Chuyện về ông chồng có bồ. Do Lê Hoàng viết.
Ngày… tháng… năm…
Mình tỉnh giấc lúc 7 giờ. Bên cạnh “mụ” vẫn ngủ say. Nhẹ
nhàng, len lén ra ngoài, mở di động lên coi. Em nhắn, nội dung loanh quanh vẫn
thế “nhớ anh – yêu anh”. Rõ khổ, vốn từ nghèo nàn. Đã bảo không được nhắn lung
tung, có ngày “mụ” vớ được thì nhừ xương. Trời ơi, tôi có tự do đâu hả giời?
Thân tôi sao khổ thế này!
Vội vã đánh răng rửa mặt. Từ trong phòng “mụ” hỏi vọng ra:
“Anh ăn sáng rồi hãy đi, có cơm nguội trong nồi đấy!” Trời ơi, nhà này cái gì
chả nguội.
“Thôi, anh vội lắm, anh phải đến công ty.” Phi thật nhanh ra
khỏi nhà. Thoát, thoát, thoát… Đến café ngồi với em yêu. Em đến chờ từ lúc nào,
mặt tươi như hoa, tóc xòe như nụ. Trên bàn là vi tính với di động, nom đúng
cách tân kỳ, chả bù cho “mụ” ở nhà, lúc nào cũng gần nồi với giẻ lau. “Ngồi đi
anh.”
Mình dáo dác nhìn quanh, chỗ này vắng, kín đáo, nhưng không
nên ngồi lâu quá, thế nào cũng có lúc gặp người quen. Mình chạm nhẹ vào tay em.
Dịu dàng, thơ mộng, ngất ngây. Chết cha, ai như thằng Hùng? Đúng rồi, nó đi với
ai không phải vợ. Chắc cũng ăn vụng như mình. Nháy mắt nhìn nhau. Anh em mà.
Hiểu hết.
Ngày… tháng… năm…
Trưa nay em hẹn ăn cơm. Trong khi ấy “mụ” lại sai đi mua cái
bếp gas. Mình giải quyết bằng cách mua bếp trước, trốn khỏi cơ quan vào lúc
10h. Thế là hai bên trọn vẹn. Hai đứa ăn cơm Huế.
Em đọc cho mình nghe 1 bài thơ, thoáng buồn. Nghĩ tới 10 năm
trước, mụ cũng đọc cho mình 1 bài thơ. Của đáng tội, “mụ” không phải là kém dễ
thương, chỉ có 10 năm nồi xoong, con cái đã làm phai mờ nhiều quá. Chợt cảm
thấy mình hơi tội lỗi. Trời ơi, sao tôi lại là người đàn ông hả trời? Đàn ông
sẽ phạm tội tày đình nhưng biết thế mà không sửa chữa được.
Em hỏi: “Ngày mai mình có đi Tam Đảo không anh?” Giật mình
trả lời nhanh: “Để anh nghĩ đã.” Em chẳng hiểu gì cả. Tam Đảo tuy thơ mộng
nhưng là chỗ trăm mắt nhìn vô, lên đấy gặp người quen thì tan xương với “mụ”.
Chiều về “mụ” khen cái bếp gas sau khi hỏi giá. “Mụ” nhìn nó
say đắm trong khi chẳng nhìn mình. Tủi thân. Buồn. Tức tối. Nhếch môi. Đã thế
“ông” có bồ đừng trách, ông đâu phải là thứ vứt đi. Vừa nghĩ xong thì mụ quay
ra bảo: “Tắm đi anh, em đã chuẩn bị nước và xà phòng rồi.” Ôi, tôi khổ quá, vợ
tôi cũng dễ thương quá. Tội của tôi ngàn năm không hết. Đau. Nghẹn. Buồn.
Đang ăn cơm thì di động kêu. Em gọi! Điên hay sao mà gọi giờ
này. Nói bao nhiêu lần không chừa được. Mình giữ mặt thản nhiên, áp máy vào
tai: “Alo, tôi nghe. Dạ. Dạ. Được. Được. Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ chấp hành triệt
để. Công việc cứ thế, đừng lo!” Đóng máy. Gắt: “Sao sếp kỳ quá! Không lúc nào
cho anh được yên!” Vợ an ủi: “Thôi, đi làm là phải vậy.” Thở ra. Thoát. Suy cho
cùng, em cũng là sếp còn gì.
Ngày… tháng… năm…
Chở em đi phố mua đồ. Em cứ hớn hở tươi cười. Còn mình phải
đội cái nón bảo hiểm cực to, hạ kính xuống cho che hết mặt. Mình nhiệt liệt
hoan nghênh phong trào đội mũ bảo hiểm, không sợ đứa nào nhận ra. Hôm qua mình
cũng cười thầm khi thấy thằng Hùng cũng sắm 1 chiếc mũ to như thế. Lòng vả cũng
như lòng sung.
