Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

30/07/13

ĐÊM


  




Gió nồm sâu - lắng vô tình
Hạt mưa thì nghĩ rằng mình rơi đêm
Kho buồn khóa cửa cài then
Vẫn còn ngồn ngộn trăng quen úa vàng
Nửa khuya chăn kéo bẽ bàng
Nghe sương giọt lạnh lại càng xót hoa.

29/07/13

NÓI TÓM LẠI LÀ CHẲNG CÓ GÌ ĐỂ NÓI


          Đi đường nhặt một lúc được rất nhiều câu hay, thích nhất câu: “Dân giầu nước mạnh xã hội công bằng dân chủ văn minh”. Do nhặt được dọc đường nên bỏ cả vào trong ngoặc kép, chẳng chấm phảy gì cả. Nhặt câu hay còn thích hơn được vàng, về  nằm lên võng vắt vẻo, cười một mình... Sướng! Vợ đi qua thấy cười, không rõ nguyên nhân thì đưa tay sờ trán hỏi: “Anh có lấy paracetamon không?”
           Chẳng biết ngày xưa nhà thơ nào nhỉ , học ngày còn bé quên xừ nó rồi! bị quả mặt trời chân lý chói qua tim. Ông ấy cảm thấy thế nào. Còn tôi cảm thấy rất gần, Hạnh phúc cơm áo đây rồi. Bị ách tắc giao thông nên hạnh phúc có về hơi muộn. Không sao! Sớm muộn rồi hạnh phúc cũng về với ta.
            Hi hi ! Thì ra trên đường vẫn đầy rẫy công bằng, dân chủ và văn minh. Mà xã hội này có công bằng và dân chủ thật. Dân chủ nhìn thấy , đọc được chữ to lắm.
            Xưa nay sướng nhất anh tự do, tôn thờ anh dân chủ (Không phải tự do kiểu Điếu Cày hay Cù Vũ) Chỉ đến tự do tuyệt thực là cùng, đó là  tự do đói. Ều! đói thì hạ đường huyết, khiếp vãi. 
            Tôi cũng mưu cầu hạnh phúc, tham quá  thành thử vất vả, một vất vả rất tự nguyện. Cũng do khao khát tự do, hạnh phúc. Mà phải suốt đời tranh đấu cho lẽ phải, cho độc lập, cho nhân quyền, cho Công Lý, cho cả Xuân Bắc và Tự Long…



27/07/13

THẬT LÀ



 Lỡ tay làm vỡ buổi chiều
Câu thề tan nát
                   ra điều pha lê
Yêu thì thánh cũng hả hê
Bỏ thì thơ lại
                  lê thê mưa buồn
Tan trời chớp bể mưa nguồn
                      Một trăm năm nữa
                                                        Vẫn buồn thế sao.

26/07/13

ANH CHÍ

 
Cảnh trong phim làng vũ đại ngày ấy!

                  Anh Chí người làng Vũ Đại ai mà chẳng biết, anh ta nhờ cái tác phẩm của  đồng hương là nhà văn Nam Cao. Chí được lăng xê, mà cái tác phẩm lăng xê này đạt giải thưởng Nhà nác. Nhất anh Chí, cuộc sống đang khá dần thì Thị Nở sợ điều ong tiếng ve từ miệng lưỡi xóm làng. Thị bỏ Chí  xuôi tàu vào phía nam, đi là để tìm nơi sung sướng. Thời gian thấm thoát thoi đưa, qua vài cơn mưa mùa hạ. Bây giờ thời đại mới, Bá kiến nhan nhản, Anh Chí làm ăn cũng khá, nên tư tưởng cũng văn minh quá thể.

24/07/13

NHƯ LÀ NHỚ !



Em biết đấy anh có bao giờ khóc
Tại chiều buồn gió vày mắt cay cay
Không xa nhau không bao giờ phải nhớ
Chẳng xó giường làm bó củi co ro

Có những chiều mà chẳng thể gì đo
Em vũng buồn anh chết chìm trong đó
Bàn phím để anh gõ tên em vậy
Gõ suốt đời ghi nhớ lại không quên

Anh không khóc cũng không thể kêu rên
Nhưng em hỡi nếu đời này hờ hững
Không chỉ khóc mà cây còn chết đứng
Và sỏi buồn hòn đá phủ rêu xanh

Em thì quên bờ vai em lại nhớ
Tay vỗ về tròn trịa một giấc mơ
Anh đóng vai một người tình kiếm cớ
Có dịp này cho anh  thả câu thơ!

