- Ở đâu đó, không nhất thiết phải nói rõ địa chỉ, có thể ở Tiền Giang, hay đâu đó Bắc Giang. Một cặp vợ chồng cai sữa cho con, họ dùng đủ mọi cách mà vẫn không được.
Bố cháu bảo bôi mực vào cho nó thấy đen, bẩn nó sợ. "Nó vẫn bú".
Đã thế bôi cứt gà vào cho mày kinh, "cũng chẳng ngăn được nó".
Bố cháu bảo thế thì bôi ớt vào. Nó cứ bú, nhưng cay thằng bé 2 tuổi khóc ngằn ngặt.
Tức mình bố cháu lấy băng keo cuốn quanh ngực mẹ cháu (bây giờ không thấy nữa, mày bú vào đâu?) Nó lấy tay giằng xé một lúc rồi vẫn bú như thường.
Ma xui quỷ
khiến thế nào, anh chồng có tối kiến, thử bôi thuốc trừ sâu vì nghĩ đơn giản, thuốc phun vào lúa thì con sâu không dám cắn lúa, trẻ con cũng vậy ta bôi
thuốc sâu vào vú chắc nó không dám bú.
Ai ngờ bôi
buổi sáng chiều đi làm về thì thấy thằng cha hàng xóm lăn đùng ra chết.
Trong không
khí rung chuyển vì kèn trống tang thương ấy; đúng là “Tiếng oan dậy đất án ngờ
lòa mây”. Người ta cứ hỏi thăm sao ông này đột ngột chết khi đang trai tráng…Thủ
phạm chỉ có mỗi câu:
- Tôi biết đâu đấy!
Hình như cả hai chuyện (Bạn bloger đọc thơ và cai sữa bằng thuốc sâu) rất vô lý. Nhưng lại có lý chỗ nó có tác dụng giống nhau của thuốc và thơ. Hihi!
- Tôi biết đâu
đấy!
.Sự không ngờ ''tôi biết đâu''
Trả lờiXóaKết quả sự đời thấy thật sầu thế nhân
.Cai thơ trốn biệt xa gần
Thuốc sâu cai bé tình chân -đi rồi