Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

02/07/16

BÓNG


       Thắng. Bạn tôi mê bóng đá từ lúc chưa biết mặc quần, nó đá bóng cũng hay lắm. Vị trí nào cũng OK. Cái anh cầu thủ của bóng đá phủi thì thế tất. Chính cái máu bóng đá trong cái anh cầu thủ phủi là nhất hạng đam mê. Nghề chính của Thắng là tài xế taxi.
        Đương mùa EURO, năm nay lại tổ chức ở Pháp quốc nên nó chênh múi giờ. Trận thứ hai trong đêm từ 11 giờ đến chừng 01:45 thì kết thúc. Mấy ông taxi bạn Thắng đêm nào cũng vui cùng trái bóng tại Cà Phê bóng đá.
       Ngay thời điểm giữa hai hiệp nó có bộ đàm gọi, thôi thì tranh thủ làm cuốc kiếm mấy đồng, rồi quay về xem tiếp. Thắng vặn cổ con xe ra ngã tư đón khách hẹn.
       Thế mẹ nào mà khi gặp khách,  một cô gái quần áo trắng toát đứng chờ xe. Ban đêm lại vừa uống chút nên mắt nó chẳng biết đục hay trong nên nhìn cái gì cũng mờ mờ... Hihi cô gái xinh quá.
       -     Cho tôi về Ninh Nhất!
       Thắng mơ hồ nhìn lại cô gái không rõ mặt, nó ngờ ngợ như gặp một bóng ma, hay ... Ma thật(!)
       Đời này làm đéo gì có ma, lần đêm mò hôm mãi có gặp ma bao giờ.
       Nó chỉ tay vào ghế sau, cô gái kéo cửa chui vào xe...
       Xe lăn bánh chừng 5 phút rẽ đường qua núi Lớ. Núi Lớ là khu nghĩa địa lớn của thành phố.
Bụng bảo dạ ...Hay là ma...
       Thắng ngước nhìn gương chiếu hậu...Chẳng thấy cô ấy đâu...Nó hoảng hồn đạp phanh cái khựng.
       Quay đầu lại, thấy cô gái nhìn trừng trừng vào mặt nó... Nó hoa hết cả mắt, lấy hai bàn tay xoa mặt, lắc đầu cho tỉnh rồi lại rồ ga chạy tiếp. Đến cổng nghĩa trang, điện đường khá rõ nó lại liếc nhìn gương.  Lại chẳng thấy cô gái đâu. Hoảng quá nó đạp phanh chân, giật phanh tay, xe đứng bánh mài xuống đường khét lẹt.
       Dừng hẳn, thằng chết tiệt quay đầu lại, cô gái mặt, mũi, mồm bê bết máu nhìn nó.
       - Cái thằng chó này, tao làm gì mày mà mỗi lần cúi xuống buộc lại cái dây giày, thì mày lại phanh, mày làm sập mũi mẹ mày rồi còn đâu. Khốn nạn vừa nâng được mấy ngày nay.

32 nhận xét:

  1. Hi..hi...Chỉ tại trái bóng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì vui cùng trái bóng mà ! Bóng đá hay bóng ma cũng đều bóng cả! Hihi!

      Xóa
  2. Anh chàng Thắng mê xem bóng đá nên bị tẩu hoả nhập ma nhìn người đẹp tưởng là ma nên bị chửi, hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng rồi hắn ta bị tẩu hỏa nhập ma... Há há!

      Xóa

  3. ôi cũng là bóng ..mà thấy sỏi tả huuuu
    mưa rất sợ tối.. đọc truyện của sỏi - đêm nay mưa ngủ mớ- mai bắt đền sỏi đấy.tin rằng anh Sỏi tối nay đọc lại truyện của mình, sẽ cũng k dám thức để coi BĐ nữa cho coi hiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mưa ơi anh tiếp xúc khá nhiều với người chết, ngày trẻ mấy năm màn trời chiếu đất, ngủ ngay trong nghĩa địa là chuyện thường tình. Còn lâu anh mới sợ!
      Mà em biết không ? ma sợ anh thì có chứ anh chả sợ ma!

      Xóa
  4. Anh Sỏi chuyến sang đề tài truyện kinh dị được đấy! Đọc một mẩu ngắn xíu này mà Ngọc cũng thót tim mấy lần!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh chào CN!
      Nghỉ hè rồi thì dạy thêm ít thôi, đi chơi và viết lốc đi chứ ! Thơ tình thì dạt dào mênh mang thế em không viết nó phí đi. Anh chờ để họa!

