Cũng lạ cứ hơi nói chuyện là nó lại nối đến chồng con, mà có ai lấy nó đâu. Ngày còn khí thế, được người ta thích thì có những cái bĩu môi rất kiêu. Ngủng nghỉnh, cầu thủ kéo dài thời gian… ôi giời, đủ thứ này nọ cho rằng việc gì phải vội. Bố khỉ đến khi đối tác nó chán nó đi tán đứa khác. Nhục thế, khi ấy còn câu nào là không than thân trách phận.
Nó là gái mà cứ bắt tớ gọi là
"Đại ca". Nó nghịch kinh khủng. Tớ
chỉ biết nói đến vậy. Nếu là bạn trai với nhau thì hai đứa bọn mình là bạn
nối khố, đằng này người ta là nữ, ai lại làm bạn nối khố khác giới bao giờ.
Quê tớ có đình làng đẹp. Chỗ
sân đình, sau họ làm cái sân kho hợp tác, có cây đa cổ thụ. Lại có những cái rễ
dài, con này bám vào cái rễ đu dây như Tác Zăng. Nó gật gật rủ mình đu theo, Dây
dứt hai đứa ngã, mẹ kiếp đau kinh khủng.
Chiều mát hay buổi sáng ở sân
đình Đại Ca lôi xe đạp ra tập, nhà nó giầu nên có xe đạp Thống Nhất nữ rất
ngon. Con ranh tự dưng nhảy phốc phát lên yên ngồi , ban đầu loạng choạng sau rồi nó
cũng lái được ngon ngẻ , thế mới tài. Lúc muốn dừng để xuống, nó không dừng
được. Hét lên, hỏi phải làm sao? tớ
biết đéo gì(?). Bỗng nó đánh xe ra ngõ. Tớ chẳng hiểu ý, lo lo là. Tự nhiên nó
dang hai tay ôm lấy cây xoan, mặc mẹ xe
muốn ngã sao thì ngã. Đại ca thế mà khôn.
Chính tớ biết đi xe đạp ngày ấy, là
giữ xe cho nó tập rồi nó cho đi ké mà tớ thành tài. Nhớ nhất là hôm đi đã kha
khá, nó bảo lên nó đèo. Hai đứa đèo nhau lên cầu đổ dốc, xe đứt phanh lao xuống
bờ sông. Mình gãy mẹ một cánh tay với một cái răng máu mồm chảy bê bết, còn nó
bị lung lay 4 cái.
Chẳng biết mục đích của chuyến đi này là cái gì, nhưng vừa xuống sân bay Nội Bài nó đã gọi bảo, về nhà mình ở, ba ngày thôi không đi đâu nữa. Rất may, Tuyệt đối may cho tớ là vợ tớ và bạn ý hiểu nhau, thân nhau lắm. Khéo mà có nhiều chuyện nó nói với nhau mà không nói với mình ấy chứ. Chẳng dám nói ra nhưng chỉ sợ vợ mình lại có âm mưu bàn với bạn ý, sau này về ở chung với nhau, chị em một nhà thì chết tớ.
Mới tuần trước gọi điện hai đứa tâm
sự nóng với nhau. Mà lấy làm lạ, cứ nói chuyện với nhau là lại chỉ có yêu với chả
đương, cứ như duyên số ấy. Đúng từ bé đã vậy chứ không phải chỉ bây giờ. Tớ
nghĩ đời Đại Ca rất nhiều thằng cầu hôn, nhưng tớ là thằng sớm nhất, cũng là
thằng ăn chửi đầu tiên (Bây giờ mới gọi cầu hôn cho nó văn minh, ngày ấy ở
quê vậy gọi là; đặt vấn đề). Hồi mới lên 11 hay là 12 tuổi gì đấy. Cũng cái đêm
trăng sáng. Tớ “đặt vấn đề”. Nó quát; Ôn con đã có cái gì mà bày đặt yêu với
chả đương. Nó đỏ mặt phừng phừng quát tớ, tớ sợ co vòi, im thít đến tận giờ.
