Rõ khộ! ảnh người ta |
Anh không thường nghe nhạc, anh biết phàm đã làm người thì phải biết hát là
hay, còn hát không hay chưa chắc đã phải là hát, có khi là rên, là cãi cọ bằng
văn vần, thậm chí có người nghe hát rõ ràng còn hỏi đểu người hát “mày đau bụng
à”…
Anh còn nghĩ đàn ông phải biết một
vài loại đàn , chí ít anh cũng biết một loại… Đoán đi anh biết nhạc cụ nào vậy.
Đàn mà anh sành chính là (Violon) đọc
Việt âm là Vi ô lông. Anh lại diễn giải dài dòng rồi. Anh không hay nghe nhạc ,
một phần tai anh nó điếc. Mà anh nghĩ có
khi là do tai mình giống tai trâu. Chẹp! thế thì còn thẩm định làm sao cái anh
thính phòng. Cái anh opera.
Vậy là cái văn hóa, anh chẳng có
nhiều. Cái gốc văn hóa của một con người có cái tai trâu lại càng kém. Mấy lần
bạn bè rủ đến hè nhà hát lớn nghe ốp la (Ấy chết OPERA)anh không đi. Mình tai
nó không được khỏe, đến nghe mấy cái thằng nghệ sỹ Nhật và Hàn nó diễn xem ra
khó chịu, rồi đang xem lỡ có nghe nhầm, nói bậy bọn tư bản giãy chết nó cười
cho.
Nói đến đây rồi cũng chỉ muốn nói rằng con bé
Ơ nó hát rất hay, đến cái tai trâu cũng đã phải khen thì đỉnh rồi! Từ ngày khen
nó hát hay. Khộ! Đêm nào nó cũng ngồi hè nhà nó hát để anh nghe. Đêm qua đến
giờ giới nghiêm nó rống lên. Anh bảo “có im cho tao ngủ không” Nó chê, bảo Anh
đóe biết âm nhạc là món văn hóa bác học. Đúng quá, tai trâu có tiếp cận được
đâu mà hiểu.
Con bé Ơ cứ làm như nó có nguồn gốc từ lãnh
đạo, giải nghệ đi làm bớp ý. Từ hôm gặp anh , anh khen nó hát hay, suốt ngày gọi
điện cho anh, ý ới tâm sự. Anh coi nó như em, tịnh không nghĩ chuyện “lấm rửa
lệch kê”. Anh mải viết blog, bận bịu bỏ bố đi mà nó quấy quả , lắm lúc anh
điên. Bảo; tao bỏ việc nghe mày “tâm tình thổ tả” đây. Nói gì nói hết hôm nay đi
mai để tao yên.
Con Ơ sụt sùi kể chuyện đời nó, anh
nghe khóc rưng rức. Nó khẳng định em từ bé luôn là người nói ít hiểu nhiều. chỉ
mỗi tội ham chơi hơn ham học, con gái mà chỉ thích lang thang cùng bọn hư hỏng
bù khú, Cái tật này có từ ngày học trò,
ngày ấy kinh tế khó khăn quần áo thì ít nhưng nó chả cần, vẫn luôn đi sớm về
muộn nhất lớp và không có lụa thì người đẹp vì quần đùi và chân dài. Ơ con này
có lý.
Còn đi sớm về muộn không phải nó
chăm mà nó mải chơi, Nhà cách trường nửa cây số chứ xa xôi gì mà trưa nó cũng ở
lại trường, thói mất dạy cờ bạc cũng từ
đó mà ra. Khi thì tá lả ăn trưa, lúc thì ba cây mua bánh mì pate. Bố con khỉ,
nó bảo đánh bạc rất hay, là chuyện tiền
tươi thóc thật.
Con này hảo hán nhể. Học xong phổ
thông, thế mà nó thi một phát đỗ Kinh tế cuốc dân. Hồi ấy ba mẹ nó ra tòa vì chán
chả muốn yêu nhau. Nó đóng góp ý kiến cho ba mẹ nó mà họ không nghe bảo “Việc
của mày là học, mày học cho nó ấm vào thân, còn chuyện người nhớn biết gì mà
đấu tranh.
