Hôm rồi gặp một người quen.
Hỏi “Anh khỏe không?” Anh bảo: “Khỏe, tao ở tù mãi không khỏe thì sống sao”.
Chết sao đi tù? “Làm lâm tặc, phá rừng”
Ôi thế tù là phải! bọn các ông phá cả môi sinh môi trường, các ông còn để lại
hậu quả cho xã hội, ác ! Ác lắm! “Không phải vậy! Là bọn tôi có hợp đồng, khai thác gỗ bán cho
nhà máy giấy, phục vụ cho các nhà thơ như các ông ấy!” Ơ! thế lâm tặc lại có
công chấn hưng thơ của dân tộc.
Từ chuyện nan giải của anh
lâm tặc nghĩ đến đọc ở blog của ai đó kể;
Một nhà thơ ở ngoại thành Hà Nội
rất nghèo nhưng lại khao khát xuất bản tập thơ. Ông cắm sổ đỏ vay tiền ngân
hàng, để lấy tiền in thơ. Con cháu phát
hiện ra họp lại bàn nhau, phải góp mấy chục triệu để chuộc sổ đỏ về. Hóa ra thơ
làm khổ con cháu quá !.
Các nhà thơ rất lắm bạn, bạn
bè thơ là giao du rộng lắm. Cứ vài ngày lại thấy mang về một cuốn thơ được
tặng. Khi mỏng lúc dày. Thế là có một đống to thơ trong nhà. Vợ con khó
chịu cứ lụng bụng chửi vụng chửi trộm.
Chỉ mấy mụ đồng nát là mừng. Có bà mua được sáu bao thơ về cân hai tạ tám thơ.
Thì hóa ra ông lâm tặc kia, tội phá rừng thì trước sau cũng được tặng kỷ niệm chương về sự nghiệp
thơ của đất nước. Có khi còn được truy tặng huân chương chứ chẳng chơi. Vui
nhể. Thế mới thấy thời đại giờ văn minh!
Ừ lại nói đến thời đại bàn
phím này, người người làm báo, sôi sục quá. Ai cũng muốn có tiếng nói, thổ lộ
tâm tư, nguyện vọng và chia sẻ. Từ đó đẻ ra nào web, nào blog. Báo mạng đấy!
Nhà báo nhà thơ giờ là bác nông dân cần cù, chăm chỉ, mong góp một phần sức
mình làm thay đổi xã hội. Chí ít cũng thể hiện quan điểm trước bất công, suy
đồi đạo đức, suy thoái kinh tài , về sự trì trệ của đất nước, nhằm
làm đất nước ngày càng tươi đẹp hơn. Thế nhưng
liệu có được như vậy không.
Xem xét nghiêm túc thì
thấy Thơ có vai trò ghê gớm lắm! Thế kỷ trước chẳng biết xã hội có văn minh hơn
bây giờ? Có một nhà thơ nghèo, nghèo
lắm, biện minh cho cái sự nghèo của nhà thơ. Ông có mấy câu trào lộng có thể
cho đó là cách phổ biến một kinh nghiệm
hay. À mà không, đang nói đến sức mạnh của thơ. Đúng ra là ông đã dùng thơ để
đánh đuổi kẻ trộm theo kiểu chiến tranh du kích mà ta vẫn áp dụng nha:
“Muốn cho trộm khỏi đến nhà
Thì đề ngoài cửa: “đây là nhà thơ”
Chỉ bốn chữ mà ông đã không
phải nuôi vài ba con chó để coi nhà, giữ của. Có thể nói chơi chữ là tài tình,
là chơi hiểm, chơi khăm. Ngày nay người ta không chỉ dùng thơ để đánh lừa đạo
tặc, còn dùng để phang nhau trực diện
mới kinh, mà dùng luôn thơ chất lượng cuốc da cơ đấy:
“Muốn đuổi khách ra khỏi nhà
Đọc thơ được giải khách là chuồn ngay.”
