Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

24/07/15

YÊU TIÊN PHÁT


       Cái tít nghe rất tối đúng không ạ! Cũng chẳng có gì đáng nói mà đó chỉ là ''lần đầu biết yêu''. Chuyện thật như bịa này anh biên từ thuở YAHOO, còn giang dở. Khi bạn yahoo ngỏm anh cất vào kho, giờ lôi ra đọc lại thấy hay hay, anh ngồi biên tập lại.
       Lần đầu biết yêu là bao giờ, Cô ấy trông thế nào? Các chú đừng sốt ruột mà hỏi dồn thế chứ!
       Hai mắt, hai tai, một mũi, một mồm. Cô ấy cũng là một cô gái như những người khác thôi mà. Không phải bao giờ đàn ông cũng nhớ rõ khuôn mặt của mối tình đầu của mình. Họ không giỏi chuyện đó, mà chỉ nhớ về cô ấy bằng một vài hình dung không rõ nét. Một hình dáng mờ ảo trong quá khứ hàng chục năm trước mà bây giờ chẳng biết đang ở đâu.
      Nghe các bạn gái trẻ mới lớn tâm sự, đôi khi ngờ nghệch làm sao. Họ luôn luôn có một ước muốn, đó là trở thành người duy nhất trong trái tim đàn ông. Mặc dù họ biết điều đó là bất khả thi. Gái trẻ thường vẽ ra những ảo tưởng về tình đầu, và cho rằng đàn ông tôn thờ nó. Điều đó khiến các bạn bứt rứt, thất vọng, thậm chí bị ám ảnh. Các bạn gái trẻ chỉ muốn mình thay thế, và xóa bỏ được tình đầu của đàn ông, để biết chắc rằng, sẽ không có ai trên đời quan trọng với anh ta hơn chính họ. Với anh, tình đầu chẳng giống ai và anh cứ nhớ như đã Save mọi chuyện.
       Anh bắt đầu yêu, năm ấy học lớp 9 hệ mười năm (không có lớp 12 như bây giờ). Sắp nghỉ hè, năm học này anh và con Thủy bước sang tuổi 18. Cuối năm thi triền miên, chuyện thi cử kệ mẹ. Cứ hai đứa đến lớp là nhìn vào ngăn bàn, hôm nào cũng gửi thư cho nhau.
       Một hôm anh nhìn phát thấy mẩu giấy viết mỗi câu "Thủy yêu Bạn". Anh run như chó đuối nước, sao lại thế nhỉ! Ai tả được cảm xúc này của anh thì anh chết, chẳng có ai tả nổi cái cảm xúc này! Đây là tuyên ngôn đầu tiên của tuổi “hâm” về tình yêu. Hè năm ấy anh rất vui, suốt ngày quẩn quanh, ngả ngón bên nhà bạn Thủy, từ ăn uống đến chơi, chỉ mỗi tối ngủ là về nhà mình, giá nó bảo ở lại ngủ thì nhất anh.
       Ơ ! còn nó, con gái đểu thật. Cứ vờ thẹn cấm có thèm vác mặt đến nhà anh. Chả nói bấy giờ mà bây giờ anh cũng phải thông cảm thôi, gái đang yêu đứa nào chả thế.
       Tối đến anh ăn bát cơm nguội, tuổi bẻ gẫy sừng trâu (tuy nhiên không bẻ bao giờ vì không có , mà có bẻ cũng không gẫy, câu ấy chắc mười mươi các cụ ngày xưa nói linh tinh, bảo nói phét thì các cụ bảo mình láo). Cơm nguội bấy giờ ăn ngon thế, cứ ngọt. Xong rồi vào đánh răng suông, đút quyển sách vào cạp quần nói ; Ông ơi con đi học! Tiếng ừ đâu đó của ông nội nghe có cả sự nghi ngờ, chắc ông biết thừa là đi sang con Thủy, cứ bảo học nhóm với nhau, chứ một nam một nữ tin đek.
       Ngày nào anh cũng hẹn 9 giờ tối sẽ về, đến 8h30 nó đã dục; về đi. Người nhà Thủy tin nó sái cổ về chuyện chính chuyên, không huyên thuyên. Thế rồi tiễn anh ra đến chuồng trâu nhà nó. Con ranh tiến lại nắm tay anh đứng sát sạt, cánh tay anh chạm vào ngực nó. Hai đứa đứng ôm nhau, chỉ ôm ngu nhể. Cứ thế mãi, lần thứ tư thì anh khôn ra, không chờ nó nắm tay nữa, mà anh nắm trước và ôm luôn.
       Anh thấy nhiều muỗi bảo nó đổi chỗ khác, như bờ ao chẳng hạn, nó bảo ở đây lỡ làm gì gây tiếng động thì ai cũng nghĩ là con trâu chứ không phải mình. Khôn thế chứ. Anh thấy con ranh nó lớn hơn anh nghĩ. Còn anh vẫn chỉ là đứa trẻ.
       Cứ thế tình yêu bấy giờ còn đẹp hơn cả hoa. Thật chứ chả không à! tặng nhau một bông hoa không bằng tặng nhau một cái hôn bên chuồng trâu.
       Bọn con trai cùng làng đến nhà nó đông như đi hội, ngày cũng như đêm, vì con này xinh lắm, xinh nhất trong hai làng cộng lại. Thế mà anh không ghen, anh chấp gì , cũng không thấy tức tối, chỉ vì anh đang chiến thắng bọn chúng, chưa nói đến bọn nó có cái mẹ gì hay ho, giỏi giang. Đến nhà gái chơi thằng nào cũng thuốc men mồm thối như tre ngâm. Uống vài ấm nước, chuyện vài ba câu tào lao, rồi về cuối lại cãi nhau như kẻ trộm chia của, có dám nói to đâu. Chỉ bằng ấy việc xong phủi đít ra về.
       Anh khác, thành phần nhà anh cũng khá, bố đi thuyền buồm, tiền hay được cho, lại ở với ông nội. Chẳng giàu nhưng so bấy giờ cũng khá, lúc nào cũng áo lon trắng, có phần ngả màu cháo lòng, chân dận dép nhựa trắng tiền phong, Mùa đông thì có cái áo đại cán Tôn Trung Sơn của ông già mà anh mặc ké. Đầu to tóc để dài chải mượt. Hình ảnh ấy là một cây hơi thấp nhưng trắng và sáng. Các chú kinh chưa! Chưa nói đến chuyện anh luôn nói chuyện rất duyên, mà các bạn gái trong lớp cứ bảo anh nói như đài nói ấy!
       Cái thói ngạo nghễ của anh, đã tiêu diệt của anh một tình yêu đẹp. Cũng trong số những thằng đến chơi nhà em có một anh cán bộ xã, luống tuổi đầy chững chạc và âm mưu. Vào lớp mười học chừng hơn bốn tháng, chuẩn bị tới tết nguyên đán. Anh đến tuổi nghiã vụ quân sự , năm ấy tổng động viên nên bọn anh nhất loạt nhập ngũ. Anh luôn tốt nghiệp theo kiểu đặc cách như vậy. Hôm anh đi, Đông bạn bè cùng nhập ngũ, có rất nhiều kiểu tiễn đưa, của người thân anh không để ý. Anh còn mải cùng con Thủy thề non hẹn biển.
       Xa nhà được đúng 7 tuần lễ anh nhận được tin Thủy yêu đi lấy chồng. 1h30 phút ngày 18 tháng giêng em lên xe. Anh vừa hoảng, vừa buồn , lại rất giận, định viết thư hỏi xem cơ sự thế nào nhưng thôi. Đêm ngày 17 rạng 18 anh bỏ đơn vị nhảy xe tải về quê . Đúng là đám cưới em thật. Anh ngang chuồng trâu chỗ hai đứa vẫn đứng cho muỗi đốt hôm nào, nghĩ sao anh dừng lại, không vào nữa. Nhìn qua hàng dâm bụt thấy cái phông có đôi câu đối “Nước chè xanh ấm tình hai họ- Thuốc lá thơm đượm nghĩa trăm năm” và tên em lồng với tên thằng tình địch.
       Chưa bao giờ anh lại đấu tranh với chính mình, khốc liệt như cái hôm em lên xe hoa. Anh không hiểu! Trời rất lạnh, anh chả thấy lạnh, mặt cứ phừng phừng. Anh điên lắm. Trong đời, có những lúc chúng ta đi cùng nhau trên một con đường. Nhưng trong cuộc đời, có hàng trăm, hàng ngàn ngã rẽ, tất phải có một người rẽ trước. Mấy hôm sau khi trở về đơn vị, anh nhận được thư của thằng bạn cùng lớp, nó bảo Thủy nói chuyện với nó rằng;
       "Phải lấy chồng thôi, con gái có thì mẹ bảo vậy. Mới lại gái quê chồng con cho nhanh để còn lo bao việc khác, chưa kể nhiều gương cứ trầm trương vài năm ế chỏng. Chuyện yêu đương với đằng ấy mờ mịt lắm, còn phải chờ đợi đến mấy năm. Chưa kể chả biết ngày sau sẽ ra sao. Em chờ anh nhỡ anh hy sinh thì em lấy ma à!"
       Anh ù hết cả tai, trước mặt chỉ thấy những con đom đóm và loang loáng nhiều quả cà chua. Anh hận nó, thương nó và rất lăn tăn về quả cướp đoạt tình yêu này . cũng có thể là hiến dâng. Anh bị ruồng rẫy và thất bại nhục nhã ngay từ lần yêu đầu tiên.
       Sau đó các chú biết rồi đấy! Anh lớn lên từng ngày đến tận hôm nay.

