Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

27/01/13

THĂM BẠN GÀN



              Nhà lão  cách nhà tôi tính đường con chim bay khoảng 20 km, còn đi đường bộ  “chim không bay” chừng hơn 30 cây số. Về thăm lão. Mỗi lần gặp nhau tay bắt, mắt cười nhắm tít. Hi Hi !
              Gặp  lần nào cũng thấy lão chẳng thay đổi gì, quần áo vẫn màu ấy, cân nặng cũng vẫn chừng 75 kg. Phải công nhận là lão nhếch nhác, lôi thôi . Trong số bạn bè chơi đồ cũ ai mà chẳng hoa hoè, hoa sói .
              Lão  như một nông dân vừa bỏ ách cày , thả trâu đâu đó, rồi rửa qua loa chân tay. Có một thứ được coi như thương hiệu của lão là cái bụng, ai đó phán rằng cái bụng “chàng bạng” nghe gợi cảm đáo để. Mái tóc dài và cứng,  người ta gọi là tóc rễ tre , mà là rễ  tươi tốt,  tóc tốt làm đôi mắt đĩ thoã của lão khi ẩn khi hiện sau mớ rễ tre  muối tiêu.

24/01/13

NÀY EM


Này em anh ghét điệu đà
Cũng bởi vì nó nên là đau tim
Này em anh ghét lúm tiền
Cũng là do nó anh điên đêm ngày
Này em anh ghét tóc mây
Cũng vì tóc ấy anh ngây ngất người
Này em anh ghét nụ cười
Sao em ác thế em cười - chết anh!
Này em sao mặc mong manh
Mắt anh đã kém lại nhanh mù lòa
Này trăng sao gọi Hằng Nga
Để cho ta sợ trăng già ta yêu!

13/01/13

MẤT HỨNG



             -    Viết gì cũng chán, mất hứng sừ nó rồi!
            Ngày xưa mặc quần đùi chạy khắp mấy tỉnh miền đông. Cũng sống Sài Gòn ít bữa. Cũng quen thuộc Hà Nội lâu ngày, đúc kết lại chỉ có thế này:
             -    Sài gòn là vùng đất cho tuổi trẻ kiếm tiền. Khi đã kiếm tiền kha khá thì cũng kiếm một bệnh gì đó, đại loại LAO hay UNG THƯ phổi. Nhưng bệnh SỸ thì ai cũng mắc!

11/01/13

VƯỚNG



Mênh mông
Sóng nước bập bềnh
Con thuyền trôi
Cũng gập ghềnh câu thơ
Xin em một chút mộng mơ
Để thuyền thơ
Đến được bờ yêu thương
...
Lúm tiền
Sao lại vấn vương
Anh mang theo
Đủ mười phương tu hành
Biết rằng
Chính quả không thành
Là do
Vướng phải tập tành câu thơ
...
Cầm của em
Chút mộng mơ
Lại còn
Thêm "lúm"
Thả thơ anh làm
Biết rồi
Mà vẫn cứ tham
Trách gì 
Tu mãi
Chẳng làm được Sư!

08/01/13

Ứ ...LẤY CHỒNG NGHÈO!

              Một đại gia muốn lập gia đình dư luận cho là “Thằng ấy lấy đâu chẳng được vợ”. Cứ như mua mớ rau ấy nhể! Phần nào cũng đúng. Hệ lụy đến chuyện các nàng lấy đại gia, dư luận bàn đến chuyện này lại bĩu môi dẩu mỏ bảo: “Loại ấy vì tiền”.
             Người hơi già tí thì bảo; “Chúng tao” xưa nghèo rớt mồng tơi ăn chẳng có, thế mà lấy nhau vẫn sống đến bây giờ, đã chết đâu, mà vẫn hạnh phúc đấy chứ. 

06/01/13

ĐÔNG





Mùa này trời đất lạnh như kem
Hay nỗi buồn diệu vợi mắt em
Lạnh thế còn mưa phùn tưới tắm
Tim này rồi hóa đá  mà  xem.

04/01/13

VỢ ƠI ĐỪNG ... BÉO !



           Cái ngày xưa ấy, tiêu chuẩn mà anh thích về một  bà vợ là ; trắng, mũm mĩm, má đầy có lúm tiền. Anh thề là nói thật, nhìn mấy em gầy gầy khiến anh phát  chán không muốn ăn cơm. Vì lẽ ấy anh mới quyết định lấy “Lão Phật Gia” bây giờ.
          Thời con gái, em tròn, yêu lắm, trắng trẻo, da căng mịn. Nhưng  khi  sinh  cho anh  công chúa. Mức đẫy đà của em được nhân đôi. Dần dần, béo quay.  Sinh con xong, chị em béo ú là chuyện đương nhiên. Béo thế chứ béo nữa anh cũng thấy đáng yêu. Khi công chúa đã lớn cứ như tỷ lệ thuận, em cũng lớn. Bây giờ nằm lưng một giường màn. Thế này gay rồi. 

02/01/13

NHÌN



Em ơi
anh có câu này muốn hỏi
Gặp mắt nhìn
mà chân bước rụng rơi
Em nhìn thế
là yêu hay ghét vậy?
......
Quay mặt đi
thoảng nghe giọng  trả lời
Anh cứ hỏi mắt mình
rồi sẽ thấy
Ghét hay yêu
mình anh biết mà thôi!