22/07/13

ĐÁNH CHÓ




           Bạn làm bất cứ việc gì thuộc về giải trí, có thể đi dạo hay viết blog, coi những công việc này như một cuộc dạo chơi. Mục đích là dạo chơi thôi. Tuy nhiên dạo chơi cũng không hẳn đã lành, bước chân bạn đưa trong không gian vô định, rồi vô tình đến một nơi mà có chó, là chó nuôi hay chó hoang. Ở mình làm gì có chó hoang, cả thế gian này không đâu ăn thịt chó đam mê và tận tụy như người Việt.
           Chó không có chủ là chó ngoài vòng pháp luật rồi, nó sẽ bị đập chết ngay và không bao giờ có đất sống. Đấy lại nói đến pháp luật, Thông tư số 05 mới nhất của chính phủ về nuôi chó. Được ban hành năm 2007, nói rất rõ; Cấm thả rông chó ra đường, Nếu cho chó ra đường hoặc nơi công cộng thì phải rọ mõm hoặc có người chăn dắt…Nếu để xảy ra chó cắn người thì phải bồi thường…

21/07/13

TẦM VỚI

               Viết cho một xa xưa !
"Làm trai không ngại gai góc
Làm gái không sợ cọc đâm"

            Chiều nay, một ngày tháng bảy oi nồng,  hàng cây nắng đổ. Mười năm rồi, không có gì thay đổi kể từ ngày hai  mình buông tay nhau. Cái cảm giác một mình đơn côi đeo đẳng em  dai dẳng, chẳng lẽ cô đơn và em lại thành tri kỷ tâm giao. Có điều em cảm thấy sự cô đơn bây giờ có hình thù khác trước, em có thể kiểm soát được nó và chẳng còn tê tái  như những ngày buông nhau ấy.
            Chẳng biết với mọi người thì thế nào còn với em thời gian như là một điều đáng ghét vậy. Ngày, tháng rồi năm cứ đằng đẵng trôi, khiến tâm trạng em có cảm giác chán chường, tuyệt vọng, chẳng có gì quanh em là tốt đẹp cả. Từng ngày một trôi theo kiểu đếm đốt ngón tay. Nỗi buồn sao nó không thể là một cơn gió thoảng, mà cứ phải nặng nề mãi thế. Nỗi buồn sao lại cứ bắt con người ta phải sống cùng với nó. Sao nỗi buồn không chịu buông tha em.

19/07/13

MÙ HÁT RONG


Đưa ngón tay
Trên màn hình cảm ứng
Tôi đọc vô hồn
Thấy một người tuyệt thực
Đâu như ngành giáo dục
Cộng điểm ưu tiên cho ông bà nội
Cả những bà mẹ anh hùng
Nếu các vị còn sống và đi thi đại học
Trên đường Hà Nội rực rỡ chiến công
Bệnh viện tư nhân mọc nhiều như nấm
Bác sỹ chạy rông 
Thị trường silicon bị cháy
Là vì
Ngực lép không được cấp bằng xe máy
Và giao thông hóa thành  giao hợp
Những bướm đêm nhớ biển số xe chẵn lẻ hẹn hò
Ngoại thành sau một đêm ngủ dậy
Bùn đất lấp đi mồ mả tổ tiên
Bắc Giang có "anh hùng" Lê Văn Luyện
Ông bầu tóc trắng vào tù
Chàng Vươn lấn biển bằng bom
Em  gái bán hoa giải nghệ trần tình
Khoe chiến công chiến tích
Cứ vài ngày lại có thêm lũ trẻ không biết bơi
Nơi nơi khách sạn, nhà hàng
Đã nhập thêm chân gà thối và da lợn lên men
Chị láng giềng nướng bạn giữa vườn nhà
Đường thiên lý dài theo đất nước
Tháng nào cũng xông xênh ba ngàn người chết
Và đoàn người hành hương rất mệt
Giơ nắm tay bảo rằng phải giết
Để giữ Trường Sa Hoàng Sa
Những trí thức đeo kính ngồi đáy giếng.
Ôi đất nước mình sông núi hồn thiêng
Vòng một không được thả rông mà phải xích xiềng
Thằng con vừa học xong đại học nói riêng với bố
Các cụ nói rồi sao bố không nghe
Văn hay chữ tốt làm gì
Dv: Bình Trọng
Thà làm thằng dốt mà đi lếch xù
Ồ. ze...Có mắt như mù 
Cầm câu hát xẩm chu du sơn hà!
...
Haiiizaaa!

