Viết cho một xa xưa !
Chiều nay, một ngày tháng bảy oi
nồng, hàng cây nắng đổ. Mười năm rồi, không
có gì thay đổi kể từ ngày hai mình buông tay nhau. Cái cảm giác
một mình đơn côi đeo đẳng em dai
dẳng, chẳng lẽ cô đơn và em lại thành tri kỷ tâm giao. Có điều em cảm thấy sự
cô đơn bây giờ có hình thù khác trước, em có thể kiểm soát được nó và chẳng
còn tê tái như những ngày buông nhau
ấy.
Chẳng biết với mọi người thì thế
nào còn với em thời gian như là một điều đáng ghét vậy. Ngày, tháng rồi năm cứ
đằng đẵng trôi, khiến tâm trạng em có cảm giác chán chường, tuyệt vọng, chẳng
có gì quanh em là tốt đẹp cả. Từng ngày một trôi theo kiểu đếm đốt ngón tay.
Nỗi buồn sao nó không thể là một cơn gió thoảng, mà cứ phải nặng nề mãi thế. Nỗi
buồn sao lại cứ bắt con người ta phải sống cùng với nó. Sao nỗi buồn không chịu
buông tha em.
Em đã quá mệt mỏi với từng
phút, từng giờ phải đối mặt với những
kỷ niệm từ quá khứ. Giá như em có một điều ước, em sẽ ước
xóa bỏ hết tất cả những gì có
liên quan tới anh ra khỏi tâm trí của mình.
Ngày ấy, em thất vọng đã khóc thật nhiều, em không
nghĩ nước mắt có thể rửa sạch tất cả mọi ký ức, Nước mắt lại càng không
giống như một thần dược để chữa lành vết thương trong trái tim mình.
Nhiều lần nước mắt rơi mà em không kiểm soát được, cổ họng đắng nghét còn trái tim thì thổn thức, bởi nhớ tới một người, bây giờ thì khóe mắt khô khốc mà trái tim vẫn
chưa hết đau.
Em yêu anh! Em vốn dốt tưởng tượng
nên không biết dùng từ ngữ thế nào, để nói về tình cảm của em đã dành cho
anh. Nó làm em hoàn toàn rối trí, nó như dòng lũ lồng lộn, mạnh mẽ nó làm em
phải bấu víu, em chấp nhận dành cho anh tất cả những gì thiêng liêng nhất của
cuộc đời. Nhưng em cũng nhận ra em yếu đuối quá tới mức chỉ một ánh mắt của anh, chẳng biết có chút tình nào hay chỉ
là ánh mắt vô tình cũng làm em lao vào để chết. Tình yêu em dành cho anh là sự
si mê, thậm chí là lầm lỡ, có phần ngu dốt. Bởi chỉ có ngu mới yêu không toan
tính một người…đã thuộc về người khác!
Anh yêu chị ấy: Em biết!
Anh trân trọng chị ấy hơn tất cả những người con gái khác trên đời: em cũng biết.
Nhưng tất cả những gì em biết không đủ để em có thể quên được anh. Anh có cái gọi là phẩm chất đáng quý. Đúng phẩm chất của một người đàn ông như anh đã làm em quên hết, kể cả danh dự chỉ để được bên anh. Bên anh như một người thừa thãi vì tình yêu của anh không dành cho em!
Anh trân trọng chị ấy hơn tất cả những người con gái khác trên đời: em cũng biết.
Nhưng tất cả những gì em biết không đủ để em có thể quên được anh. Anh có cái gọi là phẩm chất đáng quý. Đúng phẩm chất của một người đàn ông như anh đã làm em quên hết, kể cả danh dự chỉ để được bên anh. Bên anh như một người thừa thãi vì tình yêu của anh không dành cho em!
Em đến giờ vẫn còn cảm giác xấu
hổ, khi nghe anh nói “Hãy buông tay ra, cài cúc áo vào!” Sao anh lại lạnh lùng
đến thế, em đã nghĩ đến đi tự tử vì câu nói này. Ôi giời! Giá mà chết ngay đi
được. Chỉ ngần ấy chữ em cũng hiểu rằng anh vừa khinh bỉ em, vừa thương hại em.