39 nhận xét:

  1. Tem cái coi.
    Ngâm cứu sau

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tặng luôn em cả bộ, ba màu vàng, bạc, đồng!

      Xóa
  2. Buồn anh nhỉ.
    Nhưng thui, cất đâu đó thi thoảng nhớ vậy thui chứ đừng nhớ hoài mà tội nghiệp người tới sau. Tình đầu của anh thời đó mà cũng quỷ yêu ghê hén. Nhỏ xíu mà cũng bít ra chuồng trâu tranh thủ nữa.
    Cái nắm tay đầu tiên của em với mối tình đầu là năm em là sinh viên năm nhất. Chỉ nắm tay thui mà run mún chết, vui gì đâu lun.
    Giờ nhớ lại cũng thấy vui vui .
    Anh kể đoạn tiếp đi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sinh viên năm nhất thì khôn rồi! Con gái ở tuổi ấy trong chuyện yêu luôn khôn hơn con trai. Tuy nhiên Hồi hộp lắm ấy, chẳng đứa nào lại không , cứ líu lưỡi chẳng biết nói gì. Rồi thì chỉ toàn chuyện Trăng cao trăng thấp thui! Hihi!
      Ê ! Người ta tuy nhỏ nhưng ngay sau đó thành anh Bộ Đội kia mà! Nhưng là do em thông minh hơn, chủ động đấy chứ như anh thì ngu nhất quả đất. Ngày ấy ngu hơn giờ nhiều. Hihi!

      Xóa
  3. Bao nhiêu năm rồi, anh Sỏi diễn tả lại ái cảm giác lần đầu được yêu và biết yêu vẫn rành rọt như từng sợi dây thần kinh đang rung lên theo bàn tay gõ phím: "Anh run như chó đuối nước, sao lại thế nhỉ! Ai tả được cảm xúc này của anh thì anh chết, chẳng có ai tả nổi cái cảm xúc này! Đây là tuyên ngôn đầu tiên của tuổi “hâm” về tình yêu. Hè năm ấy anh rất vui, suốt ngày quẩn quanh, ngả ngón bên nhà bạn Thủy, từ ăn uống đến chơi, chỉ mỗi tối ngủ là về nhà mình, giá nó bảo ở lại ngủ thì nhất anh." Hay cái cảm giác hụt hẫng, chới với, chẳng biết giận mình hay giận người để rồi cuối cùng lấy được thăng bằng, nó thể hiện bản lình đàn ông: "Trời rất lạnh, anh chả thấy lạnh, mặt cứ phừng phừng. Anh điên lắm. Trong đời, có những lúc chúng ta đi cùng nhau trên một con đường. Nhưng trong cuộc đời, có hàng trăm, hàng ngàn ngã rẽ, tất phải có một người rẽ trước." Rồi dù đã tự an ủi mình, tự bào chữa cho người yêu, nhưng nỗi đau tan vỡ vẫn nhức nhối: " Anh ù hết cả tai, trước mặt chỉ thấy những con đom đóm và loang loáng nhiều quả cà chua."

    Đến tuổi này, nghĩ lại chuyện ngày xưa chỉ để mà vui, mà cười, và trong một chừng mực nào đó thấy lòng mình trẻ lại.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đôi khi có những đám khói bốc lên nhưng chẳng đến từ ngọn lửa nào cả. Nhiều khi buồn trong cô đơn có cảm giác nhớ về hết thảy, chán ghét hết thảy nhưng cái chán ghét ấy lại có nguồn gốc của tình yêu. Tin tưởng là yếu tố cơ bản nhất mà bất kỳ cuộc tình nào đều cần có. Thế nhưng tìm mỏi mắt trong tình đầu của mình lại không có. Ngoài ra cứ nhìn thấy tình địch là thấy bộn lên trong lòng sự ghen. Ghen tuông phi lý không có nghĩa là yêu nhiều mà chỉ thể hiện anh thua đối phương, hay là chẳng hiểu gì về đối phương, chết mẹ mà già rồi vẫn thế, chẳng thấy nó khác đi. Có lẽ viết xong chuyện này anh quan sát người ta bằng trái tim chứ không phải bằng mắt. Anh không được cao thượng như người khác đúng không em. Tình thật thì cảm xúc nguyên ven thôi. Anh cảm ơn em!