16/07/13

NUÔI CON HY VỌNG

viết tiếp chuyện ĐẠI CA !


           Nó trong chuyện ĐẠI CA mà hôm trước đã kể, Bạn này buôn bất động sản, giầu và “ống chề”. Tên bạn ý là Lan Voi, Không phải to như voi mà mũi bạn ý to, bọn mình ngày còn trẻ con bảo giống vòi voi, thôi gọi nó là Lan Voi. 
           Cũng lạ cứ hơi nói chuyện là nó lại nối đến chồng con, mà có ai lấy nó đâu. Ngày còn khí thế, được người ta thích thì có những cái bĩu môi rất kiêu. Ngủng nghỉnh, cầu thủ kéo dài thời gian… ôi giời, đủ thứ này nọ cho rằng việc gì phải vội. Bố khỉ đến khi đối tác nó chán nó đi tán đứa khác. Nhục thế, khi ấy còn câu nào là không than thân trách phận.
             Nó là gái mà cứ bắt tớ gọi là "Đại ca". Nó nghịch kinh khủng. Tớ chỉ biết nói đến vậy. Nếu là bạn trai với nhau thì hai đứa bọn mình là bạn nối khố, đằng này người ta là nữ, ai lại làm bạn nối khố khác giới bao giờ.
            Quê tớ có đình làng đẹp. Chỗ sân đình, sau họ làm cái sân kho hợp tác, có cây đa cổ thụ. Lại có những cái rễ dài, con này bám vào cái rễ đu dây như Tác Zăng. Nó gật gật rủ mình đu theo, Dây dứt hai đứa ngã, mẹ kiếp đau kinh khủng.

12/07/13

LỠ NGHIỆN THÌ CHẾT



              Kỳ này các bác thấy đấy, chẳng hiểu sao em lại làm nhiều thơ thế chứ. Thế rồi sang bạn bè đọc thơ của họ, em cũng thấy thích. Chết mẹ không khéo nghiện mất. Nghiện thơ thì khổ. Cứ ngồi ngẫm cho kỹ thì đây cũng là một sự sa đọa và nguy hiểm. Nghiện thơ thì thích đọc thơ mà thơ dở cũng đi khen hay. Thế rồi thơ mình những câu hay thì tốt quá, đằng này lại làm những câu thuộc dạng hâm hấp, chập cheng, chập mạch, rõ khốn. Thế này thì có lẽ cũng cần phải  cai thôi, chẳng biết cai thơ có giống trẻ cai sữa không! Kẻo sa đà quá, rồi lại phải đi trại để mà cai thì rõ chết.

10/07/13

TỰ TRÀO

ảnh ST

Anh là hòn sỏi thung sâu
Ghét anh em gọi cuội ngầu cuội điêu
Mùa ngâu nắng nhạt cuối chiều
Cầu ô bắc nhịp bao nhiêu nỗi niềm
Lạ chưa hòn đá cũng điên
Cũng đau đớn cũng liên miên thở dài.

08/07/13

           

Mấy nay nắng nhiều mệt, ngồi đấy ôm bàn phím mà chẳng biết viết gì, người ngợm lúc nào cũng mơ mơ màng màng. À thôi! Cái sự viển vông ấy mà. Tôi , anh, cả em  nữa và các bạn chúng ta chỉ lắm ước mơ. Ngoài ước mơ ra chẳng có đek gì. 
            Ước mơ luôn là ước mơ. Anh chị em còn trẻ, chúng  ta có thể mơ, khi mơ còn chưa bị quản lý và chưa bị đánh thuế.  Bạn có thể mơ thành người nổi tiếng. Nổi tiếng thì ai mà chả thích. Tên tuổi nổi phềnh ai cũng biết đến. Các anh các chị vừa mãn tin, hay còn tin. Mở mồm ra hát gọi luôn mình là ca sỹ cho nhanh nổi. Bạn nổi rồi, mình chưa nổi thì có cách để nổi rồi đây. Cứ cởi quần áo, chụp ảnh, đưa lên FB bảo đảm nổi không chìm được. 