Chứng tỏ thơ là ghê lắm. Các bạn thấy sức mạnh ghê không. Ông Trường chinh xưa viết
:
“Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ
Mỗi vần thơ bom đạn phá cường quyền”
Nói vậy rất tả thực và sát nghiã . Ngày xưa ta
thắng tống bởi Ông Lý Thường Kiệt biết làm thơ. Đến nhà Trần có những nhà thơ
lớn viết những áng hịch như Hưng Đạo Vương. Thời nhà Lê có Nguyễn trãi. Lúc ta thắng 20 vạn quân
thanh, thì sỹ phu Bắc hà đã là một thế lực lớn. Nổi danh là anh em nhà họ Ngô
Thì… phải kể cả đến Hoàng Đế Quang Trung chứ, có những câu thơ để đời.
Đến thời chống pháp, mới đây thôi, các
bạn học mãi rồi. Có cả ngàn nhà thơ. Pháp thua ở đông dương vì lực lượng thơ
việt quá hùng mạnh. Đến chiến tranh chống Mỹ thì ta có đội ngũ kiệt suất làm
thơ. Họ đã chiến thắng oanh liệt nhất kể từ sau thế chiến thứ hai. Đến giờ kể
cả hai đế Cuốc lớn thua trận nhục nhã mà không tổng kết nổi rằng mình thua vì
đâu. Những nhà thơ lớn , rất lớn đã hình thành trong hai cuộc kháng chiến này.
Sức mạnh của thơ có khi còn làm khuất phục cả vũ khí nguyên tử.
Thời đại anh tơ nét thơ có
tính hiệu quả rất cao. Sức mạnh của thơ dĩ nhiên ngược với tính độc hại của nó.
Do tính chất cân bằng giữa sức mạnh tích cực và sự công phá của tiêu cực. Tính
độc hại của thơ giờ cũng khác trước. Thưa các bạn không phải giờ thơ ít nên độc
. Thơ giờ nhiều lắm. Người người làm bloger . Mà làm bloger là làm tác giả tuốt
cả thơ và văn xuôi , viết xong là xuất bản ngay, do mặt trái thơ rất độc nên
người đọc thơ gọi là độc giả. Độc giả chẳng thiếu, rau nào thì sâu ấy báo lá
cải thì có sâu lá cải…
Nói đến thơ, người làm thơ
gọi là nhà thơ, thì người làm ruộng đi cày đi cấy gọi là nhà nông. Chẳng gọi
thế thì gọi sao? Tôi cũng thấy có đôi chỗ gọi nhau là người thơ “Thi huynh”.
Bạn thấy nhé! các trang web
cá nhân đầy ắp những thơ là thơ. Đất nước mình có một thể loại văn vần , nói cứ
thuận mồm là thành thơ , đó là lối thơ lục bát. Thơ lục bát là đặc sản ngôn ngữ
dân tộc mình đấy. Chỉ cần gieo vần đúng luật của thể loại là thành thơ. Mà nói
có vần điệu thì cũng là thơ rồi. Có một nhà thơ nữ viết về cái cách mà lục bát
chào đời:
“Như câu lục bát lệch vần
Kê bằng được ý thì vênh mất lời”.
Tuy nhiên phần lớn chúng ta
chỉ cần vần, quan trọng lắm cái vần chữ vần âm! Còn ý tứ thì muốn ra sao kệ,
không quan trọng. Chẳng trách Việt mình có nhiều nhà thơ như vậy. Ra ngõ gặp
nhà thơ. Mà thật một ngày của em ăn thơ, ngủ thơ. Sáng thơ trưa thơ, tối cũng
thơ. Thật đấy, này nha; sáng ra gặp bác nông dân vừa đi vừa sửa cái nón vừa đọc
ca dao:
"Trời mưa trời nắng đùng đùng
Cha con ông Sùng đi gánh phân trâu"
Vượt qua được đoạn đường dài ,
đến cơ quan gặp ngay mấy cậu cùng phòng đang đố nhau làm thơ tả lãnh đạo:
"Tên anh là Nguyễn Thanh Long
Anh vừa ở quán cháo lòng bước ra
Một tay cầm hộp cô ca
Một tay cầm điếu vi na sài gòn."