      Xóa
  5. Hông anh sang đọc câu chuyện của anh, không dám đọc hết vì sợ đêm lại mơ thấy ma thì khổ.Anh tả vừa hài hước vừa hư thực đúng là chuyện tào lao, lúc lào cũng phải cười

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạn dĩ bất cần như em mà cũng sợ ma à? Há há!

      Xóa
  6. Ôi dời giờ mới biết anh lại nghĩ em là dạn dĩ bất cần cơ đấy có lẽ chưa chuẩn rồi giờ em đã tu tập rất tinh tấn , không chơi bời là cà ở đâu , tuyệt đối không hẹn hò với ai chỉ yêu mỗi laptop thế đấy có ai tu tại gia dược như HA ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em là gái ngoan, thế mà anh không biết lại nói oan cho em hihi!

      Xóa
  7. Hì.....hì........hì........

    Trả lờiXóa
  8. Các vàng tôi cũng không đi taxi mùa bóng đá. Nhìn một pha đằng trước, mắt nhìn rau gắp thịt, chân phanh ông chẳng đạp, ông nghiến răng nghiến lợi đấm chân ga... Thôi xong.

    Trả lờiXóa
  9. Cứ cái hiện tượng ''Nhìn rau gắp thịt '' ấy thành xe điên tức khắc anh ạ!
    Mấy ông xe điên cũng là Phanh chẳng đạp đi đạp ga thì chết mẹ rồi há há!

    Trả lờiXóa
  10. Những tai nạn xe điên hầu hết là do tài xế cấu thả và lười biếng. không chịu học xử lý thành thạo và thuần thục xe số sàn đã vọi ôm xe số tự động do thao tác đơn giản không cầu kỳ phức tạp Côn Ga Số Phanh . Hầu hết các vụ tai nạn, va quệt đều do lái xe bị giật mình. Với xe số sàn khi tài xế giật mình thường là đạp cả 2 chân, chân Côn và chân Phanh. Nếu có đạp nhầm chân Ga thì xe sẽ rồ lên và chết máy ngay lập tức vì khi ấy Côn đã bị cắt. Nhưng xe số tự động thì khi và chạm xe tự cắt côn và về số, nhưng xe vẫn tiếp tục lao về đằng trước, càng cuống càng chết. Ông già dơ xe số sàn thì chả bao giờ bị "điên" với xe số tự động cả.

    Đấy là nói về xe điên. Còn chuyện gặp MA thì phải hỏi các bác xích lô già và cư dân cũ chỗ chợ Âm Phủ. Hồi đấy có bác xích lô già cứ tầm 12h đêm là lại chở một bà đi về chợ Âm phủ. Đến nơi, bà ấy hẹn ông xích lô đợi để bà ấy vào chợ. Rõ ràng cổng khóa, tường cao, vậy mà bác xích lô thấy bà lớn mới vào đến chớm cửa đã mất hút. Nhìn xuống thấy một bọc tiền để trên ghế. Đợi mãi không thấy bà lớn quay ra. Đêm hôm sau bác xích lô lại đến cổng chợ, tầm 12h đêm bà lớn chả hiểu từ đâu chui ra vỗ vai bác xchs lô bảo chở về nhà. Dù bác già lạnh hết ót gáy do sự xuất hiện mà quỷ của bà nhớn, nhưng nghe nói chở về nhà thì bác già cũng vui vẻ còng lưng đạp về Cửa Nam. Đến cửa nhà bà lớn xuống xe và bảo người nhà sẽ ra trả tiền. Lần này cũng chả thấy cửa mở, đèn đóm vẫn tối ôm om mà bà lớn cứ ung dung bước xuyên qua cửa vào nhà. Chờ hơn nửa tiếng đồng hồ không thấy động tĩnh gì, bác xích lô già đành đập cửa đánh tiếng. Một ông lão tầm thất thập, vẻ mặt ngái ngủ thò đầu ra hỏi chuyện gì ?. Sau khi nghe bác xích lô kể lại sự tình câu chuyện và tả lại dáng người, hình hài bà lớn, ông lão chủ nhà liền mời bác xích lô vào nhà và dẫn lên ban thờ hỏi có phải đúng bà cụ trong ảnh trên ban thờ không ?. Ông xích lô mặt trắng bệch ra, hóa ra mấy hôm vừa rồi mình toàn chở MA. Ông lão chủ nhà bảo: Đây là Bà cụ thân sinh ra tôi, Cụ bị chết bom Nhật năm 1944 tại gò Âm Phủ. Mai là ngày giỗ Cụ.

    Còn các cư dân cao niên quanh chợ Âm Phủ thỉnh thoảng vẫn thấy tiếng cười nói râm ran, tiếng trao đổi mua bán, mặc cả trong chợ Âm Phủ, dù rằng lúc ấy đã hơn 1h đêm, chợ cửa đóng then cài tối ôm om. Nhưng khi nghe thấy hồn MA mặc cả mua bán thì chợ lại bỗng sáng xanh lè ma mị.

    Chính tôi dạ B52 năm 1972 cũng nói chuyện với MA tại gò Âm Phủ. Dạo ấy nhớ Kim Liên quá, thế là mình trốn Trường nơi sơ tán để mò về Hà Nội bằng cách đu lên thùng xe tải. Trẻ con hồi đấy đi đêm sẽ bị dân phòng và công an bắt, thế nên mình trèo lên gốc đa trong gò Âm Phủ nằm nghỉ chờ trời sáng sẽ về nhà, một phần cũng tránh cái lạnh mưa phùn gió bấc. Ngồi chưa ấm chỗ bỗng một giọng khàn khàn cất lên: "Mày từ đâu đến mà đêm hôm lại ngồi vào đầu tao thế này?". Tôi bảo mưa rét quá cháu ngồi nhờ chút đến sáng để về nhà. Giong khàn tiếp tục cất lên: "Ra chỗ ngôi mộ mới chôn kia kìa, đất mới nằm ấm, lật hoa lên đắp sẽ không lạnh và không bị ướt". Tôi ở KL từ bé, chung quanh cả cánh đồng Trung Tự ngày ấy là bãi tha ma của tổng Đông Tác ngày xưa, thế mà tôi có biết sợ là gì đâu. Ngay chỗ trường Cấp 1,2 KL có sân bóng đằng sau cũng là bãi tha ma. Thỉnh thoảng nhóc con đá bóng sụt hố tiểu vớ cả mảnh sọ là chuyện vặt (Sau này họ dựng quả cầu nhôm làm tháp nước, Biểu tượng của KL một thời). Mình rình bắt MA còn chẳng được nên không biết sợ. Tôi ra chỗ mộ mới nằm thử. Đúng thật, đất mới đào nằm ấm cực luôn. Ngủ một lèo đến sáng luôn. Chả thấy Ma mãnh dâu cả.

    Thé nên với tôi chuyện MA cũng như chuyện đời thường, có chăng MA nó không có da thịt mà thôi, còn có chuyện trò hay gặp gỡ thì cũng lẽ thường như với người đời chẳng có gì phải xoắn.

    Trả lờiXóa
  11. Chuyện anh kể còn ly kì hơn cả entry, có cả giai thoại và chuyện thực của đời sống, Ngày mấy ông làm phim ''Bao giờ cho đến tháng 10" Học Viện Quân Y là đơn vị các ông làm phim chọn để đóng vai phụ, Sỏi cùng với sinh viên tham gia sau xem lại tìm mãi chẳng thấy mình đâu, khi 10:30 phút xong việc được các ông ấy mời 1 bát phở bò... Cát xê mỗi vậy... Chẳng biết sao ngày ấy lại rẻ rúng thế chứ. Chợ âm Phủ giờ hết ma xịn rồi anh ạ, chỉ thấy ma giả thôi, nhiều vô kể!
    Mà này anh nói ngủ chỗ mả mới chắc chắn là điêu rồi, chẳng ai dám thế cả. Sỏi đã cả tuần nằm nghĩa địa nhưng đó là nghĩa địa cũ... và bắt buộc phải thế nhưng cũng chưa bao giờ thấy Ma cả ! Chắc mình còn ghê gớm hơn cả ma nên khó gặp!
    Rất cảm ơn anh đã comments rất nhiệt tình.
    Ông FRANCE đá như đá tập 4 bàn thắng quá dễ dàng trong hiệp 1 Hihi! Rất mong FRANCE vô địch!