Chuyện sảy ra vào năm thứ hai, nó chán bỏ học
rủ thằng bạn cùng khóa, Thằng này thiếu gia, Con một yếu nhân của thành phố ven
biển. Mê nó như bị nó đánh bả. Chàng người miền biển nói năng sóng nước. ăn
chơi không ngã tay chèo. Cha đẻ của
chàng làm nghề đi họp, chuyên môn là ăn liên hoan, tiếp khách và quát tháo. Cái
nghề thời thượng, chỉ có cái nhan sắc của chàng là thấp.
Người ta ngăm ngăm đen,
đã thế còn khệnh khạng, người cao khệnh khạng đã đành đây được một mẩu. Thế mà
cũng cơ bắp cuồn cuộn, cũng đi chân cứ khùa khùa. Hàng ngày phải nằm đo chiều
dài với nhau (Cả đo nông sâu, rộng hẹp) Anh “Nấm” ngắn hơn nó đến gần hai mươi
cái Centimet , Thế mà nó hồn nhiên khoác
tay đi dạo.
Thiếu gia giàu có. Hai đứa ôm tiền
xuống Quảng ninh tắm biển. Tắm luôn trong bia, rượu và thuốc lá…Ở trong hoàn
cảnh này mà không ngiện ngập thì không phải là người. Hơn ba tháng mười ngày thì thằng
bạn nó chán bảo con Ơ “đã ăn bám chơi theo lại còn bảo không nghe”. Ở Bãi cháy
với nó rồi mà còn cứ đi đánh dậm đêm.
Thế là đến khi cháy túi hai đứa bán
đến cái cuối cùng Thằng bồ nó thì có gì để mà bán cơ chứ, Răng và ... những vật cuối cùng, cái quý nhất của nó chẳng chó nào mua, Tình
trạng chung là ế. Ngược lại gái chân dài lại đắt hàng. Bây giờ con Ơ nuôi lại thằng bồ nửa bạn nửa chồng.
Con người có vận số của nó, mỗi đứa chỉ còn mang trên người những bộ ấm chén nhếch nhác có
nguy cơ hỏng . thì là những trận khẩu chiến chung kết. Sau đó là "Đường anh anh đi… anh đi…Đường
em… em đi em đi…"
Vậy đấy con bé Ơ đã từng tắm trong
biển tình và phơi mình bãi cháy. Đây cũng là lúc Bé Ơ bước những bước đầu tiên
vào đời. Một Bé Ơ đầy cá tính và anh sẽ viết về nó. Dĩ nhiên món Thịt Ơ tái lăn phải có thêm nhiều gia vị!
Đọc xong rồi nhưng không biết Bác Sỏi nhà mềnh có cho mềnh coment không ta :D
Trả lờiXóaCòm được rùi, TEM thì cho Nipem nhen! hi
XóaHihi! lại có những câu hỏi thế này! Hay nhỉ!
XóaĐọc đến đoạn " Cả đo nông sâu, rộng hẹp" em buồn cười quá :D
Trả lờiXóaBỗng dưng em lại nhớ lần em đi ngang qua đoạn đường Thanh Niên . Bên vệ đường có một cái xe máy Dream chống chân giữa. Trên chiếc xe máy có một đôi nam nữ đang nằm lên nhau :D. Tất cả mọi ng trên xe cùng nhìn, rồi bỗng nhiên bác tài xế xe bus bảo " Tao không biết hai đứa kia chúng nó học có giỏi không? Nhưng môn Vật Lý chắc chắn là chúng nó giỏi. Vì chúng nó biết chia trọng lực như thế nào cho đều"
hihi
Ngày xưa chưa xưa lắm đường TN là khởi nguồn những câu chuyện yêu lãng mạn. Giờ cũng như ít hơn có lẽ đã có nhiều nơi nhiều chỗ thay thế con đường. Cảm ơn HD đã chia sẻ!
XóaNgười ta ngăm ngăm đen, đã thế còn khệnh khạng, người cao khệnh khạng đã đành đây được một mẩu. Thế mà cũng cơ bắp cuồn cuộn, cũng đi chân cứ khùa khùa. Hàng ngày phải nằm đo chiều dài với nhau (Cả đo nông sâu, rộng hẹp) Anh “Nấm” ngắn hơn nó đến gần hai mươi cái Centimet
Trả lờiXóa...............................
