Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

01/12/15

GIẾT MỘT BÀI THƠ


       Cuối năm, trời mưa to gió lạnh , mây xám ngoách và chết chóc. Tôi lướt web gặp một bài viết, chẳng nhớ câu chữ người ta viết thế nào, nhưng đại thể là; Tòa xử công khai vụ nhà thơ say, câu chuyện rất thích nhưng quay lại tìm chẳng thấy đâu, tính tớ thích tò mò, cũng là để xem cái anh tòa xử vụ rất tai tiếng và cũng rất kín tiếng, đành nhớ biên lại vậy.
       Anh Bình làm trong ngành an ninh. Làm công an nhân dân ý, chứ không phải làm an ninh ở phố hay xóm gì đâu. Chị Hà là người làm thơ chuyên nghiệp. Hai người thành một cặp đẹp đôi, từ cái thuở anh ý học ở Học viện an ninh, chị ấy học Học viện báo chí. Hai người họ yêu nhau lâu ngày lắm ý. Người khác mà tình yêu để lâu vậy quên mẹ. Nhưng anh chị thì không quên, họ rất nhớ và họ làm đám cưới. Hai người đang yêu nhau mà đi làm đám cưới thì nghĩa là ''Anh đã tìm đủ bằng chứng bắt chị phải ký vào cái hợp đồng hôn nhân''. Còn chị thì nói; ''Giờ cưới khác đéo bài thơ tình đã bị chuyển thể thành văn xuôi.
       Nhưng sau khi vợ anh sinh con trai. Khi ấy thì mọi chuyện thay đổi. Bắt đầu từ chị. Dường như chị Hà thay da đổi thịt, thay luôn cả máu đang nhóm máu O giờ thành mẹ máu D, suốt ngày cứ nghĩ đến tình dục, chưa hết chị nghĩ cả đến tiền và nhậu. Nhẽ chị Hà là đàn bà giờ cũng chuyển thể thành đàn ông.
       Anh Bình một người có kinh nghiệm trận mạc, nay mỗi lần gần gũi, anh luôn có cảm giác bị hiếp đáp, hối thúc. Có khi chị Hà năn nỉ mà anh dửng dưng được hay chăng chớ, mà nếu có còn tỏ thái độ ban ơn. Có tới cả trăm lần chị Hà bực bội, bứt rứt nghĩ linh tinh.
       Đọc trên mạng thấy người ta đam mê sex mà thèm, mà thông cảm cho họ vì họ phải phản bội chồng. Còn chị thì phải làm gì đây? Chị chửi thề mỗi tối; ĐM thằng chó làm hại đời chị, chị phí một đời vì mày...Chị chán mày vãi...(Mày tức là chồng đới).
       Chị Hà là một nhà thơ chuyên nghiệp, có tên trong một số câu lạc bộ thơ thành phố, của quận. Dĩ nhiên chị là hội viên VHNT thành phố, Đèo mẹ cái giống nhà thơ ai cũng vậy. Chị uống rượu rất giỏi, Thua đéo gì ông Chọng Tạo.
       Anh Công an nhân dân Bình thường gọi vợ mình là một bài thơ. Một cô gái xinh đẹp và lãng mạn, say sưa và phong tình thì hoàn hảo như một bài thơ, đúng rồi. Nhẽ rằng ở với thơ, ăn với thơ , nằm với thơ nên tính tình anh hiền lành dễ thương. Hiền lắm ý thương lắm ý, nhưng sư bố thằng hiền thường rất cục. Cái tính cục súc vô học của anh, đã giết chết anh, Và lúc cực chẳng đã, anh đã đập chết một bài thơ mà không có lí do chính đáng.
