- Sỏi à! mọi người sống nhàn hạ thong dong thế, mà sao em nó khổ, quần quật từ sáng đến tối!
- Ôi nghe thương quá! Khổ là khổ làm sao thế cô Lan ơi?
- Em kể một ngày của đời em, chỉ một ngày thôi và ngày hôm sau cũng y hệt vậy. Một cuộc đời khốn khổ và đổ đốn của một con tiểu thương, thật đáng thương, chẳng thèm cười chỉ thèm chửi.
- Ôi nghe thương quá! Khổ là khổ làm sao thế cô Lan ơi?
- Em kể một ngày của đời em, chỉ một ngày thôi và ngày hôm sau cũng y hệt vậy. Một cuộc đời khốn khổ và đổ đốn của một con tiểu thương, thật đáng thương, chẳng thèm cười chỉ thèm chửi.
Có phải là em bị chứng tự kỷ không nhỉ ? Tính nết gì cứ như tính khỉ, em cũng chẳng hiểu nổi. Chả hiểu tại sao, cứ ế hàng vắng khách, bán chậm, này, nọ, kia, khác là em điên, máu em sôi lên, em cứ muốn chửi một ai đó, em cần được chửi! Chết mẹ rồi hay em có họ hàng gì với cái nhà anh Chí Phèo bên làng Vũ Đại!
Mà chửi ai? Ế bỏ mẹ, khách đéo đâu mà chửi như cô hàng bún, mà em cũng đã nổi tiếng đâu mà dám chửi! Cán bộ chẳng phải đảng viên thì không, cmn phải đi tìm ai để mà chửi mấy phát bây giờ. Trong cái nhà này bây giờ chỉ còn mỗi thằng chồng với con nhân viên. Nhân viên thì chửi lắm nó lại đi mẹ mất, thôi đành chửi chồng vậy! Đã thích chửi còn cân nhắc nữa chứ hi hi, tính em nó vậy.
Bình minh rạng ngời, em kéo cửa, ánh sáng ùa vào... Ôi giời ! Giật cả mình đã có con chực sẵn ngay ngoài cửa, nó nhe răng cười lấy mạng em:
- Em mặc không đẹp như người mẫu có trả lại được không chị?, Ôi! Bảnh mắt, sáng ngày ra, em dịu dàng lật người nó quay đi quay lại hỏi ;
- Cao nhiêu? nặng nhiêu?
- Em mét năm mươi, nặng ba chín.
- Ôi! Tao lạy thánh mớ bái, tao lạy mày hai mớ. Em ơi chị tâm sự này tổ sư, tiên sư, ông cố nội, bà cố ngoại chị sống lại cũng đéo đỡ được em! Thề độc đấy, chị không sợ liên lụy trách nhiệm đâu. Chị đóng góp cho em này, nếu mà có con ý, cố mà cho nó nốc nhiều sữa vào, đéo biết lợi hại gì cứ làm vậy cho chị. Mà em có chồng chưa, chưa hả. Nếu sau lấy chồng mà có thằng bọ ngựa nào đó nó chọn em thì khốn khổ cho nòi giống. Chị cầu giời thương em lấy được thằng mập mạp, kia kìa như cái ông đang ngồi hè nhà bên kìa. Phải thế, họa chăng lớn lên nó vượt được cái đầu 5 cho đỡ nhục.
Còn nếu lỡ chẳng may lùn do rối loạn hoặc thiếu hóc môn tăng trưởng thì phải đi khám nhé, lùn do thiếu hóc môn là lùn từ trung ương đến địa phương rồi. Trường hợp này thì đừng so với mẫu, làm đéo có đứa người mẫu nào đẹp đến thế mà so!