      Xóa
  4. Hôm nay sến xẩm một bữa
    Trong cuộc sống bất kỳ người con trai con gái nào đến khi lập gia đình cũng ít nhất từng trải qua vài mối tình . Salam cũng vậy , hồi nhỏ có cái mã đẹp trai trắng trẻo , yêu nhiều nhưng bị đá cũng nhiều . Đặc biệt là chỉ để con gái bỏ mình thôi , không bao giờ phụ một ai . Vì thế mỗi lần về quê những người bạn gái cũ nghe tin đều tìm đến , báo hại bà xã cứ ghen lồng lên ..vui lắm
    Còn về mối tình đầu của Salam hôm nọ có kể sơ qua bới Sỏi , nay kể kỹ hơn cho mọi người trong nhà này nghe
    Số là hồi chiến tranh má Salam gửi mấy anh chị em sơ tán ở nhà ông Cậu ở huyện Đô Lương - Nghệ An 3 năm . Có nhỏ gái gần nhà ông Cậu học chung một lớp , hàng ngày đi học về vẫn vô tư đùa nghịch , nhưng đến năm học lớp 8 , khi đó đã bể giọng và mặt đã nổi mụn trứng cá , một hôm đi sau nhỏ phát hiện nhỏ có mái tóc dài rất là đẹp thế là rung động
    Từ đó đi cắt cỏ , chăn trâu hay đi cất tép đều tìm cách gần nhỏ . Tính Salam tếu táo loàn làm nhỏ cáu giận , nhiều lúc còn khóc mà Salam rất ngu không biết cách dỗ ví dụ : Đừng khóc nữa mà không Trâu nó cười cho tề , hay , đừng khóc nữa không thì giống bà Thọ Chạng ( Trong xóm có bà Thọ chân vòng kiềng , toàn đi hai hàng rất buồn cười ) đại loại thế .... Nhỏ càng khóc to hơn , càng khóc thì Salam càng cười .. Sao mà vô duyên tệ
    Có một lần hai đứa đi vào rừng chặt củi , lúc nghỉ trưa ăn cơm , tự nhiên Salam đè nhỏ ra hôn , nhỏ lấy cây phang cho Salam mấy cái đau lắm . Từ đó Salam giận nhỏ không thèm nói chuyện nữa , mượn sách cũng không cho , trên đường đi học về còn xui mấy đứa bạn chọc cho nhỏ khóc ... đại loại trả thù kiểu trẻ con vậy đó . Bà chị con ông Cậu bà thấy hai đứa không chơi với nhau nữa mới tìm hiểu nhỏ . Bà nói với Salam " Mi ngu lắm , thương nhau thì tối sáng trăng rủ nhau lên đồi mà nói chuyện , khi mi ngỏ lời mà hắn chịu thì khi ấy muốn làm gì cũng được , mà nhỏ H nói với tau hôm nớ mới ăn cơm xong mồm mi toàn mùi nước mắm . .. Salam vẫn giận vì tự ái vì trong xóm có một nhỏ khác cũng thích mình mà mình không chịu .. Nhưng cứ một khi đến lớp thì thấy nhỏ bỏ đồ ăn vào hộc bàn của Salam , khi thì ngô , khi thì trái cây mà vì tự ái trẻ con mà chẳng ăn
    Sau đó hoà bình Salam chuyển về nhà ở Thành phố học tiếp , cũng có thư qua thư lại nhiều lần , nhưng cuộc sống bộn bề , việc nọ việc kia , học xong ra trường rồi vào Nam nhận công tác .. quên bẵng nhỏ đi
    Cách đây mấy năm trong một lần về quê có lên nhà ông Cậu chơi . Đến nhà nhỏ chơi , thấy nhỏ cũng chưa lấy chồng . Salam hỏi sao em không lấy chồng thì nhỏ nói " Trong làng thanh niên lớn lên thì đi bộ đội , sau khi phục viên thì toàn tìm công việc ở thành phố , vì thế có đàn ông đâu mà lấy " nghe mà xót xa , không riêng gì nhỏ mà ở đấy cũng có 5 người nữa cũng như vậy . Trên một ngọn đồi mà mấy người phụ nữ không chồng sống quây quần bên nhau , thays rất là thương . Salam tính chơi một ngày , nhưng đã ở lại 5 ngày chơi với mấy chị , ngủ nhà nhỏ hai đêm để tâm sự ( Không có tình dục đâu nghe Sỏi ơi ) với nhau nhưng nhỏ vẫn không gọi mình bằng anh , nhỏ nói : Hồi đó mình cũng thương bạn rất nhiều nhưng thấy bạn vô tư và hồn nhiên quá , không chín chắn gì cả , hơn nữa bạn là người thành phố H là gái nhà quê sợ không hợp , giá như hồi ấy bạn nhờ ông Cậu nói với Cha mình một tiếng thì mình chịu liền . H cũng biết tình cảm bạn dành cho mình sợ lời nói gió bay . Hai đứa còn nhắc chuyện Salam ăn trộm thỏi son gió N14 của bà chị cho nhỏ , tại vì nhỏ khoe với bà chị mà Salam bị chửi một tuần liền , giờ nhỏ mới khai .. Cười chết đi được
    Chuyện mối tình đầu của Salam lãng xẹt vậy đó , sau này cũng vì thích mái tóc dài mà bà xã bây giờ bà nỡ lòng nào khuyến mãi cả cuộc đời của Bả cho Salam

