đã gột rửa nhiều mà cậu không khôn, không sạch. Bây giờ lại Thym những con người tâm huyết và tử tế . Thym cũng tham gia giáo dục cậu, có cả mặc cả với cậu nữa mà cậu khôngkhá hơn.
XóaMọi người sẽ lót lá mà bắt tay cậu. còn Sỏi luôn ngồi xổm lên cái thứ tự cho mình là thanh thiên thời @ như "Nhà báo tự do" Phạm Đình trúc Thu!
Cậu không còn để sỏi coi là người nữa!
Pác Sỏi ơi -thanh minh mệt hơi mà -kệ nó đi ,đời còn lắm những kẻ thế này nói chi ảo -chẳng có thứ ''nhà '' nào như thế này đâu mà -
XóaChiều vui vui nha -
Trần Minh Lê ơi! Thằng ngợm này nó lấy việc tròng chửi người khác làm cơm ăn nước uống của nó , làm niềm vui của nó ngày nào mà nó chẳng bậy bạ vài ba lần. Là mình nhạo cóc nhạo nhái vậy, chứ xã hội Việt làm gì có cái thứ nhà báo tự do! Thằng này bệnh tật nặng quá rồi!
XóaCảm ơn bạn!
Cảm động, chân thật.. pha hài hước!
Trả lờiXóaLần đầu đột nhập thăm nhà anh SỎI, được đọ bài tự tình hay quá! Kính chúc anh ngày nghỉ vui nhiều!
Cảm ơn bạn Quỳnh hương lần đầu gặp bạn lại gặp ở chính cửa nhà của mình , hân hạnh lắm bạn ạ! Cảm ơn bạ về lời chúc nha! Mong và hẹn gặp lại , Sỏi sẽ đến thăm bạn khi rảnh nha!
XóaEm đọc entry này một lần rồi.
Trả lờiXóaVâng ạ! Em biết rồi!
Anh vẫn lớn lên từng ngày cho đến tận hôm nay. Và em cũng biết anh vẫn còn rất hay dỗi hâm ạ :P
Còn lâu mới dỗi, chỉ là bận quá đấy thôi, bây giờ mắt mờ chân chạy chậm, làm gì cũng lâu lâu là! :))!
XóaCó thật là làm gì cũng lâu lâu không đấy :D
XóaÀ chết cũng có việc muốn lâu thì nó lại nhanh, Chẹp khỏ thế chứ!
XóaSau đó các chú biết rồi đấy! Anh lớn lên từng ngày đến tận hôm nay.
Trả lờiXóa...................................
Ơ sao anh chỉ nói với CÁC CHÚ mà ko nói với CÁC O vậy ? Chuyện tình của anh Sỏi lâm ly lắm, đọc xong thấy buồn buồn, nhưng chắc sau này anh Sỏi lại lấy được nàng đẹp hơn nàng Ti nhiều cũng nên, cuộc đời ko biết lối rẽ chỗ nào anh nhỉ ? Nhiều khi ta cứ nôm na gọi là cái mệnh nó cột mình vào, sướng khổ lo mà chịu chứ ai biết đâu mà lựa phải k anh ?
Nói như Bạch Dương! Nghĩa là do "Số Phận" Nói thế trúng ý anh, nhất trí cao! Đọc chuyện kiều ngồi ngẫm cuộc đời thì tựu lại có sáu câu đầu và mười câu cuối của tác phẩm thôi! Đỉnh cao có thế thoi mà!
XóaHè hè Gọi là các chú nhưng chỉ là cách chia sẻ thôi mà trong đó có cả phần các O có khi còn đến 51% ấy chứ !hihihihihi!
Sao mà vẫn kiểm soát mà còm anh cần kiểm soát vẫn hiện thế hở anh ? Chúc anh vui khỏe, bình an chiều chủ nhật nhé !
Trả lờiXóaAnh muốn mọi người hiểu rằng con người viết cái còm ấy ! nó giỏi giang đạo đức đến thế nào . chuyện đúng sai ra sao , vì có những bạn mới sẽ hiểu lầm mà em! Bạn bè của anh mà hiểu về anh như em thì cũng nhiều nhưng không phải toàn bộ . Mong em hiểu và thông cảm nha!
XóaCờ bạc ăn nhau về sáng. Tiểu thuyết ăn nhau về khúc vĩ thanh... Cơ mà sưng hô sao bi giờ, thôi gọi một câu huynh vậy nhé không lại bị trách là ..."láo" mất ạ...hihi
Trả lờiXóaNửa đêm về tối còn chẳng ăn ai thì về sáng còn nghĩa lý gì nữa Danh Khuyết! sưng hô thì có sao đâu miễn là ta tôn trọng nhau là được mà!
XóaEm chào Sỏi sáng thứ hai ạ. Sỏi tự tình ở đâu mà mãi không thấy vậy?
