Trong đời tìm được một người bạn không dễ. Mỵ Nương cuối cùng cũng tìm thấy. Nó
như thể là phép màu. Một lúc nào đó hai người sẽ thành bạn. Linh cảm của đàn
bà. Bây giờ Mỵ nương cũng không nhớ tại sao nàng và chàng lại chọn quán
café làm nơi gặp gỡ. Dường như lựa chọn ấy cũng tiền định như quan hệ của
hai người.
Lần nào Mỵ Nương đến quán café để gặp Đồng tử cũng như lần đầu, ngơ ngác, lạ lẫm như thể sống lại ngày hôm qua, thời con gái của mình một lần nữa. Phố và cái vườn hoa kia mỗi năm một khác, mỗi lần một khác. Chỉ có vị trà lípton uống ở quán này vẫn thế, thứ nước thơm thơm, ngọt ngọt và có cả vị mặn của vài hạt muối. Lần nào Nàng cũng ngồi đúng chiếc ghế ấy, cảm thấy mình như thể chuẩn bị làm một điều gì thiêng liêng. Nàng mặc chiếc áo đẹp nhất, mớ tóc dài buông xoã như thể đến với hội làng. Những ngày hội hiếm hoi trong đời.
Lần nào Mỵ Nương đến quán café để gặp Đồng tử cũng như lần đầu, ngơ ngác, lạ lẫm như thể sống lại ngày hôm qua, thời con gái của mình một lần nữa. Phố và cái vườn hoa kia mỗi năm một khác, mỗi lần một khác. Chỉ có vị trà lípton uống ở quán này vẫn thế, thứ nước thơm thơm, ngọt ngọt và có cả vị mặn của vài hạt muối. Lần nào Nàng cũng ngồi đúng chiếc ghế ấy, cảm thấy mình như thể chuẩn bị làm một điều gì thiêng liêng. Nàng mặc chiếc áo đẹp nhất, mớ tóc dài buông xoã như thể đến với hội làng. Những ngày hội hiếm hoi trong đời.
- Nàng chờ
ai? Chàng anh hùng Thạch Sanh à? Một giọng mơ hồ hỏi nàng. Dĩ nhiên nàng cũng
mơ hồ trả lời lý nhí. Cả người hỏi và người trả lời đều không nghe rõ.
- Cái cậu anh
hỏi; là cái cậu chém trăn tinh trong hang đá ấy gì, lại còn bẻ cành cây làm
cung, bắn chết đại bàng để cứu công chúa. Về sau lấy công chúa. Cậu ấy có vợ
rồi , yên bề gia thất rồi . Mà cậu Thạch Sanh không chỉ giỏi võ đâu nhé, còn
chơi đàn cực hay. Con gái đứa nào chẳng giỏi thẩm định âm nhạc. Nghe tiếng đàn
của cậu ấy chết như bi. Thật tiếc cậu ta xây dựng gia đình khí sớm. Bỗng đâu xa
xa có tiếng hát vang dần …
- Hay em chờ chàng
Trương Chi ?
- À ! Cái chàng được tả bằng thơ phải không
“Ngày xưa có anh Trương Chi; Người thì thậm xấu hát thì thậm hay” Trương Chi là
cái cậu yêu em như điếu đổ, mà không được. Tự kỷ rồi tự tử chết. Trái tim
Trương Chi hoá thành viên ngọc bích, Nàng sai mài, đục, dũa, tiện thành một cái
chén. Khi dùng rót nước soi vào, thấy có hình Trương Chi, nhớ chàng
em khóc, nước mắt nhỏ vào chén, chén vỡ tan. Từ đấy em không nhìn thấy
chàng đâu nữa.
- Vậy thì chờ ai?
- Ơ ! Anh này mất lịch sự bỏ
mẹ! hỏi đéo hỏi lắm! Em chờ Chử Đồng Tử.
- Chử Đồng Tử là cái cậu không có nổi cái
khố, mò cua bắt ốc ở bờ sông, về sau lấy công chúa Tiên Dung?
- Đúng anh ấy đấy! Hai người ấy chia tay nhau, li thân, giờ
thì li dị rồi. Thế mới ly kỳ chứ! Tình yêu chân chính sẽ không có sự dối trá và
lừa lọc, sự chân chính trong tình yêu thúc giục người ta làm nên những chiến
công, có thể đó là một chiến công sai lầm. Trong cuộc đời luôn có chỗ dành cho
những chiến công.