    Trả lờiXóa
  5. Anh Salam dìm hàng Sỏi rồi, cái comment của anh còn hay hơn cả chuyện của Sỏi.
    Có thể anh Salam hay Sỏi lúc nào cũng bị ám ảnh bởi việc “tình đầu” bởi nó luôn là một thứ gì đó thiêng liêng và không thể chối bỏ, và ý nghĩ cho rằng có một người con gái luôn ở trong tim mình với những hình ảnh nguyên vẹn nhất, đẹp đẽ nhất mà cũng dang dở nhất nên là khó quên nhất, làm cho anh nhức nhối. Nhức nhối quá sẽ đến độ lo sợ với chuyện còn vấn vương tình cũ. Anh cứ tự tưởng tượng, tự suy diễn, rồi tự hậm hực lên như thế. Nhưng tại sao lại như thế chứ, hay là thay vì thế, anh có khi nào nghĩ mình hãy tìm thấy con mắt ngày xưa ấy nhìn thẳng vào mà nói ra những điều đang băn khoăn? Thực ra, Sỏi không đủ tinh tế để hiểu và viết những gì về tình cũ. Và Salam biết không, Thật buồn mỗi lần về quê hay họp lớp nhìn thấy nhau buồn khôn tả.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sỏi còn hạnh phúc hơn Salam vì mối tình đầu của Sỏi dẫu sao cũng có một mái ấm gia đình , chỉ bực tức vì sự tự trọng của thằng con trai mới lớn bị tổn thương . Còn Salam sẽ bị dằn vặt từ giờ cho đến suốt đời , ân hận vì mình đã vô tình quá . Có rất nhiều lý do để bào chữa cho sự vô tình đó , nhưng cứ nghĩ nhỏ hiện giờ sống côi cút một mình , thì chẳng có lý do nào đứng vững được cả . Sống ở một thành phố sôi động , cơm áo gạo tiền cứ lấy hết thời gian của mình , vì thế nhiều lúc chẳng có thời gian mà nghĩ tới những việc đã xảy ra , chỉ nghĩ đến ngày hôm nay và ngày mai thôi , đó là cách sống của người Nam cũng như của Salam .
      Thực lòng mà nói không ai có thể thay thế được hình ảnh , kỷ niệm của mối tình đầu trong lòng của những người đàn ông ... đó là điều không thể . Salam chỉ trách mình mấy chục năm rồi mà khi nhớ đến mối tình đầu chỉ lớt phớt qua thôi , chỉ từ khi gặp lại nhỏ thì ký ức mới trỗi dậy nhiều hơn . Thà như nhỏ có một gia đình đàng hoàng thì mình không phải dằn vặt như bây giờ . Mỗi lần gọi điện thoại hỏi thăm thì nhỏ vẫn khóc , Salam nói nếu cứ khóc như vậy thì không thèm gọi nữa . Đặc biệt nhỏ không bao giờ gọi cho Salam , nhỏ nói : Cứ mỗi tháng chỉ cần gọi cho nhỏ một lần , chỉ cần nghe được giọng nói của mình là nhỏ rất vui ,sẽ có thêm động lực để sống ... Salam nghe càng buồn hơn . Nhiều khi cứ chặc lưỡi thì đó là duyên số .. Cũng là kỷ niệm của mối tình đầu , dù không được hay ho cho lắm .

      Xóa

    2. Hihi! Đúng là mỗi cây mỗi hoa, có thể cuộc sống làm cho đôi lứa xa nhau hay người ta vẫn bảo là không hợp duyên hay chưa đứng số. Hai người không cùng sánh vai đi trên một con đường thì tốt nhất vẫn là chia tay hẳn và không vương vấn gì là hay hơn cả , chứ nếu vẫn nhìn thấy nhau thì vẫn còn khó chịu . Thậm chí là ấm ức. Còn nếu thương nhau thì canh cánh trong tâm nào thương nào nhớ cũng mệt mỏi lắm.
      Anh Salam có thể giành một phầnthời gian về quê để đưa nàng đi chơi dâu đó vài ba ngày, có thể là cả tuần. Nhu cầu tình cảm và an ủi thì ai cũng có và bao giờ cũng cần. Đừng để nàng tủi thân. Và nếu tháng chỉ gọi điện một lần thì chẳng bao giờ là đủ đâu. Đừng tin nàng nói, hoặc hãy nhân ý tưởng (Nhu cầu)của nàng lên mười lần nha.

      Xóa
    3. Hòn Sỏi lại xui bậy xui bạ nữa rồi !
      Nên nhớ " Gấu mẹ " của Salam ghen bá đạo à nghen . Tại vì Sỏi mà Salam viết những lời tâm sự thật lòng như vậy . Sợ sau này mà Bả biết được trong lòng Salam vấn nhớ tới mối tình đầu thì ... chết chắc
      Mấy lần hai vợ chồng về quê , mấy bạn gái cũ của Salam nghe tin đều đến thăm , thấy Bả hậm hực thì mấy nhỏ càng trêu tợn , ví dụ như : Nói những lời trách móc , giận hờn , nỉ non ỉ ôi , thậm chí còn nhào vào ôm Salam , Bả thấy thì càng ghen tợn .. Cười chết đi được
      Theo Salam những mối tình mà mình đã trải qua , dù hay dù dở thì mình cũng nên nâng niu trân trọng

      Xóa
    4. Sỏi đã nói ở trên rồi cái tật ngu của các bà là cứ ngỡ mình mới là người số một và quan trọng nhất với chồng. Còn lâu nha cho Lão Phật Gia ghen nổ mắt luôn. Hãy cho bọn chúng biết là đã có thể chiếm đoạt thể xác thì còn lâu mới làm chủ tâm hồn. Ngủ với Lão Phật Gia nhưng liên tưởng lại ở chỗ khác. Phải đào hoa như vốn có chứ!
      Đàn ông chỉ sợ chó cắn chứ dứt khoát không sợ vợ ghen ...Hè hè!