Mua cho em 1 chiếc áo da. Hơi đắt, nhưng mình ra dáng thản
nhiên. Em mặc vào, nổi rõ eo thon. Mình nhói lên. Ừ, cái áo cuối cùng mua cho
“mụ” là năm nào nhỉ. Tôi xấu quá, tôi ơi. “Gió đưa cành bưởi sau hè, anh mê vợ
bé bỏ bầy con thơ.” Câu ca dao phảng phất như mưa xuân. 1 giọt nước mắt lăn
trong lòng.
Lại chở em, 2 đứa đi ăn chân gà. Xe bon bon. Em ngồi sau ríu
rít nói về thơ, về văn, về nhạc. Em ơi, rồi em sẽ là vợ, sẽ nói về cơm, về gạo,
về rau. Trời nắng nhẹ, mưa cũng nhẹ luôn. Trên đường phố, hoa đào lác đác. Xuân
về. Lòng mình man mác buồn và có gì đấy thấp thỏm không yên.
Qua khỏi ngã tư, em ngân nga tiếng hát. Rầm. Xe mình đâm vào
chiếc xe máy đi ngược chiều, làm cô lái xe và đứa bé trên đó ngã lăn quay. Cả 2
lồm cồm bò dậy. Mũ bảo hiểm văng ra. Trời ơi, “mụ”! Chết tôi rồi. Thần thánh
hại tôi rồi. Mình đứng ngây ra như cây gỗ mục.
Anh ơi, cải đạo sang Hồi Giáo thôi...
Trả lờiXóaCuối tuần vui vẻ anh nhé!
Có sang đạo Hồi thì cũng phải từ " ƯU TÚ" tới " RẤT ƯU TÚ" mới hy vọng nhé anh, hi hi... ( nháy mắt)
XóaCái anh đạo hồi nó có cái luật có lợi tuyệt đối cho đàn ông nha! Có lẽ mình chuyển sang nó không nhận KTL ạ!
XóaĐàn ông hồi giáo có gì hơn Đàn ông việt mà đòi phải ưu tú, Líp chỉ dọa thui!(Nè nưỡi)
XóaHì! Cái nì thì Khổng huynh hỉu thui ạ! ( Nháy mắt)
Xóahi hi hì (chịu chấm than)!
XóaChồng cái mụ Lê Thị Liên Hoan này lắm chuyện lắm. Anh Trần Tiến và anh Phú Quang hay gọi lão Hoàng là "cu chóe".
Trả lờiXóaÀ thế hả anh tay này viết lâu rồi hắn có hẳn mục riêng , cách viết cũng thích lắm, Sỏi thấy có cảm tình nhiều! Còn cách sống của cu Chóe thì kệ thôi, Người ta còn bảo hắn đồng tính, Nhưng chẳng phải và cũng chẳng sao! hì hì hì!
XóaKhông phải họa sĩ Chóe chuyên tranh đả kích và châm biếm đâu. Mà các anh ấy bảo gặp hắn ở đâu là thấy "choe chóe" lên gân lên cốt. Ông Hoàng này đa năng và giỏi chứ. Mỗi tội ghê gớm hơn cả đàn bà chửa. Hồi 2003 anh Quang có ra Hà nội và đặt tiệc sn ở chỗ mình. Lê Hoàng cũng bay ra dự. Anh Quang bảo: "Chú ra đây để chửi anh đấy à ?". Ông Hoàng tưng tửng: "Để ăn xong rồi về mới nói". Y như rằng tuần sau trên mặt báo có ngay bài Lê Hoàng làm xiếc anh Quang. Với ông Hoàng thì đến thánh chúa cũng nhọ mặt, trừ ma là không ai biết. Cha này quái cụ nhưng mà giỏi.
XóaHắn nổi tiếng từ ngày còn trẻ đấy anh! về Ông này sỏi thích ông lâu rồi, người đàn ông chua ngoa số một việt mìng đấy, Không phải họa sỹ Chóe (Thành trí) Ông HS Chóe cũng hóm lắm anh ạ! Cả nhà anh ta tài hoa...!
XóaCó còn TEM cho ut hông? Hi
Trả lờiXóaKTL nhờ anh gửi lại tem cho líp và nhờ chuyển (Nè nưỡi) cho Níp nuôn!
XóaHe he...vậy Sỏi đại ca chuyển dùm tới Khổng huynh lời cảm ơn và cái nè nưỡi của út nhé!
XóaVậy là anh thành cơ quan bưu chính rồi OK!
XóaÔi zời! chuyện thiệt zui và rất có hậu huynh nhở? Ut cứ si nghĩ, hem bít đàn ông trên thế gian này có bao nhiu phần trăm ngoại tình thật sự ( như ông này) , bao nhiu phần trăm ngoại tình trong tư tưởng ( kiểu người ở đây còn hồn đi hoang í), bao nhiu phần trăm ngoại tình trên mạng, còn được mấy người chung thủy chung tình?
