Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

03/04/15

LẠI CHUYỆN RÙA

Nhà rùa học và con rùa hồ gươm
       Hà Nội còn chưa kịp hạ nhiệt vụ chặt cây, đã lại xôn xao chuyện con "Cụ Rùa" ngỏm. Rồi cả chuyện xây tháp truyền hình cao chót vót, nghe đâu cao nhất thế giới, nghĩa là cao đéo chịu được. Nhưng nay nói chuyện rùa đã, chỉ nói rùa thôi, tính mình chỉ lôi thôi lan man, cứ chuyện nọ xọ mẹ nó chuyện kia. 
       Ơ lấy làm lạ, sư bố bọn báo chí chỉ toàn tung tin bậy bạ, phét lác. Cụ Rùa sống ngoay ngoảy ra. Bằng chứng là nhà rùa học Đức Đình Trần đang ngồi ngay đít cụ kia thây. Trách gì người ta vẫn bảo bọn báo chí là bọn kền kền, Anh biết đéo đâu. Nắng giời chứ chả lạnh, thế mà làm anh rùng mình nhớ lại 2011;
       Đấy mà ! Ngày ấy chữa ghẻ hay trày xước cho cụ rùa anh đã bảo là phải lấy vợ cho cụ cơ mà, nhân tiện các chuyên gia xem xét cho ra ngành, cụ là đực hay cái. Khổ lắm đến giờ có tin đồn cụ chết.
       Cụ Rùa nhà ta thuộc loại đẳng cấp quý hiếm “Danh gia vọng tộc” đấy chứ chả đùa đâu, nên dù khi xác định được đực hay cái thì tìm vị hôn phu hay ý trung nhân cũng khó, chứ đâu phải chuyện dễ. Có thể kết duyên với chàng, nàng Đồng Mô, hoặc với chàng, nàng ở mãi tận…Trung Quốc.
        Cmn bây giờ cụ chết thì lấy đéo ai mà nói dõi tông đường. Nhớ ngày chữa bệnh cho cụ người ta quyết định thành lập “Ban chỉ đạo” bảo vệ rùa, mà có cả một “Hội thảo quốc tế” chẩn bệnh cho cụ rùa. Cuối cùng cũng không đưa ra được một thông tin sáng suốt gì về tình hình bệnh tật, hay ốm đau, hay già yếu của cụ rùa, cũng chưa rõ phải chữa trị thế nào. Cuộc hội thảo quốc tế, được tường thuật trên báo như cuộc mổ bò, với cơ man các ý kiến nhưng đều bắt đầu bằng hai chữ “có thể”: 
         Nhiều khả năng cụ bị ốm. Bị thương. Có khả năng cụ bị bệnh. Nom có vẻ cụ già yếu. Có vẻ như cụ bị rùa tai đỏ tấn công. Có thể cụ bị trầy xước do ngã. Hay cụ bị lây bệnh. Cần phải cắt thuốc bắc cho cụ, cho uống nhân sâm và tam thất. Phải tiêm. Thậm chỉ phải… Mổ... Và, tránh cho cụ bị stress. Rồi đừng quên lấy mẫu ADN, gắn chíp... Bao nhiêu cái có thể nhưng đéo thể biết cụ là đực hay cái. Tiên sư cái trò hội thảo, phí tiền dân.
        Huhu! Bây giờ nghe tin cụ chết, hay cụ đang sống mà mấy thằng ngậm máu phun rùa, nó dựng chuyện bảo cụ chết. Rồi đây Hà Nội sẽ phát động thi sáng tác bài hát về cụ. Mà lỡ cụ có chết thật thì Chính phủ sẽ thành lập ủy ban quốc gia về sự cố cụ rùa, lập ban thanh tra để nhân cơ hội cho mấy thằng bóc lịch. Gì thì cũng là rùa hồ Gươm. Một anh hùng dân tộc đã sống hàng trăm năm trong môi trường nước tù đọng, bẩn thỉu và hôi hám.
        Chẳng biết thực hư sống chết thế nào. AAydza!
