Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

30/06/15

RẰM


       Hôm nay rằm, nghe đồn đại thế.  Nắng chang chang cả ngày, thành thử đêm hãy còn nóng bỏ mẹ, trăng sao tất cả đều sáng vằng vặc. Một đêm rằm trăng trong hiếm gặp. Giá ở quê chắc đang ngồi bốc xôi. Mấy năm nay con cái khá hơn, mẹ tôi cũng có đồng ra đồng vào, gớm bà cúng ác liệt, mồng một đầu tháng cũng như rằm và các ngày giỗ của năm, bà làm chu đáo rất.. Thằng út làm doanh nghiệp vận tải ở PHÒNG, cầu may, cầu lộc nó sắm một ông địa cười nhăn nhở, mặt mũi bong tróc sơn dầu, môi mép cứ như lở mồm long móng ấy, trông phát kinh. Bụng thì chàng bạng bè bè. Áo quần rách rưới. Chẳng hiểu ông ấy giúp được gì nhưng ăn hại thì chắc đét.

29/06/15

TÔI lại ĐI CƯA


       Tôi đặc biệt thích nuôi chó, nên tôi nói nhiều về chó, Tôi nói ra điều này chắc sẽ có bạn hiểu lầm chứ! Các bạn nữ, những người có nhiều cơ gần gũi, hiểu về tôi mà thấy tôi chăm sóc con vật thì chắc phát ghen, Có thấy đời thuở nhà ai, vợ không lấy, gái không chăm lại đi chăm chó , mà chăm khéo rất.
       Có lý do của nó, tôi khai thật. Trước hết tôi sinh năm tuất, cái gì tuất quên mẹ, hình như mậu tuất, Chả hiểu sao rất hợp với chó nhà nuôi, nhưng lại khắc với chó thiên hạ. Còn chuyện này liên quan nhiều đến cái ngữ tuất, nay tôi kể nốt, để mai còn làm việc khác.

27/06/15

HIỂU


Đỏ như gấc 
                    trắng như bông
Xanh như lá 
                             bạc như đồng tiền rơi
Nước trong 
                     soi bóng tỏ ngời
Lòng trong dễ thấu 
                        tình người bền lâu
Bạn bè 
                           mà chẳng hiểu nhau
Làm sao chia sẻ 
                      nỗi đau cuộc đời.

24/06/15

CÂY CHANH



Đi chợ Viềng* mua lộc cầu may
Một cây chanh nhỏ lá hoa dày
Qua ngõ nhà tôi em nháy mắt
Mang lộc xuân về biếu anh đây



22/06/15

NGỘ ĐỘC

Ảnh người ta

       Bạn nhìn hình cô gái dưới đầm sen. Nàng là một tội đồ phá hoại sức khỏe và môi trường. Tôi khẳng định vậy và dẫn chứng đây.





18/06/15

TÔI ĐI CƯA

        Tôi đi viếng một cái đám ma rất thương. Cháu gái 13 tuổi tự chết không rõ lý do. Ở đây tôi gặp em cũng đến chia buồn như tôi. Em gợi chuyện thăm hỏi tôi. Thế là tôi có cớ tâm sự với em.
        - Nghĩ cũng lạ, chừng ấy tuổi mà đã biết kiếm một sợi dây, thắt một một cái nút trơn tru để treo cổ. Treo thế nào mà chết ngay đi được. Thời đại chúng ta đang sống đây, nói về cái chết và tìm đến cái chết sao mà dễ dàng quá thế? Sao em không mua thuốc ngủ về mà chết cho nhẹ nhàng hơn. Hay đây là cách chết thời thượng nhỉ.

17/06/15

MẮT XẾCH



       Tháng sáu có cái gì nhiều hơn nắng. Loài người ai cũng muốn cởi trần, bọn đàn ông trông cứ như những con gà đã vặt lông trong nồi nướng. Thế mà vẫn có nhiều hoa nở, hoa phượng đỏ như thêm dầu vào lửa, còn hoa ly, phong lan ... Những sắc màu rực rỡ có, nhẹ nhàng có, cùng với hương hoa khiến tháng sáu đẹp như cô người mẫu trên sân khấu.

