Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

10/05/16

HẠ BUỒN




Tôi ngước mắt
nhìn trời xa xanh thắm
màu tình yêu
của những sáng tháng năm

Chia tay em
gió bờ sông hờn dỗi
tôi thả hồn theo
 những vạt mây trôi

Mây vẫn thế
bồng bềnh như bông trắng
nhàn như tôi
không còn phải yêu em

Mùa hạ đấy
 như một mùa im lặng
Vừa qua rồi
ngày ấy cá tháng tư

Bao tin nhắn
từng lại qua đêm tối
càng nói nhiều
lại càng thêm xa cách

Nhớ hộ tôi
vần thơ không mực thước
viết về  tình
một thời yêu lấy được

Chẳng nhiều đâu
chỉ một chút gọi là
làm chứng hộ
người có sau có trước

Tháng năm đẹp
trời đêm màu mơ ước
hoa loa kèn
trắng hơn nhiều tưởng tượng

Cái ngày xưa
em thích loài hoa ấy
dưới trăng vàng
nhụy óng những sợi tơ

Có những chiều
 hạ buồn hiu hắt nhớ
cứ mười phút
lại một tiếng thở dài

Ngồi như thiền
suy nghĩ chuyện vu vơ
hình như tôi không
còn ai nhớ đến

Thế mới thấy
thời gian trôi nhanh quá
mới vài hôm
đã sắp hết một đời

Còn gì nhỉ
mà  mơ hồ chờ đợi
Biết kiếp sau
có trở lại hay thôi.

23 nhận xét:

  1. "Còn gì nhỉ
    mà mơ hồ chờ đợi
    Biết kiếp sau
    có trở lại hay thôi"
    Dòng đời như nước chảy xuôi
    Thuyền tình ai biết nổi trôi phương nào
    Gặp nhau xin gửi lời chào
    Có duyên chẳng nợ hẹn vào lai sinh
    .
    Bắt gặp bạn Sỏi đang mơ màng nhớ về nàng rồi nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có duyên hẹn đến kiếp sau
      Chị ơi thương nhớ làm đau thơ tình
      Mượn ai nói đỡ cho mình
      Đời con riêng những là mình với ta!

      Thanh cù chị chắc chị đoán ra mà!

      Xóa
    2. Nào biết Sỏi nhớ tới ai mà đoán ra.
      Qua bài thơ, Y đoán chắc nàng ở ngoài ấy nên mới thích loa kèn trắng; đúng không bạn Sỏi?

      Xóa
    3. Hoa loa kèn là cứ thêm vào cho nó mát mẻ thơ thôi. Sỏi của chị vẫn thế và không có ai! Chị hiểu chửa! Hihi!

      Xóa
  2. Sỏi ơi,
    bài thơ hay mà buồn ghê luôn...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị thấy buồn không ạ!
      Thì em viết về nỗi buồn mà
      Đời này có được mấy vui đâu!
      Thanh cù chị! hihi!

      Xóa
  3. Tháng 5 thật vui...Sỏi nhé!

    Trả lờiXóa
  4. ngày nay bận việc giờ mới ghé vào thăm anh và các bn...
    "Mây vẫn thế
    bồng bềnh như bông trắng
    nhàn như tôi
    không còn phải yêu em"
    một chút hờn giận thật nhẹ nhàng, và ... sâu thẳm trong tâm hồn, một nỗi đau KHÔNG CÒN NHAU....
    k biết sao đọc khổ thơ đó tự nhiên mưa thấy tâm trạng mình pùn theo thơ, dù tâm trạng của anh Sỏi khi viết đoạn ấy chẳng pùn tẹo nào cả...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thiếu thốn tình yêu nó vật cho cũng khốn khổ, nhưng có những khi yêu mà hành hạ nhau dẫn đến tàn tạ rồi chia tay. sụ chung tình của con người còn đó, hạnh phúc lại mất rồi. hận thù thì có nhưng chẳng lẽ nói những lời hằn học hay chăng ... Em oi sống cũng khó như đang đi lên trời vậy . Hy vọng em hiểu !

      Xóa
    2. Nghe chừng ni cũng đủ buồn rồi...
      "Sự chung tình của con người còn đó, hạnh phúc lại mất rồi."

      Xóa
    3. Cũng có những cuộc đời mà chị chưa từng gặp, chưa hiểu được nhưng sự khắc ngiệt thì chắc chị đồng cảm thôi. Buồn như rụng bàn tay chị ạ!
      Hihi!

      Xóa
    4. Chị không nghĩ mình chỉ đồng cảm,
      mà hiểu thật sự,
      quanh chị bao người thân quen
      bao nhiêu đôi lứa
      bao nhiêu Gđ,
      xã hội ngày càng nhiều
      nỗi đau đó.

      Xóa
    5. Ôi! Phải thế chứ, thanh cù chị Tím!

      Xóa
  5. Tình chỉ đẹp khi còn dang dở !!!!
    Chỉ biết chia cùng Sỏi chút buồn lúc hạ về .
    Biết đâu , rồi lại có ai đó !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừ !
      Trang cứ chia sẻ thế là đủ một niềm vui cho Sỏi, Là có sự cảm thông và cảm mến rồi. Sỏi thanh cù Trang nha! Chả biết có ai không? Hihi!

      Xóa
  6. Tháng năm về hoa loa kèn vẫn trắng
    Chỉ người xưa xa khuất tận chân trời
    Ta vẫn nhớ tháng năm vàng màu nắng
    Mà bên mình hiu hắt bóng mây trôi..
    Ngọc sang chia sẻ cùng anh nỗi nhớ về ngày xưa loa kèn trắng...Người xưa của anh cũng iu loa kèn..giống một số cô gái HN nhỉ, phải không anh Sỏi?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bao nhiêu màu sao cứ yêu màu trắng
      Cái màu buồn màu tang tóc lứa đôi
      Những nẻo đường phương nào cũng nắng
      Thành dặm trường gian khó của đời tôi.

      Thanh cù em nhiều ...Ngủ ngon nhé Chu Ngọc!

      Xóa
  7. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  8. Anh lỡ tay xóa mất lời còm của Ong , Nội dung của còm đây:
    Thơ.....hay làm mất thời gian ngẫm ngợi nếu thích , vẫn nhớ MỘ KẺ ĂN MÀY - bài đó hay dã man
    Chết thật giờ em chả mất thời gian cho buồn Đâu,lãng phí chết
    Ko thích bài này nhưng đọc cái com cuối thì thích: những nẻo đường phương nào cũng nắng...
    Niềm vui của em dễ ợt à: hoạ xuyên tạc thơ anh( xưa em tuyền nghịch thế nhưng có BÌNH LUẬN RIÊNG ko ngại ), giờ lại hứng thú .....
    NHỮNG NẺO ĐƯỜNG PHƯƠNG NÀO CŨNG TUYỆT- hành trang đời dày cộp những niềm vui.....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài MỘ HÀNH KHẤT chứ !Giờ còn ở Yên Hoa không nhỉ?
      Mà chẳng biết mấy năm nay em già đi bao nhiêu, tính nết chẳng già.Hihi!

      Xóa
  9. Ủ ôi ! Thơ chi mà hay loại rứa anh Sỏi hè ? Răng mà trong nhà ênh nhiều ngài đẹp rứa tề . Nỏ trách chi ênh quên em rùi , đồ bạc tình , đồ sở Khanh , rồi đồ .. đồ chi nữa hầy ? Quên béng mất rùi ... he he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Há há !
      Đồ gay, đồ chập cheng, chập mạch , đồ đĩ
      ôi dồi thiếu chó gì đồ.
      Nhưng đồ nỡm
      chả thèm nhìn đến Sỏi lại còn trách
      đúng là bỏ giỗ mắng giả họ liệu hồn...

      Hihi!

      Xóa