Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

31/07/16

CÔ ĐỘC




Có mảnh trăng vàng 
                         Rơi trong đêm
Có câu thương nhớ 
                         Rụng bên thềm
Có người ngơ ngẩn 
                       Cô đơn lắm
Ngồi lặng trà suông.
###
Một vầng mây tím 
                         Bỗng hóa đen
Một cơn mưa nhỏ 
                         Đêm cài then
Một người lẳng lặng 
                           Nhìn mưa lạnh
Gió nhẹ khát thèm.

30 nhận xét:

  1. Ai bẻ cong trăng
    Thả xuống đời
    Để đêm chiếc bóng
    Cứ chơi vơi
    Để tôi hồn phách
    Đi đâu cả…
    Mây gió lả lơi…

    Một mảnh trăng liềm
    Cứa môi đêm
    Một đau chiếc lá
    Rụng bên thềm
    Một tôi cong nhớ
    Theo ngày tháng
    Mơ dáng hình Em…

    Anh Sỏi bây giờ nghe chừng tương tư nhiều quá. Tôi buông tất cả rồi anh ạ. Nhàn nhã rong chơi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài thơ này của anh họa theo thơ của Sỏi là rất chỉn chu. Bằng chứng ấy chỉ chứng tỏ anh TTN đồng cảm với Sỏi. Sỏi rất thích bài họa này của anh...
      Anh nói ''Tôi buông tất cả rồi anh ạ"...!?
      Nói thật nếu anh có buông hay thả cũng chỉ là bốc phét cho vui chứ Sỏi lạ gì anh, Một ông già còn khóc nhè những lúc bị em "Ót sít" thì làm sao mà buông nổi cơ chứ...
      Bao nhiêu thơ chảy như Nhị Hà mùa lũ, mà chỉ toàn nhớ thầm với mong trộm mà anh lại nói là buông. Chẳng qua anh chỉ ngừng blog ít hôm thôi chứ anh thì không thể dừng yêu. Há há !
      Đừng có mà nói dối rồi lại bị bóc mẽ nha nha! Há há!

      Xóa
    2. Buông thật mà anh, con tim bây giờ nghe chừng đa mỏi. Sắp tới chỉ có hình ảnh tôi rong chơi với bạn bè thôi anh à. Nàng Hải vừa rồi rủ tôi sang Đức thăm em dì nhưng tôi có hẹn với Huế rồi nên không đi được. Nàng ấy liền cua một lèo mấy nước Bắc Âu.

      Xóa
    3. Buông sao được chứ , chả tin!
      Sao không đi với Hải mà lại chọn Huế... Lại kén cá chọn canh rùi !
      Cứ như thế bọn gái nó đánh bả cho thì chết!

      Xóa
    4. Tôi về Huế vào dịp lễ Vu lan để cầu siêu cho vong Hai Cụ nhà tôi ở chùa Từ Đàm. Bạn bè em út trong đấy OK hết rồi. Tháng 6 vừa rồi tôi cũng về Huế mấy ngày để lo việc này. Mọi thứ đã lên lịch nên không thể thay đổi được anh à. Đi chấu Âu lúc nào chả được. Book vé là đi liền thôi mà. Bây giờ con tim nguội lạnh rồi thì lo chi chuyện bùa bả của đàn bà hả anh ?.

      Xóa
    5. Bao nhiêu năm rồi mộng ước đam mê
      Con tim yêu thương vô tình chợt mỏi
      Đôi chân bước đi cũng dần chầm chậm
      Chẳng thấy bơ vơ cơn gió lạnh giao mùa
      ANH CẨN THẬN ĐÓ BÙA BẢ ĐÀN BÀ KHÔNG KỂ TUỔI TÁC ĐÂU NHA

      Xóa
    6. Hihi! hay phết!

      Xóa
  2. Đêm tĩnh mịch
    nghe gió lao xao
    lá lìa cành
    đuổi nhau trên thềm vắng...
    hình như...
    bước chân ai nhè nhẹ bên thềm...

    Ồ không,
    chỉ là mưa nho nhỏ
    Rắt hạt lạnh
    cho lòng thêm quạnh quẽ...

    Sỏi ơi,
    chỉ là đang nhớ lại cái thuở hay buồn thôi nhé...
    chứ mọi thứ yên rồi mờ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ! Đêm nay kg còn tĩnh mịch , yên lành nữa rồi !
      E đã trót gây chiến , húc đầu vào tường ( tưởng làm bằng sỏi !)
      Chị bảo trọng nhé , em lánh nạn đây !