Chuyện chồng con của nó bây giờ là chuyện ế ấy mà:
-
Hôm tháng 5 bọn anh Cò vào đây, mình than thở! Anh Cò bảo "xinh nhưng già
lại còn chảnh". Mình tức điên.
Lại nhắc đến anh Cò, phải giới
thiệu tý. Anh ý là hàng xóm của cả hai nhà, anh Cò chính là bloger LỘN NHÀO ý,
Cái anh mà đã có lần tớ kể sang nhà anh ý chơi vợ nhắn tin là ANH VỀ ĂN BƯỞI mà
viết chữ không có dấu ý.
Bây giờ nhắc đến lại nhớ, anh ý
gấp diều giấy rất giỏi, đấy là hình ảnh sâu sắc nhất về anh Cò. Tớ rất thích
làm, nhưng không khéo tay, diều nó không lên được. Ức quá! Tớ làm cái súng cao
su gọi là nỏ thần, bắn một hồi, rụng của anh ý. Anh
ý tát cho mấy phát. Càng tức, hôm sau lại bắn, không trúng diều lại trúng đầu
thằng em. Mẹ anh ý chửi mấy ngày. Tớ bị ăn đòn đau vãi , lại còn bị bắt đi xin
lỗi hi hi !
Bây giờ quay lại câu chuyện điện
thoại với Lan Voi nha:
-
Sỏi cũng nghĩ vậy Đại Ca cũng xinh, da trắng đấy chứ, lại giầu có thế mà
suốt ngày mở mồm ra là kêu ế? Anh Cò nói đúng Đại Ca xinh nhưng chảnh nên bọn
con giai nó ngại. Bao năm mà chẳng có thằng nào vác dái đến tán. Há há há…!
ST |
-
Ông Sỏi ơi! Ngày xưa biết vậy tôi nhận lời cầu hôn của ông có phải hay
bao nhiêu, tại hồi ấy ông còn bé quá! Tôi cũng bằng tuổi ông nhưng về chuyện
này tôi ngu hơn ông. Giờ ân hận muộn mấy chục năm. Mà cũng lạ bọn chó các người ai cũng khen tôi xinh xinh, có thằng
còn bảo ngon ngon ấy thế mà đứa nào cũng chỉ trêu ghẹo tý cho vui. Xong rồi lại
túm năm tụm ba, đoán già đoán non là tôi cũng đã có người yêu. Vì cái suy nghĩ ấy rất
thiếu thực tế, quá hàm hồ, nên chẳng thằng nào cưa cẩm cho đến nơi đến chốn. Nó
có biết đâu là tôi ngày nào cũng nuôi con hy vọng.
-
Đại ca nói rất đúng. Nhận định này của ĐẠI CA mà đưa ra Cuốc hội, bảo đảm
biểu quyết trăm phần trăm. Chẳng phải mình ĐẠI CA mà hầu hết những em đã ngon
lại còn giỏi và giầu, thì bố thằng nào dám với “cành cao”. Tán được thì chớ mà
không tán được lại điều ra tiếng vào bảo chơi ngông, bảo “Đũa mốc lại chòi mâm
son”. Ngu không biết lựa sức mình. Chẹp!
- Sỏi
ạ kể ra các ông nói bông phèng nhưng
đúng. Ngày trước cứ đặt ra tiêu chuẩn nọ, điều kiện kia. Nào là hợp duyên hợp
số. Nồi nào thì úp vung nấy. Thế rồi chẳng ai ngu cho, giai ngèo thì chê, thì
nhìn ngang. Thằng nào giầu có , lại thêm ICH MEN nữa thì theo chết mê chết mệt,
mà chết vẫn lê lết. Ai đời lẽo đẽo như cái đuôi của người ta, thế rồi điên tiết
nó chửi cho mà vẫn nhe răng để cuời. Sự thể thì nó lại đéo thích mình. Nhận ra
ê chề quá xấu hổ quá, Tôi nói thật trong tình yêu mà yêu đơn phương thì thà
chết còn hơn!