Ôi giời lên lớp cho "thượng đế"một thôi một hồi, nhọc vãi cả mọi thứ. Đang nhũn mẹ não để tìm câu trả lời cho lô đối chứng của Hoa hậu, thì chồng em từ trên nhà xà xuống:
Mà chửi ai? Ế bỏ mẹ, khách đéo đâu mà chửi như cô hàng bún, mà em cũng đã nổi tiếng đâu mà dám chửi! Cán bộ chẳng phải đảng viên thì không, cmn phải đi tìm ai để mà chửi mấy phát bây giờ. Trong cái nhà này bây giờ chỉ còn mỗi thằng chồng với con nhân viên. Nhân viên thì chửi lắm nó lại đi mẹ mất, thôi đành chửi chồng vậy! Đã thích chửi còn cân nhắc nữa chứ hi hi, tính em nó vậy.
Bình minh rạng ngời, em kéo cửa, ánh sáng ùa vào... Ôi giời ! Giật cả mình đã có con chực sẵn ngay ngoài cửa, nó nhe răng cười lấy mạng em:
- Em mặc không đẹp như người mẫu có trả lại được không chị?, Ôi! Bảnh mắt, sáng ngày ra, em dịu dàng lật người nó quay đi quay lại hỏi ;
- Cao nhiêu? nặng nhiêu?
- Em mét năm mươi, nặng ba chín.
- Ôi! Tao lạy thánh mớ bái, tao lạy mày hai mớ. Em ơi chị tâm sự này tổ sư, tiên sư, ông cố nội, bà cố ngoại chị sống lại cũng đéo đỡ được em! Thề độc đấy, chị không sợ liên lụy trách nhiệm đâu. Chị đóng góp cho em này, nếu mà có con ý, cố mà cho nó nốc nhiều sữa vào, đéo biết lợi hại gì cứ làm vậy cho chị. Mà em có chồng chưa, chưa hả. Nếu sau lấy chồng mà có thằng bọ ngựa nào đó nó chọn em thì khốn khổ cho nòi giống. Chị cầu giời thương em lấy được thằng mập mạp, kia kìa như cái ông đang ngồi hè nhà bên kìa. Phải thế, họa chăng lớn lên nó vượt được cái đầu 5 cho đỡ nhục.
Còn nếu lỡ chẳng may lùn do rối loạn hoặc thiếu hóc môn tăng trưởng thì phải đi khám nhé, lùn do thiếu hóc môn là lùn từ trung ương đến địa phương rồi. Trường hợp này thì đừng so với mẫu, làm đéo có đứa người mẫu nào đẹp đến thế mà so!
Ôi giời lên lớp cho "thượng đế"một thôi một hồi, nhọc vãi cả mọi thứ. Đang nhũn mẹ não để tìm câu trả lời cho lô đối chứng của Hoa hậu, thì chồng em từ trên nhà xà xuống:
- Em ơi ăn gì anh đi mua, hay bánh mì cho nhanh!
- Mì mì cái đéo gì, đang điên mà cho mớ bột nở vào mồm thì thở thế nào được mà mì! Thằng bé thộn mẹ mặt, lùi lũi đi ăn một mình, chắc điên lắm mà đành cắn răng đéo dám cãi lại, mà thực tế rất hiển nhiên, dù sao nó cũng không thể và không bao giờ chửi lại được với cái mồm em.
Mới được lúc đã trưa, thời gian trôi nhanh như ăn cướp. Hơn 11 giờ rồi. Mà ai lại gọi bây giờ là trưa, phải gọi là sáng muộn chứ. Tsb con thợ may, mẫu một đằng làm một nẻo, cái váy liền áo, mẫu có 6 khuy nó đơm mẹ 12 cái, thế này thì thảm họa khôn lường, khách đứng cài xong cái nút thôi thì trời chuyển từ nắng gắt đến hoàng hôn. Chưa nói chuyện mà lỡ hẹn giai đi hotel, có khi cởi xong thằng kia phải bổ sung thêm Rocket 1h mới lên được. Thợ với thuyền, con thợ may lằm may lốn. Đấy! Nói vẫn cãi, bảo em đếm rõ nhiều lần 12 cái rõ ràng, sao giờ chị nói lại có 6 cái!
Đang cãi nhau say máu, chồng yêu hú từ tầng hai xuống
- Lên ăn cơm em ơi!
