Ảnh người ta |
Lá bàng rơi
Như ném vàng lối ngõ
Anh nhớ em
Nhìn theo phía con đò
Chút se lạnh cuối thu
Nghe gió thổi
Gốc cây xưa
Vẫn đứng đó anh chờ
Thu trút lá
Bởi mùa cây nặng nợ
Bàn chân em
Vương vấn những rạ rơm
Mà lạ thật trời se se
Nhắc nhở
Lá rơi vàng
Phủ lối về bến lỡ
Ai đem cây
Trồng ở bến đò đời
Nơi lạnh vắng
Nước buồn trôi vời vợi
Em sang sông
Một tôi mềm lòng đợi
Cây nín chờ em
Quay lại đò ơi
Tuổi đôi mươi
Thoáng cái vụt xa xôi
Chút tình ái
Tưởng chơi mà rắc rối
Cứ đến hẹn thu về
Thăm nỗi nhớ
Chẳng thấy em
Mà chỉ thấy buồn thôi
Hoa bèo trôi
Tím màu yêu chìm nổi
Bến sông này
Bao năm dầm gió thổi
Cây vẫn vững
Anh vẫn ngồi dưới gốc
Thả trôi sông thương nhớ
Hết một đời.
Cuối thu rồi chẳng có niềm vui, đành chia sẻ chút buồn cuối thu dưới dạng con cóc nhảy vậy. Cục mịch như Sỏi ú mà cũng có bến đợi xa xăm trong lòng(!)
Trả lờiXóaThơ hay quá, ai dám bảo anh không có góc lắng đọng của riêng mình?
XóaƯ! ai dám bảo nhỉ, anh có mấy góc ấy chứ , hơi bị nhiều Hihi!
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaTôi thay lời người con gái năm nào tặng anh Sỏi một góc riêng nữa nè:
XóaHè về
Ran ran tiếng ve
Cây phượng già thắp lửa
Đốt lòng ai nỗi nhớ
Ngày chia tay
Mưa vụng dại ướt dấu giầy lưu luyến
Tiễn người đi
Ve hò hẹn điều chi
Mà nghe lòng nặng trĩu bước chân đi…
Tuổi thơ tiễn ta đi
Nhạt nhòa ánh mắt
Bằng lăng tím ngắt
Ép bên dòng lưu bút màu xanh
Thời gian trôi nhanh
Em thẳng thốt với điều chưa kịp nói
Bồi hồi cái nắm tay rất vội
Em mang theo
trong suốt cuộc hành trình...
Dòng đời xô đẩy
Cả hai ta thành kẻ vô tình
Yêu thương lắm thấy lòng như đã cạn
Em mệt mỏi nương nhờ trong ký ức
Thấy mịt mờ, hư ảo.... bóng sương tan
Chợt chạm vào một miền nhớ mênh mang
như giọt nước trong veo
như tiếng chim buổi sớm
giữa một trời phượng đỏ chói chang...
Rồi một sớm thu vàng
Em trở lại rồi đây
dẫu có muộn màng
Trong sâu thẳm nỗi nhớ nguyên như thể
Dù tóc bạc da mồi
nụ cười yêu đến thế
Vẫn long lanh e thẹn một ánh nhìn
Con sông đã cạn
Bến cũ chẳng còn
Anh không đứng đợi
Lá bàng rơi… nhức nhối một nỗi niềm...
P/S Vì gõ một lèo, đến khi đọc lại thấy cần sửa câu cuối cùng cho nó nhẹ nhàng hơn đúng với ký ức tuổi đầu đời anh à. Anh bỏ qua cho nhé.
Về cái khoản họa thơ thì lạy cụ ! Cụ luôn trôi chảy và dạt dào, những ai có duyên được cụ họa thơ thì coi như được lộc.
XóaVề khoản họa thơ này thì chưa thấy ai như anh. Nhiều người chứng kiến trước đây có Phù Sa , rồi đến Mùa thu Vàng, Hà Băng, gần đây lại thêm Đan Thùy nữa. Những người này làm chứng cho Sỏi
Sỏi không họa lại thơ anh mà cảm nhận thôi! Hihi! Cảm ơn anh nhiều!
Trả lờiXóaƠi dòng sông
Như lòng mẹ bao la
Để ai xa
Cứ hoài mong , nhung nhớ
Trong giấc mơ
Được trở về chốn cũ
Câu hát xưa
Em là hoa cỏ may
Nhớ thương anh
Theo gió bay bay nhiều
Trong nắng chiều
Trôi đầy một dòng sông
Hoa ngóng ai
Mà sao bay bay bay mãi
Hoa trách ai
Sao trắng cả triền đê
Ta lại về
Đứng trên bến sông quê
Con đò xưa
Ai bao lần lỡ hẹn
Giờ trở lại
Ai đưa tôi sang sông
( Hoạ thơ con ếch với Sỏi thui , ủa răng bữa ni Hòn Sỏi " Tâm Tư " nhể nhể
Ui chao bạn tôi nay lãng đãng, lãng tử, có cả lãng quên vợ đảm con yêu để nhớ về một miền cổ tích thế này ư.