Thế rồi tối đến trở về nhà,
bụng đau đau là. Nhanh chóng vào nhà vệ sinh, bụng đau mà miệng cứ tươi tươi .
Vì lại nhớ câu thơ thế kỷ trước, mà lần nào vào nhà vệ sinh cũng nhớ đến, nó ăn
vào tiềm thức rồi:
"Cho dù tài tử giai nhân
Đến đây cũng phải tụt quần cho mau."
Đến đây cũng phải tụt quần cho mau."
Tất cả những câu thơ lục
bát trên quen thuộc quá, hồn cốt dân tộc quá. Em tự hào về điều này.
Kinh tế có thể suy thoái
toàn cầu còn thơ Việt quyết không thể suy thoái. Tình trạng thơ vẫn đang như
diều gặp gió. Tràn ngập, xó xỉnh nào cũng có thơ, thơ con cóc như thơ của em
đây nhiều vô kể, thế này thì thích thật. Những bài thơ rất vớ vẩn nhưng bà con
làm thơ lại ngồi túm lại khen nhau hết lời, tự bốc thơm thế mới hay. Ơ thế
nhưng mà em rất sợ, lỡ ra mình dại dột nghiện thơ thì em ứ thích!
.......................................
.......................................
Là em ngồi buồn thì biên
vậy chứ chẳng nói ai, cũng không thích trò xiên xỏ. Mong mọi người cùng vui với
nỗi buồn của em, thế nha!
Sỏi ghê gớm nanh nọc quá
Trả lờiXóaĐang phấn đấu sao cho bằng KH đây!
XóaKH còn đứng xếp hàng đau Sỏi cả ngàn...người. Sỏi ơi.chắc KH ko dám làm mấy câu con cóc nữa rồi, hihihi
XóaÔi sao lại thế , Sỏi hâm nói linh tinh ấy mà . Mình chỉ thích đọc toàn thơ con cóc bây giờ bạn không làm nữa mình đọc bằng gì ! Thì thơ Sỏi cũng con cóc ấy mà! thơ thẩn ấy mà!hi hi!
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaChết thật, anh Sỏi cứ viết tưng tửng, thực thực hư hư thế này làm em nghiện đọc blog anh rồi.
Trả lờiXóaAi nói thì anh còn xem xem chứ em nói thì anh tin rồi , may ra có mình em nghiện blog của Sỏi đó thôi! Thôi vậy thì mình em dùng cả 100% của sự cảm ơn đê!
XóaCốc cốc cốc, anh Sỏi ơi, em qua nhận hẳn 100% đây xong đi cà phê thôi nào!
XóaĐi thôi nào! nay anh đãi độc giả!
XóaEm đọc thơ....em cười sặc...chết mất thôi...bài viết thì em chưa đọc..đang ở cơ quan. THông cảm. VUi anh nha!
Trả lờiXóaCảm ơn Rất ... Yêu! chắc là hí hí chứ sao sặc được!
XóaĐến ông Huy Cận khi lên Hà Giang nhìn thấy máy cày còn viết:
Trả lờiXóa"...Trâu bò húc nhau hay hổ đẻ
Vào xem mới biết máy đang cày...."
Hôm nay đọc bài này BL thấy hay quá liền sôi bụng nổi hứng mấy câu:
"Hoan hô anh Hòn văn Soi
Hỏi anh có biết anh Sòn Hỏi không
Anh này thơ cực tanh nồng
Thơ hay đến nỗi tồng ngồng cả đêm...
Đến mình cũng còn muốn xem
Trách chi thiên hạ chị em nháo nhào...
Hoàn hô nào, vỗ tay nào
Hoan hô một phát rồi chào... về đây...
(Thơ dự thi trong phong trào thơ mới của hiệp hội thơ "phím tre")
Đôi vần tếu táo tào lao, đừng giận nghe anh.
Chúc anh luôn mạnh khỏe, vui vẻ cùng bình an và hạnh phúc.
