Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

08/07/12

MỘT NGÀY NHỚ !


          Ám ảnh một đời thằng đàn ông đần độn không phải cái gì xa lạ. Chính là hình dáng của một mĩ nữ. bắt đầu là đôi chân. Ông Nguyễn Duy có câu thơ hay:
                    “Chỉ nhìn chiếc móng chân thôi
                   Là anh nói được em thời trẻ trung”.
           Hoàn cảnh của chị, câu này ông Nguyễn Duy sai! Chị không phải gái quê. Đấy! Một câu thơ hay, sai hoàn cảnh, sẽ  thành vô duyên. Và nếu bạn nghĩ người không làm ruộng sẽ có bàn chân đẹp. Lại sai nữa, bàn chân của chị dài  đúng bằng một chiều của viên gạch lát hè phố. Còn ngang các bạn tự suy ra.Thật may môi trường sống không phải nhà quê, chứ mà cứ  kiểu rảo bước có thể một phát dẫm, chết cả đàn gà 12 con, chả hy vọng bị thương con nào. Hai cái ống chân trắng và cong như đôi ngà voi. Các cụ xưa bảo chân tay ngọc ngà là thế này đây! Nhưng hình như cũng có người bảo nó vòng kiềng. Thật chẳng hiểu ra làm sao.


