Hôm rồi buồn bày đặt lang thang, về quê, gặp một chị rất thân. Gớm giờ chị già mặt nhăn như quả táo trong vị thuốc bắc. Chị chia cho ít nỗi niềm; Ngày trẻ cả trăm thằng trai tơ theo đuổi. Chị ấy kiêu. Chị bảo gái trẻ còn phải học khi nào có chút công danh mới lấy chồng. Đàn bà con gái đi mơ công danh. Thế rồi chị ấy học , đỗ mẹ nó Tiến Sỹ.
TS rồi chẳng thấy ai đến hỏi. Chết chửa! thế thì ế à. Một hôm có thằng dở người
đến, chị mừng ra mặt. Suốt ngày tô son bả phấn. Điệu chết được. Nó thấy chị đài
các quá ! Hai người kê dép ngồi gốc cây, thấy nó văng tục và bảo trả dép anh
đây. Anh về. Nó về thật, mất tích luôn. Chị ế ẩm quá quay ra viết blog, thơ
cũng hay, văn cũng mượt.
Chị bảo tao giống mày “Trẻ nhiều đứa theo thì kiêu,
khi chỉ nhõn một đứa yêu thì điệu, nay chẳng còn đứa nào thì thành nhà thơ,
thành Bloger”. Ơ chị nói làm mình về nghĩ suốt đêm, cạnh nào cũng đúng
Mình khi trẻ còn kiếm bộn tiền, nay chè rượu mai cờ bạc. Cháy túi cháy mẹ nó cả
kiếp hào hoa. Về nhà mẹ chửi bảo đi buôn cứt bán cho chó. Thời buổi bón ruộng
cũng không dùng phân tươi, đến phân cũng hết thời. Nghĩ lại thân mình chẳng ra
gì, xấu hổ cực. Có lúc căm ghét chữ nghĩa. Đấy ! mang tiếng học lắm hiểu
nhiều, phét lác. Vậy là năm nào cũng cứ đến mùa thu là anh lại buồn tận lập
xuân chưa hết. Chẳng hiểu vì sao.
Một hôm gặp ông thày bói ông ấy bảo, mồ mả nhà anh chôn lệch chút nữa thì
phát. Mình ngu chẳng có gì động viên thày, quẻ không đặt. Hỏi mãi rằng thế đã
gần tới hàm rồng ,mõm ngựa chưa. Hỏi gạn thày tức cáu mù bảo; còn xa, đem
chôn ngay âm hộ rồng chứ hàm hiếc đéo gì. Chẳng trách chơi sổ số mãi không
trúng bao giờ. Đến cái giải động viên cũng chẳng nhìn thấy về. Ừ ! Nhưng mà
thôi may mà không trúng chứ vô phúc có trong tay mấy tỷ thì chẳng biết dùng vào
việc gì.
Năm tới, xem chừng còn khó khăn hơn về tiền bạc làm ăn. Mấy chục cái Ngân hàng
cái thì chết yểu, cái thì nằm ngáp. Kinh tế vẫn tiếp tục suy thoái, Vài cái đồng lương như thế bảo sao
khí phách cuộc đời cứ rũ như ...Chim của các ông già ấy.
Đã thế mẹ cái kiếp chó, nặng căn nặng quả, ế teo co lại
như cái ruột ốc ý! Thấm thía câu “Đàn ông muốn hư phải có tiền- Đàn bà muốn có
tiền phải hư”
Chị bạn Bloger nói chuyện thật rất duyên. Trai già gái ế gặp nhau, thế mà ngủ chỉ sợ mơ thành tiếng. Người thức nghe thấy lại cười cho. Đến muốn gọi điện thoại cho nhau cũng giả vờ đi ỉa. Đời trai mà sợ lắm thứ thế. Nhất là tiếng gái sụt sịt trong đêm.
Chị bạn Bloger nói chuyện thật rất duyên. Trai già gái ế gặp nhau, thế mà ngủ chỉ sợ mơ thành tiếng. Người thức nghe thấy lại cười cho. Đến muốn gọi điện thoại cho nhau cũng giả vờ đi ỉa. Đời trai mà sợ lắm thứ thế. Nhất là tiếng gái sụt sịt trong đêm.
Thôi đời anh chắc chết già. Phận anh xiêu vẹo, bởi
bọt bèo chui rúc xó nhà bán chữ ế, rẻ rúng lắm , mà anh thì còn biết vui đâu
dừng đâu. Cũng đành từ đây hò hen bỏ lại, kiếp rong chơi xin thất hứa cái bang.
.....
Bịt mũi tem phát huhuhu
Trả lờiXóaTuần mới hanh thông Bác nhé!
HT sao phải bịt mũi! Sú uế à! đừng trêu anh nha , liệu hồn đấy hihi!
XóaTôi gom người ế
XóaĐể về bế chơi
Đến khi tối trời
Cùng nhau nằm ngủ
Tôi là Bác đấy ạh hjhj
Đấy! Không có câu P/s thì chắc chắn Tôi là HT! hihihi!
XóaAnh cứ vẫn thế ấy ! Cứ thích chọc người ta điên ...
Trả lờiXóaNày em nhầm rồi anh không chọc ai cả nha!
XóaUt cũng TEM!....................
Trả lờiXóaAnh tặng út Tem đồng hè hè!