Tiên dung nghi Chử Đồng Tử là dân đập đá, nghiện nặng, có cái khố cũng
đem đổi lấy cần sa. Đã nghiện lại còn ương bướng nên bố mẹ vợ tẩy chay. Hắn
Không phải con nghiện. Tự ái, bỏ nhà lang thang. Tiên Dung đi luôn với một đại
gia khác. Đồng Tử thề không nhìn mặt tiên dung nữa, lặn mất tăm mất tích từ đó.
- Sao em biết?
- Hôm qua em chek email cho anh ấy và hẹn ở đây! Cái gì đến
sẽ đến. Người đàn ông mà nàng chờ đợi đã đến, muốn cầm tay Mỵ Nương,
nhưng nàng làm cử chỉ mơ hồ một thoáng. Những gì em quá đỗi mong chờ, khi
đến đều làm em hoảng. Có thể liều lĩnh mà nói rằng tình yêu mãnh liệt sẽ biến
mọi xó xỉnh nghèo hèn thành thiên đường, có thể lắm đó chỉ là thiên đường trong
chốc lát.
Một Bloge Mỵ Nương, Và một Chử Đồng Tử. Họ chia nhau viên thuốc! Thuốc
mầu hồng hình trái tim này thì thật không hề ảo!
Yêu nhau hay họ đang làm cái việc yêu tinh, yêu quái!
Yêu nhau hay họ đang làm cái việc yêu tinh, yêu quái!
Đọc có đoạn phì cả cười. Thấy có tí hoang tưởng :D. Em có một câu chuyện thức tế kể anh nghe nhé. Có một anh chàng làm nghề giáo ở Hà nội , yêu một cô nàng xinh lắm làm nghề cắt tóc gội đầu ở tận Nghệ An. Hai người quen qua face, nàng mê chàng làm thơ hay, rồi hai người yêu nhau qua mạng. Dịp 30 tháng 4 vừa rồi chàng bắt xe từ Hà nội về Nghệ an thăm nàng, cũng là lần đầu hẹn hò. Ở bến xe nàng đợi sẵn , chờ chàng tới là hai ng dắt tay nhau vào chốn hẹn hò. Ai ngờ, nàng vừa nhìn thấy chàng đã phát biểu như này, EM chỉ gặp anh lần này là lần đầu và cũng là lần cuối.Anh giáo bắt xe về Hn ngay Anh ạ, he he. Lý do là vì anh chàng ko đc đẹp trai . cô nàng thất vọng.
Trả lờiXóaChuyện của Rất hay đấy ! Nhưng chẳng lẽ cái anh giáo kia lại còn xấu giai hơn anh cơ à! Gay nhỉ! Tình như em nói đúng là tình thời mạng nhện! Hi Hi HI !
XóaRất giống chứ chưa phải tình yêu em nhỉ! Lão nhỉ!
Trả lờiXóaSỎi mến! hôm nào em gửi Lão cái tư liệu viết giùm em cái Hậu Minh chủ, đổi lại Lão bỏ đây Ong xem tài liệu Lão cung cấp viết bừa cái Hậu Đại ca bằng giọng đờn bà cho cô Rất nhà mình xem chơi nha
Em đi tìm gặp Minh chủ bị đuổi ngược văng về Bắc ngay, đàn bà Bắc gì mà không nhu mì lại còn cả tin - chuyện chị luôn đó cô Rất xinh ạ.
Cái bài này hay cô mình ạ, hắn tác giả cực trí tuệ khi kết nối cái tưởng tượng.Bài hay lại có em nên nhiều lời phát, chứ có bài viết chiếu lệ khó chịu lây cả chấy.
hè hè
Anh nói thật với Ong , Ong là người đọc từ đầu đến cuối lốc lờ của anh, chắc là em còn hiểu anh hơn cả chính anh nữa. Nên entry nào em khen thì thôi chứ entry mà bị em chê anh đều đọc lại , hóa ra anh đi theo ong . Nhưng mà khi đọc lại anh thấy Ong có lý. Anh thích cái cách phán của Ong thật như đếm ! hay lắm ! Chắc em lại sắp bảo anh là khách sáo đấy! anh nói có suy nghĩ hẳn hoi đấy nha ! Anh cảm ơn em nhiều!
XóaBạn đùa bảo Sỏi là bạn chú Cuội biết đùa mà em ủ ê hẳn đây này.
XóaĐùa Đùa Thật Thật...! Ong cứ tin người ta nói là thật đi để mà buồn. Cuội hay Sỏi cũng thế cả mà, ngồi gốc đa cũng tốt. Tùy thôi ai hiểu sao cứ hiểu...Không chê trách gì!
Xóa