             Từ trước đến nay em không quan tâm chuyện chân ai dài. Nhưng để mang ra so chân nàng với chân Mai Cồ Phương Thối. Ai chân dài hơn thì hơi… lố bịch! Khi làm việc, mọi người đánh giá hiệu quả, chứ không phải đánh giá cặp chân. Chân dài một phần giúp mình tự tin hơn, ấn tượng với mọi người hơn, nhưng không phải là chủ yếu. Quan trọng là cái đầu của mình có dài hay không. Cái đầu giúp cái chân đi đúng hướng…Thế thì chân có vòng kiềng cũng tốt.
              Chị không bao giờ nói mình thuộc chân dài,  dù biết chắc nếu kéo thước dây theo đường cong của chân(Không phải đường chim bay) chẳng thua kém ai. Vấn đề chị không nhận mình chân dài là chỗ khác kia. Người có học,Tất- Lẽ-Dĩ-Ngẫu là phải khác.
           Ngày xưa các nàng “trường túc” thường "Công tác" ở chốn lầu xanh hay trong cung. Ngày nay “chân dài” làm nghề người mẫu, một số thì làm việc ở vũ trường… Nhiều cô khá “thoáng” trong quan hệ, Đề tài luôn "hot" của báo chí là các câu chuyện về “chân dài và đại gia”! Chính điều này khiến cho các đấng mày râu càng tin tưởng nhận xét của người xưa về các cô gái chân dài! Nhưng đó là một tin tưởng không khôn ngoan.
            Trở lại với chị. Nói có học chứ thực ra đường học vấn của nhan sắc này xem ra trầy trật. rất chân và cẳng.
            Nái sề là một mỹ từ mà dân thường đặt cho các chị em đã có chồng con. Chưa có chồng chị đã đủ yếu tố của một nái sề. Không có ý xúc phạm chị em. Em dùng từ nái sề cho nó dân dã và thêm phần chua chát. Nái sề "Chị" cao 1m65 và cũng chỉ có thế. Chị ấy không có gì nổi bật hơn người khác. Làn da mịn đậm màu suy nghĩ, không ai gọi là nâu mà thường gọi là đen. Đôi mắt cũng đen xì, lúc nào cũng thấy lim dim, nhíu mày. Chị thuộc loại điện 380 vôn, cắm bút thử điện vào là đèn sáng bừng. Nguy cơ chập mạch rất cao. Thôi nay em gọi Nái sề "Chị" bằng em các bác nhể! Em có vẻ đẹp của  một con cá ngựa ngâm rượu. Thân tong teo, mắt thâm quầng lờ đờ con nghiện. Đầu tóc giống Xuý Vân… Thôi chẳng tả nữa tóm lại nhăn nhúm, dúm dó như chưa từng có một nhan sắc...
            Người như thế không hiểu sao ám đời mình bao lâu nay. Nàng là sếp của cơ quan văn hóa. Em nói ở cơ quan văn hóa, mà bọn đàn ông chẳng đứa nào nói với em được lấy nửa lời; anh yêu em, chẳng văn hóa gì. Môi trường văn minh mà phân biệt. Em bị phân biệt đối xử. Cơ quan đàn ông nhiều  mà chúng nó kiêu ... Ứ có đứa nào chơi với em!
           Anh nghĩ may mà mắt anh lác (Mắt  lác thằng nào mà chẳng nhìn rau gắp thịt) chứ người như em không chê thì sẽ nói gì. Anh lác lại già nên anh không chê. Đã thế còn vất vả với em! Đến khổ, Anh đồ rằng nhân gian vất vả nhất phải là người đang yêu.
            Cứ chiều chiều hơi muộn là ca sỹ Thanh Rỗi lại dài giọng hát bài Một chiều mùa hè… Nàng đi công tác hai tháng. Nói là đi công tác, anh biết thừa là em đi Sin tuốt lại dung nhan. Thời gian này anh thấy rất tâm trạng, nhớ mới chết chứ. Người ta yêu nhau cứ xa nhau là nhớ…Mà chính em sau khi trở về chắc cũng nhớ em thôi. Chẳng biết em có nhận ra chính mình không!
            Đấy! Như thế bảo sao mà buổi chiều nào cũng nhớ em dạt dào. Cũng là nóng bức, ngồi gốc cây, không có gió lại có rất nhiều sâu bọ và nhất là bọ sít, rất hôi. Đành rằng mùi hôi của bọ xít khác mùi hôi nách nhưng vẫn làm cho anh buồn và nhớ em như điên.
           Có thể  trong ngày cảnh buồn nhất là cảnh chiều muộn, Bao nhiêu lý lẽ , hoàn cảnh như thế anh có nói là không nhớ, em cũng không cho rằng đời này lại có thằng nào như thế! Màn đêm giăng. Anh nghĩ là đi ngủ. Gà qué nó chê quá! Sao lại lên giường trước cả gà lên chuồng. Thế là anh ngồi nhìn ra thấy trời tối, không  trăng.  Ngồi trong đêm đen nhớ em quay quắt. Anh nghe con vạc ăn đêm tiếng kêu nặng như ném đá!
           Hôm trước thằng lái taxi, thằng ấy trông rất giống em, nó lấy đắt như thực phẩm chức năng! Anh luôn nghĩ nó có họ hàng gì với đằng nội nhà em. Nghĩ đến đây thôi anh lại nhớ em không màng đến đi ngủ nữa.
            Tháng mười cuối thu, bình minh thập thò mà trời nóng kinh!  Nhà anh nuôi vài con chào mào, vài con khướu. Tất cả đều thi đua gào thét chào buổi sáng. Ỏm tỏi chứ có hay hớm gì. Mẹ chúng mày, để ông xem chúng mày có kêu được đến trưa không. Rồi  thì  hộc cả máu mồm, lại im thin thít. 
           Sáng ra anh điểm tâm một gói mì tôm. Chỉ tại hôm  em nhìn thấy ai đó cười… răng toàn có rau(!) thế là em bảo nếu ăn phở hoặc bún riêu thì đừng vác mặt đến gặp em. Gói mỳ tôm là giải pháp đơn giản nhất, lại là sản phẩm của biết nghe lời. Cái gì cũng làm anh nhớ em đến ê ẩm!
            11 giờ trưa. Ngoài đường con gái mặc áo hoa, bịt mồm và đeo kính. Anh hình dung em đang đi làm về cũng giống như bao cô gái khác. Thỉnh thoảng có những con chó,  không bịt mồm chạy lăng xăng, chẳng biết đã tiêm phòng dại chưa. Có vài người Phóng những chiếc Honda CHALY roẹt roẹt, anh đoán đó là những bloge nổi tiếng! Cũng có mấy ông đi bộ lang thang, mấy ông này không phải nhà thơ thì chặt đầu anh đi. Qua trưa vài tiếng đồng hồ,  chả mấy mà lại đến chiều và lại một buổi chiều mới, cứ thế như một chu kỳ! Cái gì anh cũng thấy gợi nhớ đến em. Hình bóng em dù là cao 1,65 m và đang đi "công tác" vẫn luôn gieo vào trong anh nỗi nhớ liên miên, vô độ .
………………………………………
             Đâu đó  một câu quảng cáo cho một mỹ viện:
            "Xin các bạn chớ có tuỳ tiện liếc mắt đưa tình với các cô gái xinh đẹp,  từ mỹ viện của chúng tôi đi ra. Hoàn toàn có khả năng cô gái ấy chính là bà ngoại của bạn đấy!"...

