Nắng
đã nhuộm vàng
MỘT SẮC THU
Chiều rơi
hiu quạnh
THẤY MÌNH NGU
Sao không
mang tất
mang tất
ÂN TÌNH CŨ
Cả mảnh tình
tan tác
NẮNG MƯA
Gom gọn lại
không hề
VƯƠNG VẤN
Nhờ bụi
thời gian
PHỦ MÚT MÙA.
Tôi xin lỗi anh Sỏi vì lỗi gõ nhầm hai chữ của mình nhé. Thế nên tôi xóa còm đi để sửa lại hay chữ gõ nhầm ấy. Mong anh thông cảm cho kẻ ngu ngơ này.
Trả lờiXóaSóng
vỗ đau lòng
THÂN SỎI ĐÁ
Con đò
úp mặt
KHÓC BÊN SÔNG
Bờ hoang
Lạnh ngắt
NGUỒN SƯƠNG LỆ
Hiu hắt
chiều vàng ngập
NHỚ NHUNG
Trọn đời
Làm kẻ đưa
THUYỀN KHÁCH
Nước chảy
Bơ vơ
ĐỪNG GIỮA DÒNG…
***
MỘT SẮC THU THẤY MÌNH NGU… ÂN TÌNH CŨ NẮNG MƯA VƯƠNG VẤN PHỦ MÚT MÙA…
THÂN SỎI ĐÁ KHÓC BÊN SÔNG… NGUỒN SƯƠNG LỆ NHỚ NHUNG THUYỀN KHÁCH ĐỨNG GIỮA DÒNG
***
Lúc đầu tôi đã gõ một lèo:
Sóng vỗ đau lòng thân sỏi đá
Con đò úp mặt khóc bên sông
Bờ hoang lạnh ngắt nguồn sương lệ
Hiu hắt chiều vàng ngập nhớ nhung
Mà biết vô duyên vẫn cứ mong
Trăm năm ôm mãi mối tình không
Trọn đời làm kẻ đưa thuyền khách
Nước chảy bơ vơ... đứng giữa dòng...
Gõ thế này nó hoàn chỉnh và đầy đủ ý tứ cho một khúc được gọi là con cóc. Nhưng vì để họa theo anh nên tôi rút gọn lại, đam ra nó hóa thành mấy vần con nhái bén mất rồi anh ạ. Thông cảm cho bạn già nhà quờ cả đời ngu ngơ nhé anh.
Hihi!
XóaNgười ta thả thơ , đánh thơ , chơi thơ Mình không làm được như họ thì mình nghịch thơ anh ạ. Thơ con cóc bọn mình còn làm được thì nhái bén chắc cũng được thôi! Và nhái hay ba ba thuồng luồng gì cũng dùng !
Bài thơ anh viết hay lắm , lại còn chắp hai câu biền ngẫu nữa chứ...Cảm ơn anh nhiều!
Có câu hát của Trịnh Công Sơn
Trả lờiXóa"Thà làm viên đá âm thầm đáy biến thật lâu"
Hồng Anh cú băn khoăn không biết tại sao anh Sỏi lại thích cái tên này mà lại thích quá lâu không chịu đổi
Qua bài này Hồng Anh loáng thoáng hiểu ra Sỏi ca đã thất thình tới cả chục năm nay muốn quên lại càng nhớ nên hôm này đành bày rõ nét qua bài thơ Quên
Hồng Anh chúc anh quên nhanh và vui vẻ nhé
Hihi!
XóaNgày trước đọc Lưu Quang Vũ có hai câu thơ thế này:
""Ba thằng da vàng ngồi uống rượu
Buồn như hòn sỏi dưới thung sâu""
Thế là cứ nghĩ đến cái danh phận của hòn sỏi . Sau đó nó gắn bó với câu thơ đó như nghiệp chướng vậy.
Hồng anh đoán mò nhưng rất khôi hài! Há há!
Dù sao cũng vui và cảm ơn em!
Xin lỗi xin lỗi HA viết ẩu thả mà không xem lại sai be bét giờ đọc lại thấy sai sâu hổ quá HA xin đính chính lại "hai từ Cứ và thất tình "
XóaHá há!
XóaKhông sao đâu anh hiểu mà, một phần cũng do anh kiểm duyệt nên không nhìn thấy và sửa ngay được ! Có gì mà xấu hổ chứ Hihi!
Đã làm viên Sỏi đá lỳ trơ
XóaChẳng thể ngăn lòng khỏi giấc mơ
Một bóng hình xưa về bất chợt
Gọi lại tình xưa bỗng quay về
Sỏi cũng có hồn đấy em ơi
XóaLỳ trơ là bởi tiếc của giời
Ngồi buồn là hay chạnh lòng nhớ
quay quắt lòng mình nhớ chết thôi!
"Khi cố quên
Trả lờiXóalà khi lòng nhớ thêm..."
Câu hát sến đấy
mãi vừa tâm trạng buồn tình của Sỏi
người quên ta đấy
ta ôm hoài nhớ thương...
thời gian có là thuốc tiên
cũng chỉ là bụi phủ...
một chút mưa nhè nhẹ
một chút nắng phôi phai
lại gợi nhớ bao điểu...
Ta mơ thành sỏi đá
vẫn mãi ngậm ngùi nhớ thương...
Cảm ơn chị
Xóavới những cảm nhận đậm chất thơ.
Có nhiều người viết về nỗi buồn
và ví von buồn như hòn sỏi,
có lẽ vậy mà nó vận vào
cứ hơi thở ra là thấy buồn...
Hihi!
Tuyết
Trả lờiXóaĐã phủ đầy
Một chiều đông
Đêm buông !
Cô quạnh
Nhớ mênh mông
Ngày mai
Trời sáng
Sang trang mới
Tình củ
Quên rồi
Dạ thảnh thơi !
( cho cóc nhảy vào đây để anh bắt nấu cháo nha ! Cố lắm lắm cũng chỉ vậy )
Ô hay quá Trang ơi,
Xóachị ngủ mơ Trang làm thơ
(hihi trưa ngủ mà cũng nằm mơ...)
thức giấc, thấy giấc mơ của mình là thật...
Thiêng nhỉ!
XóaMới nghĩ đến trong mơ mà đã gặp rồi, gứm thật, Trang làm thơ cũng hay đấy nhưng mà em nó khiêm tốn , mà có khi là lười nên mình ít được đọc ...!
Cóc của Trang là cóc Thất ngôn tứ tuyệt. Anh Sỏi duyệt vì hay lắm và thấy trong lòng rất vui
Trả lờiXóathảnh thơi!
Em
Sẽ làm gì
Trong tháng ngâu
Đơn thân
Liệu tới
Có đổi màu ?
Đừng ngại
Yêu thương
Lười ân ái
Đời người
Ngoái lại
Còn mấy đâu!
Chi Tím : hêhhe. E 1 tay cầm phôn xem bài thơ anh Sỏi. 1 tay cầm cây viết với tờ giấy.
XóaLấy 4 khổ thơ đầu của thơ a Sỏi , dựa vô đó vò đầu bức tóc , trán nhăn thêm mấy nếp mới ra đuoc bấy nhieu đo chị ! Đa tạ chị thuong em. Hêhhe
Anh Sỏi :
Ôi chao ơi ! Anh khoác chi cho Thị Nở cái danh hoa hậu làng Vũ Đại mà tội rứa !
Từ thua cha sinh mẹ đẻ có biết thất ngôn tứ tuyệt chi mô anh ! Có thất tình tứ khổ thì có !
Vậy là em cứ làm nhiều thơ đi nhé, vì sau những dịp vò đầu bứt tóc là những niềm vui vô bờ với thơ . Ròi những hồi xuân kỳ diệu sẽ đến với em!
XóaHoa hậu báo tiền phong cũng thua và chạy dài. Hihi!
Anh cảm ơn em, cảm ơn chị Tím và học theo em anh cũng tự cảm ơn anh luôn! cho tiện!
Trang ơi
Xóahai chị em mình giống nhau đến lạ,
chị nắn nót được vài chữ
khi nào cũng bỏ bao là giấy
đọc lại, cứ thấy có người cười "vỡ mồm"
lại tẩy tẩy xóa xóa
kết thúc nó lại y như ban đầu
cái đầu đặc làm sao thơ tuôn được
nên thơ mình, đừng gọi là cảm xúc
nó có tuôn đâu nặn mãi mới ra
xong bài thơ cóc nhảy
thấy tóc mình đã bạc lại lơ thơ...
Ôi giời!
XóaTóc bạc lại lơ thơ là tóc em...Hóa ra chị nói em à! Chết chửa!
Mấy bài gần đây của chị hay lắm chứ , khiêm tốn vừa thôi chứ !
Chị em mình ai cũng chỉ là nhà thơ con cóc chứ đã ai có danh có phận trong làng thơ đâu!
Cóc thì em cũng thích nhất là thơ của chị và Trang! ngóng hàng ngày mà! Hic hic!
Anh Sõi :Vậy là em cứ làm nhiều thơ đi nhé, vì sau những dịp vò đầu bứt tóc là những niềm vui vô bờ với thơ . Ròi những hồi xuân kỳ diệu sẽ đến với em!
XóaChà chà chà ! Chị Tím ơi ! Chị nghe kg nè !
Có người khoe khéo mình trẻ trung nhờ làm thơ đó chị ( đã trãi nghiệm , có kết quả mới khuyên bảo chị em mình )
Hèn chi chê chị em mình già !
Dù sao cũng cám ơn Anh nha ! Hêhhe
Bây giờ thì anh nói mà không sợ ngọng... là anh đang bị Trang '"Soi" nói gì cũng cố tìm ra một khe dù rất nhỏ, khi không tìm được thì đặt những câu hỏi lập luận kiểu u mặc , ngược chiều. Mỗi một lần soi như thế là một trận lăng trì ... Nhớ chửa? Hãy đợi đấy!
XóaNắng
Trả lờiXóađã nhuộm vàng
hiên nhà ai
Lá vàng
khe khẽ
rụng bên vai
Từ độ
người về
nơi xa ấy
Mình ta
ngồi đếm
sắc thu phai..
Ngoài hiên nắng nhuộm ánh vàng
XóaGót chân em bước bẽ bàng nắng phơi
Làn da ấy cũng của trời
Dẫu phơi vẫn trắng vẫn ngời ngời xinh
Càng nhìn càng thấy bực mình
Trời cho chẳng giữ thất tình còn ngông.