XóaHuynh mềnh có vẻ có khiếu về thể noại lày, he he.....
Trả lờiXóaBiên linh tinh mà em, đọc cho vui,Hihihi!
XóaAnh ko chia sẻ bài đăng này hay sao ấy, bên nhà em ko thấy báo. Chỉ khi sang đây mới biết anh có bài này. Nhưng hôm nay em thấy mệt và có nhiều việc nên chưa đọc.
Trả lờiXóaGiữ sức khỏe và vui nhiều anh nha!
Anh không hiểu mấy nay trục trặc sao ấy có mấy người bạn kêu là không vào nhà anh được. Bài này anh có chia sẻ nhưng sao thì chịu.
XóaChẹp! chắc tại ông google ! Anh Cảm ơn em, Thôi mà đừng mệt nha!
Haha. EM nói là đọc sau, nhưng rồi em lại đọc luôn vì anh Sỏi viết thì nhất định là phải đọc. Em thích cái entry này ghê cơ. hihi
Trả lờiXóaNày anh em ko ế nhé :D, còn đứa nào ế thì cho nó chết
ha ha
Ôi! anh Sỏi của em ế chứ còn ai, Thế có chết không chứ! Hichic!
Trả lờiXóaChết sao được còn Mèo nè.
XóaKh ơi từ xưa đến giờ anh thấy, cứ anh chơi thân với ai , y như rằng người ấy tuổi mão. Thật đấy! hìhì!
XóaLúc trẻ thì lại "cành cao"
Trả lờiXóaCó kẻ nhòm ngó "ứ vào!" em không,
Tới khi nàng muốn lấy chồng
Ngóng đỏ con mắt mà không ai thèm.
Nghĩ phận mình cũng chẳng êm
Trẻ thì lang bạt, suốt đêm đánh bài
Rượu chè phá hỏng đời trai
Tới khi "hành sự" teo "roài" còn đâu
Trai tân mà bạc trắng đầu
Cầm tay bà chị "bã trầu gặp mưa"
Kê dép ngồi dưới gốc dừa
Cũng định 'tình tự". thấy "dưa bèo nhèo"
Vội vàng đòi dép cắp theo
Anh "chuồn một mạch", đành treo "ruột thừa"
Đôi lúc, cũng thấy "đung đưa"
Ngứa nghề cũng muốn đánh lừa một em
Tiếc rằng "thèm thật là thèm"
Mà sao nó vẫn "tèm hem" nhẽo nhèo
Gặp chị, chẳng muốn nằm kheo
Nên cũng thậm thụt, ì xèo "phôn" nhau
Thích đó, lại sợ đau đầu
Sợ vướng chân cẳng, sợ "đau túi tiền"
Thôi đành rúc xó nằm yên
Bán thơ giá rẻ, lấy "xiền" kiếm ăn
Nhắm mắt, thôi chẳng lăn tăn
Chẳng dám mơ mộng, ôm chăn một mình
Kiếp già rút ruột làm thinh
Nhưng lòng vẫn nhớ bóng hình của ai
Vẫn ngồi ven biển đợi hoài......
Đợi đêm trăn trở, sương phai dáng hình
Buồn cho số kiếp ba sinh
Viết truyện tếu táo, bêu mình chút chơi
Nhớ em không, anh Sỏi ơi!!!!!
Ý ý à ơi, là Sỏi!
Anh đóan xem em là ai nè. Hay quên mất rồi?!
Giời ơi đã lâu lắm rồi
Trả lờiXóaBây giờ mới thấy em tôi lại nhà
Bài thơ em viết làm quà
Vần gieo lục bát như hòa vào nhau
Câu sáu có trước có sau
Câu tám là tròng ghẹo nhau mà cười
Lại còn đánh đố với người
Em đây anh đã quên rồi hay sao
Tiếng Sóng Biển gọi ào ào
Đọc câu thơ cũng dạt dào thiết tha
...
Anh cảm ơn em thật nhiều ! anh có lỗi là lâu không vào thăm em thông cảm cho anh nha!
Hihi...
Trả lờiXóaCái giọng văn này thì cứ ế xưng ế xỉa ấy ông bạn già ạ!
Đã vậy mà còn quảng cáo "chim xun" nữa thì... toi mẹ nó đời!!!
Hè hè! Tuy nhiên vẫn có một người hiểu điều này!
XóaSỏi khổ vì "ế" đấy, Anh cũng muốn "ế" với Sỏi !!!!
Trả lờiXóaHì hì em biết thừa anh không ế và rất hạnh phúc, nhất là với con cháu! Còn đôi khi cũng có những kỷ niệm hay những so đo với quá khứ , để rồi mà chạnh lòng buồn...Hihihihihihi!
Trả lờiXóaBán chữ ế,rẻ rúng lắm......
Trả lờiXóaThế thì lũ nhóc chuyên viết vu vơ chẳng thành câu ra hồn thì buồn đến đâu?
Thích kiểu viết này đây, hom nay ráng lượn cho hết con số 37 này xem sao. Mưa ,lạnh, mua đống bánh mỳ và đồ khô, đời sướng hay khổ ru?
Ong à! sống thế thì đời sướng teo tóp! teo hết mọi thứ! Hì Hi
Trả lờiXóa