Sao đời này lại có một người đàn ông như anh nhỉ. Sao anh không ôm em vào lòng,
sao anh không tàn phá cuộc đời em đi…Sao anh không làm một người tồi, một thằng
đểu. một con vật chỉ cần thỏa mãn dục vọng của mình. Anh biết không em hoàn
toàn còn trong trắng… Anh chắc biết điều này mà!
Anh khước từ em, anh đúng mực với em , không cho em chút hy vọng nào về tình yêu. Đây
là một hình phạt tàn nhẫn và bất thường. Em như một đứa trẻ dễ bị hấp dẫn bởi một món đồ
chơi, càng không có được món đồ chơi mình thích thì trong đầu càng nghĩ mình quyết
phải giành giật cho bằng được. Bất chấp sự từ chối của anh, bất chấp việc anh
đã có chị ấy, em vẫn quyết chiến với sự lạnh lùng của anh, theo đuổi anh đến
cùng.
Từ ngày còn bé nhiều người đã bảo
em xinh, lớn lên em lại càng xinh. Em tự ý thức được điều này. Em hy vọng một
ngày, dung nhan và tình yêu em dành cho
anh, sẽ có thể khiến anh đổi ý. Nhiều lần em đã nghĩ. Em đơn phương mơ về một tổ ấm có anh và có em cho dù giờ đây em đang bước đi
trong vô vọng.
Có lẽ đã đến lúc phải đốt
sạch quá khứ, đốt sạch tất cả những gì đã từng có liên quan đến chúng mình. Em sẽ không
thể giữ nổi trái tim bình thường
nếu như những gì còn hiện hữu. Bởi vậy em sẽ dằn lòng và đốt hết tất cả những gì
có thể để đưa tiễn cuộc tình này.
Trống rỗng, tổn thương, nỗi nhục
ê chề là mớ cảm xúc ngổn ngang
còn lại trong em. Em thấy xấu hổ không phải vì tình yêu bị từ chối mà vì anh có
thể lạnh lùng từ bỏ em dửng dưng đến vậy. Có lẽ anh nói đúng, em đã sai rồi. Em
đã để tình yêu vượt quá giới hạn mà nó cần dừng lại.
Bao năm rồi! Thế mà…!
Chẳng biết đến bao giờ em mới trở lại là em. Em
sẽ lại yêu, không phải yêu anh mà là yêu người khác. Cảm ơn anh đã giữ cho em
điều thiêng liêng nhất để em dành cho người đàn ông yêu em. Cảm ơn anh đã cho
em biết rằng hãy trân trọng bản thân mình và yêu thật nhiều người thuộc về mình
chứ không phải mê mải giành giật một thứ xa tầm với.
Anh lại bộc bạch những gì đã qua ...Đôi khi ta không nên cố gắng với ngoài tầm tay sẽ té đau anh nhỉ ?
Trả lờiXóaNày em anh tâm sự nhoe tý nha! Anh thì chưa già nhưng lại có biểu hiện của một ông cụ còn non...Không hiểu sao chỉ cứ thích hoài cổ...Thế mới chết chứ!!!
XóaHN biết hát bài Hoài Cổ ...hi .
XóaThế thì hay, Mọi cách hoài cổ em ạ : Mà cũng phải anh thấy bên em Thơ văn Nhạc... đều như muốn nói về chuyện xưa đó thôi! Hi Hi!
XóaÈo... Đứng ở vai người phụ nữ mà anh viết được thế này quả là bái phục, bội phục! :)
Trả lờiXóaEm nghĩ là đến khi nào cô ấy tìm được người đàn ông yêu cô ấy và cô ấy yêu họ thì tình cảm kia sẽ tự ra đi thôi. Không ai có thể yêu mãi mãi một người được, nhưng có thể sẽ nhớ mỗi khi... anh gợi lại như thế này! :)
Chủ nhật an lành cho anh.
Chào Phi Thiên Vũ ! Lần đầu bạn thăm Sỏi đấy nhỉ; Rất hân hạnh! Khổ lắm em ạ! Chồng thì không lấy cứ ôm khư khư cái hình dáng của một chàng trai nửa người nửa ngợm ấy. Chỉ mải mê tiền với bạc, giàu có thì ai dám sờ vào kia chứ! Đến giờ già lắm rồi chưa đi lấy ai...Chẹp! thế mới chết !
