Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

02/08/14

ĐỒNG NGHIỆP BÂY GIỜ

             Theo dõi trên báo chí những năm tháng gần đây, hầu như ngày nào cũng có những câu chuyện đau lòng về ngành y, người chịu thiệt chính là bệnh nhân. Khi đọc qua các tin tức đó lúc nào tôi cũng nghĩ trong các câu chuyện này chắc có tình tiết nào đó báo chí không rõ chứ không lẽ lại nhiều sai sót đến như vậy ư?

            Nhưng câu chuyện sau đây, một câu chuyện có thật, đã xảy ra cho một bác sĩ, làm cho tôi thật sự bàng hoàng. Chị bạn tôi, bác sĩ nay đã về hưu, bỗng nhiên phát hiện mình bị K vú. Chị vội vào Bệnh viện Ung bướu để điều trị.
           Chị có một bạn đồng nghiệp, làm ở bệnh viện Ung bướu, có ghi giấy giới thiệu cho chị chẳng may BS đó vào ngày chị đi làm thủ tục lại đi công tác, nên chị trở thành một bệnh nhân bình thường, như bao nhiêu bệnh nhân khác. Chị xếp hàng làm thủ tục, phải qua nhiều khâu, nên mãi đến trưa chị mới xong.
           Tưởng là đã yên tâm nhập viện nhưng Bác sỹ lại chuyển chị sang Bệnh viện Nhân dân Gia Định, để làm siêu âm tim, Sang bên đó chị lại phải xếp hàng tiếp tục. Mang kết quả siêu âm về chị cũng mừng vì kết quả trong giới hạn bình thường (chị cũng là Bác sỹ nội khoa và đã từng đọc  siêu âm tim nhiều lần). Nhưng khi đưa kết quả cho bác sỹ, không biết Bác Sỹ có xem không? hay là không biết đọc kết quả? Bác Sỹ lại bắt chị quay trở lại bệnh viện Nhân dân Gia Định để khám nội khoa. BS khám tim bên Bệnh Viện  Nhân dân Gia Định xác nhận là tim bình thường.
            Sáng hôm sau khi nhập viện chị được một BS trẻ khám và một lần nữa chị lại hết hồn vì thấy BS đó đánh dấu vào bệnh án Vú bên phải trong khi chị bị K vú (T). Chị sợ quá, có nói với Bác Sỹ và Bác Sỹ đó xóa dấu vú (P) rồi đánh lại vú (T), rồi quay sang nói với chị: “Thỉnh thoảng con cũng lộn hoài cô ơi!”Nghe xong quên tiệt mình đang nín đái nên ướt sũng váy áo...
           Trong khi chờ phẫu thuật, một Bác Sỹ lớn tuổi ra giường bệnh giảng dạy cho các BS trẻ và có dặn các BS  là khi mổ K vú nên rạch theo đường tròn chứ đừng rạch đường dài vì hậu phẫu vết mổ sẽ đẹp hơn. Khi chị tỉnh dậy sau phẫu thuật, vội vàng xem vết mổ của mình  có đúng vú (T) hay không và vết mổ ra sao thì… hỡi ôi, trên ngực (T) có một vết mổ dài. Tâm trạng  mất lòng tin trầm trọng.  
           Từ đó đến khi ra viện, chị không hề biết mặt hay biết tên người đã mổ cho mình, chị chỉ muốn gặp để hỏi thăm về  bệnh tình của chị  (vì chỉ BS phẫu thuật mới biết rõ K vú đã lan rộng không, hạch ra sao). Chị tâm sự, sao tình đồng nghiệp bạc bẽo quá,  ngay cả chị là BS mà còn bị đối xử như vậy, không biết các bệnh nhân bình thường khác thì sao?    
           Nhưng  trong khung cảnh lạnh  và vô cảm của khoa điều trị, vẫn còn một hình ảnh đẹp, còn chút tin tưởng vào mặt tốt của con người. Một buổi chị thấy các em điều dưỡng trong khoa làm việc tất bật đến tận hai giờ chiều cũng chưa được ăn cơm, chị mới gửi 200.000 đồng cho một em điều dưỡng để các em bồi dưỡng thêm nhưng em đó đã gửi lại và nói: “Con cám ơn cô, con không dám nhận. Con làm việc cực nhưng con còn khỏe mạnh, các cô bác ai vào đây cũng toàn là bệnh nặng cả, ai cũng lo buồn vì bệnh tình của mình, tụi con ráng làm hết sức giúp được cô bao nhiêu thì đỡ cho cô bấy nhiêu“. Nghe xong chị cảm thấy thật ấm áp,  vì em điều dưỡng này tuy còn trẻ, có cái tâm rất tốt, chứ không vô cảm, vô tâm như các Bác sỹ của khoa.
                                                      @@@
            Đi thăm chị, nghe chị tâm sự mà tôi buồn quá: bệnh nhân  đi mổ mà không biết BS phẫu thuật cho mình là ai, chứng tỏ sau khi mổ Bác Sỹ phẫu thuật không hề ghé lại thăm bệnh nhân của mình, xem tình hình hậu phẫu ra sao và nhất là tinh thần BN sau đoạn nhũ  thì tâm lý ra sao (đối với phụ nữ việc này thật sự là một tổn thương tinh thần rất lớn). Sao BS bây giờ vô cảm đến thế!  Giá như trước khi phẫu thuật BS gặp chị bạn để giải thích về bệnh, về phương pháp mổ cho chị yên tâm, sau khi mổ đến thăm lại chị  là tạo niềm tin biết bao! Mỗi lần thăm chỉ mất khoảng 5-10 phút  mà vừa được tăng uy tín vừa được bệnh nhân kính trọng. Sao BS đó không làm nhỉ?

