Muốn tìm xem tinh
khiết
Cứ nhìn sắc hoa
quỳnh
Anh yêu em anh
biết
Khai hoa nhụy rung
rinh
Từng cánh nở thơ
tình
Như một trời trăng sáng
Chọn đêm nở cho
mình
Bướm ong nào bịn
rịn
Lỡ yêu màu trắng
mịn
Nên buồn đầy trong
tim
Anh sẽ yêu đến
chết
Dẫu chỉ để anh
nhìn.
Em như một niềm
tin
Cả năm trời mưa
gió
Đúng một lần đáo
tín
Anh lại tìm gặp em.
…
Chỉ là " thơ thẩn:" thui hả huynh? hì!
Trả lờiXóaÔi đúng vậy chỉ là thơ thẩn thui Út ơi!
XóaEm tem vàng hoa Quỳnh nhà anh Sỏi (~_~)
Trả lờiXóaHôm trước Hoa Lan em tem vàng đúng rồi còn nay bạc nha!
XóaAnh để nhà kiểu này khó còm quá anh Sỏi ơi ? Rất khó nhìn anh ạ ! Để lại như cũ xem chắc đẹp hơn mà, người gì mà thay đổi phông nhà như thay áo thế nhỉ ? Mà chắc có người yêu cũng thay tình như con bé Ái Ơ cũng nên (~_~)
Trả lờiXóaAnh cứ thay....! Kệ anh....! Cứ anh buồn là lại phá nhà ra làm lại hìhì!
XóaChẳng biết anh tìm ai
Trả lờiXóanhưng nay em lọ mọ
nhờ in tơ nét dẫn
em tìm đường gặp anh.
hihi
Chỉ tại em không nhớ
XóaLưu số nhà của anh
Cho nên em mỏi mắt
Mà vẫn tìm lanh quanh!
Đó nợ, còm 1 phát thôi thành 2 phát, nọ hiểu nhà anh Sỏi làm kiệu chi nựa (~_~)
Trả lờiXóaCòm lổ mô 1 phát thành 2 phát, nỏ hiểu O sao cứ ghẹo anh nhiều rứa!
XóaBài thơ hay, nhưng sao em đọc cứ nghe mang mang buồn. Anh Sỏi viết tản văn cười đau bụng, làm thơ lại làm thiên hạ buồn lây, ngộ thật nha.
Trả lờiXóaCảm ơn Mưa đã động viên!
Xóa