Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

12/11/14

LÀ ANH THÍCH THẾ

                Tặng một người xa lạ!


              Nếu giả sử mạng mẽo ảo tưởng giống như một giấc mơ, hoặc tương tự như mơ, thì anh đã mơ!
              Anh nằm mơ, đúng là anh mơ, nên anh thấy mình may mắn, yêu được một cô bạn gái có vóc dáng chuẩn đến tận vòng 3, như tivi đồn đại, gương mặt xinh xắn… Là đần ông, anh thấy hãnh diện và tự hào về điều đó. Ai cũng vậy thôi, ai mà chẳng mong có một cô bạn gái đẹp để mà khoác tay ra đường, làm cớ cho bạn bè xuýt xoa khen ngợi. Đại thể “Thằng hâm này kiếm được con bé ngon thía”  anh thấy mình có chút “hơn người” khi “cưa đổ” được cô nàng xinh đẹp như vậy.
             Anh đã lên kế hoạch để yêu thương nàng, nhưng rồi sự thật hiển nhiên mà anh dứt khoát không thừa nhận, không chịu nhận ra. Chết thật đến đây bỗng phọt thơ :
Em  là của người ta
Sao anh ngờ nghệch quá
Suốt ngày lo đưa đón
Xịt lốp xe rồi mà

Em là của người ta
Sao anh ngờ nghệch quá
Cứ đi dưới trời mưa
Chẳng che ô cho mình

Em là của người ta
Sao anh ngờ nghệch quá
Suốt ngày se dây buộc
Trói  đời em vào anh.

              Anh vẫn còn mơ! Anh cứ  nhắm mắt bước đi trong một cuộc tình chông chênh. Một cuộc tình mà anh cố đến đâu thì cũng không có chỗ đứng, không có danh phận, không có tiếng nói, không có quyền. Anh mang trong ngực  một trái tim yêu câm lặng, những nỗi niềm không thể tỏ cùng ai, lại có cả những nỗi đau không ai thèm biết. Anh khờ khạo và ngu ngơ quá. Tình yêu không có lỗi mà lỗi là vì anh yêu một người không thuộc về mình. Thế thôi!
              Ở bên người ấy Em hạnh phúc lắm đúng không? Vì em hạnh phúc nên anh chẳng có một khe hở nhỏ nào để chen vào giữa hai người.
              Anh lặng thầm dõi theo em, dõi theo những cảm xúc hạnh phúc của em và người ấy. Thấy em hihi cười, anh cũng hihi cười. Cũng chẳng biết đó là tiếng cười  mừng vui khi em đang ngập tràn tình yêu hay là nụ cười gượng gạo của sự tủi hờn.          
              Hay là cả hai, là tình yêu và nỗi đau. Mọi người nói sao anh khờ khạo quá, sao cứ mãi dõi theo một người không hướng về phía mình như vậy. Mọi người sẽ nghĩ sao về anh.
               Anh đoán mò trong số ấy, có người nghĩ mà chẳng nói ra rằng thì là; anh hãy yêu em ít thôi vì như thế chỉ riêng anh thiệt thòi. Lại có người nữa nói anh đừng thú nhận tình yêu này, đừng mang tình yêu và danh dự đặt dưới gót chân son của một cô gái đang say đắm trong tình yêu của họ.
              Dẫu rằng đôi khi anh cũng bị vu vơ hứng chịu cơn ghen tuông đàn bà trong em, Hay ho gì đâu cũng chỉ là sự ích kỉ và hẹp hòi bùng cháy lên dữ dội. Dù là thế trong cái sự nghiệp bắt cá hai tay hay ba bốn tay nó phải có như thế. Nhưng dù thế nào thì những điều đó cũng chẳng giúp anh len lỏi được. Phải rất lâu rồi anh mới thấy tim mình rung động. Tiếc rằng người ấy lại là em
              Một người đẹp đã giành ngăn chính thất trong tim để giữ  lời thề son sắc với người đàn ông khác.
              Nhưng em sao mà kì lạ quá. Anh có nhầm chăng? Sao ánh mắt,  môi  cười, sao cái nhìn lạc điệu của em cứ hướng về anh? Để anh thổn thức, để anh mộng mơ và rồi gan ruột anh chất chứa những cơn đau, chỉ riêng mình anh đón nhận.
              Em giống như người gieo  hạt lên khu vườn cằn cỗi, già nua rồi em chăm sóc và vun trồng cho hạt giống tình yêu đó nảy mầm. Nhưng khi nó vươn lên thành hoa thì em bỏ mặc . Em thử nghĩ xem! Em làm những điều đó như một thú vui chứ không phải là một điều em trân trọng. Tất nhiên, cây tình yêu đó héo hon, tàn lụi. Cái cây anh chết trong một cuộc tình buồn. Anh đắng cay trong tình câm nín lặng.
              Em nhẹ nhàng đến bên  anh, cứ như một ngọn gió thật hiền lành. Em từ từ xâm chiếm trái tim anh, không cho anh có quyền từ chối yêu thương. Anh thấy mình có cảm xúc về sự nghẹn ngào và con tim rỉ máu…
              Tình yêu có đôi khi đáng sợ quá. Nó cứ lớn dần lên trong tim và làm chính trái tim đó đau. Sao lại có thứ tình yêu người ta không đáp trả mà ngọn tình lửa trong con tim mình vẫn không ngừng rực cháy? Sao lại tồn tại thứ tình đơn phương nghiệt ngã này. Và… sao lại là anh? Anh tự tử theo kiểu mãi mãi đứng sau lưng em, đứng ngay cạnh vòng tay em đang ôm người khác. Anh thích cái kiểu ngược đời ấy. Anh cứ yêu hết mình, cứ mạnh dạn tỏ tình dù cho anh có nhận về lời từ chối ê chề. Anh đang rất muốn cứu chính mình thoát khỏi cuộc tình tuyệt vọng này. Mà có lẽ muốn buông được thì trái tim yêu của anh  phải gặp nạn, nó phải thật đau. Đau quá thì tự khắc sẽ buông.
              Anh đã đến với em giữa một chiều gió nổi, anh thích gió, mà gieo gió thì anh gặt bão . Đương nhiên rồi! Anh không chọn khi em đứng một mình, nếu thế  lời từ chối lúc đó của em sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều. Mà anh thì cần một cái gì đó thật tàn nhẫn. Anh đứng trước em, khi em lại đang nắm chặt tay chàng trai khác.
              Anh ngẩng cao đầu thú nhận: “Đúng là anh rất ngốc nhưng mà …Anh yêu em”. Và cuộc đời hay chính là em đã cho anh một câu trả lời phải cay đắng, phải phũ phàng: “Anh đừng mơ mộng”
              Đấy, chính xác là anh cần những lời như thế. Đừng từ chối anh bằng một cái ôm động viên, hay một lời ngọt ngào… vì như thế trái tim anh không chạm đến tột cùng của nỗi đau. Nếu không đau thì làm sao anh buông ra được cuộc tình mà anh mãi mãi không bao giờ được đón nhận này. Anh cần phải uống thuốc thật đắng, để dã tật. Để ngộ ra đâu là của mình.


11 nhận xét:

  1. Nặc danh12/11/14

    viết đúng như tâm trạng.... đang yêu....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn Nặc danh!
      Cần gì phải nặc thế này bạn ơi... Hì hì!

      Xóa
  2. Bài này anh viết cho em nên em đọc hết từng câu từng chữ rồi ha, ha ha. Sỏi ơi đừng mơ mộng nữa :v :v

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh mơ mộng từ bé. Giờ bảo anh dừng khó lắm, thôi thì yêu trực diện chẳng được thì yêu "VỌNG" vậy Hihi!

      A! mà em có chắc mình là người xa lạ không?

      Xóa
  3. Anh Sỏi đang......yêu....hihi em mừng hụt rồi...hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh vẫn yêu như thế mà em!
      Bao tháng năm rồi!
      Không hụt đâu!

      Xóa
    2. Tặng Nhã Lam


      Nén nỗi nhớ gửi lại thu
      Hình như thương chọn mây mù để thương
      Anh đi bụi cuốn dặm đường
      Lạ chưa chân bước thất thường vì đâu
      Anh qua tám vạn cây cầu
      Mà không tìm được áo màu ca dao
      Ơ kìa duyên nợ hay sao
      I lời em hẹn viết vào trời xanh
      Ai về Gia Định giúp anh
      Nhớ thương gom lại đủ thành quà trao
      Hay là em đợi tôi vào
      Ngày này nghĩ đến đêm nào cũng mơ
      Hay là anh tặng câu thơ
      Ơn trời ý tứ nằm trơ chữ đầu
      Em ơi tình nghĩa nông sâu
      Mà anh chẳng biết em đâu mà tìm.

      Xóa
  4. Trời ơi!
    Anh cứ "đuổi hình bắt bóng" thế này thì chết già mất thôi Sỏi ơi.
    Sao không song phương mà cứ phải đơn phương thế, Thôi đừng mơ nữa .
    Bài này hay, chỉ mong anh ế, để viết blog cho em đọc ké. Tối vui anh nha!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Chỉ mong anh ế" độc ác , phát xít vừa thôi nha. Còng Gió hay còn gọi là cùng họ nhà cua thì ngang rồi. Nhưng biết đâu anh còn ngang hơn đấy nha!
      Anh cảm ơn Cua Còng nha! Hihi!

      Xóa
  5. Em lại của người ta
    Như định mệnh anh thế
    Chạy với tình trăng lạ
    Rồi của ai hẹn thề ................
    ..........
    Nghe chừng bác cũng lận đận quá nhỉ -Bác Sỏi ơi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em là của người ta
      Mà sao anh khờ quá
      Cứ nhận xiên nhận xá
      Mà chẳng chịu nhận ra!

      Cảm ơn TML nhiều nha!

      Xóa