Cảm ơn Bà lão đến nhà
XóaĐọc thơ hòn sỏi xong là về ngay
Thơ em hơi đọc là say
Làm từ gạo nếp trăm ngày có dư
Tuy nhiên nhiều cụ bụng hư
Ngỡ ngon xơi vội ậm ừ pháo bông
Bảo sao thơ lại tanh nồng!
...
Há Há Há ...Cứ thoải mái Bà Lão ạ ! Khách sáo quá, Vui đùa tếu là không ràng buộc , ý tứ chết tiệt mà làm gì...!
EM chào anh Hòn Văn Sỏi nhé !
Trả lờiXóaHoan hô Anh sỏi làm thơ
Mười câu em đọc - chín câu em cười
hihi
Anh đây sỏi có hai hòn
XóaCứ còn xuân sắc là còn làm thơ
Còn em Rất đứng hoan hô
Thì Hòn văn Sỏi lại mơ Sỏi Hòn
nhân đọc bài viết về thực trạng thơ VN, vừa sâu sắc, vừa dí dỏm, có chút phê phán nhẹ nhàng sự cẩu thả đến vụng về của các tác giả về thơ lục bát vốn rất dễ trở thành ca dao, hò vè lắm, Mộc kính tặng anh 4 câu trong bài thơ GIỮ GIÙM TÔI VỚI THÁNG GIÊNG đã được tạp chí văn nghệ Tam Kỳ đăng vừa qua:
Trả lờiXóa"giữ giùm nhau tháng giêng thơ
cầm câu lục lẫn bát thờ thững đi
phía sau lưng tiếng thẽ thì
em và xuân mãi miết ghì chặt tôi ... "
thôi mộc về đây, anh vui nha!
Chào anh Mộc!Cảm ơn anh sang chơi và động viên! Mấy câu thơ của anh trí tuệ quá , chơi chữ rất có nghề! Vui lắm khi được anh tặng thơ!
XóaAnh cứ khăn đỏ anh đứng trước con bò tót thế kia thì có ngày....Sỏi ơi Hòn đã đi rồi ...ha ha ha ha
Trả lờiXóaÔi giời Rất ơi là Rất ! cười đau bụng! Lúc mà ..."Sỏi ơi hòn đã đi rồi" thì còn tâm trạng đâu mà chơi blog!
XóaSỏi ơi ở lại Hòn đi nhá
Trả lờiXóaChờ đấy nha, còn lâu!
XóaHN chợt nhớ đến cậu con trai HV của mình lúc ba tuổi khi vừa ngồi bô vừa đọc thuộc bài thơ vừa mới học :
Trả lờiXóaBác sĩ dạch dạch
Hỏi đau chỗ nào
Đau ngay lỗ rún
Đau gì ăn bậy !
Ha ha ...thế mới biết dân Việt ta xuất khẩu đã thành thơ rồi ! Không cần phải nghiện .
Chào HN !
XóaCó những người rồ dại đi đâu cũng lầm bẩm trong miệng để đọc thơ, cũng có người cuồng thơ như người bị chứng hoang tưởng . cứ nghĩ đến họ mà sợ lỡ ra mình nghiện rồi thành ra như họ thì chết. Ngiện là một phản xạ của thói quen , cần cũng không được mà không cần nhưng nếu mắc thì cũng phải chịu thôi HN ơi!
Cúp điện!! gần 10h30 mới có lại.
Trả lờiXóaThơ là chuyện bất tận ngôn, ngủ cái đã ngày mai, ngày kia.. còm tiếp
Sỏi còn đó bu còn đây mà... hihihi!
Đấy lại mất điện! ở mình "Xã hội công bằng , dân chủ , văn minh. Đoi khi cũng hay mất điện, mà mọi người đều có tâm lý cam chịu vui vẻ. cả dân tọc mình đâu đâu cũng vậy. có khi gọi là văn hóa mất điện! Kể cũng hay ho gớm anh nhỉ. Ở một chừng mực nào đó nghành điện cũng na ná nghành thơ. hay hay lắm!