      Xóa
  6. Còn với em thì tình đầu cũng là tình cuối, mới biết yêu lần đầu thì "xong luôn đời trai" cho tới bây giờ; hì hì hì...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trời tình đầu cũng là tình cuối ư! Đa tài như Bác Sỹ ĐVĐ nói vậy là điêu, không thể tin được. Phạt thêm năm còm nữa! Hè hè!

      Xóa
    2. Em nói thật đấy, vì em thuộc trường hợp cá biệt...! Trước khi gặp bà xã thì cũng có thầm thương trộm nhớ cô này, cô kia nhưng không thể ngỏ lời, biết cô khác để ý mình nhưng cũng phải né, xem tất cả là bạn bè bình thường... rồi cũng qua đi thôi!

      Xóa
    3. Vậy gọi là giai chính chuyên chỉ yêu một vợ...Khoản này anh không được như ĐVĐ rồi, Hình như tôn giáo của em là KyTo hữu phải không. Ràng buộc về mặt tôn giáo có cái rất hay, rất trong sáng. Phục ĐVĐ nhiều nhiều!

      Xóa
    4. Từ năm 10 tuổi, bố mẹ cho em theo Thầy "cầu đạo", Thầy chỉ nhận em là "tục gia đệ tử" mà không cho "cạo đầu"; tháng ngày qua đi, "đệ tử" cũng chăm chỉ học hành, cố công "tu luyện"... đến năm 22 tuổi thì "đệ tử" tự giác xin thôi "cầu đạo" vì tự thấy mình không có "căn tu", phục Thầy ngay từ xưa đã có con mắt tinh tường; bố mẹ tức giận "xù" luôn thằng con...

      Xóa
    5. Anh đoán mò mà cũng đúng nhỉ! Anh nghĩ con người tu được chừng nào hiểu đạo lý luân thường đến đâu thì được đến đó, người vô duyên vô đạo về cơ bản sống theo bản năng thì cũng xong đời nhưng không hẳn là xong một đời người. Làm người được tu hành, có cơ khổ luyện mới đúng giá trị và giữ giá trị thật của đạo làm người! Hihi! Phục lăn ĐVĐ rồi!

      Xóa
    6. Vì em là trường hợp cá biệt, phải như thế, nên cũng là bình thường thôi anh ạ! Tiếp xúc ngoài xã hội, nam có, nữ có, thấy ý chí của nhiều người thật mạnh mẽ, thắng vượt được nhiều cảnh ngộ khó khăn, gian khổ để vươn lên, vừa đức vừa tài, vừa hồng vừa chuyên... hoặc chỉ đơn giản là giữ đúng giá trị thật của đạo lý làm người, em rất nể phục! Thầm nghĩ, nếu mình rơi vào trường hợp như họ, có lẽ mình đã rớt đài dài dài rồi, không giỏi, hay, tốt được như họ...

      Xóa
    7. Giời ạ! sao tôi lại có thằng em nó vừa hiền lại vừa khiêm tốn đến thế này. Cái tên ĐVĐ của em nó như một lời khẳng định đấy thây, mạnh mẽ và khẳng khái đến thế , Ai chẳng bảo nhìn mặt mà đặt tên.
      Tóm lại, anh đoán với tính cách và tai năng của em, gái bám quanh em như chùm nho đúng không? Nếu quả như vậy thì nên chia sẻ nha! Hè hè!

      Xóa
  7. Tình đầu Sỏi kể rất duyên
    Cao trào là lúc Sỏi điên phừng phừng
    Điên vì con bé người dưng
    Ừ,
    Cứ tan vỡ thế không chừng lại hay!

    OM thì không được như anh Sỏi vì OM ko xác định được tình đầu của mình. (Mà giờ cũng chưa xác định được tình cuối nữa! Hix hix...)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. OM ơi!
      Chắc OM yêu theo mớ nên không thể xác định được tình đầu, đúng không? Chà chà cứ tưởng mình đã gớm chứ so với OM lại chưa đâu vào đâu Ghê thật! ghê thật!
      Còn chuyện tình cuối chưa xác định là phải nhẽ rồi, Không cần và càng không nên nói trước Hè hè!

      Xóa
  8. Có thể mẹ cha ép duyên
    Và em nhẹ dạ cho nên nỗi này?
    Yêu và thực dụng xưa nay
    Cách nhau mong mảnh đầu dây thôi mà...
    Dẫu sao Sỏi cũng đào hoa
    Em yêu tiên phát đậm đà cuồng si...
    Bây giờ tuy đã chia ly
    Mãi còn kỷ niệm xưa kia nuôi mình...
    Hì hì...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Là em cùng với gia đình
      Bàn bạc thống nhất lựa tình chọn duyên
      Đến giờ nhìn thấy còn điên
      Bảo thôi đừng hận cho yên lòng này
      Nhưng mà yên được vài ngày
      Mỗi khi nhớ đến lại cay trong lòng
      Đào hoa để số long đong
      Nhiều tơ lắm nguyệt mà lòng hoang vu
      Sắp từ mùa hạ sang thu
      Bao nhiêu mùa để rối mù yêu đương! Hihi!

      Cảm ơn anh nhiều!