XóaThì đôi khi cũng phải mềm thế chứ cho nó dìu dịu thế chứ!
Chả là NT bảo là anh Salam hiền như gái! May mà hiền mới vậy chứ mà ác như Sỏi thì chắc 4 vợ và 16 đứa con ấy chứ! NT đang hi vọng ở ông sui Hihi!
Cây dã trút lá vàng
XóaĐò cũng đã sang ngang
Còn chi
Phía trước
Đợi chờ?
Gí cũng bơ vơ
Sóng cũng bơ vơ
Ta lạc lối nên lạc nhau
Giá niềm đau
Cũng nhẹ trút như lá vàng trước gió!
Con đò xưa đã nằm im bến đỗ
Cây bàng nay đã nẩy lộc xanh non
Ta đứng bên sông
Nước vẫn vô tư trôi về phía trước
Ừ nhỉ...
Về đi thôi quá khứ ngủ yên rồi!
He he...NT chỉ hi vọng con trai ông sui đừng hiền lành dễ thươg như ông sui thôi!
Đ/c: Gió cũng bơ vơ.
XóaSalam nỏ hiền mô , đừng tin lời Nhật Thành , chả lẽ mới gặp nhau lần đầu đã đè người ta ra mà hun à , nỏ dại nếu không muốn ăn tát ... ở lâu thì biết biết ra răng ngày mai liền hà
XóaMỗi người ai cũng có một miền riêng của mình , dù không ai giống ai , người dữ dội thác gềnh , người nhẹ nhàng êm ái .. ai đã từng trải qua đường đời thì sẽ hiểu
Mưa to quá hoạ thơ thôi
Bến sông này
Em hứa sẽ chờ anh
Đợi anh về
Để đưa em sang sông
Dòng sông quê
Chở nặng nỗi nhớ mong
Anh trở về
Tới bên dòng Sông Lam
Con đò xưa
Và dòng sông còn đó
Nhìn con đò
Lẻ loi trên bến vắng
Hỏi người ơi
Giờ ở phương trời nao ?
Trời ạ Hay quá ! Nay bạn bẻ đôi câu thơ để làm mái chèo lướt sóng sang sông thế này, Hay và cám dỗ đến nỗi Sui gia nhảy vào họa thơ mới chết chứ , chết chắc rồi , Trời đã sinh Thà lại còn sinh Thắ để kết nghia sui gia ! Ghen lên với hai ngừi đấy!
XóaNói thiệt tình nghen , không phải là " Nâng Bi " đâu nghen
XóaChỉ có Sỏi , NT , CKN mới truyền được cảm xúc cho Salam hoạ thơ thôi , còn vào mấy nhà khác không bao giờ có cảm xúc đó , nhiều khi cũng muốn xướng hoạ chỉ được vài câu là tắc tỵ .. chán chán là
P / s : Chiều nay mới vào đọc một trang nhà của Salam thấy " Cô hồn " xuất hiện nên không thèm Comemnt nữa ... đúng là đồ quỷ sứ .. hí hí hí
Cái thói quen lướt web nó làm cho người ta phải để ý thôi! Salam đến đâu chơi bới giao du với ai Sỏi hầu như biết cả và tôn trọng cả. Có rất nhiều chỗ Sỏi chỉ đọc chứ không có quan hệ gì, tuy nhiên chỗ nào cũng thấy lão bạn mình cứ Ní na ní nuận, Sỏi sợ một lúc nào đó lão buồn tình về trang Sỏi cũng nại ní na ní nuận thì bỏ mẹ , không cãi nổi. Sỏi xin ông đấy nha , nói với nhau trước rồi đấy nha! Há há!
XóaLão lại nói ''nâng bi'' Chả biết bi của lão còn to đến nhường nào? Bi Sỏi teo mẹ nó rồi còn đéo gì mà nâng, Đến Sỏi còn tìm mãi chả thấy mà nâng thì còn mượn ai nâng nữa cho mất thì giờ Hó Hó hớ!
Tôi mà là đàn bà con gái thì tôi xin chết dưới chân anh Sỏi đến 3 kiếp đấy. Cái giọng tự trào của anh thì đến các bậc thầy xưa kia chắc cũng không hơn anh mấy về độ cười và độ sảng khoái đâu. Tôi đọc từ ngày anh còn 9 lần lấy vợ tôi đã chết mê chết mệt, chết đến điêu đứng rồi. Tôi mong anh mãi giữ chất giọng tự trào này. Rất chân thành đấy.
XóaCứ theo như lời anh nói mà suy ra thì đàn bà con gái họ chết hết cả rồi, bằng chứng là Sỏi vẫn ế chỏng vó ra đấy ! Có ai thèm ngó ngàng gì đâu. Chắc còn ế xưng ế xỉa ra ấy chứ!
Xóa"Cây vẫn vững
Trả lờiXóaanh vẫn ngồi dưới gốc "
Ghét ghen chi trời xua gió nghịch đùa
ai ? Đứa nào ?