Trả lờiXóaHay hí!
Trả lờiXóaCái còm này thì Ong thân mến, bủn xỉn quá (Chỉ dùng hết 2 chữ H , 1 chữ a, 1 chữ y và 1 chữ i May mà có thêm dấu than)
XóaHi Hi dưng vẫn cảm ơn Ong vì chỉ cần có vậy là đủ cho một lời động viên!
1- Hòn Sỏi tự cho thơ mình không ra gì, đấy là bạn khiêm tốn hơi …quá. Bu tui kén đọc thơ và ít thuộc thơ, ấy vậy mà “Anh là cục đất đa tình, hạt mưa em sáng lung linh thấm vào” đã đi vào trí nhớ của bu. Cứ thấy trời Vũng Tàu đổ cơn mưa chiều bu tui lại thầm đọc “anh là …”
Trả lờiXóa2- Ngài Thích Ca bảo con người được cấu tạo bởi ngũ uẩn: Sắc, thọ, tưởng, hành, thức. Trong đó sắc là thân xác gồm tứ đại: Đất, nước, gió, lửa. Tháng 6 mưa của bạn đấy đủ bốn yếu tố ấy: Cục đất (đất), Hạt mưa (nước), gió (gió giằng), lửa (chớp bể). Vậy là trong thơ bạn có con người thi sỹ, con người tâm linh, và cả con chơi blog tài hoa.
3- Các cụ có câu “cục đất mà biết nói năng, thì thầy địa lý hàm răng không còn”. Đất của Sỏi không chỉ nói năng mà còn đa tình. Mà đúng thế, đất không có nước thì chẳng còn là đất làm hạt nẩy mầm, đất sẽ không còn là đất. Nhưng nước nào? Nước của mưa xuân, mưa ngâu, mưa đông , mưa hạ, mưa thu, nước nào cũng mát mẽ, cũng đáng yêu quá chừng.
4- Từ xửa từ xưa người Việt cho rằng nước ta là nước thơ, dân ta rặt nòi thi sĩ. Thực ra thơ không phải là đặc sản của người Việt. Ngoài truyện kiều của Nguyễn Du ra, đập đuốc tìm suốt đời cũng không có một tên tuổi nào được thế giới ngưỡng mộ, còn khuya mới nhắc đến giải Nobel. Nhà thơ lớn nhất nước ở thế kỷ 20 vong bản: “Tiếng đầu đời con gọi Stalin”, nhà thơ họ Chế lớn cỡ thứ nhì quốc gia ví cụ Hồ với kẻ thù: bác Hồ ta đó cũng là bác Mao”. Cụ Hồ có bài thơ Nguyên tiêu, hội Nhà văn muốn cho cụ lên mây bèn bày ra ngày thơ Việt Nam vào rằm tháng giêng để ngợi ca Cụ và ngợi ca lẫn nhau. Lại thả thơ lên bán chợ trời theo Tản Đà ngày trước? Nguyễn Trọng Tạo đầu têu bày ra lá cờ thơ, đúng là một quốc gia thơ, tôn thờ chủ nghĩa thơ !!!
4- Thơ hay được nhiều người nhớ, những câu lục bát sau đây bu nhớ nắm lòng thì có hay không nhỉ?
- Chị em mình đánh rất hay
Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa mình
- Anh đi công tác Pờ lây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra
- Con ruồi là giống hiểm nguy
Cái chân của nó rất vi trùng nhiều
- Cục ta có bác Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
(Hà Đăng Ấn cục trưởng cục đường sắt)
Anh ạ xưa nay ít người khen thơ em hay, thầm chí nếu so sánh hai lực lượng khen và chê thì bên che luôn thắng thế! Nay được anh khen dù là rất khéo rất từ từ Sỏi em cũng thấy bủn rủn cả chân tay. Khổ nỗi tay lại ôm bàn phím nên em cảm nhận rất rõ ràng. Có lẽ bủn rủn vì lời khen chất lượng cao , anh khen thế là ngon quá nên em bội thực . Nói thế là em nghĩ đến nhân dân mình (1945 Átt dậu) Bị bỏ đói lâu ngày đến khi phá kho thóc của Nhật được bữa no, bội thực, còn chết nhiều hơn để đói. Tuy nhiên em được bội thực nên thấy sung sướng, còn lâu mới chết mà mong cứ được bủn rủn mãi thế này.