      Xóa
  9. Vâng,tình đầu của em bị chia ly mà không biết vì sao,lý do gì nữa cơ.
    Dạo đó,em cũng mê một cô bạn(thấy bạn bè nói cô ta cũng thích em).Nhưng chẳng dám nói,bình thường thì sao mà lắm chuyện thế?Nhưng khi có mặt bạn ấy,tự dưng lưỡi như bị mọc xương vậy(chẳng nói được gì).Một hôm hai đứa đi chơi(hai đứa ,đi dạo vào buổi tối), trời mùa hè mà bạn kêu lạnh.Thế là,em vội cởi áo ra khoác thêm cho bạn ấy,chạy đi mua cao SAO VÀNG để bạn tự xoa,giục bạn về sớm để đảm bảo sức khỏe.Vậy từ đấy,bạn tránh không gặp em nữa,rồi đi lấy chồng.Cho đến tận bây giờ em vẫn chưa hiểu được rằng vì sao bạn tránh gặp và bỏ mình đi lấy chồng? Rõ ràng là buổi tối đó,em đã tận tâm tận lực chăm sóc và lo lắng cho bạn ấy cơ mà?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em làm thế đúng là đã quan tâm chăm sóc cho bạn ấy thật. Em tốt bụng thế con gái nó không thích. Vì con gái có một số ngôn ngữ khác với đàn ông. Giả sử giữa mùa hè đi chơi với nhau rất tình tứ nhưng chưa tình cảm nó sẽ kêu ''Em lạnh lắm" Câu này chỉ có một cách hiểu là ''Anh ôm em đi'' Nếu hiểu khác đi đều là hiểu sai. Chẹp ! em lại còn đi mua dầu gió về cho nó bôi thì có khác nào nói em già rồi, Yếu thì đừng ra gió, cao sao vàng đây bôi vào rốn ý cho nó ấm lại bà cụ ạ. Thế đấy, em làm thế nó đi lấy chồng nhẽ phải...Hihi!

      Xóa
    2. Hòn Sỏi lại nói sai rồi !
      Thằng con trai nào mới lớn trong chuyện tán gái lần đầu đều ngu ngơ như nhau hết . Gặp nhau đều nói những chuyện đâu đâu , chẳng ăn nhập gì gì hết . Tuổi trẻ mà , nhìn mây cũng khác , nhìn đời toàn một màu hồng , thấy cuộc sống rất là đáng sống . Chính những sự ngây ngô khi yêu lần đầu mới là nét đáng yêu của tuổi trẻ . Bây giờ già rồi nghĩ lại thời xưa , giá như quay lại thời ấy thì cũng sử sự như vậy mà thôi .
      Khoa Minh à ! Bây giờ rủ được ĐT đi chơi , nếu như mà kêu lạnh thì Em cứ lấy dầu gió rồi đè ra mà cạo búa lua xua nghen hì hì hì
      P / s : À KM mất đời trai từ khi nào vậy , kể nghe coi ...dám không. ?

      Xóa
    3. Salam đang tìm cách khui chuyện Khoa này!
      Mà Salam ưi trêu đùa ĐT ít thôi có nhiều người không thích đùa dai đâu! Hihi!

      Xóa
    4. Nếu đúng như anh nói,thì thật là buồn và...... tiếc quá anh ạ(Đúng là :Ngu ngơ khi vào đời thì hậu quả tai hại quá anh ạ).
      Với anh Salam.
      Hôm nay em bận chút,khi nào xong việc em sẽ kể anh nghe(Chuyện có gì đâu mà phải dám với không dám ạ).

      Xóa
    5. Tiếc nhỉ!
      Có lúc anh nghĩ giá như nguười ta sống ngược được, ví như ngày lấy vợ là 50 tuổi rồi cứ giật lùi 49 rồi 48...Thỉ xin lỗi cái ngu đi, chắc anh em mình khôn phải biết ! hè hè!

