Khộ thế chứ !
Sáng nay đọc comment của một người bạn, bạn xúi mình cưới Ái Ơ đi, bằng không thì bỏ. Mình tán thành “Bỏ”. Ứ chơi với Ái Ơ lắm mồm nữa. Vừa tắt máy thì con Ky nó sủa. Giời ạ lại con Lan voi nó đến.
Sáng nay đọc comment của một người bạn, bạn xúi mình cưới Ái Ơ đi, bằng không thì bỏ. Mình tán thành “Bỏ”. Ứ chơi với Ái Ơ lắm mồm nữa. Vừa tắt máy thì con Ky nó sủa. Giời ạ lại con Lan voi nó đến.
-
Anh có nhớ ngày xưa không?
Con bé Lan nó hỏi anh thế, anh điên tiết
mà rằng;
-
Anh chạ nhớ, hơi đâu mà nhớ kẻ phụ tình.
Là anh trách yêu nó vậy chứ, anh biết có
chết thì trong tim nó vẫn còn một góc cho anh ở, như cái góc thổ cư mà người ta
dùng làm toilet ấy chứ! Thế rồi anh bảo nó, hình như anh mang máng thế này:
Anh và em là hai đứa trẻ con, mãi trẻ con, chạ lớn được. Dẫu cả hai đã
đoạn tuyệt từ tám hoánh, cái tuổi mơ màng, cứ nhớ nhung là lại ngáp ngắn, ngáp
dài. Hà Nội đi vào kỷ niệm, ngày đóng thùng trong bộ cũng chẳng phải lịch sự,
nhưng là để đi làm, tối đến thì cởi mở, tha hồ trẻ trung tung tăng lao đầu ra phố.
Cái xe đạp lăn bánh từ Hà Đông đến tập thể Vĩnh Hồ, ngõ nhỏ phố nhỏ nhà em lại
rất to trong ngõ, bấy giờ nhà chạ có chuông, anh đứng bên chậu xương rồng đầy
gai, vươn cổ gọi em. Cứ như thế anh và em vòng quanh biết bao con đường của Hà
Nội… Anh như thằng hâm (Em bảo thế) có thể làm cho em cười bất cứ khi nào, có
khi em vừa bị anh trêu tức. Còn anh chỉ cần thấy em cười, anh cũng cười theo
rất tí tởn.
- Này
Voi con xấu xí, thế mà anh yêu chết đi
được, Đố em biết cái gì xấu nhất trên cái thớt nghiến (Ý chết cái mẹt) của em,
cái xấu nhất ấy anh lại thích nhất?
- Ý,
anh lại nhe nanh đấy. Anh mới là loại xấu xí, bỏ đi! Cóc cần anh thích cái gì,
em xinh hơn anh chán ra đấy!
- Thôi mà ngậm mồm vào, bĩu cái môi ra, xấu
như ma kìa! Cười đê nhe răng đê, xem nào! Bảo cười có nghe thấy không?
Bao giờ cũng là hai quả đấm của voi con vào
lưng, đi kèm là hai câu hô lớn
- Chết đi ! Chết đi! Ứ cười!”
- Cười mới thấy đồng tiền chứ, còn hai cái
răng nanh (Mượn của Hồng Nhung không trả)
- Giời ạ anh điên à? Răng em xấu mà! Mặt
người ta bao nhiêu cái đẹp thì chạ thích cho, lại đi thích cái răng, cái xấu nhất! Anh
làm em xấu hổ chết đi được.
- Lại dở hơi biết bơi rồi , dốt như củ cà
rốt, vì anh thích em cười , cười như con điên càng thích.
- Lạy hồn, chắp tay lạy hồn, phở nguội hết
rồi, ăn đi cho tôi đỡ khổ!
- Em cũng ăn đê, ăn cho thành voi to, xấu
lắm!
- Ăn làm sao, cứ chê tức anh ách nuốt không được!
- Xin anh đấy! Anh ăn cho mồm nó bận, anh ăn
mạnh như vỗ tay càng tốt, nó đỡ nói đi .
- Ngồi nhìn em ăn thôi, em ăn đê!
Đấy
nói vậy mà em lẳng lặng cúi xuống, tay đũa tay thìa xì xụp bát phở bò, món
khoái khẩu cho những người đang muốn voi hóa cuộc sống!
Anh chạ nhớ đâu, nhớ làm gì cái kẻ xung khắc, như chó với mèo. Chuyện nói với
nhau, xưa nay chỉ vài ba câu tử tế, xong rồi ngoắt sang đá đểu nhau chan chát,
suốt đời chê nhau xấu mặt, xấu tính, già khụ, voi to voi bé. Cứ gặp nhau là
trêu là chọc đến nỗi cả hai cái của khỉ cùng ế chỏng, cứ nhìn thấy nhau là muốn tát má, đá đít nhau. Ai hơi đâu mà nhớ!