        "...
       - Nổi lên tâm sự với tớ phát rùa ơi!
       - Uh đợi chút lên ngay.
       - Làm gì mà lâu thế? Chờ mãi nhanh lên đi, đúng là chậm như rùa.
       - Chậm thì bố mày mới là rùa, hiểu chửa?
       - Uh nhỉ! thế thích gọi bằng cụ hay gọi bằng thằng cho thân mật. Tao hỏi thế cho rõ chứ không có bọn độc giả nó lại băn khoăn rằng mình xấc xược với cụ Rùa.
       - Ôi dào, bọn đấy lắm chuyện, chấp làm đeó gì. Cứ mày tao đi cho nó nhã.
       - Đứng gần nhìn mày thấy có già đeó đâu nhỉ, mà chúng nó gọi bằng cụ. Gân gủng, chân chủng, mai mủng trông vẫn rắn rỏi và ngon lành ra phết. Có người bảo mày là cụ bà, tao bán tín bán nghi. Cho xem trym nào, vẫn dùng được chứ?
       - Dào ôi, thì vưỡn. Cứ 5 năm làm một nhát, chu ký đấy nên đều như vắt chanh. Mày xem này, vẫn bóng loáng. Tiên sư đứa nào bảo tao là gái, ngu(!)
       - Thế mày già thật đấy à, tao thấy đứa nào cũng gọi mày bằng cụ. Thấy bảo mày ngậm cả gươm của ông Lợi à?
       - Đeó đâu, hôm ấy mít tinh mừng thắng giặc Minh, cái hôm ông Trãi đội mũ cánh chuồn đọc cáo bình ngô ấy, xong việc lão thấy đau đầu, lão dong thuyền đi chơi. Số tao đen, tự nhiên nổi lên gần thuyền của lão. Thế là lão tiện tay rút gươm ra phóng vào đầu tao, ý hẳn lão thèm ăn lẩu. May tao con nhà võ, đảo mắt thấy gươm bay tới là ngoặt cổ ngoạm ngay. Tao vẫn để dưới hang, thỉnh thoảng đem đi cắt cáp của bọn EVN thả dưới lòng hồ để đi lại cho dễ.
       - Thế đéo nào có vậy mà nó thêu dệt thành chuyện ông Lợi trả kiếm cho mày?
       - Ôi mày tin làm đeó gì. Làm sử thằng nào chẳng hấp nhã ra, bọn sử gia vừa hâm vừa khùng, chúng chế ra chuyện ấy thôi, đại loại như Nguyễn Tưởng Huy, hay bây giờ như Trung Quốc Dương hay Lê Huy Phan ấy mà, tin thế đeó nào được mà tin. Đấy, ngay cả cái tích cũng sai, lúc thì gươm, lúc thì kiếm.
       - Thế nào, bệnh tình của mày thế nào mà người ta đang đồn mày chết inh ỏi hết cả lên?
       - Bệnh đeó gì đâu, mà cũng tại mày ngày trước bảo lấy vợ cho tao. Vì thế dạo này bọn phố cổ ở quanh đây nó thả lắm con Rùa Hot girl xuống nhìn gợi đéo chịu được nên tao trót dại. Bị dính sùi mào gà, nên phải phơi nắng cho nó chóng khỏi. Thế bọn nó bảo tao bị sao?
       - Ôi dời, lắm bênh lắm. Từ tim la, thoát vị, trĩ nội, trĩ ngoại, ghẻ lở, hắc lào, sâu quảng, giang mai, thối mồm, viêm phổi… đủ cả. Nhớ cái ngày bọn nó còn lập cả một hội đồng Rùa, gồm toàn những thằng đầu hói, trán nhăn. Tao nghĩ mày hơi bị sướng, ngày ấy có thằng gợi ý rắc bột tam thất xuống cho mày xơi để tăng cường sinh lực, có thằng xin thầu 30 tấn vôi bột rắc xuống để khử trùng nước hồ, có thằng đeó gì ở bên điện lực nó bảo, nếu được tăng giá điện, bọn EVN nhà nó vác quả cáp 500 kilovol dí thẳng xuống hồ 5 phút để diệt bọn Rùa tai đỏ…. Nói chung kinh lắm, nhưng mà rồi chúng nó có làm không? Mẹ kiếp vì chuyện của mày mà bọn dân đen quên hết mẹ nó giá xăng, gas, đô vàng … Kể ra mày cũng hay phết.
