Có lần tôi viết; “đàn ông Việt chỉ
thích được người khác khen, không ai khen thì tự mình khen mình. Đàn ông rất
nhiều khuyết điểm, trong đó một nhạy cảm là dốt làm tình. Bọn phụ nữ nó chê
lắm. Ấy thế mà không chịu nhận khuyết điểm.” Mới đến đấy thì bạn tôi, một người
yêu nước “chân chính” nói chiều bênh vực:
“Viết rõ ra, cứ chung chung vậy là
mập mờ, là vơ đũa cả nắm. Chỉ những người trym bé mới bị chê, chứ quyết không phải dốt, Đã người Việt là
không dốt. Ông nội anh ta …bé, cha anh ta …bé, rồi đến anh ta cũng bé. Mà …bé
thì bõ bèn gì , biết thế mà không chê thì mới là dốt. Biết và dám chê là những
Phụ nữ trung thực. Chê nhưng không hi vọng tu sửa… Chê để đi lấy tây thì là lựa
chọn khôn, phải làm thế mới có tính giáo dục.”