Trả lờiXóaQuen nhau bao nhiêu lâu rồi nay mới thấy Bé Hân ngoan đến thế là cùng! mọi ngày thì cứ "Sỏi ơi - Sỏi à" !
XóaThôi nhưng nay có người sưng em (Dù chưa gọi anh)cũng đã thấy vui lắm rồi!hè hè !
"Xưng"em chứ không phải " sưng" ạ,hihi. Em mà " sưng" thì chết Anh đấy ạ. Hahaha
XóaChị Mèo ơi anh Sỏi bị lỗi đánh máy đấy ạ :P
XóaHà dương "thanh minh than nga" Hộ cho anh chứ người ven biển bắc bộ quê anh lói ngọng níu ngọng nô. Anh còn học cả đời mới hết sai chính tả! Cả hai người đẹp còn nhiều cơ hội để chỉnh sửa chính tả cho anh. hihi!
XóaAnh ơi! Bẵng đi một thời gian, đến hôm nay em mới lại nhớ chuyện Thứ 2, 4, 6 ạ
Trả lờiXóaBây giờ anh là cả tuần cho HD không vướng bận bất cứ ai cả!Mà cũng không phải chẵn lẻ gì! Thế nha!
XóaSang thăm mà cứ thấy anh ngồi tự tình mãi chẳng ngó ngàng gì đến ...
Trả lờiXóaHà hà anh còn bận công việc riêng chừng một tháng nữa may ra mới xong, bấy giờ tha hồ nghinh đón khách !
XóaNhiều khi em cũng hay lẩn thẩn, vào nhà anh Sỏi hay bị kiểm duyệt nên ko hiện liền, nhiều khi còm rồi lại nhớ là chưa còm cũng nên , nên cứ để hôm sau ngó lại coi mình đã còm chưa, biết là chưa còm nên mới dám còm hì hì
Trả lờiXóaEm mong rằng chúng ta đến thăm nhau mỗi ngày là đem đến niềm vui cho bạn bè, xua tan mọi nỗi ưu phiền âu lo trong cuộc sống, đúng lắm chứ phải ko anh ? Dạo này vào nhà anh thấy đỡ bớt những lời nói trống ko như là vào nhà vắng chủ ấy, chúc mừng anh nhé ! Phải thế chứ, dân gian ta đã nói rồi mà
Lời nói ko mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
Chí lý lắm phải ko anh ? Chúc anh ngày mới tuần mới an lành, chuẩn bị đón trung thu cùng các cháu thật vui nhé ! (~_~)
Anh cảm ơn Bạch Dương nhiều! Mà cũng có nhiều chuyện muốn dãi bày nhưng lại thấy cần hơn là tôn trọng và chừng mực . Anh rất quý và nể em ở sự tế nhị mà cũng rất trung thực. Anh cũng thích chút chừng mực. Mình lớn rồi nhưng cũng ham vui nhiều khi cũng đùa quá chớn và cũng đành chấp nhận một vài điều ...hihihi!
XóaEm nói rất đúng và rất có trách nhiệm!
Rằm trung thu vui nhé Bạch Dương!
KH sang chào Anh Sỏi sáng thứ ba ạ. Hihihi.
Trả lờiXóaTối rồi anh mới đáp lời chào của KH! Thông cảm nha "Anh cũng áp lực công việc" Hihihi!
XóaTình hình là anh mình bận quá rồi
Trả lờiXóaĐúng vậy chắc phải hơn tháng nữa mới rảnh em ạ! thông cảm nhiều nha!
XóaVâng ạ, em đang thông
XóaThông đi anh đã trình bày rùi mà!
XóaSỏi huynh ới ời!.....................................
Trả lờiXóaAnh đây Níp à! Gọi anh có chuyện gì à!
XóaHay từng dòng.
Trả lờiXóaCó lẽ vì nó thật, vì viết lại nên các chi tiết tường tận.
Nhân duyên chả nường này thì ả khác, cả mớ chọn bắt mệt ấy chứ!
Chính ra lớn tuổi chút( mặt còn lâu mới như chị bạn nơi quê- như táo héo? Thấp, đậm nhưng trắng sáng,tốt nghiệp đặc cách và khối thứ đặc cách, bố hay cho xiền từ nhỏ....đời cho lắm thứ nên( thành) 80 kg thực phẩm?) có thời gian lại đề huề để tâm an mà viết thế này là nhất bác, mỗi bài thế này nên cafe mà chia sẻ với độc giả chứ sướng âm ỉ đơn lẻ tội cho độc giả quá đi.
Anh cũng thấy hay, anh phải tự khen mà ! Có ít chuyện hay thế này nhưng anh để bạn bè ai tâm huyết thì đọc thế thôi gọi là âm ỉ hì hì!
Trả lờiXóa