Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

08/09/16

VẪN CHIỀU NAY


Chiều nay 
                          thấy mình mất hết trí khôn
Lại rùng mình sợ hãi lúc hoàng hôn
Có mấy đứa tựa như mình không nhỉ
Cứ đêm về là lại thấy cô đơn

Chiều nay 
                              trung thu rộn tiếng trống cơm
Mắt nhắm tìm em giấc ngủ dỗi hờn
Tiếng thở dài như thể não nề hơn
Rồi đặt cược chìm sâu trong u tối

Chiều nay 
                          quỷ dẫn đường ma đưa lối
Ta phóng xe tới chân trời tận cuối
Tìm đến chỗ một sao băng vừa chạm
Lại một màu tro phủ mịt mù mưa

 Chiều nay 
                          mưa táp nước vào kính cửa
Những nhớ thương bỗng nhìn thấy nhạt nhòa
Tôi hình dung em ngồi bên tượng chúa
Lặng cúi đầu sám hối tháng ngày qua

Chiều nay 
                   ta như thể muốn vỡ òa
Đầy gan ruột cô đơn, buồn trắng xóa
Dẫu biết mình nói yêu không bỡ ngỡ
Cũng ngậm ngùi đành vậy để phôi pha

Chiều nay
                        ta thanh tịnh để ngồi nhà
Kệ phố phường thao thức tự tránh xa
Trăng trăn trở rồi bỏ đi đâu mất
Một mình ta cốc chạm chai la đà

Chiều nay 
                          ta ngứa ngấy muốn gãi thơ
Cô chủ quán cà phê cười cởi mở
Mùa thu ơi sao ngươi lại không cười
Như lá rụng có gì mà bỡ ngỡ

Chiều nay 
                         thấy trái tim ta ngập nắng
Ồ hóa ra nhung nhớ đã hóa vàng
Nắng như thế chiều bốc hơi nhanh lắm
Mà em về phố vắng bớt thênh thang

Chiều nay 
                     ta diện may ô thật bảnh
Thả gót giữa phố phường se se lạnh
Giá có em tay trong tay cùng dạo
Để trêu lũ chim trời thả sức ganh

Chiều nay 
                         đẹp cái màu thu biếc xanh
Một tuần dài đủ bảy cái đành hanh
Đầu tuần hẹn đến cuối tuần không gặp
Trời thu xanh mãi thế chết không đành.

36 nhận xét:

  1. "Chiều nay
    thấy trái tim ta ngập nắng
    Ồ hóa ra nhung nhớ đã hóa vàng
    Nắng như thế chiều bốc hơi nhanh lắm
    Mà em về phố vắng bớt thênh thang"
    có ng đang nhớ nắng,ta thấy mình ...vô duyên....hiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Há há! Cái ghen này của em Mưa thật tuyệt !
      Hay lắm ...Anh vẫn phải Sory em !

      Xóa
  2. Sỏi ơi,
    Hình như
    ai cũng cô đơn...
    có những người cô đơn
    vì chỉ một mình...
    Họ ăn một mình
    họ đói một mình,
    họ muốn gây
    không người sinh sự...
    họ đưa tay ra
    không bàn tay nắm...
    nhưng biết đâu
    trong tâm trí còn có lắm bàn tay...

    Lại có những người vây quanh cười nói
    vẫn không ai hiểu
    sau nụ cười đang giấu điều chi...
    Tay trong tay
    mà lòng trí tận đâu...

    Nếu như thế ai cô đơn...
    ai cô độc...
    Và nếu được chọn
    ta chọn cở nào...

    Thà yên ắng mình ta...
    Không ai nói
    còn hơn nói mà không hiểu...

    Ta rêu rao cô đơn ta có
    biết đâu chừng còn có người mua
    mua không bán
    xin không cho
    vì nó là của...
    chỉ mình ta hiểu nó quí vô cùng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Cảm ơn
      Chị tím nhiều hơn
      Vì đã chia sẻ
      Cô đơn với Sòi (Sỏi)
      Lạ thay
      Có chuyện ở đời
      Cô đơn
      Ai lại
      Mượn người lo thay
      Chị ơi
      Ai cũng được tày
      Tay trong tay
      Vẫn đêm ngày vô duyên
      Có khi mình muốn
      Hóa điên
      Mà nghe lời lẽ
      Vẫn hiền như ru
      Lại khi ngồi
      Khóc hu hu
      Thế gian bao kẻ
      Bu quanh nói cười
      Đời này
      Làm chuyện khác người
      Nhiều khi đáng khóc
      Lại cười miên man.
      Lốc lờ
      Cái chốn thở than
      Của riêng
      Sao phải lạm bàn việc chung
      Chân tình chia sẻ tận cùng
      Vô tình
      Chẳng thể trùng phùng được đâu
      Ưa thì đến
      Ghét biến mau
      Việc ai nấy biết
      Tôn trọng nhau cơ mà!
      Chị Tím ơi!
      Bây giờ em chán sa đà
      Ít giao du
      Ngại đến nhà làm quen
      Vì em
      Vốn sẵn buồn phiền
      Lại thô lỗ
      Và nổi điên với đời
      Nên
      Buồn viết chút để chơi
      Có khi vui cũng
      Hứng lời sẻ chia
      Tự do tự tại.
      Hihi!