XóaBàn về hội chứng thơ. Cờ thơ , ngày thơ, còn hơn cả nực cười. Em mang máng nhớ đọc ở đâu đó(!) trong cổ văn của trung hoa cũng có bài Nguyên tiêu, nội dung chẳng khác mấy. Và Nhật ký trong tù của cụ HCM không bao giờ tìm thấy bản gốc. Không biết có phải do cụ làm không... Cái này còn phải tìm hiểu thêm, Em thích chân thực. tuy nhiên chuyện này nếu đề cập đến một cách chân thực thì em thành một thằng phản động ngay tức khắc . thôi em sợ thành thằng phản động lắm. giá có cơ hội anh em mình "Đối tọa thanh đàm thế sự" nhỉ. Chỉ bông phèng thôi ...Hi Hi
Rất cảm ơn anh về lời comment nặng ký này!
Sang nhà SỎi chỉ sợ bò nó húc, kinh lắm
Trả lờiXóaHôm nay em được mời ăn kem, lại nhận một tập thơ nhỏ của một bạn viết còn tại ngũ, đọc cái tựa thấy vui. Cũng thích bạn ấy vì sự chân thật mộc mạc. Đâu đó Ong đọc thấy bẩu : làm thơ dễ mà- đơn thuần là ghi lại cảm xúc, vậy thì hay dở cũng chả sao bạn kính mến nhỉ! Hay thì đọc đi dọc lại, com lên còm xuống ( bên yahoo có BLR ...) còn chưa hay thì thương mến thương chia sẻ cảm xúc , thơ điêu bày đặt thì đọc xong đi qua luôn, thía.
Trả lờiXóaAi bảo em làm thơ dễ. Ông Lê nin bảo; "Có xẻo thịt lột da tôi cũng được chứ bảo tôi làm một câu thơ tôi cũng chịu!" Làm thơ là khó lắm Ong ạ. Anh phải ăn hai bữa thịt chó mới làm được nửa bài thơ! thật đắt đỏ quá!
XóaKem thì mát miệng. Thơ thì mát hồn... Mong em nhận hai thứ ấy thường xuyên.
Hôm nay em Ong đã được đọc câu trả lời từ 2013, nể nhỉ!
XóaĐang lạnh mà thèm kem ốc quế quá.
Em ko yêu thơ loàng xoàng lắm, nhưng những bài mà em thấy hay thì có thể đọc và cảm nhận đến tận cùng cảm xúc.
Anh cũng rất thích kem, mùa đông cũng như hè, khi nào cũng thích cũng muốn ăn.
XóaGiá gần anh rủ đi ăn bữa chán chê nhỉ ...Hihi!
Em bùn cười quá. May chưa in thơ chứ in khéo anh bị tặng thêm tập nữa... :D
Trả lờiXóaThymianka ơi em lười sang anh quá, có gì đâu mà ngại! Hay em bận bịu gì à , thôi chết mà có lẽ bận thật vì thấy viết ít đi nhiều, anh đã trách oan!
XóaEm đang đi du lịch bên bờ biển Croatia. Nghỉ hè nên tranh thủ cho tụi trẻ đi chơi anh à. Cuối tuần sau mới về cơ. Giấu trẻ con mang Laptop đi vì...nghiện. Tính ra em hư hơn chúng nó. Tụi nó tình nguyện cai Internet dịp này riêng mẹ thì cai không nổi. :D
XóaA hiểu rùi!
XóaTừ chỗ nghiện laptop đến nghiện thơ là không có khoảng cách , Nhưng mà con người ta cũng phải biết chơi sâu một cái gì đó(Nghiện)!Cái nghiện của em này có lợi cho tâm hồn và cộng đồng . A ủng hộ! hihi !