       Một sáng chủ nhật, cuối thu đầu đông. Giống y hệt sáng hôm qua ý. Trời xanh như nhúng chàm, mây bay ẻo lả, đẹp. Nói chung văn phong như em là đéo thể tả. Thi hứng nay lại chộn rộn, cồn cào vào buổi sáng. Chị sai anh lấy chai rượu người ta biếu đem ra sảnh ngồi uống để phục vụ sáng tác. Anh Bình nói hôm trước bạn đến chơi, uống gần hết chỉ còn chừng đây. Sau khi dùng hết chỗ còn lại ít ỏi của chai XO. Thơ trong người chị cũng đã thập thò đang chuẩn bị chui ra thì rượu hết, chị lại sai anh đi lấy tiếp chai khác còn trong tủ. Anh lại vào lấy ra, chai này cũng đã bị anh uống dở. Chị bỗng phọt ra thi phẩm mênh mang có nguồn gốc dân gian từ xa lắc, xưa lơ; ''ĐM thằng chó, chuyên nghề ăn vụng uống trộm. Bà truyền hồn báo danh cho mày, mày vô dụng trong tất cả mọi lĩnh vực. Mày một thằng an ninh mà lại chuyên quấy rối. Phí cơm bà nuôi mày. Mày làm chồng chỉ nằm chật giường, đàn ông đàn ang gì suốt ngày chỉ cắm mặt rửa bát, giặt quần áo, đàn ông đàn ang gì suốt ngày chỉ lau nhà với lại bế con...Mày có nghe thấy bà chửi không hay là mày điếc rồi thằng kia? Vào lấy cho bà chai khác trong góc tủ ấy, nhanh lên nào''. Anh B cầm chai rượu ra chị mở hộp soi lên trời chỉ còn vài chén . Chị đập chai rượu đánh choang và lớn tiếng tiếp tục đọc thơ... ''Đồ ngu rượu này chắc bố mày sống lại mà uống của bà đây''.
       Anh đã chán ngắt và rất sợ nghe đặc sản thơ của gia đình, thơ càng hay anh càng sợ , lần này thì thơ nói đến lịch sử gia đình, dòng tộc nhà anh, thơ nhắc đến cha ông của anh thì anh cắn chặt răng, phát khùng không kiểm soát nổi mình nữa. Anh đang đứng cách chị không xa, nghiêng người, xoay tay đấm thẳng vào mặt chị, cú đấm nhằm mắt phải mà hướng tới, chị bị đấm vào mắt. Chị ôm mặt ợ lên một tiếng dài như người ta nghẹn thở. Choáng và đổ vật xuống nền nhà. Chị không bao giờ có thể uống rượu, làm thơ và ngâm thơ được nữa. Chị trút hơi thở cuối cùng không lâu sau đó. Đầu chị đập xuống nền gạch vỡ mẹ hộp sọ, vậy là gạch không vỡ mà đầu chị vỡ. Cái chai chị vừa đập ra thành những mũi thủy tinh sắc nhọn. Một mảnh đâm thẳng vào hạ sườn phải của nhà thơ. Sau khi mổ giám định thì pháp y nói là mảnh này làm thủng một đoạn dồi. Một mảnh cắm vào bên dưới mang tai phải, máu chảy ra thành dòng xối xả, thì ra chị bị đứt động mạch cảnh, chị đã bị cạn máu tàn hơi chỉ sau 10 phút mà không kịp đến phòng cấp cứu.
       Khá khen cho thiết thủ của anh, cả đời làm an ninh chưa bao giờ động thủ để trấn áp kẻ thù, lần duy nhất là dùng để trấn áp nhà thơ. Bác sỹ pháp y kết luận mắt phải của nhà thơ không thấy, nhẽ bị mất trộm.
       Cuộc hôn nhân của họ được điều tra lý lịch kỹ càng mới ký giấy hồng hôn ước, giờ đổ vỡ, sau hơn chục năm tồn tại và phát triển. Chị chết, anh bị kết án 20 năm tù. Thằng con trai khoẻ mạnh và đẹp như một bài tứ tuyệt bỗng chốc mồ côi cả cha lẫn mẹ. Vì 20 năm với căn bệnh ăn vụng chuyên nghiệp, lại thêm một tá bệnh kèm theo như tiểu đường và vô cảm thì coi như anh đã chết. Ấy là chưa nói đến anh bất đắc chí mà lấy áo treo cổ mình sau vài đêm suy ngẫm.
       Hai vợ chồng Bình Hà có cuộc hôn nhân đầy lãng mạn, lãng tử, lãng tai và lãng nhách. Cuộc hôn nhân này sẽ trọn vẹn, nếu anh biết yêu thơ hơn chút nữa! Chị giá như bớt giao du và đừng phát tiết, xuất thần bằng doping như vậy.