    Trả lờiXóa
  12. ............
    Ở nơi cố đô (Kinh đô nước Việt hồi cuối thế kỷ 10 đầu thế kỷ 11), có một người tên là Sành. Bác Sành là một nổi tiếng can đảm, bác không sợ trời, chẳng ngại đất và đặc biệt là không tin trên đời này có MA, nên bác không sợ MA.
    Một hôm, có một người lữ khách tên là Salam, từ xứ sở Ba Tư xinh đẹp tới tìm bác Sành. Sau nghi thức đón tiếp theo truyền thống của cố đô, bác Sành hỏi khách:
    - Thưa bác, bác đường xa tới tìm tôi có việc gì vậy chăng?
    Người khách đáp:
    - Tôi đi qua đây, nghe thiên hạ đồn rằng bác không hề sợ MA, vậy chuyện đó có thực hay hư?
    - Vâng, đối với tôi, một người vào sinh ra tử ở chiến trường nước bạn rồi, nên nói thực với bác là MA phải sợ tôi đấy bác à!
    - Vậy hôm nay, bác có thể cho tôi được chứng kiến bản lĩnh của bác không?
    Bác Sành hỏi khách:
    - Vậy bác muốn tôi chứng minh là tôi không sợ MA bằng cách nào đây?
    Người khách từ tốn nói:
    - Hôm nay là đêm 30, tôi muốn bác chia hết thùng kẹo tôi mang theo đây, cho mỗi con MA một cái. Bằng cách, đêm nay bác vào nghĩa trang của thành phố chia đều cho mỗi ngôi mộ một cái, sáng mai tôi sẽ đi xem, nếu một ngôi mộ nào bị thiếu kẹo thì chứng tỏ rằng bác còn sợ MA.
    - OK! Bác Sành dõng dạc nói.
    Đêm hôm ấy, giữa giờ tý lúc nửa đêm, gió mùa đông bắc vun vút thổi. Bác Sành lưng đeo thùng kẹo của khách, mở cửa nghĩa trang thành phố đi vào, vừa đi bác vừa hát bài QUÂN HÀNH CA ( một bài hát mà bác yêu thích). Bác làm theo đúng yêu cầu của người khách, đặt lên mỗi ngôi mộ một chiếc kẹo, vừa đặt kẹo bác vừa nói:
    - Đây cho mày một chiếc, cho thằng kia một chiếc, cứ bình tĩnh nhá, rồi tất cả chúng mày đều có kẹo thôi.
    Khi đến ngôi mộ cuối cùng, bên cạch là những ngôi mộ vừa cải táng ( vẫn còn hố chưa lấp), bác vừa đặt kẹo và nói:
    - Đây, cho mày một cái, mày là đứa cuối cùng rồi đúng không?
    Bỗng, bên cái hố vừa cải táng, một giọng phụ nữ cất lên:
    - Cho......tôi....xin....một cái, rét quá!
    Và một bóng người phụ nữ, ngồi nhỏm dậy từ cái hố bên cạnh. Bác Sành đột nhiên thấy xây sẩm mặt mày, đầu óc quay cuồng, ngã ra ngất lịm không còn biết gì.
    Trưa hôm sau, khi tỉnh lại bác Sành thấy mình đang nằm trong bệnh viện, bên cạnh còn có một người phụ nữ xinh đẹp.Bác ngạc nhiên lắm, chưa kịp hỏi nguyên do thì người phụ nữ xinh đẹp đã nói cho bác nghe:
    - Chiều qua, tôi đến nghĩa trang để viếng một người bạn,để bày tỏ tấm lòng của tôi với bạn, tôi quyết định ở lại với bạn tôi một đêm.Thấy bác chia kẹo cho các ngôi mộ, tôi ngồi dậy xin bác một cái ăn cho đỡ rét, nào ngờ bác lại ngã lăn ra bất tỉnh nên tôi đưa bác vào đây. Xin bác thứ lỗi cho tôi.
    ...............
    P/S: chuyện được ghi chép lại theo lời kể của bác Sỏi, em trai bác Sành.
    Sau khi câu chuyện kết thúc, bác Sỏi có nhận xét thêm :
    Anh trai tôi là người can đảm, không sợ trời, không nể đất, không sợ ma chỉ có phụ nữ mới làm cho anh tôi sợ hãi thôi!


    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Há há!
      Tôi lạy ông em Khoa nhà tôi!
      Em viết thế này thì qua mặt tôi ngoạn mục quá rồi.
      Thật tình Sỏi cười khùng khục khi đọc những dòng này của Khoa!
      Ôi chao kính nể đấy !
      Thế mà bấy lâu giấu tài kỹ quá đi.
      Mà anh em mình xiên xỏ anh bạn thế mà không thấy bạn quý đâu.
      Chắc bị ma nó bắt đi rồi thì phải...!
      Sỏi rất vui và Thanh cù Khoa!