Cuối tuần mà giải trí qua đọc bài này thì thật là chí lý. Hòn Sỏi thô tháp vậy mà viết bài này thấm ghê và đáng đọc. Dúng là bạn đã có một "góc nhìn khác" về thơ. Mình luôn muốn đọc những entry như thế này. Thân!
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã ghé chơi và chia sẻ blog với Sỏi! vài ngày nghỉ cuối tuần vui cho hết công suất anh nhé!
XóaLâu lắm mới gặp lại em.
Trả lờiXóaChúc em luôn vui khoẻ.
Ôi cảm ơn chị nhiều!
XóaCốc cốc cốc...điểm danh...về đây
Trả lờiXóaTớ chỉ thích quản lý về chất lượng công việc thôi. không quản lý hành chính đâu! nè nè!
XóaChào anh "một Sỏi hai Hòn"!
Trả lờiXóaVào thì cao hứng,
Thế còn lúc ra?
...:-)) Chúc anh vui!
Em Khổng Tước Linh đấy à
XóaAnh hai hòn sỏi vẫn là hiên ngang
Vào thì cao hứng xốn xang
Khi ra vẫn cứ sáng choang chói lòa!
...
há há há há !
Thưa anh Hai...Sỏi nhà ta!
XóaVô cùng hoành tráng,
Hóa ra...một hòn...:-)))
Hì,hì...
Hi Hi Hi Hi Hi !
XóaHôm nay đầu tuần nhưng ko phải giao ban. Lang thang sáng h sướng thật đấy. Qua thăm anh Sỏi hai Hòn như bạn Khổng Tước Linh đã coment chắc nịch ở trên.
Trả lờiXóaLúc vào và cả lúc về đều rộn ràng rực rỡ :D
Này cứ cố tình nhầm nhá !
XóaAnh hai Hòn Sỏi nhá ! hai là đại từ nhân xưng ngôi thứ 2. theo lối Nam bộ nha! Chứ Sỏi hai hòn thì nước mẹ gì! Chẹp!
Lần đầu tiên qua thăm nhà Sỏi, thấy Sỏi đúng là ... sõi thiệt ! cái gì cũng sõi (dịch nghĩa từ sõi là rành đấy nhé), nhất là mảng bình thơ ! mình thuộc 4 câu thơ nầy đọc cho Bác Sỏi nghe và cho ý kiến nhé !
Trả lờiXóa" Các em mặc váy đánh cầu
Lông bay phất phới trên đầu các anh " ...
he he ...
Cảm ơn bạn cuc nhietdoi!
XóaÔi Bạn thuộc nhiều thơ bút tre không, Thể thơ mới này đọc cho vui thì vui thật và đâu đâu cũng có hay lắm bạn ạ! Mong bạn ghé thường xuyên nha!
Nhà bạn Sỏi cũng đã đến ! Mong cho mọi sự tốt lành!
Đọc coment trên em lại tự dưng nhớ ra 1 loạt thơ
Trả lờiXóaƯớc gì anh hóa thành chày
Em là cái cối giã nhau cả ngày :D
Ước gì anh hóa thành chum
EM là cái gáo múc nhau cả ngày
Èo còn nhiều lắm cơ mà tự dưng nhớ hổng có ra..thôi về
Ư HỪ! Mấy câu nay được !
Trả lờiXóaThì anh vốn đã là chày
Em vẫn là cối chờ ngày.....
Thôi anh không họa lại nữa, kinh hồn món ca dao mổ lợn này ! Anh chịu Rất rồi Hic hic!
Kinh rồi thì tha..ha ha
XóaBọn khủng bố! RGTY là đồng bọn của Binladen! Hè Hè!
XóaAnh Sỏi lo xa quá, chưa nghiện đã lo chết rồi...hic hic
Trả lờiXóaÔi lo lắm, lo dần là vừa!
XóaBài này rất hay, vừa chân thật vừa hóm hỉnh.
Trả lờiXóaCảm ơn bạn nhiều !Rất vui với chia sẻ của bạn!
Xóa