- Ôi, em chết mẹ nó đây, ăn đéo gì giờ này? Mới nuốt mỗi cốc sữa tô phở quả chuối lúc 10giờ, bây giờ 11giờ bảo ăn cơm, cơm chứ yến sào hay bào ngư cũng chả nuốt được.
Lại chửi nhau, lão bảo thôi kệ mẹ, từ giờ đéo quan tâm nữa, đói chết mẹ đi cũng kệ! 10 phút sau lại thấy ôm vợ cái ầm sau lưng, như thằng dở hơi ý!
Tối, chồng nói đi ăn ngoài cho nó nguội lại không khí, cái không khí của cuộc sống ban ngày là ngột ngạt lắm, cứ thế mà sống thì không được. Tối đến thì đêm về, mà vợ chồng về đêm thì còn này nọ kia khác. Ừ hết ngày là em lại hiền như đất, ngoan như cún con vậy. Hai vợ chồng ăn nhõn con gà nướng với mấy lon bia, cũng cần có tí tinh bột, thêm mỗi thằng tô bún, đang vui thì đứt chun quần. Bữa tối ăn cái vèo , đứng dậy phủi đít quần, trả tiền.
Mới được lúc đã trưa, thời gian trôi nhanh như ăn cướp. Hơn 11 giờ rồi. Mà ai lại gọi bây giờ là trưa, phải gọi là sáng muộn chứ. Tsb con thợ may, mẫu một đằng làm một nẻo, cái váy liền áo, mẫu có 6 khuy nó đơm mẹ 12 cái, thế này thì thảm họa khôn lường, khách đứng cài xong cái nút thôi thì trời chuyển từ nắng gắt đến hoàng hôn. Chưa nói chuyện mà lỡ hẹn giai đi hotel, có khi cởi xong thằng kia phải bổ sung thêm Rocket 1h mới lên được. Thợ với thuyền, con thợ may lằm may lốn. Đấy! Nói vẫn cãi, bảo em đếm rõ nhiều lần 12 cái rõ ràng, sao giờ chị nói lại có 6 cái!
Đang cãi nhau say máu, chồng yêu hú từ tầng hai xuống
- Lên ăn cơm em ơi!
- Ôi, em chết mẹ nó đây, ăn đéo gì giờ này? Mới nuốt mỗi cốc sữa tô phở quả chuối lúc 10giờ, bây giờ 11giờ bảo ăn cơm, cơm chứ yến sào hay bào ngư cũng chả nuốt được.
Lại chửi nhau, lão bảo thôi kệ mẹ, từ giờ đéo quan tâm nữa, đói chết mẹ đi cũng kệ! 10 phút sau lại thấy ôm vợ cái ầm sau lưng, như thằng dở hơi ý!
Tối, chồng nói đi ăn ngoài cho nó nguội lại không khí, cái không khí của cuộc sống ban ngày là ngột ngạt lắm, cứ thế mà sống thì không được. Tối đến thì đêm về, mà vợ chồng về đêm thì còn này nọ kia khác. Ừ hết ngày là em lại hiền như đất, ngoan như cún con vậy. Hai vợ chồng ăn nhõn con gà nướng với mấy lon bia, cũng cần có tí tinh bột, thêm mỗi thằng tô bún, đang vui thì đứt chun quần. Bữa tối ăn cái vèo , đứng dậy phủi đít quần, trả tiền.
Thế đéo nào lão nay cứ nằng nặc đòi đi xe máy cho thoải con gà mái, trên đường đang hớn hở thì rầm...nhảy mẹ xuống ổ gà! Ruột gan phèo phổi, cả nửa con gà với mấy lon bia nó trộn với nhau cục tác trong bụng em. Chưa kịp chửi thì lại nghe rầm, đằng sau vợ chồng em cũng có một đôi, cũng phi vào chỗ đấy. Ôi thôi, vỡ mồm con chó xồm, em đéo cần chửi nữa, con bé sau xe thằng kia chửi hộ cả hai thằng luôn rồi. Đấy, nghề em nó vậy. Một ngày của em cũng sóng gió bão bùng đấy chứ.
.Một ngày như mọi ngày thôi
Trả lờiXóaCuộc sống chồng vợ vẫn đời lên hương
. Trách người yêu nhớ vẫn vương
Trời kia không trách mộng thường anh ơi
.
Chúc anh ngày mới vui vẻ nhé
Cuộc sống mưu sinh giữa đô thị chật chội và bon chen. thực ra là rất bế tắc. Con người chẳng biết sống vì sao và vì cái gì... thật là khốn khổ và thảm hại!
XóaCảm ơn bạn thật nhiều!
"Có phải ngày nào cũng khổ như ngày nào đâu,
Trả lờiXóanên dù gắng nhịn nhưng ngày nào em cũng cứ phải chửi,
có khốn khổ cái thân em không chứ!"
---
"Văn hóa chửi"?
Hay là "Chửi văn hóa"?
Nhũn mẹ nó cả não...
Hì hi hì...
Há há!
XóaMột chia sẻ não nề !
"Văn hóa chửi"?
Hay là "Chửi văn hóa"?
Thật ra là chửi văn hóa, Sỏi sắp xong một entry về chửi, nhẹ thôi nhưng mục đích giải tỏa chút cho đỡ chứng tự kỷ "nhũn mẹ nó cả não"...!
Há há!
Cảm ơn bạn thật nhiều!
Thì...Em cứ ăn bánh mì, rồi em rủ đứa bạn thân ra quán cafe nghe nhạc Trịnh...nếu ế hàng vắng khách...
Trả lờiXóaThì...em chịu khó giữ eo, chỉ cần 1 cái đùi gà và 1/4 lon bia, dẫu cho cái ổ voi hay ổ trâu thì ruột gan phèo phổi em nó cũng ngon lành 😏😏😏
Không đi cafe được phải lao động (bán hàng) chứ. Ế không có tiền đi không nổi, mà bán hàng thì đầy bức xúc. Khộ thế chứ ! trăm mối quan hệ, trăm sự tơ vò...Hihi!
XóaCảm ơn Tâm thật nhiều!
Muốn chửi ư?
Trả lờiXóaHãy học anh Chí Phèo, anh ấy chửi cả cái làng Vũ Đại nhưng không ai dám chửi lại.
Thế mới tài!
Hi.........hi.......
Đấy! vậy mới nghĩ là em có họ với nhà anh Chí bên làng Vũ đại!
Xóathế mới toi chứ!
Há há!
Ơ......em có làm như vậy bao giờ đâu!
XóaSao anh lại bảo em là hậu duệ của anh Chí phèo.
À..À! Em ở đây là em gái(tên Lan), nhân vật chính của chuyện... Há há!
XóaEm Lan đã thốt lên: " Chết mẹ rồi hay em có họ hàng gì với cái nhà anh Chí Phèo bên làng Vũ Đại!"
Há há ! anh viết vậy làm em Khoa hiểu lầm!
Sorry! sorry nha !
Em Lan còn lâu mới được trở thành hậu duệ của anh Chí Phèo.
XóaHi......hi.......
Chửi cả làng, cả tổng cơ. Đây em Lan chẳng dám chửi ai(kể từ con bé giúp việc cũng không dám).Chỉ giỏi bắt nạt chồng thôi!
Em táo tợn chửi cả khách hàng đó thôi, còn sau khi chọn thì phang chồng dễ dàng hơn. Cơ mà cơ bản em dám chửi và có nhu cầu chửi... Há há!
XóaHihi...
Trả lờiXóaChuyện cô em ấy thật hay
Hơi dài nên chửi cả ngày không sao
Xực luôn chồng mới tay cao
Mỏ dài cả thước xôn xao thật tài
Thế gian này được mấy ai
Chanh chua mồm mép nói dai quá chừng
Thế rồi ăn uống thẳng thừng
Bia lon lảo đảo rơi từng hố sâu
Mỏ nhọn giờ lại thêm đau
Sưng to cho hết chửi nhau mút mùa ... Hihi...
HN sang thăm chia sẻ với anh.
Chúc anh buổi tối ấm áp vui khỏe nhé anh !
Cảm ơn em với vần thơ
XóaỦng hộ cô gái bơ lơ chửi càn
Ừ! nhưng để ý xem nào
Cô ái ý chửi chẳng tào phào đâu
Những gì ngứa mắt đâu đâu
Thì xiên xéo chút cho ngầu thế thôi
Đêm buông thì hết chuyện rồi
Lại lành như đất em ngồi cười duyên
Giống bao cô gái ngoan hiền .
Anh cảm ơn em đã ghé chơi nhà và chia sẻ!
Mỗi người có một cái khổ riêng, người rảnh rỗi nhàn hạ cũng có cái giá của người nhàn hạ.
Trả lờiXóaCon người vẫn hay than khổ nhưng bảo buông thì không buông được.
Thân không buông được là lẽ dĩ nhiên nhưng tinh thần mà không buông được thì cũng là do sự cố chấp lựa chọn của mỗi người.
Vì muốn nhiều
Vì cầu nhiều
Vì để thỏa mãn bản thân , cuộc sống nên lúc nào cũng phải co giò lên chạy, lúc nào cũng đau đầu vì suy nghĩ ,tính toán
Xã hội như vậy mà quay cuồng, con người như vậy mà tìm mọi cách để hoà nhập tồn tại, rất nhiều người vẫn tự hỏi mình sinh ra để làm gì, sống cho ai, tại sao phải khổ thế . ..
Có rất nhiều người không còn biết cuộc sống là gì nữa nên cứ vậy mà sống qua ngày .
Quên mất phải chăm sóc bản thân và làm đẹp cho thần trí mình.
Tính ra thì vô lo vô âu cũng là một loại sung sướng. Phải hông anh? Hihi
Không yêu ai cũng thấy cô đơn mà yêu ai rồi lại cảm giác mệt mỏi ...
Làm sao để tìm thấy một người chỉ cần nghĩ đến là thấy yên bình đây anh?
Có một nguyên tắc là: Để nuôi dưỡng tình yêu thì đừng trói buộc nó. Hay nói cách khác cư xử tôn trọng người bạn đời của mình là cách nuôi dưỡng tình yêu.
XóaEm có câu nói hay quá "Không yêu ai cũng thấy cô đơn mà yêu ai rồi lại cảm giác mệt mỏi ..." Trong khi ngày càng có nhiều người sống và y như vậy. Nếu không có khoảng cách sẽ mất đi sự tôn trọng. Các cụ nói vợ chồng đối đãi nhau như khách là thế đấy.
Anh không phải loại người hiện đại, nhưng anh chưa bao giờ đặt ra hình mẫu về một người con gái lý tưởng vì hình mẫu chỉ có trong mơ, không có thật ngoài đời. Bởi thế, ta nên sống thật, cứ gặp, trúng tiếng sét, rung động là yêu không suy nghĩ. Yêu nhiều nhưng cũng rất tôn trọng người mình yêu.
''Làm sao để tìm thấy một người chỉ cần nghĩ đến là thấy yên bình ?'' Ôi anh nợ em câu hỏi này vì anh tắc tị không biết phải trả lời em như thế nào! Thôi cho anh nợ nhé! Hihi!
Anh còn nợ em...
XóaCông viên ghế đá
Và còn nợ em
Dòng xưa bến cũ
Con sông êm đềm...
Mỗi lần nghe bài này thấy êm đềm quá, nao lòng quá, và thèm khóc quá! Hihi
Những ca từ nao lòng quá!
XóaHãy khoan đã, hoãn khóc lại.
Để anh tìm được chốn yên bình cho em, khi ấy em tha hồ mà khóc, khóc cho đã cho no nê mà không phải thèm khóc nữa.
Bởi vì em là "tiểu" thương
Trả lờiXóaNên em vất vả lẽ thường đó thôi
Nếu là "đại" thương tuyệt vời
Ăn trên ngồi trốc mọi người lạy em
Đại gia cũng thế anh ơi
XóaĂn trên ngồi trước để rồi rầy la
Bởi em bản tính đàn bà
Dẫu sâu sắc mấy vẫn là cái cơi ...
Cảm ơn Bạn thật nhiều nha, Bạn viết kiểu gì cũng thành thơ được há há!
.Lại một ngày nữa trôi rồi
Trả lờiXóaCuộc đời vẫn bước qua rồi hôm nay
. Ngày mai ừ thì mới hay
Có khác hôm trước đời này sênh sang
. Thu vẫn rơi rụng lá vàng
Vài ba hôm nữ đông sang lạng lùng
. Đêm về co quắp chăn chung
Thấy đời thật đẹp cội tùng với lan
Vách đời cao quá mộng trời xa
XóaBước chân đi ngơ ngác chiều tà
Bỏ mặc trăng nhớ quên tiềm thức
Lời gió chiêu hồn khóc duyên ma
Cảm ơn bạn hiền thật nhiều!
Hôm nay là trung thu rồi
Trả lờiXóaAnh vui vẻ uống trà ngồi thưởng trăng
Ăn bánh và tới cung Hằng
Xem tiên nữ múa đêm rằm thật vui
Quên đi nàng ấy lắm lời
Tâm hồn bay bổng vui cười ca vang ...Hihi...
HN sang thăm chúc anh mùa trung thu thật vui bên gđ nhé anh!
Đời còn nợ anh những khát khao
XóaĐang đêm thấy dạ những cồn cào
Trăng nhớ gì anh mà sáng thế
Hay là trong dạ cũng nôn nao
Ngày tháng đã gìa người vẫn trẻ
Vẫn đếm sao rơi ước bao điều
Trăng em có thấy hồn rung động
Tình thu đã muộn nhớ nhau không?
Thu vàng gần hết sắp sang đông
Trả lờiXóaGió lạnh bâng khuâng phớt má hồng
Vờn bên song cửa ru tình nhớ
Một bóng chim trời lướt thinh không
Trăng sáng đêm thu lộng đất trời
Trải xuống ánh vàng khắp muôn nơi
Tình thu man mác ru tình mộng
Vẫn mãi gieo đời hạt thu rơi...
Chúc anh hậu trung thu vẫn vui nhé anh...Hihi...!
Biết rằng trời đất sắp sang đông
XóaNắng vẫn chang chang cháy má hồng
Chạy ngược chạỵ xuôi mà vẫn ế
Đời này có ai hiểu anh không ?
Đây kể người nghe câu chuyện tình
Trả lờiXóaTuy rất rạc rài vẫn đinh ninh
Thiếp chàng gắn bó sâu một thủa
Rồi cũng rạng danh với bóng hình ....
....
Ngày mới chúc huynh vui vẻ nhé
Muôn thuở xưa nay cái sự tình
XóaĐã lôi thôi dữ lại linh tinh
Nhưng đã tin nhau và gắn bó
Khăng khít cũng như bóng với hình.
Cảm ơn Bạn hiền!
Hihi...
Trả lờiXóaThương quá anh tôi chạy ngược xuôi
Mà vẫn ế hoài vậy anh ơi
Tại anh nói nhiều nên nàng sợ
Ván đóng thuyền rồi khổ chết thôi...
Ngày mới tốt lành thật vui nhé anh!
Ván đã đóng thuyền lại gỡ ra
XóaĐóng lại thuyền khác cũng được mà
Thuyền tình kén chi đâu ván cũ
Hạ thủy thuyền di vút khơi xa.
Cảm ơn em nhều , vui vẻ cuối tuần em nhé!
Đến là ngoa ngoắt! Nhưng mà đọc bài của anh, cười muốn vỡ bụng lun..Hì hì.
Trả lờiXóaLuôn khỏe, và chửi thật ngoa thật nhìu thật vui nhé anh Sỏi!
Ôi giời !
XóaHình như ''Rồng đến nhà Tôm'' sao ý! Hihi!
Anh cảm ơn em thật nhiều nha. Cuối tuần nhiều niềm vui em nhé!