-
Bây giờ già rồi tôi nói đại ca tha cho. Chắc là tình sử của các bà cũng
huy hoàng như lịch sử hào hùng của dân tộc. Yêu thằng này rồi vẫn thích đi với
thằng khác. Vẻ ta đây có nhiều thằng theo đuổi, bám đít. Vì tội này nên chẳng
thiếu người như đại ca mang tiếng lăng nhăng. Mang cái tiếng này thì lấy chồng
làm sao. Mà các bà cũng nên thoáng đi, Lúc nào cũng cứ khăng khăng cái cách
nghĩ là trâu đi tìm cọc, cóc đực đi tìm cóc cái. Cởi hết
ra, mở hết ra. Các bà thích ai thì cứ chủ động mà tán tỉnh, tỏ tình như bọn trẻ bây giờ ấy! 2013 rồi Ngồi đấy mà nuôi con hy vọng dài đuôi.
Cứ như chửi nhau ấy mà, hai đứa trẻ
trâu ngày xưa giờ là hai người già, nói chuyện “Tình báo”, không thấy ngượng
mồm, May con cháu không nghe thấy chứ mà chúng biết, cười cho thì xấu hổ chết!
Ai đời nói đến cả tiếng đồng hồ máy nóng như cục than, chưa thôi. Mà lần nào
cũng thế.
Ha ha, tấm ảnh....đáng iu quá! :D
Trả lờiXóaEm đang bận mà thấy cái tít anh giật phải chạy sang ngay. Đọc sau anh nhé!
Anh cảm ơn THYMIANKA !
XóaChắc em còn đang mê mải phượt Châu âu! Em vừa đi vừa viết như những ký sự nóng đọc hay lắm THY ạ ! Chúc em chân cứng đá mềm nha!
May mà anh Sỏi chưa thât tình...nếu không thì..không còn chi..hihi
Trả lờiXóaNhưng anh vẫn cắt phăng sau khi đã tính kỹ, bây giờ cũng chỉ còn một ít chi...!
XóaAnh ơi đừng cắt mà...em xin đấy..huhu
Trả lờiXóaKhông ! Anh xin lỗi muộn rồi em ơi! "Lửa đã cháy và máu đã đổ" Anh cũng đã chọn con đường cho anh đi là...Đến ở chùa! Cắt rồi em can muộn quá!
XóaSao dạo này có nhiều ng ở chùa quá vậy trời :D
XóaĐàn ông không gặp may tức khí là hay đi ở chùa lắm !
XóaMà ở chùa cho chị em ế hết mới hay ! hè hè !
Ấy chết, em đọc bài xong thì thấy tấm hình dưới hai người đang nhảy nhót trên cung trăng, hay là anh Sỏi sau những cú nói chuyện nóng máy lại ngồi suy tưởng "nếu ngày xưa mình đặt vấn đề, Đại Ca gật đầu thì mình với Đại Ca đã có những tháng ngày lên tận ... cung trăng nhảy nhót như thế rồi".
Trả lờiXóaEm được một ưu điểm rất trội là đọc kỹ và luôn nói rất đúng, tất cả như một giấc mơ và ở chỗ có chữ NẾU!
XóaHì Hì anh cảm ơn CN bên nhà em anh hay đùa tếu cho vui chỉ sợ mất lòng hi hi hi!
Sỏi tán mợ nào chưa xong về đây cay mũi bắn tin nói xấu "mợ" đây. Sỏi gặp đất ruộng phì nhiêu mầu mỡ ấy thì lên cung trăng cũng phải. Mà sao Sỏi lại cạo râu của ông sư thế nhỉ ?. Sư phải có râu trông mới đẹp lão và phúc hậu chứ.
Trả lờiXóaSỏi sẽ đến cung quế! đó mới là nơi của sỏi tu thân. Mà này Bà Lão có đi với Sỏi không, Hằng Nga má lúm tiền đẹp tuyệt nha he he he!
XóaSỏi ơi,sao mà hư quá thế
Trả lờiXóaĐó là Sỏi thửo thiếu thời, bây giờ ngoan phải biết ha ha ha!
XóaSao giống mình hồi nhỏ quá vậy, cũng nói, cũng bị quát thế. Đồng cảnh ngày xưa giờ chúc bạn an vui ấm áp nhé.
Trả lờiXóaThế a, chẳng lẽ bọn mình cùng cảnh ngộ hay sao anh nhể! bây giờ nếu được lựa chọn vẫn cứ chọn như ngày xưa...hi hi ! Cảm ơn anh!
XóaSỏi bận đi kua gái rồi....mình về...
Trả lờiXóaChiều nay ra phố em ơi
XóaBao nhiêu con gái ngồi chơi vỉa hè
Đập một con để mang về
Lá thơm cuốn chặt gỏi nè tuyệt chưa
...
Em thấy anh cua ác liệt chưa? hè hè!
Anh cua ác liệt...nhưng liệt hết rồi ...ha ha
XóaNày không liệt nha , còn rất hoành tráng đấy nha Liệt thì có mà chết tiệt à! he hè!
XóaDạo này ong bướm đâu hết rồi ấy. Nhưng như thế này lại đẹp, đơn giản.hihi
Trả lờiXóaOng bướm chúng chê biến hết mịa rùi! Mà cũng thả cửa cho nó lượn luôn ha ha!
XóaNgày xưa sao anh không bắt ngay để đến bây giờ cứ mãi còn nuôi thế anh ?
Trả lờiXóaChiều nay trông nhà anh mát mẻ quá ...
Là Bạn anh người ta nuoi con hy vọng chứ em. Chắc là cũng muốn bắt nhưng không bắt được hi hi! Giờ thì muộn rùi!
XóaMới đọc đoạn đầu tưởng là bài cũ hjhj Chúc Bác vui vẻ nhé!
Trả lờiXóaChào em nhìn thấy em mừng lắm !
XóaKhông phải cũ mà anh đã chua thêm là "Như là viết tiếp chuyện ĐẠI CA" hi hi hi!
Hòn sỏi à ! Xưa nay lão cũng bị nhiều người vào phá nhà đúng không. Lão nên hiểu là do lão đã làm gì mới nên cơ sự ấy!. Hãy ở nhà mà giữ nhà và xóa còm, đừng góp ý phê bình bên nhà khác nữa nhớ chưa!
Trả lờiXóaChào bạn Nặc từ nay những người như bạn không được tiếp đón nha! và trước tiên không có lối vào cho Nặc.
Trả lờiXóaBạn có cho mình là rác trong nhà Sỏi không?
Lần sau đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng nha!
Sỏi ơi sang nhà bạn Khổng Tước Linh đọc bài Lỗi Đánh Máy. Hay lắm ấy.
Trả lờiXóaHì Hì ! Sỏi sẽ sang!
XóaChiều cuối tuần lang thang sang nhà Sỏi được thư giản với cái tâm sự thời "trẻ dại" của Sỏi rất chi là ấn tượng. Chúc Sỏi luôn lạc quan yêu đời nhé .
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã sang chơi và để lại lời chia sẻ! Mong bạn vui khỏe, Bên nhà bạn "Những chuyến đi Cai Lậy" dài thế bạn ơi!
XóaCUNG QUẾ là cung gì hở bác?
Trả lờiXóaCái kiểu viết này em luôn khoái. Câu chuyện kiểu này rất hợp khẩu vị bạn Ong. Thế giờ nhà bác có được ai đè đầu cưỡi cổ như ngày xưa không ạ!
Cung quảng hàn, Cung quế hay cung trăng là những tử đồng ngiã khác âm mà!
Trả lờiXóaVẫn có mới chết chứ hihihi!