Bố khị cái anh chàng Sọi ni (~_~)
Trả lờiXóaBố khị! nỏ có chi cũng mắng bố khị!
XóaĐừng có mà súi con ky ra đuổi em đấy nhá, cái trò í em nỏ sợ mô, mà quý nhau thì mới viếng thăm chứ ko quý nỏ thèm đến làm gì, mà đúng là bố khị anh chàng Sọi miềng, viết bài phải vào đọc bằng được, nhiều nhà em đến viết dài ngoằng nhưng em cảm giác ko có hứng thú để đọc vì cứ thấy nó lê thê ko có cái chi gọi là hồn cả nhưng vào nhà anh chàng Sọi ni phải đọc từng chữ cho hết mới đã, tức là tức chiện đó hì hì
Trả lờiXóaEm ko tự ái tự ơ khi anh viết chó mèo vào đây nhưng cẩn thận hơn với những người bạn mới thỉnh thoảng ghé qua nhà anh còm đó nha chàng Trương Sọi (~_~)
Ồ không! Dù sao Ky cũng là bạn rất thân của anh , nó sủa là báo có khách đến mà!
XóaAi lại ẩy cho nó cắn khách bao giờ ...Hihihi!
Đừng tự ái , có chi mô mà tự ái, là anh cứ viết vậy chứ có ý tứ chi mô!
Anh cảm ơn anh đã nhắc nhở ! chả ngại điều gì cả em ạ, mình vô tư mà!
Mắc cười quá chừng hà. Anh Sỏi chịu khó viết để tụi em mỗi ngày đều được cười và mỗi ngày một trẻ nha
Trả lờiXóaAnh cảm ơn Mưa nhiều nha! Úi chưa chắc cười đã trẻ ra, có người cười lại già thêm rồi lại bắt đền anh à! hihi!
Xóa" Chẳng thèm nhớ" chứ Sỏi ka xèm chi? hi hi.....
Trả lờiXóaXèm chi biết rùi còn họi! Chặng xèm nhớ mà còn thế , nhớ thì ốm mất thui! hihi!
XóaMờ nay thư thả Nip ngắm kỹ, cí HÒN SỎI ló thành ra HÒN ĐÁ TẢNG XÙ XÌ rùi hả huynh? hê hê...
Trả lờiXóaThành rùi , xù xì rùi! thế mới biết "Có sức người sỏi cũng thành đá!" hihi!
XóaThong thả kể chiện tết ut nghe đi ka ka.
Trả lờiXóaÚt ơi tết chỉ uống , uống chán rồi lại ăn, ngoài cái việc ấy thì là chúc tụng, chào mời, rồi cười giả vờ cứ nhe răng thường trực để đón khách ...Ôi dào chán chán là! Hóa ra ngày tết cái mồm là vất vả nhất. Đấy chuyện anh kể đến đây là hết ! hihi!
XóaCha con Út ăn tết thế nào ...Vui không?
Xem ra, tết huynh chỉ vất vả cí mồm, còn Nip phải vất vả thêm cí tay, cí chưn nữa, nhọc lém. Hưc
XóaƯ đúng vậy bao nhiêu việc dồn cả vào đó cho cái mồm, chán chán là !
XóaNhững gì cố quên thì anh cứ nhớ
Trả lờiXóaNhững gì nên nhớ thì anh cố tình quên
Đó chắc chắn là bệnh của anh Sọi miềng, mùng 8 tết cũng là ngày cuối tuần, chúc anh Sọi miềng vẫn vui vẻ tưng bừng cùng xuân nhé ! Nắng quá trời, như giữa mùa hè, xuân kiệu ni e chệt (~_~)
Là anh chẳng quên
XóaKhi ai hỏi nhớ không?
Và chẳng nhớ nổi cái tên
Đứa con gái ế chồng
Cho nên anh ế chỏng
Rồi cố quên đời mình!
Chôn chặt chuyện thất tình
Vứt đi lời đường mật
Nên thằng anh chán thật
Kể những chuyện linh tinh.
...
Ôi mà em bảo là bệnh , chắc nan y lắm nhỉ , Chết thật, chết thật Hihihi!
Ta dắt tay nhau đi dưới nắng vàng
Trả lờiXóaÔi cái nắng đất lửa thật nồng nàn
Bánh tét bánh chưng thờ trời đất
Đón ông bà về ăn cỗ tết hân hoan (~_~)
Anh Sọi miềng nhẩy ? Sao nhiều O chờ anh Sọi miềng thía nỏ biết (~_~)
http://duybangphoto.com/images/gallery/M%C3%B9a-xu%C3%A2n-tr%C3%AAn-r%E1%BA%BDo-cao.jpg
Những ngày đầu xuân nắng nhạt
XóaThì cuộc đời cũng có mặn nồng đâu
Xuân này nàng Ai Ơ không hát
Rợp đào phai nên tết cứ nhạt mầu.
...
hihi!