07/07/13

CẢM NHẬN MÙA HÈ



Hè phố nhẹ buồn
 Chậm bước lang thang
Chùm mơ tươi 
Tay nắm  ngón nhẹ nhàng
Chắc là nhớ hoa nắng đầy vai áo
Gió giả vờ như người lạ lướt êm

Hạ đang mùa chín
 Nỗi nhớ đã mềm
Hồn xao động  
Trăng vàng dãi mỗi đêm
Tìm ở đâu nụ cười môi ngần ngại
Bóng em xưa nay còn đổ bên thềm

Mùa tình cờ 
Trăng tan trong tiềm thức
Ngày lang thang 
Đêm trở trăn đầy ngực
Như cưu mang một kiếp để giời đày
Hạnh phúc xưa nay bộn bề phiền phức

Gói nắng hạ 
Đem ra bờ sông vứt
Gặp người thơ 
Đứng đợi thực hay hư
Chiếc lá rụng trên dòng sông mùa lũ
Cuộc đời này một chút cũng phiêu du



Đang hỗn mang 
Tình quay tròn vũ trụ
Ngước mắt nhìn 
Hạ úa cả trời mây
Dạ khát khao trở lại với chiều vui
Mà nhân thế đem buồn chia mọi ngả

Nếu tiền kiếp 
Di nỗi đau êm ả
Đường phố quen 
Ta vẫn ghé âm thầm
Gõ cánh cửa tìm hồn thơ rung động
Và gieo mầm vạt chữ để yêu thương.

06/07/13

THÁNG 6 - MƯA


Anh như cục đất đa tình
Hạt mưa em sáng lung linh thấm vào
Bao nhiêu giọt của em trao
Giọt buồn giọt nhớ giọt nào đam mê

Giọt nào đã nói câu thề
Gió giằng chớp giật thuộc về thiên duyên
Đất anh đẫm một lời nguyền
Mưa nguồn chớp bể truân chuyên đợi chờ

Mưa ơi em có bao giờ
Để anh ngơ ngẩn đợi chờ khát khao.
Mưa ơi em có khi nào
Như người xa lạ rơi vào tim anh.

04/07/13

HẠ NHỚ



Có ai vừa lướt qua mình
Hạ ơi sao mãi vô tình thế em
Đàn ông lại đàn ông thêm
Một mình ngồi tới trắng đêm trăng già

Em làm hạ thoảng lướt qua
Gối giường trắng lạnh như là khát khao
Lá vàng rụng cái ước ao
Giữa năm cầm lấy vứt vào hư vô

Bốn mùa cười nói vu vơ
Ta như sông của đôi bờ buồn vui
Bên vui lở mất đi rồi
Bên buồn ta cứ đắp bồi sang nhau

Hạ ơi chờ chút lâu lâu
Cho đàn ông nắng vỡ đầu khát khao.

03/07/13

ĂN CƯỚI ĐI




               Mấy nay nhà đài bảo có áp thấp. Trời đất quay cuồng chẳng trách mình khó ngủ, cứ mơ mơ màng màng lạ lắm. Nghĩ linh tinh đủ thứ trên đời.
              Tháng 7 âm lịch là tháng ngâu. Người ta kiêng không mấy ai chọn để làm đám cưới. Nếu cưới có mùa thì tháng này chắc là  giáp hạt. Nói thật! Chán kinh"Kính chẳng bõ phiền"!.

02/07/13

TRI KỶ


Trăng thanh
Nâng chén 
Thơ với thẩn
Nhấp ngụm đắng cay
Thấy ngượng đời
Mới biết 
Try âm thời lận đận
Không bạn tâm giao
Sướng cũng thừa
Đầy vơi 
Tình nghĩa chỉ thế thôi
Bạn bỏ ra đi
Để lại tôi ngồi
Chén trà xưa rót hai đứa uống
Bạn ơi 
Bên ấy 
Nguội lắm rồi!