Anh Sọi nhà miềng tả thằng bồ con bé Ơ sao giống lực sị Phạm Văn Mách vậy hầy ? i chang rựa (~_~)
Mách a! Có lý ! Chàng trai một mét rưỡi , đa tài và có duyên gớm đấy !
XóaTuy nhiên anh nỏ nói Mách, biết nói răng chừ cho cái chàng bồ của con bé Ơ láng giềng . Thui cảm ơn em nha! hihi!
Anh Sọi miềng mần thơ hay
Trả lờiXóaViết chiện cụng rứa đọc say quên còm
Túm lại là cái Ơ miềng
Anh Sọi mần món chi cụng con lành
Đọc xong rồi lòng dạ lạnh tanh
Vì vui thì ít buồn tênh thì nhiều (~_~)
Chúc anh Sọi nhà miềng ngày mới vui khọe nhiều . Nha nha !
Ui trời Bạch Dương mần miềng ngượng đọ mặt nè, hay hớm chi mô, O cứ nói vậy chứ Có lúc ngồi vò ót bứt trốc có nghĩ ra đặng chi mô!
XóaThui mà O mần tui ngượng quá ta!
Cảm ơn em , Anh luôn mong O ăn khọe, ngủ ngon, làm việc khọe nha!
Đang đọc thì thấy buồn cười nhưng đọc xong rồi thì cười rơi rụng đi đâu mất chỉ còn lại buồn buồn...
Trả lờiXóaĐời người nhiều lúc cứ như cánh bèo trôi.
"Dĩ nhiên món Thịt Ơ tái lăn phải có thêm nhiều gia vị!" - Thêm gia vị để biến cái Ơ thành muôn vàn cái Ơ khác của xã hội cũng đáng để đọc và suy ngẫm lắm.
Mà anh Sỏi khéo đặt cái tên, "Ơ" - nghe như 1 kiểu ngạc nhiên trc những cái đã rồi, như định mệnh có sẵn, đột ngột đến. Để rồi chỉ biết chép miệng một cái rồi buông xuôi (Đối với em Ơ). Ơ - như 1 kiểu ngạc nhiên trc những cái hiện hữu ngay xung quanh mà chẳng mấy ai để ý,bỗng nhiên một ngày ngta bắt gặp, có thêm chút...thờ ơ nữa (Đối với thiên hạ).... Haizzz, là em nghĩ lan man vậy thôi.
Anh cảm ơn Na na về cái comment nặng ký này nha, cảm ơn em về lời động viên chân tình. Anh rất vui và thấy hài lòng với comment của em! Hihi! Luôn mong em khỏe và niềm vui nha!
XóaÚi zời, cmt cuả nó được " anh hài lòng" kìa, còn miềng toàn chọc tức ổng, hê hê...
XóaCái comment này của Út thì anh Sỏi cũng rất hài lòng! thật cứ thế mãi cho DZui em nha! Hihihi!
Xóa@HTL: GATO hử? :))
XóaĐọc truyện hay, hấp dẫn từ đầu tới cuối, và sau rốt nà cứ năn tăn : hem bít món "tái lăn " í Sỏi ka thưởng thức thấy ló thía nầu? Khà khà.....
Trả lờiXóaDZê! Níp đây mà , cái cười khà khà đắc chí đây mà! Anh đã nói Con bé Ơ anh coi nó như em, Tịnh không nghĩ gì đâu nha!
XóaTuy nhiên nói để rõ hơn là Món đặc sản này để bà con thưởng lãm còn đầu bếp Sỏi thì không ăn, kể cả nếm cũng không . chỉ vì dại dột trót hứa rồi không rút lại được hihihi!
Còn gọi là tắm tình nơi biển ,cháy nửa phần đời ....
Trả lờiXóaÁ mà HN còn biết anh có thêm món đàn là... đàn bà ...yes !
@ Em câu trên em nhận xét hay quá anh ưng!
XóaCâu dưới là em đoán mò , Nhưng đúng, đàn ông ai chẳng thế! Hè hè !
...
Khỏe vui em nhé . Uống nâu đá nha!
HN sang mời trà ...đá !
XóaCảm ơn em , anh xin nha. Mời em!
XóaTá lả ? Hồi nào mà đã cs nhể?
Trả lờiXóaĐúng giọng T họ P- iêm thích.
Hì hì ! em sáng giờ mới ngó vào nhà anh à!
Xóa