            Tôi ghi theo lời kể của một Bác Sỹ trưởng khoa nội của một bệnh viện lớn ở TP Ông cụ! Chị là Nguyễn Thị Bích Huyên, đã nghỉ hưu Thật tình xem lại không có nước nào có cách đối đãi với bệnh nhân như ngành y của Việt Nam. Không có đạo đức, lại không có cả trách nhiệm. Lạy chúa! Còn chưa nói đến trình độ chuyên môn của các vị . Liệu Bác Sỹ sử dụng bằng giả bạn có đến chữa bệnh không nhỉ. Thật kinh hồn. Tôi có tâm nguyện mong được khỏe suốt đời, sau này già “đứt phựt” chết luôn đừng vào viện nữa. 

9 nhận xét:

  1. Chắn chắn cái thứ mất dạy như Thằng Hòn sỏi thì chết phực rồi. Ha ha... bởi chò thì bị đập đầu thôi.

    Trả lờiXóa
  2. Hìììììi anh Sỏi ơi, đọc cả bài đang chăm chú và xót xa ..... bỗng dưng đọc câu "sau này già đứt phựt chết luôn đừng vào viện nữa" lại bật cười. Đừng trách em vô tâm nhưng tại cách viết của anh khiến em phải bật cười thành tiếng đó.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi em! Em cười hay em khóc thì em cũng vẫn cứ là "Khúc si tình" của anh, Chạ bao giờ anh trách em đâu! Hì

      Xóa
  3. Trời ơi, rõ ràng là người ta mổ bên trái chứ đâu có mổ bên phải mà bác bàng hoàng!
    Kể ra tổ chức công việc cũng kỳ cục thật. Sao bệnh viện Ung bướu không có bác sĩ nội khoa tổng quát để bắt người ta phải chạy đi lắm chỗ thế nhỉ? Trường hợp khó thì mới phải giới thiệu người ta đến cơ sở chuyên khoa chứ. Với "trận đồ bát quái" các bệnh viện bây giờ thì chuyện mà bác kể nó nhỏ như con thỏ thôi. Chúc bác được như tâm nguyện nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Ái Nữ thật nhiều nha ! Rất nhiều câu hỏi mà chế độ xã hội ngày nay phải trả lời ...Giá mà...Tại sao...Bạn đã rất hiểu điều này mà! Đúng là chuyện này không là cá biệt mà là phổ biến và là chuyện "Nhỏ như con thỏ" Hì!

      Xóa
  4. Đại ka kính! Khoẻ suốt đời- già đứt phựt. Em là tự nhận kém mọi bề nhưng đoạn này em tư vấn được,hồi này không dưng nhà em nhiều người cho cafe rồi nên không có đòi thù lao bằng cafe nữa cho em xin một cái cây be bé em mách cách ngoạn mục cho nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trời ơi ! Bằng nào cây em cũng có thể lấy được, cây đời cũng được kia mà hì hì!
      Em khỏe không ? Đời sống bấy nay thế nào rồi em?

      Xóa
  5. "tâm nguyện mong được khỏe suốt đời, sau này già “đứt phựt” chết luôn đừng vào viện nữa." Đúng là văn anh Sỏi. Hihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ô thế à! Vậy mà anh không biết . Đúng là còm của em conggio ! hihi!

      Xóa