Tớ đang ế chảy ế trương
Có hai cô gái qua
đường ghé chơi
Hàng ế nên chẳng dám
mời
Người ta có chốn có
nơi đi về
Biết mình xấu xí họ
chê
Ngồi buồn ngáp mãi
méo dề dài môi
Nào ngờ cái số giời
ơi
Cả hai cô gái đánh
lời hỏi mua
Mừng vui kể xiết cho
vừa
Giọng Sài Gòn hỏi như
đùa : Nè anh
“Sa pô chê” có còn
xanh
Em mua một trái còn
lành xài chơi
Sao mua độc thế em ơi
Còn nói tiếng Pháp
cho đời khó khăn
Anh chỉ có một quả
lành
Nhưng mà đã chin để
anh làm quà
Một cô Hà Nội đi qua
Dừng xe vén tóc điệu
đà lắm thay
Anh ơi, em hỏi anh
đây!
Bao tiền quả “hồng
xiêm” này hả anh
Giời ơi em ngỡ còn
xanh
Ai ngờ chin nẫu để
dành làm chi
Thôi nào bán cho em
đi
Kẻo mà lại ế rồi thì
khổ thân!
Đắt hàng tớ lại phân
vân
Hai kiều nên cũng
mười phân vẹn mười
Tớ đố bạn một nụ cười
Quả hồng xiêm bán cho
người nào đây?
“Thượng đế” làm tớ
ngất ngây
Hô vạn tuế ba vạn
ngày mới im
Thật tình tớ cũng
chẳng tin
Giá mình cũng chỉ vài
nghìn đồng thôi.
Anh ơi anh khác Xiêm mà
Trả lờiXóaXiêm thì một quả anh thì những hai
ha ha
Em ơi em hiểu sai rồi
XóaHồng xiêm một quả hạt đôi cơ mà!
Hi hi!
À anh nhớ ra nhà em gần Xuân Đỉnh nơi có hồng xiêm nổi tiếng ngon...Tuy nhiên hồng đỉnh quả hơi bé hè hè!
Ơ, Hồng Xiêm Xuân Đỉnh to và ngon nổi tiếng. Tuy nhiên đó chỉ là cách truyền miệng, giờ người ta toàn bẻ lúc xanh rồi ủ thuốc gì đó, ăn ko đc thơm ngọt và ngọt mát nữa.
XóaVẫn còn ngon đấy chứ em! Có điều giờ ít quá !
Xóa