16/06/15

Lại ĐỢI



Liệu rằng hai có thành đôi

Em rừng anh bể xa xôi thế này
Hẹn nhau em nhé đêm nay
Anh về chờ đợi nước mây đông đoài

14/06/15

NGỨA MỒM


        Khi buồn Sỏi thường lướt web, Không hẳn là tìm vui trong đó. Nay vào trang nào cũng thấy nói đến Văn, Nhà văn, Thơ, Nhà thơ. Rồi thì hội viên xin ra khỏi hội, Blogger xin vào hội . Ôi giời cha mẹ ơi, ngậu xị và bèo bọt, cái cuộc đời này.
        Lâu nay mọi người hay nói Nhà văn này, Cây bút kia. Sỏi cũng dùng theo kiểu ''trào liu", chứ kì thực chả hiểu làm cái mịa gì cho sâu sắc. Theo Nguyễn Quang Lập thì gọi cây bút còn sang hơn cái tên nhà văn nhiều. Thế sao hội lại không gọi là hội cây bút, mà lại gọi hội nhà văn...Hóa ra có nhiều điều nhỏ tý mà cũng phức tạp chẳng đơn giản tý nào.

11/06/15

TRĨ


           Thời nay. Đêm không ngủ, ngày không ăn, ốm đâu không ốm lại đi ốm cái chỗ khó nói. Anh thích dùng nôm văn nên nói vậy chứ chuyên môn nó gọi bệnh trĩ. Nằm trên giường bệnh, cứ lo nó thối ruột ...thối dần, thối dần rồì chết.
           Định viết di chúc nên ngẫm nghĩ lại chiều dài đời trai trẻ. Nhớ tuổi học trò đến rơi lệ. Thế rồi văng vẳng bên tai bài Hịch tướng sỹ của cụ Trần Quốc Tuấn có câu: “Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, nước mắt đầm đìa, ruột đau như cắt”. Vậy là ngày xưa Trần Quốc Tuấn cũng bị thắt trĩ. Bệnh này 700 năm xuất hiện một lần.

10/06/15

THAM VẤN


       Các em yêu quý. Anh Sỏi của các em đây! Gần đây nhiều em hỏi anh về việc chọn nghề. Hỏi anh là đúng vì nghề gì anh cũng biết, còn biết để làm gì thì chẳng lẽ anh trả lời biết để làm nghề à. Trả lời thế là cùn. Anh nghĩ mãi nay mới trả lời các em được.

      Anh bận quá! Còn hơn tháng nữa thôi, các em sẽ bước vào kỳ thi hai trong một. Vừa tốt nghiệp lại cũng là thi đại học, cực kỳ quan trọng. Anh nói rằng rất bận. Công việc ngập tới háng, kể từ ngày vào hè bận quá ra.Trời lại nắng nóng ở trong phòng lạnh mãi khó thở quá, anh xuống Hải Phòng tắm mát. Con gái ở đâu ra nhiều thế, cua ghẹ đầy bãi biển. Tính anh cứ thấy cái gì thuộc văn hóa là trân trọng, nhưng thôi quay lại chuyện chọn nghề, tức là chọn trường. chọn ngành.

07/06/15

KHÔNG ĐẶT TỰA


Một mình anh lang thang chiều thư rảnh
Áo ba lỗ diện quần đùi thật bảnh
Gió biển mơn man tóc tai phơ phất
Cát dưới chân buồn, trời biển đều xanh.

05/06/15

GIÁ của THƠ


       Tôi quen em đã thấy em là gái ngoan hiền rồi, nghĩa là tôi không hề mất công vun xới, chăm bẵm hay chăn dắt. Nhưng cũng nói thật, em mà chịu sự chăm bẵm, săn sóc của tôi thì có khi em thành nữ tặc. Thực ra chuyện chẳng đáng kể, cho dù chuyện thật mà nghe nó như đơm đặt ấy. Chuyện liên quan đến nhà văn, dù ở đâu, cứ có mặt nhà văn là có đơm đặt. Em ở khu tập thể Vĩnh Hồ. Nói khu tập thể chứ mỗi nhà ở đây là một biệt thự. Những năm 198 mấy, Binh đoàn 12 là đơn vị xây dựng kinh tế của quân đội. Đất nước nghèo kệ mẹ, các ông tướng tá đéo nghèo, các ông được chia mỗi mạng một biệt thự như vậy.

03/06/15

LAN MAN TA CŨNG GIEO VẦN



Hồi xưa ta nhớ một hôm
Người bên cửa sổ cô đơn miệt mài
Hình như cô giáo nhớ ai
Chấm một bài xong cô lại thở dài