Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

30/08/14

CÁI NGU THỨ NHẤT - T2



         Tớ bước qua cổng, em từ trong nhà nhào ra.
-         Gớm! Chậm nào vấp ngã thì khốn.
         Bọn tớ biết nhau khí lâu nên hiểu nhau, được em tiếp đón nhiệt tình lắm rất, đống thịt tớ bị ẩy ngã  vào cái ghế tre, ngồi đung đưa hai bàn chân, có nước vối hãm và ủ trong giỏ tích.
Ấn tượng nhất là có một đĩa  táo. Táo nhà trồng được, vỏ táo ăn dai chút nên gọi “Táo dai”. Còn gì nữa kia cái ống đựng tăm, tăm vip hẳn hoi, nhưng là nhà thửa lấy. Ý nói táo dai thì đã có tăm víp sợ đéo gì táo dai ... He he!.
-         Nay anh nhàn thế, đêm hôm đừng vội, cứ chơi muộn tý hãy về.
       -   Ừa! Anh cũng định thế! Đến nhà em hôm nay là anh làm một việc ngu nhất ở đời, em đoán xem việc gì? Đừng nói là anh đi dắt mối đấy nhé! Tớ thật thà thả chút văn vở…
         Trước khi nói chuyện này tớ đã thăm dò kỹ, nay đánh đòn quyết định, tớ biết Nàng năm nay 39 tuổi. Nàng cũng đã từng sống với một con lợn hạch. Cứ nửa đầu tháng nàng bị thượng cẳng chân hai lần, cuối tháng lại hạ cẳng tay cũng hai lần. Đều như chia bảy ngày là một tuần, có thể tính đều mỗi tuần một lần chứ không hẳn vào mồng một hay hôm rằm. Thế đéo nào bên chồng nó thế lực như giời, đang hùng mạnh thế bỗng “đứt phựt” cái ! Tối ấy còn chưa kịp lên giường. Thằng vũ phu đang ngồi ghế mọi người nghe có tiếng “BỘP”, nó nằm co quắp nền nhà. Đằng chồng bảo đưa Hải Phòng đốt, con này đồng ý ngay, DẠ,Ừ, VÂNG đốt! Vài hôm quên béng thằng vũ phu. Tôi mang y trang đoạn này nói cho thằng Điểu nghe, nó cảm động thương con bạn chưa quen đến chảy dãi. Nó bảo; cả tuần nó thương nàng không ngủ được, chỉ toàn ngồi hút thuốc và ho. Nó nhờ Tớ xe duyên cho nó với Điệp.
Hơ hơ! cái tên của hai đứa là Điểu và Điệp mới đểu chứ.
                                                              ***
         Nay đến chơi nhà Điệp Tớ lại gom góp sự thật, thiết kế thành đoạn kể về Điểu. Chỉ cứ thật mà phang, đời có trả cát xê đâu mà diễn, Và anh chém:
        -   Thằng này năm nay bốn nhăm, chục năm sống với một con lợn vô sinh. Chuyện thật anh thề: Nếu sai anh ăn chuối cả nải! Con này tầm 11 giờ trưa “đến bữa” đi ngoài đường cũng biết nó đang ở nhà, nó có cái tật ăn kêu đôm đốp, dù ăn gì cũng thế, cứ như vỗ tay. Nó mang cái chất kẻ chợ nên luôn cầu nguyện. Sáng mồng một phải có bát tiết canh cho cả tháng vận đỏ, mua may, bán đắt.
        Cuộc đời thậm khổ của chàng Điểu. Ngày lao động khổ sai, tối ngủ bị nó kẹp đầu  vào nách. Có thơm tho gì, một đôi hốc nách bị bệnh, dậy mùi lắm rất. Chứ mà có hôm nó ngủ nướng ở nền nhà con chuột lạc đi kiếm ăn về muộn, chui vào nách nó, cứ ngỡ hang, thế mà ngộ độc chết tiệt. Đúng là tình yêu không có gì ngăn cách chỉ có hôi nách mới có thể ngăn cách tình yêu. 
         Chưa hết; Một tháng vợ nó mua hoa hai lần, chỉ có cúc vàng cho nó ngắm. Cái mùi hoa cúc hăng vãi, quyện với mùi vợ nó, Ặc ặc!!! Chỉ kể cũng đã sặc rồi, còn thêm mùi nhang khói. Mà lần nào con này cũng quát bắt nó quỳ bên cạnh xì xụp khấn vái, chẹp! Đều như vắt chanh vào mồng một đầu tháng và ngày rằm, tết đến thì dài hơn, ngắm đến khi ngửi thấy mùi nước cắm hoa trong lọ có mùi thum thủm thì thôi.
        Gái đẹp đấy, con vợ nó tự bảo rằng nó cũng xinh, mặt mũi đẹp, một cách đẹp kiên cường, quả là không có con gái xấu mà chỉ có con gái không biết được mình xấu. Nàng có một cái nết (à! nét chứ) đó là thói quen đi đái vào 5 giờ sáng, nhưng ngày nào cũng ngủ đến 6 giờ 30(!) Thế mới kinh.
            Nhẽ là đàn ông, con trai, luôn mơ về một người vợ dịu dàng, nữ tính, đảm đang... Rất có thể vẫn có đức ông chồng cũng một giấc mơ như thế.  Anh chàng Điểu khổ sở kia không ngoại lệ.
        Thằng Điểu phải đổi hai năm, hai tháng, hai ngày lấy một quyết định của tòa án. Đó là quyết định trả tự do cho nó. Vậy là không thể cố hơn được nữa. Có người bảo nếu nó có thời gian dài ngủ trong môi trường hôi nách, nguy cơ vô sinh rất cao. Vâng! Hơn chục năm trời ngạt thở, trên môi nó không nở nổi một nụ cười. Dù là muộn nhưng thoát được rồi.
       -    Thoát được vậy may rồi anh ạ! Con Điệp lấy khăn lau nước mắt hay lau mép anh cũng chẳng nhìn mà chỉ đoán nó có lau mặt. Nhưng nó bảo thương quá, sao ở đời nhiều người khổ thế chứ, những người khổ chỉ toàn là người tốt. Giá chồng em xưa được hiền lành như anh Điểu thì có phải hay không…
       -   Này vậy nếu nó đến với em thì em có lấy nó không?
       -   Được vậy thì tốt em tin anh. Em gửi đời em cho anh để anh có thể trao em vào tay Điểu ! 
        Em chưa từng thấy có ai làm mai làm mối như anh, thật là lưu manh, nhưng mà em ưng, mong anh nhanh nhanh …!
                                                                ***
         Đến đây thì các bạn thấy tớ đã thành công. Tớ bấm đốt tay như kiểu thày bói chọn ngày, mà tớ chọn ngày thật chứ, hẹn cả hai gặp gỡ vào thứ bảy trùng với ngày hoàng đạo. Tớ bàn bạc thống nhất với Điểu, sẽ gặp tại nhà hàng café của một người bạn khác.
          Tớ chu đáo tranh thủ tắm rửa tẩm ướp XMEN, cứ như đi tán gái. Sự đời “Sinh nghề tử nghiệp” không ngờ ngày hôm đó mình trở thành kẻ vô duyên khi đi se duyên. Tớ ngồi nhìn mưa, xem mưa ném mình vào cửa sổ. Thời tiết ngu ngốc.         
         Tớ phàn nàn và bối rối đến độ chả biết nói chuyện gì, cứ ngửa mặt nhìn xem nhà làm mỗi mái mấy cây luồng, đến khi thấy hai con thạch sùng đuổi nhau thì tớ đi về mà không dám chào hai đứa chết dẫm, mặc kệ hai đứa với tình yêu của chúng. Hy vọng tập hai của đời người chắc hay hớm hơn tập một.
        


12 nhận xét:

  1. "... không có con gái xấu mà chỉ có con gái không biết mình được xấu..." LIKE
    Thăm Sỏi và câu chuyện hư hư thực thực thật hấp dẫn của Sỏi né! Ngày an lành bên Sỏi nha!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nó là Hư 100% chứ thực thế thì chết bạn thân yêu ạ!
      Nhiều bạn bảo viết về Phụ nữ mà không nịnh họ thì tệ lắm , hậu quả nặng nề lắm . Thế ra họ đã đúng bạn ạ. Giá như ghét của nào trời trao của ấy thì chắc Sỏi không bị ế thế này Hì!
      Rất vui mỗi lần bạn đến thăm! Cảm ơn bạn nhiều!

      Xóa
  2. Hiiiiiiiiiiiiiiiii ko ghé thì thôi, ghé là em lại được bữa cười lăn. Công nhận anh viết cứ chủng chẳng nhưng lại hấp dẫn, thật mà như không, ngồ ngộ, là lạ. Không biết diễn tả thế nào nữa, hay thật, làm em cứ cười hoài. Chắc khi nào về VN phải liên lạc để nhìn thấy anh Sỏi 1 phát cho đỡ tò mò.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hứ ! Chỉ sợ người đẹp Đài Trang hay Đài các kiêu bạc chứ gặp Sỏi một phát thì dễ như thò tay vào túi lấy một cái gì!
      Mà em gái là người bạn cũ nhất, đáng quý nhất của anh còn tồn tại đến ngày nay... Hè hè anh em mình khi nào cũng "Cười" tít mà!

      Xóa
  3. Vào đến đây thì tụt huyết áp, mà em tụt huyết áp thật. Nên em ko đọc đc mà em chỉ vào đây để nói là em nhớ anh Sỏi lắm cơ, hihi. Luôn vui nha anh!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh cảm ơn em đã không quên anh , lâu rồi không qua lại nhà ai nên không biết ai còn ai bỏ, Blog giờ buồn lắm em ạ! Mà có lẽ vậy lại hay yên ả hơn!
      Luôn mong và chúc em khỏe hạnh phúc!

      Xóa
  4. Rất vui vì anh ko cần phải kiểm duyệt nhận xét nữa!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh cũng rất muốn thế, cực chẳng đã mà em!

      Xóa
  5. Em lại sang đây, Hà nội thu rồi, một nỗi buồn nhè nhẹ.......nhớ ngày xưa và nhớ anh Sỏi, hồi ý còn trẻ lắm thì phải, hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngày xưa thì anh Sỏi của em rất trẻ, càng xưa càng trẻ. Đến bây giờ thì già rồi và bạn bè cũng hết cả rồi chắc sắp rủ nhau về nước thiên đường thịnh vượng rồi.
      Em khỏe không, anh không có thông tin gì về em, cũng đành, chúc em sức khỏe và hạnh phúc nha!

      Xóa
  6. Anh Sỏi vẫn khỏe, vẫn ổn? Em vẫn ghé qua, và hiện tại...em chỉ đc như thế này thôi. Mong anh Sỏi luôn vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em ! Người viết lốc mua vui như anh Sỏi của em chẳng bao giờ già, khi người ta khọm cũng chưa chắc đã già! Tuy nhiên "Già mồm" thì có đấy Hì!

      Xóa