Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

18/06/12

HÃO



Ngày lại ngày hoàng hôn buông tôi thấy
Con cô đơn trong lòng đang vùng vẫy
Ăn tim tôi rồi cợt nhả cuộc đời
Cứ như thế ôi chiều nào cũng vậy.
Tôi lang thang len lỏi khắp đó đây
Ai mách bảo cũng tận nơi tìm đến
Người cho bả giết cô đơn phải chết
Mà tìm mãi nửa đời người chưa thấy.
Tôi cũng hiểu bệnh buồn nan y đấy
Ngàn năm nay có ai chữa nổi đâu
Và thuốc trị cũng bó tay như vậy
Mỗi một người có một trái tim đau.
Đến một ngày tôi gặp một con sâu
Uống rượu say đứng thẳng người nó bảo
 Muốn hết buồn mày hãy uống như tao 
 Đến đời mình cũng chẳng nhớ chút nào!
Ở trên đời người tài - đẹp như sao
Và nhiều người chẳng hạnh phúc chút nào
Cũng thấy buồn cô đơn như Sỏi vậy
Tại sao anh cứ cuồng  ngông và hão.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét