Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

22/10/15

CÓ MỘT CHIỀU ĐÔNG



Ảnh người ta


Chuyện ngày xưa
Xưa lắm buổi đầu đông
Gặp lại nhau 
Em con bế cháu bồng
Ôm  lấy cổ
Thì thầm em nói nhỏ
Con đê chiều
Em chẳng thể nguôi đâu 

Cầm tấm thiệp hồng 
Thở dài rất nẫu
Có nỗi buồn nào 
Khi em yêu dấu
Trao tay mình 
Thiệp cưới của chính em
Mời uống rượu 
Mà men nồng sôi máu.

Anh và con đê 
Nằm phơi gió nắng
Em sang đò 
Hoa bèo nổi xuôi trôi
Đò đưa em 
Về bên ấy song đôi
Anh ở lại 
Triền đê chiều trống vắng.

Ảnh người ta
Ngày đầu đông 
Bảng lảng buồn sương trắng
Bước theo chồng 
Chân rẽ ngả ôm hoa
Kể từ đây 
Mình ngược lối chia xa
Tiếc nuối nêm 
Trong tim buồn chật hẹp.

Bàn tay em 
Ngón dài suôn rất đẹp
Đôi vai tròn áo cưới 
Đợi giao hôn
Có đoái hoài 
Đến kẻ nhớ thương chôn
Uống rượu mừng 
Mà tim buồn rỉ máu.

Ông trời ơi 
Ông se duyên lệch dấu
Nên thiệp hồng 
Thay người khác đứng tên
Càng lớn tuổi 
Tim đập chẳng bình yên
Dòng nước chảy 
Sông bên lời bên lãi

Ảnh người ta
Em nhấc gót 
Trên lối hoa thảm trải
Anh lặng nhìn 
Ánh mắt dõi theo chân
Cầm tấm thiệp 
Đau quặn thắt muôn phần
Vẫn phải nói 
Chúc em nhiều hạnh phúc!

22 nhận xét:

  1. Chúc em hạnh phúc trên nỗi đau của anh!!!
    Hì hì hì...
    Thơ hay anh à!

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn em! Cuộc sống vô tình đơn lẻ, càng về gần cõi vĩnh hằng, càng thèm khát một tình yêu cổ điển. Đời thật đa sắc quá! nhưng không thực bằng những thước đời đen trắng...Hihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nói về ánh sáng thôi, thì mọi màu sắc đều là con cháu của ánh sáng vô sắc như ta thấy bình thường mọi ngày từ mặt trời, phải không anh? Nếu con người không tìm ra quang phổ, thì chả ai biết ánh sáng bình dị thường ngày lại phức tạp đến thế, và tổng hợp mọi phổ phức tạp đó, thì lại thành ra quá bình dị, thường ngày đến thế!
      Than ôi!
      Đơn giản mà quá phức tạp!
      Phức tạp mà lại quá giản đơn!
      Giản đơn đến bình dị, gần gũi, thân quen hàng bao đời là ánh sáng mặt trời, là sự sống... !

      Xóa
    2. Nói về màu sắc và ánh sáng dưới góc vật lý thì nó đều là % ánh sáng thôi, Dĩ nhiên sẽ liên quan đến các tế bào hình nón và hình Que...Nhưng những thước phim đời và sắc màu của nó (% ánh sáng) đúng như em nói Dơn giản lắm nhưng cũng không dễ chút nào. Khó lắm nhưng cũng dễ ấy mà! Cuộc sống, tình yêu là thế hihi!

      Xóa
  3. Em cũng được thưởng thức cái tình cảm đan xen,lẫn lộn ( không xác định được là vui hay buồn,đau khổ hay hạnh phúc nữa) khi người mình yêu đi lấy chồng.Cuối cùng,em nhận ra rằng :Đó là cách tốt nhất để lưu giữ tình yêu đó,có khi cưới nhau rồi thì tình yêu đó bị chết ngỏm củ tỏi ngay sau vài năm chung sống thôi (Vì nó chưa đủ lớn và mạnh mẽ để vượt qua những sóng gió của cơm,áo,gạo,tiền,chưa cần nói đến danh và lợi).

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thường thì Yêu rồi không cưới lại dành cho nhau những tình cảm thiêng hơn và sâu đậm hơn, Ôi mà có khi cứ ''Con cá xảy là con cá to'' Để mà hít hà tiếc xót KM nhỉ , ai cũng thế cả mà. Còn cứ đi mà cưới có khác gì dịch thơ tình ra văn xuôi! Lại chả chán bỏ me! Hihi!

      Xóa
  4. Hồi còn đi học phổ thông đứa nào trong sổ tay cũng chép hai câu thơ sến xẩm như vầy nè
    Tình chỉ đẹp khi tình dang dở
    Đời vẫn vui khi giữ vẹn câu thề
    Tuổi trẻ mà , bồng bột và lãng mạn nhì đời toàn một màu hồng , cuộc sống cơ cực cơm ăn không đủ no , áo mặc không đủ ấm , cũng chẳng có đôi dép ra hồn mà đi , cả xã hội lúc đó đều như vậy , nhưng cũng không ngăn được khát khao yêu đương . Khi yêu bạn trai / gái đến nhà vào bữa ăn phải giấu vội mâm cơm đi vì xấu hổ bởi chẳng có gì ăn
    Tuổi trẻ khát khao khi yêu thì yêu hết mình , nghĩ có thể sống chết vì nhau nhưng cuộc sống không bao giờ có như vậy, nếu có thì chỉ ở trong tiểu thuyết mà thôi . Qua đi cái thời nông nổi sau đó suy nghĩ lại thì thấy mình thật là thơ dại , nếu như cho ta sống lại quãng thời gian đó thì cũng cư xử như thế , không thay đổi được
    Salam yêu sớm lắm , lhocj lớp 8 ( Hệ 10 năm ) đã biết rung động rồi , cũng trải qua vài mối tình nhưng chẳng đi đến đâu , nhiều khi chỉ một lý do ất ơ gì đâu mà cũng thôi nhau , vì tình yêu mà bị oánh lộn cũng nhiều . Dù không lấy được nhau nhưng được cái vẫn giữ được tình cảm tốt về nhau , mỗi khi gặp lại nhau thì vẫn nồng nàn như hồi còn trẻ , cả hai đều thẫn thờ tiếc nuối ... giá mà ... Nói thiệt tình như thế biết đâu lại tốt hơn là chung sống bên nhau . Cứ giữ mãi hình ảnh ký ức đẹp về nhau là đã mãn nguyện lắm rồi .... phải không Sỏi " Trẻ "
    P / s : Nay trời mưa ngồi một mình nên Sến xẩm một bữa dzậy , hơn đứt bài hát của Chế Linh mà KM tải về ... he he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải công nhận ở cái đoạn cuộc đời như bọn mình rất thèm "cái ngày xưa ấy''! Hóa ra mình chẳng đến nỗi nào, cũng biết yêu, cũng biết lãng mạn cho dù đói nhăn răng, chứ không phải sướng mà cười nhăn răng.
      Bây giờ rất hay nhớ lại, đôi khi còn buông cả câu thở dài nữa chứ... Có khi gặp nhau xấu hổ bỏ mẹ! Về những cái ngu si một thuở làm mất lòng nhau. Nhưng không quên được kể cũng hay nhỉ!
      Sao hay mưa thế nhỉ ngoài này cả tuần nay hanh hao khó chịu quá! Thèm mưa! hihi!

      Xóa
  5. Cóc đơi ! Cóc đơi ! Thơ của Thím Cóc đơi ! Ai " Đạo " thơ của Thím Cóc không ?

    Thửa ấy bên dòng Sông Lam
    Tôi nghe những lời em nói
    Lòng sao ngẹn ngào bối rối
    Rằng em mãi mãi chờ mong

    Con đò đưa tôi sang sông
    Bóng em mờ xa chầm chậm
    Người ơi ! Sao mà sâu đậm
    Câu ca em mãi đợi chờ

    Hằng đêm tôi vẫn nằm mơ
    Thả hồn về miền thương đó
    Xa xôi hỡi em gái nhỏ
    Có còn nhớ tới tôi không

    Nay tôi về lại bến sông
    Con đò năm xưa bến vắng
    Người ơi ! Đâu rồi sâu nặng
    Câu ca ví dặm đợi chờ ?

    Đò ơi .. sao lại chơ vơ
    Dòng Lam muôn đời vẫn chảy
    Đơn côi mình tôi dừng lại
    Một mình trên bến sông quê

    P / s. : Ai " Đạo " thơ của Thím Cóc sẽ bao một chầu " Nhà hàng Nhật " thoải con gà mái nghen .. He he he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không dám đạo thơ đâu. Lỡ có được giải lại kiện cáo nhau, rồi lại phải xin lỗi. Nhưng khi Salam nói về xứ Nghệ Sỏi có khá nhiều kỉ niệm một thời. Trong đó có câu chuyện về một người bạn thân rất thân nha chuyện là thế này kể lại cho vui thôi.
      Chị rất xinh, dân Diễn Châu. Ôi cười lúm tiền, cổ ba bốn ngấn trắng mịn, rất hay cười, hát thì thôi rồi! giọng vang và rất Diễn Châu. Thỉnh thoảng lại thấy : “Giận thì giận... Mà thương càng thương Thương anh nhiều Anh không chịu được...” Lạy chúa xinh thật! Thế mà anh chồng thô thiển hộc hệch, suốt ngày văng tục. Bẩn kinh người.
      - Chị ơi em hỏi nhỏ tý! Chị gái Diễn Châu sao làm dâu làng em?
      Chị cười kể dài dòng lắm. Tình yêu thôi em…! Chiến tranh thôi em...Tóm lại là chị lấy chồng làng em thì làm dâu làng em thôi...Hĩ Hĩ Hĩ chị cười lạ mà rất duyên. - Ơ Chị trả lời thế thì ra em hỏi như thằng hâm nhể! Đúng thế thật, vô duyên! Thế có kỷ niện nào sâu sắc trong việc chị làm dâu làng em không? - Hĩ Hĩ Hĩ ! Chị lại cười và kể; Ngày đi “thanh niên xung quanh”. Đơn vị đóng quân ngay ga Si. Hôm ấy chị đi chợ và nấu cơm cho đơn vị. Trên đường về nắng nóng. Chị ngồi nghỉ bên bờ kênh chỗ có bóng mát của bụi chuối hột. Từ xa một người đàn ông mặc đồng bộ màu xanh. Là anh công nhân, hướng dẫn tàu ra vào ga. Thì ra anh ấy cũng đi chợ về, không đi đường chính mà đi tắt. Người đàn ông đến gần bụi chuối hột thì dừng lại. Tụt phăng quần vắt vai lội qua kênh.
      Chị nhìn!
      Chết ai lại thế! chỉ tại ngạc nhiên mà, bất ngờ mà!
      Không bỏ qua, cơ hội này, hai mươi năm mới có một lần. Nước ngập chưa tới háng, người đàn ông lội mương, chỗ giữa hai chân sóng rẽ hai bên. Chị vừa kể vừa vẽ tay về phía trước. Sang đến bờ bên kia, cũng không mặc quần, cứ để thế đi cho khô, có một cái gì đánh đà theo từng nhịp chân bước… Hĩ Hĩ Hĩ… lại cười... Khi anh ta đi ngang qua bụi chuối, phát hiện ra có người nhìn mình. Xấu hổ chết đi được, vừa đi vừa mặc quần. Thế nào vấp ngã, đầu mặt máu me bê bết. Bất đắc dĩ một cuộc mĩ nhân cứu anh hùng. Quen nhau đấy! Ấn tượng đấy! Yêu nhau đấy! Và Chị làm dâu quê em!Kể một mạch rồi bất giac hát vống lên"Thương anh nhiều... Anh không chịu được...” Xong rồi, lại cười khanh khách!

      Xóa
  6. Ông trời ơi
    Ông se duyên lệch dấu
    Nên thiệp hồng
    Thay người khác đứng tên
    Càng lớn tuổi
    Tim đập chẳng bình yên
    Dòng nước chảy
    Sông bên lời bên lãi
    Đúng là tim đập chẳng bình yên nên nhịp thơ cứ như tiếng thở ngắn than dài 3/5 ngắt nghỉ! Càng về điểm cuối con đường, ta càng muốn ngoái lại đằng sau để chậm giờ tới đích!
    Em không hiểu lắm ở câu:
    Dòng nước chảy
    Sông bên lời bên lãi
    Lời và lãi thì như nhau mà?

    Trả lờiXóa
  7. ""Dòng nước chảy
    Sông bên lời bên lãi ""
    Nó là ý chủ quan của anh chứ không phải quy luật tự nhiên, Đời thì vẫn trôi, em thì sang sông vừa có chồng vừa hạnh phúc . Lại khúc sông ấy (Nơi em lấy chồng) cũng là nơi bồi lắng phù sa từ nhiều năm rồi người ta đặt luôn tên là làng Phù Sa. Nên em được đủ thứ còn anh thì mất em, xa quê, ...Nhìn chung thiệt đơn thiệt kép. Ngược với phia bên em nên anh nghĩ ra làm vậy ấy mà!

    Trả lờiXóa
  8. Sài Gòn bi giờ là cuối mùa mưa rồi , mưa dữ lắm mà nhà đang sửa sang lại chút đỉnh , khi nào hoàn thiện sẽ chụp hình lên FB cho Sỏi xem , giờ rảnh rỗi kể chuyện xưa cho Sỏi nghe chơi :
    Hồi học lớp 10 nói chung thì trong lớp trai gái rành nhau quá rồi , vì thế chỉ là tình bạn theo kiểu " Nhất quỷ nhì ma " . Trong lớp Salam học có 2 cặp yêu nhau , nhưng chỉ có một cặp là thành , còn cặp kia thì chỉ thằng con trai yêu đơn phương . Nhỏ gái là con ông làm bài thơ ". Đêm nay Bác không ngủ " ... thằng con trai báy giờ là Đại tá nhạc sĩ hiện sống ở Hà Nội , cũng vì thất tình hay sao ý mà cũng sống độc thân . Khi nào ra Hà Nội Salam sẽ về nhà nó ở mấy ngày ... thương lắm , giống như chàng Trương Chi ôm một mối tình câm dzậy
    Lam man quá bây giờ mới zào chuyện chính nè , có một nhỏ gái học lớp bên cạnh ngồi cửa sổ đối diện cửa sổ mình ngồi , hàng ngày nhìn ra là thấy nhau , thấy nhỏ dễ thương lại hay nhìn mình thế là Salam ngộ nhận là nhỏ thích mình , bên cạnh lại có thằng bạn vun vào (. Thằng bạn này khi nào có dịp sẽ kể , hiện tại đang là giảng viên Đại học ở Huế ) , lúc ấy chả dám viết thư đâu sợ lộ ra thì tụi bạn cười chết chỉ có mà bỏ học thôi . Chỉ đêm đêm làm mấy câu thơ Con Cóc nói xa xôi bóng gió rằng mình mến bạn lắm ( Tên thì biết rồi ) có cho phép mình đến nhà bạn chơi không ? Thế mà thật là phũ phàng , thằng bạn nhiệt tình chuyển thơ đi khi đưa về cho Salam là một bài thơ bị xé vụn tơi tả như tâm hồn của mình bị xé nát . Không nản vẫn làm thơ tiếp và gửi ... vẫn như vậy . Cũng vì thế mà Salam ghét thơ .. chỉ đến khi gặp Sỏi , Nhật Thành , Tám Tàng mới khơi dậy dòng thơ con Cóc trong con người mình
    Học xong lớp 10 rồi thi đại học mỗi đứa tản mạn mỗi nơi để mưu sinh . Năm 1994 Công ty tổ chức đi du lịch ở Nha Trang , lúc ấy chưa có điện thoại di động như bi giờ , người giàu nhất cũng chỉ có một cục gạch thui , người khá thì có cái máy nhắn tin , ngay bản thân gia đình Salam muốn liên hệ với ngoài quê cũng phải qua ĐT của công ty hẹn người nhà ra bưu điện chờ
    Nghe thằng bạn ở Huế nói nhỏ này ở Nha Trang gần chợ Đầm buôn bán chi đó . 6 ngày Công ty muốn đi đâu thì đi Salam cứ lượn lờ xung quanh Chợ Đầm để tìm như thằng dở hơi , không biết những người bán hàng ở đó có nghi ngờ mình không nhể
    Ngạn ngữ có câu " Trời không phụ đất thì đất chẳng phụ trời " thế là tìm ra . Không thơ mộng như trong tiểu thuyết đâu . Nàng là cô giáo , thời điểm đó cả đất nước đều khổ , đồng lương giáo viên nuôi 2 đứa con ăn học làm sao đủ vì thế Nàng bỏ nghề ra buôn bán quần áo đồ Si Đa bên vỉa hè . Khi gần đến nhìn từ xa Salam đã nhận ra người trong mộng của mình roài . Ở đó đang có trận chửi bới nhau về vấn đề tranh dành khách , mà nàng là nhân vật chính , chửi to tay chân vung loạn xì ngầu lên

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. À đúng rồi Google nó giới hạn số từ đấy, tham quá nó xẻo mẹ! Hihi!

      Xóa
  9. Cái thằng gu gồ này nó giới hạn từ thế mà không biết
    Tiếp

    Khi ấy trong lòng chợt thấy hụt hẫng , ủa người mà mình luôn tơ tưởng là như vầy sao ?
    Còn dzui hơn là khi ra Huế ( 2010 ) ở nhà thằng bạn đêm 2 thằng nằm ngủ với nhau , Salam đưa câu chuyện gặp nhỏ , thằng bạn ngồi bật dậy nhìn Salam như nhìn một người ngoài hành tinh , nó bảo " ui cha mi ngu chi ngu rứa hè , hấn lúc nớ mới bỏ chồng răng mi nỏ nhào vô kiếm chút xái hè " tổ cha cái thằng bạn " Mất dạy " hai thằng vừa cười vùa nói chuyện đến sáng rồi ra sân bay vào SG ... Cười chết đi được , đã sống trong lòng nhau thì xin ai cứ giữ hình ảnh đẹp cho nhau .... lại Sến nữa Sỏi oi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Truyện của Salam hay đấy, nhưng không may cho bạn lại gặp đúng lúc nàng nổi tam bành với thiên hạ vì miếng cơm manh áo! Như Sỏi đã thế thì chờ cho xong hội thảo mình gặp nhau, hay đấy , màu mè lắm đấy.Hihi!

      Xóa
    2. Hồi đó cũng mới qua tuổi 30 còn trẻ mà lại là xếp nữa nên sĩ diện lắm , Sỏi thấy Salam ngu chưa , không phải trải đời và hiểu đời như bi giờ , nay mà gặp trường hợp như thế thì .... không cho cúng nó thoát
      Lúc đó thì cũng buồn vui lẫn lộn phải nói là sốc toàn tập , quay lưng ra về mà lòng ray rứt lắm . Nói như Sỏi chờ xong cuộc khẩu chiến rồi gặp e là không ổn , vì mình nghĩ nhỏ gặp mình trong bộ dạng đó thì cũng khó xử cho mình , hồi xưa xem thường nhau giờ gặp lại trong hình hài nhếch nhác như thế chả ra làm sao cả . Thực lòng mà nói mình không hả hê tí nào vhir thấy xót xa cho nhỏ thôi .
      Cuộc đời chẳng biết đường nào mà đoán định được cả , hồi xưa còn đi làm thì xe đưa xe đón , cuối tuần thì kéo nhau đi nhậu tưng bừng . Bây giờ lủi thủi kinh doanh một mình nhiều lúc nhớ lại thời trẻ thấy tiếc gì đâu , thôi thì " Ăn mày quá khứ vậy " .. He he he

      Xóa
    3. Có quá khứ giàu sang tốt đẹp mà ăn mày cũng tốt chứ ! Chỉ sợ quá khứ chỉ đầy lầm lỗi thì mội khi nhớ lại ngại và chán đời lắm! Hihi!

      Xóa
  10. Thơ chi... nghe manly thế ?
    Buồn ghê dị hà. Chuyện xưa nhớ lại hay mới cáu á anh Sỏi ui ? Nói mới một cái là em phóng hỏa đốt.... đít anh á. Há há
    Ghẹo thui. K dám đâu. Yen tâm làm thơ văng thẩn đi anh nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Sỏi thì phải manly chứ , chính cái manly mà nhiều gái theo, cũng bị nhiều gái đá đít. Bây giờ còn dữ dội hơn còn có đưa đốt đít nữa chứ. Cháy hết trụi hair! Há há sợ waaaaa!

      Xóa
  11. Trả lời
    1. Thằng em 3 năm nay rồi biến đi đâu! Quay về viết bốc lờ đi em!

      Xóa