16 nhận xét:

  1. Chào ông bạn già!
    Thế là lần mò tớ cũng tóm được ông nhé!
    Sầu gì mà quên luôn tớ ấy nhỉ?
    Hay là Sỏi đã sang trang mí cái cô chân "dài mà cong" này rùi!?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chẳng quên được đâu.
      Nhớ đến tăng cân mập ú rồi đây này. Nhớ đến giai vọng , nhớ ngày nhớ cả đêm!
      Ong nó thần tượng bạn già, đụng tý lại nhắc tới. Làm tớ phát ghen lên.
      Chân đằng ấy có cong không? hè hè hè !

      Xóa
  2. Í, Í...
    Tớ đây nách dài tới chân, í lộn! Chân dài tới...dzốn đấy nhé!
    Ứ có cong đâu à nha!!! Hehe...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừ Tớ tin bạn! Là tin bạn chém gió có nghề ấy! Khiếp hồn!Chân dài tới dzốn Cách tính ấy là ăn gian , Phải là nếu tính từ dzốn trừ đi một gang tay thì đến chân, Bắt đầu tính chân từ đó...! Phải thế chứ , Bạn lẩm cẩm mất rồi , tuy nhiên tớ thích bạn cứ mãi lẩm cẩm như vậy ! Há Há Há!

      Xóa
    2. Này!
      Bạn lẩm cẩm thì có đó nhá!
      Đàn ông tính "cái ấy" là chân giữa...(cũng là chân)
      Đàn bà tớ cũng tính cái phần ấy là chân đấy bạn già ạ!
      Cho nên, Chân dài tới dzốn đấy ông bạn già ơi!!!
      Kakaka...

      Xóa
    3. Khôn thế! người làm kinh doanh hay làm kế toán là rất khéo lẩn khoản, mà đã lẩn khoản thì đủ chứng từ cấm có ai cãi được ...hè hè hè !

      Xóa
  3. Bài này mình com rồi mà? Lão xoa à? muốn em cáu bỏ đi hử?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh28/6/13

      Chắc là Sỏi chưa bao giờ xóa Comment của Ong, Ong chắc già đến độ lẩn thẩn rồi "Ăn rồi vẫn bảo chưa ăn" Bó tay!

      Xóa
  4. Ôi, đúng là vất vả thật vì nhìn gì cũng nghĩ, cũng liên tưởng đến nàng. Đây là nỗi nhớ nàng vì yêu hay bị nàng ám đây ta? :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ám ảnh chứ em! Anh rất thích những comment của CN bao giờ cũng là sự đồng cảm và sâu sắc. Hì Hì Hì !

      Xóa
    2. Hihi, em biết là bị ám ảnh nhưng em vẫn cứ thích hỏi thế anh ạ. Hì hì.
      À anh, em cảm ơn anh đã chia sẻ suy nghĩ về những còm của em nhé. :)

      Xóa
    3. Ôi câu cảm ơn phải là anh nói mới đúng chứ !hì hì hì !

      Xóa
  5. anh nhớ cô gái chân dài , mà lại có cả thực phẩm chức năng trong dó nữa, bài viết sâu hoắm, sâu hoẳm anh ạ, ngày bình yên anh nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh Mộc đã ghé và động viên, cứ gọi là vui vui cho nhẹ nhõm cuộc đời nha anh!

      Xóa