Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

26/07/12

DUYÊN TRỜI



  Bắt đầu nhìn thấy em là anh đã muốn ngắm em rồi, để mà xem cái bước đi của người mét tám nó làm sao. Thì ra anh cũng vô tình mà thích ngắm em, chẳng trách ngày trước các anh các chị bảo con trai yêu bằng mắt. Em mặc áo hai dây(vú chả có mặc áo hai dây, chẹp!)Quần ngố khoe cái ống sậy! Nhìn em anh cứ nghĩ hay mình nhầm , có khi em là người nước ngoài sao chứ! Bây giờ thiếu gì tây tạm trú. Thấy nhìn cái cách xăm soi em hỏi
   -  Nhìn gì lắm thế? 
   -  Thích thì nhìn "Chả hiểu sao đá đểu thêm câu”
   -  Trông em quen quen , hình như  gặp đâu rồi.
 Em hất cằm “Gặp đâu?”anh bảo “Trong một giấc chiêm bao”. Em nguýt thật dài, Nở một nụ cười của bốn hàng răng, vừa thẳng vừa khểnh. Đầu ngiêng nghiêng đi qua anh như con cò sắp hạ cánh.
Anh mang trong tim  hình ảnh của em như thế rồi ra về. Không đi nhanh được , mắt còn đang hoa cà hoa cải, đi nhanh rồi lại tai nạn thì khốn. Gần trưa, anh cũng về gần nhà.


.

1 nhận xét:

  1. Hì, rốt cuộc duyên trời đấy anh cũng cho bay về trời, chẳng như lời ông chú nói "duyên trời định" anh nhỉ?

    Trả lờiXóa