28 nhận xét:

  1. Tôi hồi này hay nói đến thơ và nhà thơ, là do có liên quan đến anh bạn tôi. Ngoài năm mươi anh bỗng dưng phát tiết , thơ phú mênh mang, tôi muốn phần nào kìm chân anh ấy cho khỏi sa chân vào con đường ngất ngất và kém tắm ấy nên cứ nghĩ ra cái gì có liên quan đến thơ là viết. Bạn nào thích thì đọc và cho bàn luận nha.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kkkkkkk. Em hình như bít anh này

      Xóa
    2. Không phải nhà iêm mô ĐT nha , nhà iêm đang núp trong đống rơm thì làm sao em bít hử ?

      Xóa
    3. Đan Thùy ơi em đoán đúng đấy ... Chàng ấy trong đống rơm ! Há há!

      Xóa
    4. Sỏi dạo này đàn bà thế nhỉ ?. Bị gái đá thì về chửi tình địch. Hạ hỏa đi anh à. Cách đây vài năm tôi cũng chứng kiến anh điên kiểu này rồi đấy. Già rồi, có ế thì cũng đã ế rồi, vậy thì nặng lòng chuyện "con cá dưới sông, vợ chồng thuyền chài cãi nhau" để làm gì cho hại tâm mình ra. Thơ không có tội anh à, tội do lòng người đố kỵ mà ra thôi mà. Chả bù cho bạn bè tôi, mấy lần tôi muốn đóng trang viết lắm rồi đấy, nhưng mọi người không cho tôi đóng. Tôi muốn quăng hết đi để lãng du rong chơi với đời. Chắc vài tuần nữa xong xuôi tôi cũng sẽ xa anh, xa làng Blog anh à. Chúc anh thanh thản, sức khỏe và hạnh phúc nhé anh.

      Xóa
    5. Anh ạ con người mình vốn sống theo luân thường đạo lý, đến ăn cũng phải trông trước nhìn sau, tuy nhiên cũng phải tôn quý cuộc sống của chính mình, cuộc sống là hạnh phúc mà hạnh phúc là độc lập tự do. Mình bị quá nhiều xích xiềng , quá lắm khuôn phép và gông cùm . Độc lập tự do trong khuôn ấy thì là cái thứ tự do gì chứ, thôi thì cứ hào sảng mà đất chửi giời, đất giời có của riêng ai đâu . Mới lại mình viết xong đọc lại mình cũng thấy sướng (Đừng hiểu lầm là thủ dâm) đấy nhá!
      Anh đi đâu cũng viết được blog cơ mà cứ kệ mịa nó đấy nó có tội tình gì mà đóng, cứ mở cho thiên hạ nó cởi anh ạ!
      Thanh cù anh nhiều nha!

      Xóa
  2. Thơ tiêu tùng... hu hu hu...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi!
      Nhà thơ này rất thô lỗ phải không ạ! tiêu là phải!

      Xóa
  3. Phí cơm bà nuôi mày...kkkkk

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dường như em đã hiểu ý anh nơi trào lộng!

      Xóa
  4. chẳng biết thế déo nào dạo này Sỏi ca có nhiều chuyện về thơ và nhà thơ thế chứ lị. muốn chửi nhau thì cứ chửi thẳng toẹt cho dẽ chịu . Đằng này lại cứ bóng gió vòng vo tam quốc đéo chịu được .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Há há !
      HA có làm thơ chuyên nghiệp không? Có là nhà thơ không mà động lòng thế hử?
      Không đọc cái còm đầu tiên của Sỏi à!
      Thích nhất là Nhà thơ HA cũng biết văng ... như cái ''chị Hà '' trong chuyện !

      Xóa
  5. Thơ hay văn suôi cũng là một toàn chỉ được cái bốc phét thì giỏi . Nghe bọn nhà báo cháo không đủ húp.Với HA thì làm toán để kiếm sống làm thơ chơi với đời . Sỏi ca thích đả kích kiểu gì thì cứ việc nhé . HA 2 món này hàng ngày song phi đều đặn chẳng chết bố con thằng nào

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hông Anh làm toán chơi thơ
      Tớ rất dốt toán bây giờ làm chi
      Làm nghề bốc phét thôi thì
      Trêu chọc anh chị chết vì làm thơ !

      Há Há !

      Xóa
    2. Không chuyên mà vẫn thường xuyên
      Hồng em có tật sao không động lòng
      Chơi thơ một thú vui hay
      Cớ sao lại nghĩ chuyện này chuyện kia

      Xóa
    3. Là anh chửi cái phong trào
      Chứ anh chửi đéo thằng nào ở đây
      Động rừng chắc bởi rút dây
      Em động ít ít kẻo lây mọi người!

