Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

14/02/14

KHAI XUÂN



Mùa xuân đã về rồi em ơi
Hoa đã kết những quả tròn bé xíu
Nắng đang chườm đôi má hồng dìu dịu
Mưa phùn đã chán không rơi
Gió đông lạnh lẽo bỏ đi rồi
Trời xanh như thể gọi mời lộc xuân
Đường dài gọi mỏi bước chân
Tóc trần nay đã thêm phần nhớ quên.
Sớm muộn  mùa xuân rồi cũng hết
Anh giống tên nhà giầu keo kiệt
Bấm thời gian như  đếm từng đồng
Những khát khao và những viển vông
Như lộc non mai sẽ già tất cả
Tất cả em ơi như anh biên blog
Để Google sau đó em tra
Xuân về rồi em hãy mở cửa ra.

23 nhận xét:

  1. Làm tý thơ các bác ạ, khai bút khai xuân mà nay mới đăng, thơ con cóc đăng rồi nhưng đăng rồi thì phải đọc thôi hihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi làm những mấy tí kia, khai bút thơ xuân với thơ yêu mười mấy năm rồi gần đây mới đăng, hôm nay đăng lên đọc lại. Tôi chả mấy khi mà làm thơ như anh Sỏi, hình như cái hồn tôi nó "sỏi" hơn anh. Hic hic...

      Xóa
    2. Chào Ái Nữ!
      Cảm ơn bạn đã đến chơi.
      Đúng là nhà bạn nhiều tí thật"Mấy tí" lại hay nữa chứ , các bạn làm thơ cú dạt dào và dễ dàng lắm !
      À mà theo comment này thì chạ biết Ái Nữ khen hay chê Sỏi đây ...hihi!

      Xóa
  2. Khai bút đầu xuân SỎI ra THƠ hay quá à, lại nhân ngày lễ TÌNH IU nữa, chúc cho ka ka MÃI MÃI XUÂN nhen!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi em ! Bao nhiêu tháng ngày quen nhau nay mới được em khen thơ hay, Thích quá ngồi cười một mình như một người làm thơ chuyên nghiệp ý Hihi!
      Nhưng anh thấy như là em động viên anh vậy. Anh đã thả còm là con cóc và trót đăng buộc phải đọc hihi!
      Khỏe nhé Út , Khỏe cái đã còn vui sau em ạ!

      Xóa
  3. Eo ơi ! Nguyễn không thích từ khai đâu, nghe nó mùi vị lắm. Nguyễn theo anh lì xì đầu năm mấy vần ngu ngơ nhé:

    Xuân đã đến em có về lối cũ
    Dậu tầm xuân hoa đã đỏ chưa em
    Hoa xoan tím bắt đầu khoe tim tím
    Mưa phùn ơi sợi nhớ lại ướt đêm

    Đông thui tủi khóc khoe mầm đã hé
    Xuân về rồi đông từ giã mầm côi
    Anh chan nắng gọi thời gian chậm lại
    Cho em về phơi phới nét xuân ngời

    Con bướm đỏ đậu nhành lưu ly tím
    Mai sang mùa con bướm đậu nơi mô ?
    Gió như nhắc tóc vừa thêm sợi bạc
    Đợi nhau hoài nhớ đến bạc chân mai

    Về đi nhé em ơi về đi nhé
    Mây gợi tình con én vút lên cao
    Trời chiều nhớ nên trời xanh xanh thế
    Anh chiều xuân mê mải gọi tên em…

    Đôi vần gõ vội gọi là lộc chữ đầu xuân. Mà anh Sỏi thật thà quá đấy, sao lại gọi người ta mở cửa ra ?. Nguyễn thấy họ thường ăn gian xui người ta đóng cửa rồi treo tường theo lối cổng sau thôi anh à. Nguyễn thì sợ chó nên cả đời chẳng dám tréo tường đâu, cái chính là tiếc đôi tổ ong lót đế cao su cho nó bền. Tổ ong đời đầu đấy anh ạ. Đừng đùa. Hihi...
    Vui xuân mới nhé anh. Hạnh phúc bình an, Sức khỏe và may mắn. Cỡ anh em mình "Chỉ có bia mới hiểu bụng mênh mông làm sao ? Chỉ có rượu mới hiểu, đi nghiêng bằng cách nào" thì có ngày nào là ngày không va phải không anh ? Thậm chí còn bò cho nó nhanh ấy chứ. Thế nên Nguyễn chả chúc anh ngày va đâu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh đã đúng, ngày xuân "Chỉ có bia mới biết bụng mênh mông nhường nào" Chị Xuân Quỳnh mà biết điều này chắc cũng vui vì các em của chị chế thơ thật diệu kỳ. Cái chết của chị như một sự chó đểu của cuộc đời, nhưng những người như chị chẳng thể chết được.
      À mà anh nói không thích từ đồng âm khác nghĩa "khai" . Sỏi dùng động từ chứ không chơi lẫn lộn tính từ như anh Bùi Hoàng Tám:
      "Nhà khai nghi khai ngút
      Còn khai bút vào đâu
      Tã như cờ tổ quốc
      Bay phấp phới trên đầu"
      Còn cái sự thật thà nữa chứ, ... Gọi điện cho đằng ấy ra mở cổng chứ, Trèo tường giờ không nổi nữa rồi hihi!
      Cảm ơn anh nhiều nhiều!

      Xóa
  4. Anh thay giùm Nguyễn chữ "bạc" ở cau 4 khổ 3 bằng chữ "cước" hoặc chữ "trắng" nhé. Nhưng Nguyễn nghĩ đặt chữ "cước" nghe có vẻ đắt hơn anh nhỉ ?:
    Gió như nhắc tóc vừa thêm sợi bạc
    Đợi nhau hoài nhớ đến cước chân mai...

    Com xong đọc lại mới phát hiện ra anh à. Nguyễn ngu ngơ quá. Cảm ơn anh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Nhất trí thay Nhưng bài này giờ của Sỏi 51% anh chỉ còn 49% thôi nên Sỏi thay chữ bạc ở câu 3 để tạo vần cách cho khổ thơ (tím-tóc; mô – mai) Thêm chữ “tóc” để cho đầu nhiều tóc chứ không “hói” còn chữ “bạc thì để cho nó nặng câu 4, mà lại gợi hơn. Hihi !
      Anh làm thơ khỏe thật. Chắc lộc xuân cũng cường tráng , thế tốt rồi cứ mãi xuân nhé ! Cảm ơn anh vì được sở hữu 51% nha!



      Xuân đã đến em có về lối cũ
      Dậu tầm xuân hoa đã đỏ chưa em
      Hoa xoan tím bắt đầu khoe tim tím
      Mưa phùn ơi sợi nhớ lại ướt đêm

      Đông thui tủi khóc khoe mầm đã hé
      Xuân về rồi đông từ giã mầm côi
      Anh chan nắng gọi thời gian chậm lại
      Cho em về phơi phới nét xuân ngời

      Con bướm đỏ đậu nhành lưu ly tím
      Mai sang mùa con bướm đậu nơi mô ?
      Gió như nhắc tóc vừa thêm màu tóc
      Đợi nhau hoài nhớ đến bạc chân mai

      Về đi nhé em ơi về đi nhé
      Mây gợi tình con én vút lên cao
      Trời chiều nhớ nên trời xanh xanh thế
      Anh chiều xuân mê mải gọi tên em…

      Xóa
  5. Cửa nhà em mở rất lâu rồi
    Tại ai ko đến nên cứ ngỡ cửa đóng thôi
    Vui xuân muôn nẻo đường vui
    Để trải lòng mình cho mùa xuân sang
    Chúc anh Sọi miềng đón xuân mới bình an
    Thảnh thơi dạo bước cùng nàng Ái Ơ
    Lúc nào buồn hãy vào mạng nha
    Thế giới mạng cũng nhiều điều đáng yêu
    Chiều thứ bảy máu chảy về tim thật nhiều (~_~)

    Hì ! Hôm qua ngày va lung tung có va ai ko đấy anh Sọi ơi ?

    Trả lờiXóa
  6. Là anh gọi để nhắc lần
    Em về mở cửa đón xuân vào nhà
    Em cứ thế mở lòng ra
    Còn xuân em đón kẻo già hết xuân.

    Trả lờiXóa
  7. Hi hi, em tìm được anh Sỏi rồi nè. Dzui ghê.
    Dạo này nhà anh Sỏi hay lắm, trang nhã. :)
    Lại làm thơ nhiều hơn nữa. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi Bé Thúy!
      Lạc nhau từ thuở YAHOO, Anh mừng quá , Cảm ơn Tunrua nhiều nhiều!

      Xóa
  8. VỘI VÀNG

    Tôi muốn tắt nắng đi
    Cho màu đừng nhạt mất;
    Tôi muốn buộc gió lại
    Cho hương đừng bay đi.

    Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
    Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
    Này đây lá của cành tơ phơ phất;
    Của yến anh này đây khúc tình si;
    Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
    Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
    Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
    Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
    Tôi không chờ nắng hạ mới hoaì xuân.
    Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
    Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
    Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
    Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
    Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
    Nói lam` chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
    Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lạị
    Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
    Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
    Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
    Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt....
    Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
    Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
    Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
    Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
    Chẳng bao giờ, ôi ! chẳng bao giờ nữa...
    Mau đi thôi ! mùa chưa ngả chiều hôm

    Mượn anh XUÂN RƯỢU bài thơ ni, góp cho xuân nhà Sỏi thêm phần háo hức và bay bổng nè !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em, cảm ơn ông Diệu! Hihi! Ngày xưa anh đã thuộc VỘI VÀNG, giờ đọc lại những nhấn nhá của VỘI VÀNG vẫn thấy thích, Hihi!

      Xóa
    2. Xuân còn non nên người chẳng thể già, thế nên ...anh RƯỢU và SỎI (bạn) cho nó trẻ ...hóa. Anh TRỊNH trong bài CHIẾC LÁ THU PHAI cũng đã viết: " Về đây đứng ngồi, đường xa quá ngại. Để lòng theo chút nắng bên ngoài. Mùa xuân quá vội. Mười năm tắm gội Giật mình ôi chiếc lá thu phai. Người đâu mất người, đời tôi ngốc dại. Tự làm khô héo tôi đây. Chiều hôm thức dậy, ngồi ôm tóc dài. Chập chờn lau trắng trong tay. Về thu xếp lại, ngày trong nếp ngày. Vội vàng thêm những lúc yêu người. Cuồng phong cánh mỏi, về bên núi đợi. Ngậm ngùi ôi đá cũng thương thay. Nằm nghe giữa trời, giòn vang tiếng cười. Điệu kèn ai buốt trong tôi. Mùi hương phấn người, một hôm nhớ lại. Hẹn ngày sau sẽ mua vui...

      Xóa
    3. Mà này em ơi! Hai ông tiếng nổi như còn này đều ra đi ở tuổi U60 đấy em ạ tuổi ấy cũng còn non đấy ! hihi!
      Mà em nhớ bài tết của anh không:
      ..."Năm nào xuân cũng mới
      Chỉ anh là cũ thôi"
      ...
      Hihihi!

      Xóa
  9. "Sớm muộn mùa xuân rồi cũng hết"

    Cho nên bu tui sang nhà Sỏi khai xuân
    Dẫu mắt có lờ mờ nhưng khồng thể chậm chân

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Gay go quá anh nhỉ(Cái mắt) ấy! Tết nhất có nhìn thấy gì mà ăn không chứ, Bệnh oái oăm! Cố dưỡng thương cho bằng khỏi đã anh ạ rồi viết gì hãy viết.
      Xuân hãy còn! cho anh , lo gì! hihi!

      Xóa
  10. Hình như tớ cũng là...tên nhà giàu keo kiệt...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Phương Tâm !
      Chắc bạn đếm ngược thời gian để tính ngày về hưu chứ gì? Hihi!

      Xóa
  11. Mùa xuân đến là tui háo hức- trốn làm cơm (Tết) vô ở trong chùa- Xuân đã hết khấp kha khấp khởi- vai ba lô bị gậy lại lên đường....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái hôm tết ấy anh cũng cứ băn khoăn sao Ong lại không ở nhà mà lại xuôi NAM .
      Rồi lại tự huyễn hoặc mình bọn này chúng có tiền nên sống bạt mạng thế hay . mình có tiền nhiều chắc cũng thế !

      Xóa