XóaHa ha. EM vừa xem cái hình chứ chưa đọc bài. Chủ nhật ngủ dậy là ôm máy luôn, nhưng mới chỉ trả lời đc coment mọi ng, sang anh xem cái hình chứ chưa đọc dc bài viết, vì bây h còn phải đi oánh răng và ăn sáng nữa. hihi.
Trả lờiXóaNgày mới vui anh Sỏi nha !
Ha Ha phần của em là cái hình đấy nha! không cần phải đọc đâu! Cảm ơn em!
XóaGặp nhau trong tình cảnh này mà dừng lại thì chắc là có vấn đề nhỉ! hjhj
Trả lờiXóaGặp nhau trong văn cảnh có sự lựa chọn khá chuẩn chỉ đấy thôi! Em thì chỉ đoán mò!
Xóa"Hãy trân trọng bản thân mình và yêu thật nhiều người thuộc về mình chứ không phải mê mải giành giật một thứ xa tầm với".
Trả lờiXóaLại một lời hay trong câu chuyện đầy ý nghĩa ngày Chủ Nhật. Chúc anh bình an!
Sự cân nhắc kỹ , thấu đáo trong lựa chon là việc cần thiết, Phải không em?
XóaMong em khỏe và thành công!
Kiếm đâu ra người đàn ông tử tế vậy? Chỉ KH với Sỏi ơi ời.
Trả lờiXóaKH chưa gặp được sao! Chưa chắc anh ta đã là người đàn ông tốt, Nhưng anh ta tỏ ra có sự lựa chọn đúng và có trái tim hay(Nhân hậu). Khi nào về nước Sỏi sẽ chỉ cho nha!
XóaEm đọc entry này rồi, đọc xong thấy buồn.....buồn cho nhân vật Em trong bài viết.Hic
Trả lờiXóaKhông phải buồn đâu em, mỗi người có một số phận, có một lựa chọn thông minh của họ, Nhân vật nữ nếu người ngoài nhìn thấy sẽ có nhiều tình cảm và sự ngưỡng mộ. Đó là một người bản lĩnh dám nghĩ dám làm...Mà cũng đáng yêu!
XóaVăn anh Sỏi đột nhiên....nhu mì như năm tháng cũ.
Trả lờiXóaBây giờ hiểu ra thì đã muộn. Từ chối sự hiến dâng của nguời phụ nữ trong tình yêu là điều cay đắng nhất với họ.
Nhưng em tin là anh chẳng buồn nhiều đâu...Vì anh đã làm đúng.
Không chỉ là một cay đắng. Như vậy không đủ mà còn là một tổn thương không bao giờ khỏa lấp. Một món nợ tình cay đắng cho cả hai người. Không quên được!
Xóa"Tình yêu không phải là đám cháy nhưng khi đã cháy lên thì không thể dập tắt được"
Trả lờiXóacũng nên cảm thông cho cô gái ấy Hòn Sỏi ạ
Ôi anh BULUKHIN !
XóaLuôn qua lại bên anh mà anh cũng luôn vắng mặt, nhà cửa chỉ là những chuông và mõ mãi thôi ! Sỏi muốn đọc một gì đó bên anh đấy !
Lười quá nhưng bạn đã nói thì tối nay có bài mới ngay, có điều dở quá thì Sỏi chịu khó đọc nhé.
Trả lờiXóaAnh cứ viết, xưa nay anh không bao giờ cẩu thả về câu chữ, lại là người kén đề tài nên dù thế nào Sỏi cũng nghĩ là hay, chưa viết đã thấy hay rồi! hi hi!
XóaĐã thực hiện lời hứa một cách năng suất mời bạn Sỏi sang bõ tem
Trả lờiXóaOK, em sang ngay! nhưng bóc tem thì chưa chắc vì có nhiều khi còn đang viết đã có ai đó bóc rồi... hi hi hi!
XóaGiá mà biết đâu là tới tầm để với Sỏi nhỉ.
Trả lờiXóaCó những thương yêu cứ cố với, kiễng cả chân mà chẳng tới, vậy mà cứ muốn với.Có những thương yêu chẳng đưa tay cầm cũng tới nơi, thậm chí nằm trong tầm tay mình nhưng lại không muốn nắm giữ...Trái tim có những lý lẽ của riên mình mà lý trí không bao giờ hiểu được....đó nên MTV nghĩ quan trọng nhất là biết được đâu là thương yêu đúng tầm với của mình.