      Anh cứ gieo vần thế cho vui nha đừng nghĩ linh tinh đấy Há Há!
      Chắc bà nhà thơ này lại tuôn một hồi văn ở Siêu thị đây Há Há!

      Xóa
  6. Cười cho đã xong ... buồn mênh mang lun. Hic

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Truyện mà em! buồn làm gì cho nhanh già , bồ nó lại chê ! há há!

      Xóa
    2. Chê em, em đi iu anh khác ngay. Há há

      Xóa
    3. Có anh Sỏi trong danh sách (Anh khác) hậu mãi nhà em không đấy! Há há!

      Xóa
  7. Ở bầu thì tròn ở ống thì dài , từ hồi quen vói Sỏi không dưng lây tính hâm đơ chập mạch . Hồi xưa sợ bẩn nên không dám làm thơ chứ bi giờ cho bẩn luôn . Sỏi quen hội dở hơi nào giới thiệu cho Salam đê

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Salam lây tính hâm đơ dở hơi ở đâu về đổ cho Sỏi đấy... Ai lại thế!
      Cái anh làm thơ bây giờ nó như bị bệnh ấy, nhẽ giống như mấy cái bệnh xã hội. Thôi chết nói vậy là nói Salam ... à, rồi lại hiểu sai tui, thì tui chết.
      Sa lam đứng ra mà lập hội kém tắm chắc là Hồng Anh ghi tên đầu tiên đấy Há Há!

      Xóa
    2. Từ ông Vũ Trọng Phụng, tới ông Nam Cao.... bây giờ tới ông Sỏi.... ông nào cũng thỉnh thoảng lại phát rồ một cơn chửi bới thì giọng văn trào phúng mới thâm thúy được. Nhẽ thế lại hay, mình càng được đọc. Anh cứ chửi nữa đi anh Sỏi à. Quân nhà nọ nhà kia là mặt trơ trán bóng lắm đấy. Để tôi ủng hộ anh bài "Tiên sư thằng nhà thơ" nhá.

      Tiên sư thằng nhà thơ... !
      Tiền thì mày cũng lấy
      Gái thì mày cũng vơ
      Tối mày về làm thơ
      Đêm mày ngủ với vợ
      Thế mà bảo đi tu...

      Tiên sư thằng nhà thơ
      Người mày hôi như cú
      Nách mày ổ chuột chù
      Ba năm mày không tắm
      Thơ của mày thì khắm
      Đời lại lắm đứa ngu
      Cứ yêu thơ của mày
      Để ông đây phát cáu:
      "Tiên sư thằng nhà thơ..."

      Tiên sư thằng nhà thơ
      Ông chửi đến bao giờ
      Đời mày ra cái tã
      Bấy giờ ông mới hả
      Tiên sư thằng nhà thơ.

      Tiên sư lũ hâm đơ
      Tao chửi đến bao giờ
      Tao hết bẩn thì thôi...












      Xóa
    3. Há há !
      Bài thơ tự trào trên cả tuyệt vời, Hay lắm anh ạ:
      ''Tao chửi đến bao giờ
      Tao hết bẩn thì thôi''
      Chỉ một câu này thôi cũng đủ nói nên tâm đắc siêu phàm rồi. Tuyệt hay ! Hihi!

      Xóa
    4. Úi. Cái " ông" vừa chửi " nhà thơ" ổng vừa ... làm thơ lun mới ghê. Hí hí

      Xóa
    5. Anh Chí Phèo của thời nay mà lỵ! pùn cừi hở hở!
      Há há!

      Xóa
  8. Ủ ôi ! Đọc bài thơ của Từ Tâm Nguyễn nhà iêm toát hết cả mồ hôi đây nè , trôi hết bi nhiêu đất vì cả tuần nay không tắm để mần thơ . Bây giờ sạch rồi thì không làm thơ được nữa .... nàm thao bi giờ ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Suốt ngày ăn đá và gạch mà không làm nổi thơ thì bóp cổ chân mà chết đi , không biết bóp tui nhờ Tám Tàng bóp cho chết ngắc luôn.
      Bài thơ của TTN đọc sướng nhỉ ? Hihi!

      Xóa