      Xóa
    2. Com của Khoa tuyệt vời. Ông anh sợ phụ nữ đến thế thì ông em chắc còn sợ cả trẻ con, bằng chứng là ra đường ông em không cả dám đánh trẻ con vì nhìn đứa nào cũng thấy giống mình như đúc... hehe...

      Xóa
    3. Há há!
      Được như TTN nói thì còn gì bằng nữa chứ...
      Sao mà có được cái tư chất sợ PN chứ, bây giờ đang ân hận đây. giá mà biết sợ PN nhẽ ra đương không bị bọn trẻ nó trêu chọc, dù sao nó cũng ngờ ngợ, giờ gặp trẻ nó còn gọi nhau ném đá cho chết ấy chứ ...Đang ân hận đây!

      Xóa
    4. Anh Từ Tâm Nguyễn ơi!
      Theo em thấy : Con giỏi hơn cha thì thiên hạ đã có nhiều tấm gương rồi, nhưng em giỏi hơn anh thì hiếm.....hiếm........hiếm có lắm anh ạ!

      Xóa
    5. Hiếm thế mứi quý!
      Hiếm nên bây giờ mới thấy! Hihi!

      Xóa
  13. Đọc mà thấy sợ sợ ..cứ tưởng ma thật...ai ngờ...!! đến câu cuối cùng thì mắc cười...!! hết buồn luôn...

    Trả lờiXóa
  14. Hai ngày liền chị không vào trang được
    qua nhà bạn bè
    cũng không cho ghi cảm nhận
    không hiểu vì cái tội chi chi...

    Sỏi nè,
    sao cô ấy cứ cúi xuống buộc lại dây giày
    vào những thời điểm thật nhạy...
    toàn gần cổng nghĩ trang
    đúng là Sỏi...bày đặt

    Sỏi thấy Huế vào mùa đông chưa
    mưa âm u, những táng cây,
    rễ xỏa lòa xòa như tóc ma rà...
    Trời thì mưa lạnh
    sao vẫn có người thơ thẩn dưới gốc cây
    mà gốc cây nào cũng có sự tích
    toàn ma thu người giữa bọng cây,
    hồi nớ, cầu Bạch Thổ,
    nơi ai có chuyện buồn không chịu nỗi
    thì lên cầu buông mình
    người ta rất ngại đi vào đêm nơi vùng đó,
    hôm nớ, giấc trưa 1g,
    một phụ nữ ngoắc chiếc xe đạp thồ
    dọc đường chuyện trò
    Chú xe thồ nói:
    chừ tui mới dám chở chị chứ nếu tối là chịu
    nên chị muốn đón xe
    cứ đi xuống một khúc nữa may ra có xe
    người phụ nữ nói:
    Anh cũng sợ ma à...
    vậy anh có sợ tui không,
    Ủa, sao tui lại phải sợ chị
    chị có phải là ma đâu mà sợ...
    ờ thì ma hay không, anh nhìn thử...
    Chú xe thồ quay lại...
    và bổ sấp, may mà xe đạp nếu không thôi
    lại thêm một con ma nữa...

    Trả lờiXóa
  15. Hóa ra chị Tím còn bày đặt lắm chuyện hơn Sỏi rồi.
    Khoa và chị tìm cách để dìm hàng Sỏi đấy phỏng?
    Hai người cũng dã tâm gứm!
    Nhưng chuyện của Sỏi không có ma , mà chỉ là tưởng tượng thui nha!
    Là cái bóng ma... ở cái chỗ BÓNG thui mà! Hihi!

    Trả lờiXóa
  16. Co61ccccc....xin vào làm quen với Hon Soi....1 đêm ngon giấc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. VÂNG! NHẤT TRÍ VỚI BA KHÍA, MONG BẠN KHỎE, VUI, HẠNH PHÚC!

      Xóa
  17. Bóng chỉ là cái cớ để Sỏi kể chuyện ma !
    Ma mà chẳng phải ma ! Chỉ là ngộ nhận của bác tài !
    Chừ T kể chuyện bóng có thật nè :
    Bà nội kế của T mỗi lần thấy đá bóng thì rất là thắc mắc . Nội bảo tranh giành chi khổ rứa hè , cái banh có mấy đồng bạc , mua cho mỗi người một trái có phải hơn không ?
    ( Cấm cuoi nha ! )

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nội có lý đấy T à!
      T biết rồi đời này làm gì có ma, chỉ có phong cách sống và những con người xấu được ví von như ma thôi mà!

      Xóa