       - là chúng nó khua môi múa mép thế mày còn lạ đéo gì. À người ta đồn tao chết. Thế thằng Đức có ý kiến gì không?
       - Ý mày là thằng Đức nào, thằng Đức hút bùn hay Đức giáo sư.
      Thằng Đức hút bùn thì nó bảo chưa thanh toán tiền hút cho nó, nên nó bỏ đi hút bồn cầu đã. Bao giờ thanh toán xong tiền thì nó mới về dọn ổ cho mày tiếp. Còn anh Đức giáo sư chuyên về mày thì thê thảm, tha thiết và đau đáu. Đeó hiểu có phải họ hàng của mày không mà suốt ngày lo mày chết.
       - Chuyện, tao mà chết thì còn đéo gì cái danh giáo sư Rùa. Tổ cha thằng nào bảo tao bị ghẻ lở nghe kinh kinh là. Nước có bẩn nữa thì tao cũng đeó sợ. Mà sao bọn chúng mày rách việc thế nhỉ. Cả đời tao sống yên ổn đéo sao, đến bây giờ suốt ngày bị chúng mày réo.
       - Uh, hồi trước có mỗi chuyện mày thu dao của của anh Lợi, còn lại im re. Mẹ nó, kinh tế thị trường được mấy năm là nhan nhản tiếng tăm nào là Cụ Rùa, Cụ nổi ứng với điềm nọ điềm kia, Cụ Rùa, nguồn tinh trùng duy nhất còn sót lại, Cụ Rùa sống mãi… Một hôm mọi người bảo nhìn thấy mày ngự một xác mèo chết. Tao cũng thấy phát nôn với mày Rùa ạ.
       - Ôi dào, tao cả đời tự nhặt lấy mà ăn, cũng có ai cho được miếng nào đâu. Tự nhiên tự lành nổi trúng mấy dịp, thế là có ngay nghị quyết và thời khóa biểu bắt tao nổi. Không thì điện giật đau lắm.
       - Thôi thế này, có lẽ mày nên chết cụ nó đi cho lành. Lợi nó cũng chết lâu lắm rồi, giờ mày sống vậy cũng thọ rồi. Mày chết, chúng tao lấp ngay hồ này, xây trung tâm thương mại, sau đó đắp tượng mày trên nóc. Thi thể mày khả năng sẽ được ướp, đời này mấy ai được ướp xác. Hồ này cũng có đeó gì đâu. Thằng bá hộ Kim định táng mả nhà nó ra giữa hồ, mà không xong. Chùa bị phá nó chẳng nể nang chó gì. Đền toàn đạo tặc, làm ăn mách qué bậy bạ. Mày – con Rùa lại là nguyên nhân phát sinh của một lũ 1 lũ ngu xuẩn đầu hói, ăn theo mày, mày không thấy nhiêu khê đáng xấu hổ sao. Nói chung, sứ mệnh của mày nên chấm dứt ở thời đại này. Mà mày sẽ thành thánh rùa ạ!
       - Mày nói cũng đúng, đa thọ đa nhục. Tao bằng này tuổi đầu rồi mà còn bị chúng nó lôi ra trục lợi. Nhục đéo tả. Thôi tao đi chết đây.
       - Ok. Bye nhá!"

1 nhận xét:

  1. Khoảng gần chục bài viết của Sỏi do để Blog ở chế độ "Đăng nhận xét từ G+" nên khi trở lại chế độ bog truyền thống, Comments của các bạn bị ẩn. Bài viết này cũng thế mong các bạn thông cảm!
    Thành khẩn xin lỗi các bạn!

    Trả lờiXóa