      Xóa
    2. Hihi...
      chị noái với Trang rùi đó
      là Sỏi nhưng mềm yếu lắm...
      Họ chỉ dữ dằn khi bị tổn thương thôi
      mà chẳng nhẽ những chi em noái
      lại gây tổn thương cho Sỏi được sao...
      Chị chỉ định noái nhỏ
      đủ chị và Trang nghe thôi đấy nhá...

      Xóa
    3. Chị Tím đã từng nghe tiếng lá rụng theo gió cuốn mà ngờ lá đuổi nhau. Hay thật đấy cái lối nhân cách hóa trong thơ chị làm sỏi đọc mà vui cứ như đang đùa với lá thu rơi. Cứ cách nghĩ ấy thì có chăng Sỏi chỉ chưa được đọc nhiều thơ rất có hồn có cốt của chị Tím thôi.
      Chị cứ kệ em Trang nó xiên em, mà xiên thế còn nhẹ hều.
      Sỏi than vãn cô đơn là "Cười thuê" "Khóc mướn" thôi đấy ạ! Mà còn có khi khách hàng của em lại là em nó cũng nên! Thôi thì đấy :"HÃY TRẢ CHO CAESAR NHỮNG GÌ THUỘC VỀ CAESAR" Há há !

      Xóa
    4. Trang !
      Thế mà em gọi là gây chiến à, cùng lắm thì gọi là gây sự thui!
      Đừng ngại , có gì mà phải băn khoăn.

      Xóa
  3. Cô đơn hay cô độc đôi khi chỉ là cảm giác.
    Có khi ngồi một mình mà lại không thấy cô độc , ( như lúc ngồi viết ra những dòng thơ về nỗi buồn cô độc này , T nghĩ trãi lòng ra được thì nỗi cô độc sẽ vơi , bằng chứng là cũng có người ngồi đây để đọc , để cảm nhận tâm tư của anh )
    Thà rằng cô độc mà lòng thanh thản , hơn là chung quanh có rất nhiều người mà kg tìm được sự đồng cảm ! Không thật sự là mình để yên ổn thì còn kinh khủng hơn là cô độc !
    Nhận ra sự cô độc của mình và nói ra được tức là đã đối diện và đi xuyên qua nó !
    Đúng không Anh ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Há há!
      Anh vừa trả lời em ở reply trên, vì theo thứ tự. Bây giờ xuống đây Sỏi thấy em đọc và hiểu một cách triệt để bài thơ của anh. Anh rất thích cái cách nghĩ như vậy. Phải đến tận nơi tận cùng mới đã, dù đó là điều gì.
      Nhưng mà nói ra được bằng ấy câu như em, đó là những gì chắt chiu , đúc rút, và trải nghiệm ghê gớm lắm. Anh viết được mấy câu thơ là bởi vì anh lẳng lặng ngồi uống trà vào khuya một mình , tĩnh mịch lắm đấy. Còn em : "Thà rằng cô độc mà lòng thanh thản , hơn là chung quanh có rất nhiều người mà kg tìm được sự đồng cảm ! Không thật sự là mình để yên ổn thì còn kinh khủng hơn là cô độc !
      Nhận ra sự cô độc của mình và nói ra được tức là đã đối diện và đi xuyên qua nó ! " Anh thấy em sắc lẹm thế này, anh vui và thật sướng có được những người bạn như em, để có được những câu như vậy mà đọc.
      Thật quý mến!

      Xóa
    2. Cám ơn Anh khích lệ !
      Cho T hỏi Anh chút nhé , có gì thất lễ mong Anh bỏ qua nha
      Mưa vắng lâu quá ? Anh có biet tin gì ve Mưa kg Anh ? T hoi vậy vì anh và Mưa có mặt ở blog trước T , hy vong A biet nhieu ve Mưa hơn T !
      Trên tinh thần bạn bè , Anh em mình cùng mong Mưa bình an và mau tro lai !

      Xóa
    3. Mưa anh biết đã lâu nhưng quen biết và quý mến nhau thì cũng mới đây thôi Trang ạ! Mưa là bloger rất sắc xảo mà lại dễ gần, anh cũng thích những bài viết của Mưa, Không hiểu bận bịu gì mà Mưa bỏ lốc của mình lăn lóc vậy. Chẳng mấy ngày anh không đáo qua nhà Mưa, hình như anh cũng nhớ, cũng thấy mất vui vì sự thiếu vắng . Bài Viết Lốc bên nhà mưa anh đọc kỹ và thầm nghĩ chắc mưa đã chán lốc nên dừng. Đó cũng là lẽ tự nhiên nhưng mình đã gắn bó với nhau thì nhớ lắm . Mưa ơi anh đoán em se đọc lốc của anh như nhiều năm nay em vẫn đọc và em sẽ bắt gặp những dòng này. Sỏi Trang và rất nhiều người mong em về lại với xóm tinh thần yêu thương. Đúng là đông người đã đến còm vào những trang viết trước đây bên Blog Mưa , ai cũng nhớ và yêu thương em! Mưa ơi!

      Sao em hay rào đón thế Trang! Anh cảm ơn em nhiều !

      Xóa
    4. Anh ! Mưa đã nghe tiếng anh em mình !
      Vui anh ha ?
      Chắc minh phai tri tội nhỏ nầy mới được ( co nguoi đòi lăng trì em vì tội nhẹ hều ! Mưa nặng tội vậy , kg biết xử sao ha ?)

      Xóa
    5. Anh đã sang nhà Mưa rồi, giá như Mưa viết một bài gì đó thì anh cũng đã chắp bút... Đằng này hắn đăng ...chẹp !

      Xóa
  4. Dại chi cô độc một mình
    Lấy đại một đứa tâm tình mây mưa
    Có thể môi hở răng thưa
    Miễn sao tình cảm sớm trưa dạt dào
    Tại vì anh cứ cành cao
    Thế nên chẳng có em nào cạnh bên
    Tháng ngày già lú tăng thêm
    Đáng đời anh cứ hằng đêm ngậm ngùi
    Nhìn đời đôi lứa người vui
    Phải chẳng họ chẳng tới lui chọn tìm
    Gặp người tri kỷ chẳng tin
    Đa nghi tào tháo một đời cô đơn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khôn ngoan muôn sự tại trời
      Người khôn vẫn cứ một đời nhục vinh
      Thà ta cô độc một mình
      Và bằng lòng vậy thể tình là xong
      Vướng làm chi mớ bòng bong
      Cho thêm lận đận long đong ôi dào
      Anh nào có dám cành cao
      Xe hơi đã bán đồng hào đã tiêu
      Anh giờ chó chẳng thèm yêu
      Sứt môi lồi rốn chẳng liều lấy anh
      Gương kia vỡ hóa mảnh sành
      Cây nào khô lỡ đâm cành nở hoa
      Thôi thì tha thẩn vào ra
      Vài chục năm nữa thì ta lên đường!

      Hihi! Hồng anh nay khẩu khí oanh liệt gớm!

      Xóa
  5. ha ha anh đối lại cũng sắc gọn gớm

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi!
      Có lẽ phải thế mới vui mới đã em ạ!

      Xóa
  6. Hổng biết tại ra mần răng mà mỗi lần đọc thơ của Hòn Sỏi thì mình tịt mít không họa được nổi là răng hè ?
    Mình thấy thiêu thiếu Tám Tàng ở đây để tạo cho SaLam một chất xúc tác mới có cảm húng mần thơ được . Thiếu thiệt đó Sỏi ơi .. im sorry không có thơ họa được
    P / s : Từ Tâm Nguyễn và Hồng Anh họa thơ hay ghê .. ngưỡng mộ , ngưỡng mộ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm trước có hai bài "Nói xiên" Bạn cho vui mà chẳng thấy bạn đâu. Bụng chửi thầm chắc chết với mấy em bên FB rồi . Mà Salam chỉ làm thơ họa lại thơ của gái đẹp thui , họa sao được sự khô khan khốc liệt của thơ Sỏi... Há há!
      Tám Tàng theo giai rùi, bỏ tui cô đơn rùi.Giờ mà gặp bẹo chết thôi!

      Xóa
    2. Em chào anh Salam Alakum!
      Chúc mừng anh đã lấy lại được tài khoản của mình.

      Xóa
    3. Khoa ơi !
      Ông ấy giả vờ vậy thôi chứ có ai lấy tài khoản của ông ây đâu mà mất công đi lấy lại, Hi hi!

      Xóa
  7. Hổng thèm mưa đâu, lạnh quá đi hà...
    hi hi hi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh thấy vui lòng và an tâm khi thấy em sang chơi và cười hihi!
      Cố gắng cao để chiến thắng sự phá đám của trái tim nhé em!

      Xóa
  8. Có nỗi buồn nào ngang mắt ai
    Có cơn gió nhẹ thoảng bên ngoài
    Bên song ai lặng nhìn sao rụng
    Một mảnh ân tình theo gió bay
    .
    Góp thêm nỗi cô đơn cùng thơ bạn Sỏi nhé.

    Trả lờiXóa
  9. Bạn đem góp nỗi cô đơn
    Tôi mang lòng nhận sớm hôm tôi buồn
    Có ai hiểu được ngọn nguồn
    Thì cùng tôi góp gạo luôn từ giờ

    Hihi! vui vui với bạn thế nha!

    Trả lờiXóa