      Xóa
    2. Sỏi ơi,
      ngày nào đó
      em chán "sa đà" nhà chị
      E khi nớ
      có người buồn chết mất thui...

      Xóa
    3. Chỉ khi em có ai nhớ, thì khi vắng em họ mới buồn chứ, Em giai của chị chẳng có ai nhớ nên chắc không có ai buồn đâu chị Hihi!

      Xóa
    4. Thấy chưa
      có khi Sỏi cũng nói sai đó...

      Xóa
    5. Dạ sai quá chừng luôn chị ha !

      Xóa
    6. Hihi!
      Cứ bình thường thì mất tăm, hơi trồi lên cái là lại cùng nhau dìm hàng Sỏi...!

      Xóa
    7. à ha...
      ai phe ai biết rùi...
      thấy chưa chị Tím đơn sơ
      không chèo không lái
      mà vẫn có người cùng phe...
      đã thiệt...

      Xóa
    8. Chắc là phiến quân IS tụ nghĩa ...

      Xóa
  3. Chiều nay trời lại đổ mưa
    Nhìn ra phố nhỏ lưa thưa bóng người
    Cây xanh hớn hở vui tươi
    Riêng tôi thì thấy buồn ơi là buồn!
    hihi
    Góp vui cùng bạn nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn ơi chiều đã vui chưa
      Làm sao trời cứ đổ mưa lại buồn
      Có ai hiểu hộ ngọn nguồn
      Bạn tôi chia buồn lại bảo chia vui!

      Hihi! Cảm ơn bạn!

      Xóa
  4. Có một người đàn ông ngoài 40 t mà chưa lập gia đình .
    Mẹ bảo : Con phải lấy vợ , có con , sau này tuổi già sức yếu, đau nằm một chổ có người rót cho ly nước !
    Vậy là ông ta lấy vợ , có con , có cháu ( theo đúng kế hoạch hihihihi )
    70 tuoi , đau nằm một chổ ( cũng đúng như dự đoán hêhhe )
    Bầy con kéo về , cải nhau chuyện ai phải chăm sóc bố ,của cải ai hưởng nhiều hơn ai !
    Bấy giờ , ông mới kêu trời :
    " Chỉ vì một ly nước mà giờ tôi phải khổ như vầy nè ! "
    Chuyện vui thôi , nhưng cười ra nước mắt vì ít nhiều cũng phản ảnh được nỗi đau của tuổi già , ở khía cạnh khác. , nó cũng xoa dịu được nỗi cô đơn của người sống một mình !
    Voi T , thà sống một mình hơn là sống voi người kg hiểu mình !
    Cái cảm giác có tảng đá đè lên ngực và có vài chục người reo hò vổ tay khích lệ cho anh vui
    Và cái cảm giác hất tảng đá khỏi ngực , đến một nơi thanh vắng , ngồi một mình quay lưng với đám đông ngắm nhìn dòng sông êm đềm cùng cảnh vật thanh bình êm ả , tuy buồn mà bình yên .
    T chọn hất tảng đá xuong và một mình !
    T biết anh cũng đã chọn vậy !
    Cớ sao lại buồn với sụ lựa chọn của mình hả Anh ?
    Có khi nguoi ta phải chọn giữa cái tệ ít và tệ nhiều , chứ kg phải giũa cái tốt nhất và tệ nhất , đúng kg anh ?
    Vui , giữ sức khỏe và cứ trút vào đây những gì anh thích viết !
    Buông bỏ buồn phiền để những ngày còn lại là những ngày thật bình yền !
    Thân mến !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uwh! ... Thì anh than thở chút cho nhẹ người, có khi đau khổ quá người ta còn khóc ... Sau khi khóc cũng thấy thư thái hơn. Thôi nốt bài này mai anh vui luôn! Buông!
      Cảm mến!

      Xóa
    2. Vâng, chị Tím ui! Cũng chỉ vì lười giặt vài bộ quần áo thôi. Vậy mà bây giờ cứ lãi mẹ đẻ lãi con, khó trả hết được chị ạ. Đến khổ cho cái thân em!

      Xóa
    3. Ôi giời khéo đánh trống lảng!
      Thôi thì thưa chị thưa anh em nặng trách nhiệm với gia đình với tình yêu nên mãi bấn bí vì con vướng vợ... Đấy cứ nói quách ra thế cho nhanh... Lại còn vẽ ra áo với chả quần ... Há há!

      Xóa
    4. Thế chứ,
      phải học theo Khoa thôi,
      trách nhiệm là thế...
      đáng trân trọng lắm...

      Nào ngờ cái đang trân trọng ấy bắt nguồn từ chiện lười giặt có mấy bộ áo quần...
      E chừ cả mấy chậu em cũng phải kham
      hihi...thương em trai bé cái nhầm...

      Xóa
    5. Khoa ơi chị Tím bỉ bai em này ...Há há!

      Xóa
  5. Hì......hì.....buông bỏ, chẳng níu kéo nữa. Bỏ....bỏ....hết! Thế là từ địa ngục ngồi lên tàu vũ trụ bay thẳng lên thiên đường. Hì...hì.....chắc chỉ có mình anh Sỏi làm được điều này.

    Trả lờiXóa
  6. Quá giang đến thiên đường bằng tàu vũ trụ hở? Chả biết tàu Nga hay tàu Mỹ, khởi hành lúc mấy giờ đây! Khoa đi với anh Sỏi không?
    Buông được là thanh thản nhất! đi thôi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không, em không thích địa ngục, chẳng ham hố thiên đường. Em chỉ thích được sống an nhiên giữa đời thôi anh ơi. Hí.......hí
      .......kém quá anh nhể?

      Xóa
    2. Khoa còn nhiều "nợ đời" lắm
      làm răng mà buông được...
      hihi...

      Xóa
    3. Khoa trả lời chị nhầm chỗ ở bên trên ấy , Gứm chị em nhà chị Tím cả ấy mà... Chả ai chịu buông !

      Xóa
    4. Ghê chưa...
      ừ đó, chằng ai chịu buông...như Sỏi
      thì đây, tụi chị tập trung lại em dạy cho vài chiêu để buông nhé...
      Buông kiểu thơ thẩn buồn hiu đấy mà...

      Xóa
    5. Không như chị nói đâu ...Là buông xuôi ấy chứ! há há!

      Xóa
  7. Chiều nay gió tát mưa xa
    Bông dưng lại nhớ người ta thủa nào
    Chập chờn giấy ngủ chiêm bao
    Mới hay lòng vẫn khát khao bóng hồng
    Ô kìa một đấng đàn ông
    Cớ sao anh lại nằm không một mình
    DẠO NÀY NHIỀU VIỆC BẬN QUÁ KHÔNG CÓ THỜI GIAN THƠ THẨN NAY SANG ANH ĐỌC BÀI THƠ NGHE LOÁNG THOÁNG MỘT NỖI BUỒN BỘC BẠCH MỘT CHIỀU MƯA .HA GÓP VUI VỚI ANH SỎI VÀ CÁC BẠN MẤY CÂU THƠ CÓC

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải công nhận bài thơ đói bụng(lục bát) này của chị hay quá. Hi.......hi......

      Xóa
    2. Hứ hai chị em nhà H. Anh và Khoa lại chung lưng để móc máy anh Sỏi đấy hử? Kê kích đểu anh thì nhớ đấy nha! Cả hai chị em liệu hồn!

      Xóa
    3. Há há mà sao lại gọi thơ H A là thơ đói bụng vậy ko bít? Bó tay.com!

      Xóa
    4. Khi đói thì tìm bát(lục bát), có gì đâu mà anh phải bó tay.

      Xóa
    5. Há há ! chơi chữ như em vậy thà giết anh đi còn hơn, anh chẳng thể nghĩ ra ...Thật đấy !

      Xóa
  8. Chiều nay... rồi lại chiều này...
    Quanh đi quẩn lại có ngày...

    Còn 2 từ nữa mải chơi chưa nghĩ ra. Lại sắp chiều rồi đấy anh Sỏi à. Sắp vui hay buồn đấy anh ?.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thôi đóng buồn lại anh ạ!
      Chiều nay có tý chuyện vui !
      Buồn mãi phát chán rồi , chả buồn nữa lây hết sang bạn bè.

      Xóa
  9. "Chiều nay
    mưa táp nước vào kính cửa
    Những nhớ thương bỗng nhìn thấy nhạt nhòa
    Tôi hình dung em ngồi bên tượng chúa
    Lặng cúi đầu sám hối tháng ngày qua..."
    Không hiểu tại sao mình lại hình dung tất cả những điều...trong "Chiều nay" của Sỏi...chỉ trong khổ thơ này..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi hiểu ý Tâm rồi(!)
      Tâm không được ám chỉ , hiểu lầm nghiêm trọng đấy!
      10 khổ của ngừi ta sao lại vứt hết đi, lấy mỗi khổ ấy!

      Xóa