Trả lờiXóaÔi giời cứ Si nghĩ như Níp thì 99% là ngại tình chỉ có 1% do ốm đau mà không làm gì thôi.
XóaCòn chung thủy thì có nhiều, ngại tình nhưng vẫn chung thủy mà!(Nhe răng)
Chung thủ với nhều em cùng một lúc ha đại ca? ( Nháy mét)
XóaHì hì hì (Chớp chớp)
XóaMà cũng chẳng trách được họ, vì mún ngoại tình được thì phải có người tiếp tay tiếp sức, hi hi....
Trả lờiXóaEm cũng thật hay, lại nghĩ lại rùi, lại thông cảm rùi...Hì Hì ... Nếu không có các em hấp dẫn và chèo kéo thf ai mà ngại tình Níp nhở!
XóaĐúng roài! Túm nại nà HÒA CẢ NÀNG ( zỗ tay đê!)
XóaHè Hè hè! đồng ý HÒA CẢ NÀNG ( VỖ TAY)!
XóaHe he...Ai bảo các anh cứ xem "vợ là địch,bồ là ta " thì có ngày phải gặp ma thôi!
Trả lờiXóaHi Hi em lại nhắc đến một bài thơ vui rùi! Nhưng bài ấy rất hợp với chuyện này ! hihihi!
XóaNghĩ cách gì cứu anh chàng này Sỏi ơi. Cu cậu nhừ xương hơn ngả xe máy hhuhu
Đừng cứu đấy là bản án đã được tuyên. và được thi hành bằng ý chúa! hihihi!
XóaTèo rồi còn giề ...
Trả lờiXóaHihihi! Tèo thật , không còn cả hồn lẫn xác ...!
XóaLang thang khắp nơi mà hem rep còm nhé huynh!
Trả lờiXóaKhuya chút mà ...Chưa chừng đã trách , hihihi Xưa nay anh reply 100% đấy nha ...Hi hi Sory. sory...!
XóaSỏi ơi giỏi.
Trả lờiXóaLà Sỏi ST đấy chứ có phải mình viết mô?
XóaSưu tầm cái chi không sưu tầm? Sưu tầm cái ni coi bộ "mày râu" cực thích thú nhở?
Trả lờiXóaQua thăm Sỏi, thấy nhật ký của quý ông nghe mà hoảng Sỏi à! Híc!
Mấy quý bà cẩn thận học hỏi nha!
Nhưng có lẽ "mặc áo giấy nên đành phải gặp ma" vậy....
Tự dưng mấy ngày gần đây, thấy thích sưu tầm mấy bài cho có trang. Mình thấy "Mày râu" họ có phụ nữ mới cặp bồ được đấy chứ bạn. Không như số ít trong đó có sỏi chỉ thích bồ bịch với cái anh "Chai" anh "Lít"!
XóaCác quý bà vẫn có sở thích mặc áo giấy đó bạn! Chuyện bình thường mà!
Gặp và đụng phải "Mụ" giữa đường thì nhảy xuống xe nói với "Mụ" đi đâu mà gấp thế, anh đang bận lắm, mắc chở "sếp" đi công tác gấp, đối tác đang chờ ký cái hợp đồng "nặng đô", nhất định xong vụ này sẽ mua tặng mụ món quà đắt giá, hoặc có cục xiền cho "Mụ" muốn làm gì thì làm, nói rồi dông ngay, chắc chắn mụ cũng thương anh chồng cực khổ mà bỏ qua cho. hihi
Trả lờiXóaNói gì thì nói, đàn ông nào cũng thế, phải có tí "phở" cho đỡ nhạt, "cơm" hoài cũng ngán, nhưng rồi cũng về với "cơm" thôi, chứ đâu có xài phở hoài được đâu !
Ấy da, cái gì sướng mà không khổ đâu anh. Lão Lê Hoàng này chua và đáo để như mấy "mụ" ấy chứ chả đùa anh nhỉ?
Hắn chua ngoa và phang cả bạn thân , có điều hắn nói theo cách của hắn anh ạ! Tức bầm ruột mà phải cười , chết nỗi hắn hay dìm hàng đàn ông... Cha này phản động.
XóaĐụng xe thì chỉ còn cách đến gặp và đỡ nạn nhân dậy thôi . Bó tay mà , Cho chết "Lê Hoàng" hê hê hê!
Sao những lời còm nhà Sỏi mình không được ta?
Trả lờiXóaĐang nhìn thấy comment của bạn già đây thôi! Giời ạ chắc lâu không viết đấy mà!
XóaHọc được Sỏi mấy chiêu...để dành, cái mũ bảo hiểm mà thêm cái khẩu trang thì có trời mới biết ! Xui quá, trời hại Sỏi nhỉ !!!!
Trả lờiXóaHihihi! anh còn láu cá hơn em! nhất là bây giờ có quả chống nắng toàn thân như áo đi mưa nữa thì Chịu !
Trả lờiXóa