Dám ném quả bần chua
Anh bật dậy
Ôm đầu chạy dìa.... méc ....
anh Salam anh nhá !
Há há
Anh linh cảm
XóaKhi ngồi dưới gốc
Một cô gái
Người miền tây đi ngang như gió
Anh đưa tay túm gió
Hỏi câu này
'' Yêu anh không mà ném trái bần chua"
Cô gái cười mắt hí
Như tim anh bối rối
''Thả em đi''!
Hihi!
kkkkkkkkkkkkkkkkkkk. Trơpì ơi ! duyên thế !
XóaHihi!
XóaHay nhỉ duyên nhỉ ...Em nói đọc lại thấy cũng hay hay! Hihi!
Cái hồi nãy là chọt theo lời dụ dỗ của anh Salam. Còn cái này là thiệt nè
Trả lờiXóaBuồn man man lun anh Sỏi ui. Dù bít chả có cha đàn ông nào trên thế gian chung tình như vậy, nh7ng dọc thơ thì, cho mình một chút... mơ mộng gọi là anh hén.
K có nút like, có em bấm cho liệt lun. Chiên da phá của.
Vâng,trên thế gian này đàn ông không có ai chung tình như vậy.Nhưng không phải là không có cách bắt người buộc phải chung tình đâu,tại cậu không chịu học hỏi thôi.
XóaĐan Thùy ơi! Đúng là buồn thật buồn nhè nhẹ mà mênh mang. Có thật.
XóaĐàn ông ai chẳng chung tình, không chung tình sao đàn bà lại mê tít vậy chứ. Nếu em chưa gặp thì đấy bây giờ em đã thấy rồi đấy. là anh Sỏi iu của em đấy .
Đúng như KM nói ấy , là em chả chịu học hỏi gì. Hihi!
2 người hùn lại thì em đầu hàng cho nó chắc ăn.
XóaỪa, đang học cách....buộc người ta chung tình đây. Mà cái ông sư phụ dạy mình mổng mới bị vợ bỏ hum qua rùi. hic hic
Anh Sỏi đúng là tranh thủ mọi cơ hội xỉa xói em. Anh sỏi mà chung tình thì trần gian này k có đàn ông nữa rùi. hí hí
XóaNói như em là đàn ông hỏng là chỉ vì chung tình hả hả? Và họ hỏng hết rồi còn mỗi anh Sỏi thôi, là trời giành riêng cho em đó! Hí hí!
XóaBe Be ko thích môn văn vì thi khối D mói phải học thui , nên ko bít làm thơ. Thấy b Sỏi làm thơ dễ dàng sao ko in một cuốn ? a KM làm một bài thơ tặng e nghen
Trả lờiXóaÔi, in thơ bây giờ thiên hạ làm nhiều lắm! Nhưng in để làm gì, Sỏi chẳng thích , chỉ là khi có hứng thì viết chơi chơi vậy thôi Be Be à! Vấn đề là mình cảm thụ thơ như thế nào để nâng chất lượng tinh thần của chính mình chứ in thì không khó, Thường thì sẽ thấy rất vô nghĩa khi tác phẩm chỉ vì tiếng tăm, Sỏi hoàn toàn khó chấp nhận điều này.
XóaKM đâu rồi ! em nó đang thích thì chiều lòng em đi! ''Lời em là ý núi sông" đấy!
Với Be Be.
XóaThôi,cho anh xin em.Em có bảo anh cuốc đất,bổ củi,vác hàng hoặc những việc cần cơ bắp thì được chứ làm thơ thì anh thua rồi.
Sao KM lại từ chối tắp lự thế này ! Nhưng chắc không sao đâu vì BB cũng dân khối D mà !
XóaCó khi thế này lại là một câu trắc nghiệm cũng nên, lại à anh đây rùi Hihi!
Với anh Sỏi.
XóaVới em,làm thơ còn khó hơn nên giời anh ạ.Hi....hi...cuốc đất,bổ củi thì em làm ngon lành.
Này bổ củi chắc khó nhọc hơn làm thơ ấy chứ!
XóaMí lại trong bổ củi có thơ đấy, ông Trần Mạnh Hảo có bài hay về con bổ củi nha!
''Lấy đầu mình làm búa
Bổ suốt đời chưa thôi
Vũ trụ này thân gỗ
Bổ củi ơi trán người ''
Hihi!
Nhớ làm chi phận số an bài rồi
Trả lờiXóaEm đường em xin thôi đừng nhớ nữa
Bởi chúng mình đâu phải là hai nửa
Của đời nhau trong giông gió đười đời
Gứm nhớ em nao mà nhớ dai vậy
Đính chính "của đời nhau trong giông gió đường đời"
Trả lờiXóaAnh cũng bảo xong rồi thì thôi nhớ
Trả lờiXóaTa nói vậy nhưng duyên trời nặng nợ
Bước chân về là nhớ cũng về theo
Cả đời này có nhẽ nào quên nổi!
Hihi!