MTV ơi! Có người bảo Gặp Hòn Sỏi đạp cho nó phát! Sỏi cười hí hí chỉ sợ đau chân người đạp chứ sỏi kệ đạp càng trơn càng nhẵn.
XóaMTV viết theo cách thể hiện một câu thơ , dù đó là comment. Rất trúng, đúng và chặt chẽ. Sỏi thích như vậy , Cảm ơnMTV nhiều nha!
Em sang thăm anh, chưa đọc bài được vì em mới đi Phú Yên về, mắt ríu mất rồi nên bài em sẽ để dành hôm khác đọc. Hihi
Trả lờiXóaEm chúc anh ngủ ngon nhé. :)
Chính ra thì gọi anh bảo là:
XóaAnh ơi chúc em ngủ ngon đi!
Mình buồn ngủ mà lại đi chúc người khác ngủ ngon. Vậy gọi là: "muốn ăn gắp bỏ cho người" đấy nha. há há há !
Chúc em ngủ sâu giấc, không mơ về chuyến đi vừa qua!
Hihi...
Trả lờiXóaKhi yêu là đã... tự sướng rồi, cho dù có được yêu lại hay không, dám chơi thì dám chịu, khóc lóc mà làm chi, ông bạn già nhỉ?
Ha ha ! Bạn thân yêu! Tôi cảm thấy mừng trong dạ của tôi vì được đọc những dòng comment của bạn, Chả hiểu sao lại thấy thích thú thế này! Hay có một cái gì đó nhỉ?
XóaBên bạn treo chữ Anh lâu rồi, Sỏi thấy sốt ruột còn bạn thì cứ bình tâm! Viết gì đi chứ, Sỏi đang chờ đấy ! Hi hi hi!
Bài này chán phè.
Trả lờiXóaBạn nào đó bảo: anh vào vai người nữ viết thế này ........ôi giời ơi là nhận với xét. EM trong cái bài này nhạt gia vị nhạt cả màu, éo ......thôi không hàm hồ kẻo Sỏi đóng cửa không cho qua chơi.
Nếu thấy nhạt quá thì thôi đừng đọc nữa, Viết Blog mà lao tâm khổ tứ như viết báo, viết tiểu thuyết thì Sỏi không viết được.
XóaKhông thích mà cứ đọc vào rồi lại cho ý kiến quý báu thế này, Cảm ơn nha!
Thì vốn nhà iem luôn nghĩ nhà bác Sỏi xuất sắc nên đòi hỏi tẹo, giận rồi iem cáo lui thôi.
XóaBài thơ mới có mấy câu đọc thấy thích, nhưng thôi không bầu bán gì nữa, chúc bạn Sỏi nhiều vui lên nhé!
XóaÔi ong ! hồi này đi làm vui không? Thỉnh thoảng cũng phải nhìn đến anh em chút nha! mà viết gì đi em nhé!
Xóa"hãy trân trọng bản thân mình và yêu thật nhiều người thuộc về mình chứ không phải mê mải giành giật một thứ xa tầm với."
Trả lờiXóaCâu này hay lắm.
Chúc em luôn vui khoẻ.
Cảm ơn chị ghé chơi! chúc chị một tuần vui chị nha!
XóaChết chửa ! Con nhà ai mà ngồi thế kia có nguy hiểm không chứ ?. Nhỡ cái thif... chắc chẳng bao giờ lành.
Trả lờiXóaAnh Sỏi à. Tên Bà Lão vui tính của bọn nhóc, cô bạn ngày xưa đòi lại rồi. Tôi bây giờ trở về với tên khai sinh đây.
Gái Hà lội đấy anh ạ! Dũng cảm phi thường nha!
XóaSỏi sẽ sang bên anh và chép lại HTML nha !
Anh bỏ tên Bà Lão là phải, Sỏi cũng muốn anh bỏ tên ấy , Lý do : không nói hi hi hi!
Một tuần vui khỏe nhé anh!
Qua tham. Ban. Hay yeu nguoi thuoc ve minh that nhieu. Chuc ban. Ngay. Dau tuan that. Vui. Ban nhe
Trả lờiXóaCảm ơn anh nhiều!
XóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa