Trang Hạ có câu đúng như sơn và sắc như dao để "thiến": … “Tôi nghĩ một cái chim kẹp giữa hai cái chân chẳng quyết định được sự tử tế
của một con người và hạnh phúc của một cuộc đời.”
Anh đéo bàn đến sự tử tế hay là hai
cái chân, anh chỉ nói chuyện hệ lụy đến cái vật bị kẹp giữa hai cái chân... Khi
bé cha mẹ bế ẵm, nuôi lớn, đến chỗ vạch vôi là bạn phải lấy vợ, nghiệt ngã chưa
nào. Cách gì cũng không tránh được trừ khi bạn là một vĩ nhân.
Chuyện lấy vợ ngày xưa đơn giản như đan rổ. Một ngày có thể không đẹp trời, thường là một ngày mưa, buồn,
bố chẳng đi đâu được ở nhà hút thuốc lào, ông Bô khề khà nhả khói nói với Mẹ:
-
Tôi xem con Cún con gái ông phó mộc xóm bên cũng được người được nết,
chăm chỉ lại ngoan...! Thế là đến ông
thày bói xem kép cho vài ba ngày… Một thời gian không lâu sau bạn sẽ là chồng của nàng Cún, Mà đặc biệt
bạn đã có thể được ông bố vợ lên lớp về cách sử dụng dùi đục, nếu bạn có chủ
chương hành nghề thợ mộc nối nghiệp ông
ta. Đấy là ngày xưa nha.
Ngày nay phức tạp hơn, bây giờ không
đơn giản như thế nữa. Nam thanh nữ tú có tự do, có quyền được yêu và đặt bố mẹ
đâu thì phải ngồi đó. Họ theo đuổi tình yêu, vi vu và mơ mộng. Phải lấy người
mình yêu, còn người ấy có yêu mình hay không là việc của người ấy, chà chà!
Nhưng trớ trêu, người bạn yêu đại loại gần
thì như hoa hậu nội địa, xa thì như Angelina Jolie. Than ôi! Những tố nữ kinh
ấy ai mà chẳng yêu, mặc định rồi, vô số bạn khác cũng yêu những mỹ nhân toàn
tài vẹn sắc này. Thế mới cay.
Bạn biết không:
Chỉ riêng có tỉnh Thái Bình
Chết bởi thất tình cũng đã tám trăm.
Bạn biết không:
Chỉ riêng có tỉnh Thái Bình
Chết bởi thất tình cũng đã tám trăm.
Anh chẳng sinh ra vào ngày xưa, cũng chẳng phải thế hệ @. Ở giữa, thế mới bỏ
mẹ chứ! Thời mà “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó” qua rồi, thế là anh chẳng có ai lo
cho. Đến thời hiện đại thì lại quá lứa. Có em gặp anh ngoài đường còn gọi là
“Ông Bô…Ông khốt”. Anh là thằng hiểu nhất về câu “quá lứa lỡ thì” chứ
không phải ai khác.
Đường cùng anh định yêu chung với một
ai đó, cho trót đời!
Chết tiệt lại có cái luật hôn nhân một vợ một chồng.
Thế đấy! Vậy nên cái bị kẹp ... là cái hình như vẫn còn cô đơn!
Chết tiệt lại có cái luật hôn nhân một vợ một chồng.
Thế đấy! Vậy nên cái bị kẹp ... là cái hình như vẫn còn cô đơn!
Thăm Sỏi và chúc sỏi có một buổi chiều an vui nha!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn BLTT thật nhiều, khỏe vui nhé bạn ơi!
XóaMột thương cái kiếp cô đơn
Trả lờiXóaHai thương cái kiếp lỡ thì như anh
Ba thương cái tính đành hanh
Bốn thương cái phận trai tân cả đời
Hihi
ĐÃ THƯƠNG CÁI KIẾP CÔ ĐƠN
XóaTHÌ EM HIỂU ĐƯỢC DỖI HỜN ĐÀNH HANH
NGHĨA LÀ EM ĐÃ THƯƠNG ANH
CHO NÊN NƯỚC MẮT CHẢY THÀNH SÔNG TƯƠNG
HÈ HÈ!
Lâu lắm, sao vẫn không quên được làng blog, và bạn bè trong đó...
Trả lờiXóaCó khi về nhập lại hộ tịch đây... :)
KA ơi ! viết cho có chỗ mà xả nỗi niềm, chúng minhf có phải khi nào cũng hơ hớ mà cười ngoài đường được đâu, có những điều cứ viết ra đấy thôi, chỉ cần mình đọc và mình thấy thoải mái là được rồi. Bạn bè xưa vì lý do nào đó mà đóng cửa hoặc ngừng nay chẳng còn mấy ai.
XóaTuy vậy em trở lại blog người vui nhất có thể không phải là anh, nhưng anh mới chỉ nghe đến về lại mà mừng quá đi . Anh luôn mong em mà!
Chẳng sinh ngày xưa, chả thế hệ @ : là khóc ? Hay cười đây?
Trả lờiXóaDở khóc dở cười mà em Hic Hic!
Xóa