Chẳng phải bây giờ mới bắt đầu
yêu?Mà sau ty tỷ lần thất bại! Không hẳn là sợ, nhưng cứ nghĩ đến lối mòn: làm quen,
hẹn hò, cưa cẩm, yêu cuồng nhiệt điên rồ, rồi chia tay là tôi nản. Lúc đầu mối
tình chết tiệt nào cũng là sự quan tâm săn sóc, quan tâm đến khó chịu. Rồi dần
dần tình cảm nhạt dần hơ hơ, mối tình
chết mẹ nào cũng thế hơ hơ đến chỗ thờ ơ, cứ nhắc đến nhau là khó chịu.
U40, các bạn bảo tôi già,
là gái già. Có đến hai chục năm, bị người thân thúc giục lấy chồng đi. Bản thân
tôi chục năm trước mong có chồng sớm
chút, may mà lỡ dở. Giờ nghĩ lại tôi chỉ thích làm người độc thân, mãi hướng về
ai đó với thứ tình cảm trong sáng nhất, và giữ trong tâm hồn mình hình ảnh thật
đẹp của người đó. Mà kinh nghiệm chẳng nên tiếp xúc nhiều để nhận ra những thứ
không tốt, để thất vọng. Tốt nhất hãy cứ yêu đơn phương thôi, để không phải đau khổ vì
cứ tưởng bở, ngỡ người ta yêu mình nhưng sau đó thì không phải vậy.
Một phụ nữ như tôi, luôn bị
bọn thối mồm nói là tạo áp lực cho người khác. Ông bạn học từ phổ thông, có khi
bạn từ lúc còn cởi truồng, suốt quãng thời niên thiếu tự hắn nói rằng làm bạn
với tôi thực sự vui vẻ, và hắn ta rất quý mến tôi vì điều đó. Nhưng khi chuyển
yêu nhau, cậu ấy có cảm giác luôn phải chạy theo tôi. Có lẽ một chân dài ưa
nhìn như gái này thì không thích có cái gì là nửa chừng được. Phải hết mình.
Xưa nay từ bạn trở thành
người yêu rất dễ, nhưng từ người yêu trở thành bạn thì không thể. Ai khi chia tay
cũng bảo sẽ là bạn, nhưng thực tế nói xong rồi có làm được không? Nói thật sau
chia tay có gọi điện cho nhau, cũng không
được thoải mái. Những ký ức trước đây ùa về. Thôi thì chỉ thản nhiên và xã giao
thôi, coi như chúng ta chỉ là người quen thông thường không bao giờ có thể là
bạn thân được. Nghĩ cũng buồn cười, từ một người giữ mọi bí mật của người khác,
giờ giả như không quen biết. Tôi từng có những tình yêu đẹp. Nhưng rồi tôi luôn
làm người ở lại, cho những người đó ra
đi.
Thế là tôi thích yêu kiểu
oline. Tôi quen với việc yêu một người ở xa. Tôi yêu qua Yahoo, điện thoại,
email, những lần gặp nhau vội vã, những lần chia tay trong nước mắt. Bây giờ
một mình, xử lý công việc dễ hơn nhiều so với việc xử lý trái tim của một
người. Có thể có chút mệt mỏi và stress, nhưng công việc không phản bội tôi.
Nếu cố gắng và hết mình, nó sẽ đối xử không tệ với tôi. Thậm chí vì công việc
mà trái tim tôi được nghỉ ngơi nhiều hơn.
Tôi từng hơn một lần sai lầm! từng
tha thiết mong rằng có ai đó tỏ tình để làm cao chút. Đến giờ ngần này tuổi,
chả có thằng chó nào tỏ tình lãng mạn chút, tuy nhiên tôi thừa bản lĩnh không
cần cái sự tỏ tình. Con người ta yêu
chín lần thì đến lần thứ mười mới lấy nhau để cùng cực khổ với nhau, 9/10 lần
kia là những chia tay không thèm hoan hỷ, mọi sự chia tay trong tình yêu đều đi
đến hận thù. Có thể đó chỉ là một cơn cảm lạnh, uống vài viên thuốc cảm sẽ hết
ngay. Bây giờ hay ở chỗ ai cảm thì người đó uống nhé, đừng đưa thuốc cho tôi. Thôi người ta ạ
đừng yêu nữa kẻo sau chia tay là chia lìa, nhìn nhau như hai kẻ không quen biết
bao giờ.
Lâu lắm mới gặp.
Trả lờiXóaChào em ! Sao biết nhà anh mà vào được, giỏi thế!Cảm ơn KH!
XóaGiọng Văn của hòn sỏi lẫn vào đâu được.
XóaHè Hè Hè!
XóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa