Chết mẹ khéo mà anh hâm! Đúng là anh hâm thật nghĩ linh tinh, Chẳng đâu vào đâu cả.
Một năm nhanh như cháy nhà vậy, thoáng cái xong. Xuân mang về mưa phùn gió bắc,
các thứ chỉ hợp cạ với rau xanh và cây cỏ, thế rồi xuân cũng qua mau. Hạ chan nắng
lửa, khác chó gì mùa rán mỡ. Chang chang chán thì trút mưa rào. Chán nữa thì
thêm mấy cái bão, đổ cây cối bẩn đường xá. Gớm con gái chưa chồng chạy rông,
gặp mưa trơn ngã chỏng chơ giơ bốn vó còn giả bộ cười, đau bỏ bố.
Thu về ngỡ mát mẻ trời xanh ngắt, ai dè lá rụng. Mấy chị gái già, lấy link mùa
thu , mùa thu ngất ngây , mùa thu thất vọng; ngồi làm thơ thất tình đầy cả mạng xã
hội. Mùa thu cũng chẳng hay ho khỉ gió gì, hóa ra các chị có lý, nỗi buồn có cớ
để mà lên ngôi.
Đông tới hanh hao khô khan, đông nào chẳng lạnh , không lạnh thì không gọi là
đông. Da dẻ nhìn như dưa bở, rạn nứt hết gót sen, cả môi hồng. Nói thế các chị điên tiết
lại chửi đổng thì khốn.
Hôm trước có chị nói mày cũng ế. Con trai ế vợ là nhục, thà làm con chó xích
cổng mà có bạn gái còn hơn. Chị chửi mình nghe chẳng ra gì, mà mình thấy có đầu
có đuôi chứ.
Ai đời tuổi cả đống rồi, cứ mãi lông bông lang bang, nay cháo chợ mai cơm hàng.
Viết báo chính thống kiếm tiền thì bảo khó chịu, viết Blog chơi không, ngu thế
chứ! Văn thì tục có nghĩa là có mùi, không nặng nhưng đúng là có mùi thật. Có
cả tiếng, tiếng vang như rắm. Thơ làm sai bét be. Đã thế còn vác luật
rừng áp dụng cho thơ chứ, gọi thơ con cóc là còn nhân ái ưu tiên cho cái mỹ từ
ấy. Khổ thân các bác đọc thơ em!
Nhiều khi em nghĩ thương các bác, định bụng không làm thơ nữa. Nhưng chết nỗi em tính hay sa ngã, yêu đương cũng rộng, nhớ nhung lại nhiều. Lắm khi đọc thơ các bác mãi em cũng tự ái, tự ái quá thành ra lên cơn, phát rồ phát dại làm thơ. Lúc ấy cũng thấy phát tiết, phong cách ra phết, khác đêk gì thi sỹ. Thơ em mùi đáo để. Thế rồi em mang thơ vừa làm vào mạng, đăng lên blog. Vậy là em đã nói ra được cái lỗi làm các bác phải khổ với thơ em làm. Nói ra được, nhẹ cả người. Ôi dào em lại nghĩ đến cái chị nói em thà làm con chó xích cổng, mà cái cảm giác cứ y như em bị xổng xích chạy ra đường, đã không rọ mõm lại không cả tiêm phòng...hi hi!
Nhiều khi em nghĩ thương các bác, định bụng không làm thơ nữa. Nhưng chết nỗi em tính hay sa ngã, yêu đương cũng rộng, nhớ nhung lại nhiều. Lắm khi đọc thơ các bác mãi em cũng tự ái, tự ái quá thành ra lên cơn, phát rồ phát dại làm thơ. Lúc ấy cũng thấy phát tiết, phong cách ra phết, khác đêk gì thi sỹ. Thơ em mùi đáo để. Thế rồi em mang thơ vừa làm vào mạng, đăng lên blog. Vậy là em đã nói ra được cái lỗi làm các bác phải khổ với thơ em làm. Nói ra được, nhẹ cả người. Ôi dào em lại nghĩ đến cái chị nói em thà làm con chó xích cổng, mà cái cảm giác cứ y như em bị xổng xích chạy ra đường, đã không rọ mõm lại không cả tiêm phòng...hi hi!
Hi hi...............
Trả lờiXóaHè hè hè hè !
XóaMất zin gòi ế là phẩy, cứ phẩy là em mở hàng mí hên ah, ( còm trong sáng nha, ko tối nha , ko lậy bẩu em ko diu dàng ) (~_~) ( ^_^)
Trả lờiXóaẾ là ế thế nào? Anh ứ chịu ế đâu! Hè hè hè !
XóaChịu.
Trả lờiXóaAnh biết thừa nên cũng ...Chịu!
XóaThua ...
Trả lờiXóaMà sao hôm nay HN mới sang thăm nhà anh được nhỉ ?
Vẫn bình thường mà em , sao lại thế nhỉ!
XóaThua !
Trả lờiXóaMà sao hôm nay HN mới vào nhà anh được ý .
Ừ ! thôi đến với nhau là quý không sao đâu em à!
XóaMịa bố nó thời gian nhanh như ngựa
Trả lờiXóaVừa mới hạ cho Sỏi luy tắm sông
Thu se về cho Sỏi mót làm chồng
Đông đã tới lòng Sỏi sun như đỉa
.
Hề hế hê xuân đã về rồi đấy
Cưa khoác vai Sỏi đẽo gọt tình xuân
Vòng vo mãi rụng rời cả bước chân
Đời tươi thế sao chẳng ma nào ngó ...........
........
Còn khổ nữa về thơ thẩn mà em bóp chẳng ra -để em nhờ Quê sang giúp vậy !
Nhân tiện nói chuyện với anh chút cho vui ! Không chỉ chờ mừa hạ để cởi truồng tắm sông , phải công nhận tắm thế sướng lắm chứ anh. Giờ cứ sen với bồn chán bỏ mẹ , thua hết tắm sông luy nha. Chưa nói đến ngày bé chỉ cứ mong đêm trăng luy chạy trên con đê gió lộng. thôi rồi là da thịt , nó mát thế nào rất khó tả . hè hè hè !
Trả lờiXóa