      Xóa
    6. Anh Salam thân mến!
      Cái ngày em bị đá vèo ra khỏi tình đầu là cuối năm 1987.Sang tháng 3 năm 1988 em vào lính,lang thang cũng nhiều nơi.Đến tháng 2 năm 1991 thì xuất ngũ anh ạ.Trong thời gian đấy chẳng có ai yêu,cũng không yêu ai cả.Cho đến mùa nhập trường năm học 1998 - 1999. Khi ấy em đang là công nhân,buổi sáng hôm đó em đi làm sớm(Thói quen của em là đi sớm,gần đến chỗ làm tạt vào quán uống trà rồi mới vào công ty).Hôm ấy,có một cô bé đến chỗ em hỏi thăm đường.
      - Chú ơi,làm ơn cho cháu hỏi đường vào trường trung cấp y Hà Nội ạ.
      Anh xem,thanh niên hơ hớ ra đấy chứ? Thế mà bị gọi bằng chú có tức không cơ chứ? Bực mình em mới bảo.
      - Chờ chút,chú uống nốt chén trà chú đưa vào tận cổng trường(Công ty em ngày đó ở ngay cổng trường trung cấp y Hà Nội).
      Tưởng nó sẽ bỏ đi,ai ngờ nó đứng nó chờ anh ạ,thôi đành phải dắt nó tới tận cổng trường(Mà cũng tới giờ làm của em rồi).Trong 3 năm học chú cháu em thường xuyên gặp nhau,cũng chỉ chuyện trò trên tình cảm chú cháu thôi.Gần khi ra trường cháu nó khoe là.
      - Cháu xin thực tập được rồi,ra trường người ta sẽ nhận vào làm luôn chú ạ.
      Em mới đùa.
      - Thế thì phải khao đi thôi.
      Không ngờ đâu nó bảo.
      - Được, chú muốn được khao cái gì nào?
      Thôi chết rồi,em chỉ đùa thôi vậy mà nó làm thật, đành phải thoái thác thôi.
      - Chú chỉ thích mỗi món rượu với thịt chó thôi(Chắc nó không dám vào hàng thịt chó).
      Bất ngờ nhất là nó bảo.
      - Cũng lâu rồi cháu không được ăn thịt chó.
      Thôi đành,phải đi thôi anh ạ.Hôm đó em có uống rượu,rồi lại cà phê cà pháo nữa,rồi em cũng chẳng còn nhớ mình đã làm gì? Nói gì nữa? Chỉ biết rằng:Sau hôm đó, nó hạ cấp em từ chú xuống anh cho đến tận bây giờ.
      P/S:Chỉ vì một bữa thịt chó thôi,vậy là mất tự do từ ngày đó đến giờ anh ạ( Đúng là THAM THÌ THÂM anh nhỉ? Chết vì cái gì không chết, lại đi chết vì một bữa thịt chó).

      Xóa
    7. Đây mới là đại xạo , không phải vậy chứ . Thế nào Hòn Sỏi cũng tát nước theo mưa là Sỏi mất đời trai từ hôm lấy vợ .. Cứ như trong tiểu thuyết diễm tình vậy .. Cười chết mất thôi hì hì hì

      Xóa
    8. Khoa ơi!
      Em còn được bữa thịt chó chứ anh ,
      Chẹp ! Tịnh không được cái gì!
      Nhưng mà nghĩ cũng tiếc, đời giai phải đánh đông dẹp bắc như anh Salam ấy chứ, phải chục lần chia tay. Có thể còn vài ba lần đe tự tử rồi có lấy vợ thì hãy lấy. Chứ ai lại đập phát chết ngay như vậy. thật phí một đời giai.
      Đến giờ thì biết làm sao nữa chứ(!) Thôi đành ca câu quan họ ''bằng lòng vậy ...cầm lòng vậy hự ối hự...''

      Xóa
    9. Này anh Salam!
      Anh đề nghị em nó kể cho anh chuyện của nó, vừa kể xong anh vào đọc lại bảo nó xạo, Chuyện như thế xạo chỗ nào, cùng lắm chỉ bịa 90% thôi chứ(!?) Hè hè!

      Xóa
    10. Thưa với hai đại ca,chuyện em kể bên trên là thật đấy.
      Theo ý hai đại ca :Làm gì để hai đại ca tin bây giờ?

      Xóa
  10. K M à !
    Chuyện mất " Đời Trai " thì rất nhiều lý do , rất nhiều hoàn cảnh , nhiều khi thơ mộng , nhiều khi rất lãng xẹt , có cả trăm ngàn lý do lãng xẹt như vậy
    Salam làm khó KM rồi , khi nào Salam ra Hà Nội gặp em ta sẽ bàn chuyện này sau .. Sỏi bảo 90 % là xạo , còn Salam bảo rằng 99 % xạo luôn và ngay hì hì hì .. Xem đá banh cái đã .. tí bàn sau .. Hì hì hì

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái chuyện tình đầu tình cuối,thực ra cũng chẳng có gì đặc biệt cả,chỉ tại mọi người cứ làm quá nên thôi anh ạ(Đặc biệt là nhất anh Sỏi đấy anh ạ).
      Theo em nghĩ:Tình yêu đẹp nhất,tuyệt vời nhất là tình yêu dẫn đến cảnh hai đứa dắt nhau đến cửa hàng để mua cái nồi quấy bột và tã,lót cho trẻ anh ạ.

      Xóa
  11. Cứ thế tình yêu bấy giờ còn đẹp hơn cả hoa. Thật chứ chả không à! tặng nhau một bông hoa không bằng tặng nhau một cái hôn bên chuồng trâu.

    Anh đúng là cây bút trào phúng , châm biếm !
    Ngay cả nổi đau của chính mình anh cũng kg tha !
    mong sẽ nhẹ nhàng hơn khi trãi lòng qua con chử !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi!
      Thì cái cậu AQ con giai anh Lỗ Tấn ấy nó nói nó đánh mình khác gì nó đánh cha nó ...Còn cái Anh Chí nhà bạn Nam Cao cũng chửi cả làng chán chả ai dây thì đi chửi chính mình ...Anh thì cũng có hơn gì hai bạn ấy của anh Hihi!
      Bên em có chuyện viết hay quá! Anh vui hơn khi thấy em viết rất chất lượng!

      Xóa