Chẳng hiểu sao
tôi lại muốn đi hoang
Dạo ngoài đường quanh tôi toàn người lạ
Tạt quán nhỏ gọi
một cà phê đá
Thảnh thơi ngồi
chẳng vội vã bon chen.
Kệ giàu sang mặc ti tiện thấp hèn
Buông bỏ hết
những chê khen được mất
Trời bao la còn lòng người hẹp chật
Chẳng bận gì tính toán nhất với hơn.
Tiền và tình, khởi sự mọi nguồn cơn
Ồ! Hóa ra sống một mình quá ổn
Cơn cớ gì phải
loay hoay bận rộn
Chẳng ai
thương, thì ta tự thương mình.
Mặc các em cứ mắt biếc môi xinh
Bước chậm rãi một
mình ta dạo phố
Đa mang chi cho cuộc đời thêm khổ
Sống đơn sơ số phận sẽ bình an .
Vài vại bia để quên sạch bẽ bàng
Để tim óc vô tình như sỏi đá
Nợ đời này kiếp
sau ta sẽ trả
Tình với tiền vứt quách cả cho xong.
Cất bao nhiêu
đau xót tận đáy lòng
Và trong tim giấu đủ trăm vết xước
Cứ thong thả đếm chân ta từng bước
Chẳng mơ màng hay mộng ước vời xa.
Môi vẫn cười gần
giống những nụ hoa
Dù niềm vui nằm
xa tầm tay với
Và cuộc đời không giống như mong đợi
Chẳng ai chờ ai ngóng cuối đời đâu.
Chiều rơi xuống chân trời chuyển mầu nâu
Chén rượu sầu đắng chia ly đời tặng
Em muôn đời chìm sâu vào đêm vắng
Ngọn gió hờn chân chợt muốn lang thang.
Anh làm thơ hay quá, vần rất chuẩn luôn.
Trả lờiXóaThôi kệ, có khi" theo tình tình chạy, chạy tình tình theo", hihihi
Em chúc Anh vui khoẻ ạ!
Anh cảm ơn em, em nói hay quá ! Đúng là "Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo"
XóaChúc em sức khỏe! @};-
Có đôi khi mình cũng muốn đi hoang...
Trả lờiXóa:D
Cứ lên đường thôi! Nào ta đi. :))
XóaỪ ...đôi lúc tình cũng muốn đi hoang
Trả lờiXóaCho cõi lòng vơi đi niềm băng giá
Vì cuộc đời vốn không là tất cả
Là mây trời gió thoảng thế mà thôi
Nhưng có khi tình ái thật tuyệt vời
Là cơn mê là sợi dây vướng vít
Trói buộc ta nơi phương trời mù mịt
Cho hồn ta vương vấn mãi không nguôi
Bởi thế nên tình yêu rất tuyệt vời
Sống trên đời không yêu là uổng phí
Để mai sau về bên kia yên nghỉ
Lại tiếc nơi trần thế lắm yêu thương ...http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/21.gif
HN sang tha8m chia sẻ với anh.
Chúc anh ngày cuối tuần thật vui nhé anh!
https://media.giphy.com/media/3oEduLc2GqktCAoCTm/giphy.gif
Cứ thấy buồn là lại muốn đi hoang
XóaDẫu với anh tình đã thành băng giá
Biết rằng yêu không phải là tất cả
Thích thả hồn trong gió thoảng em ơi
Những phút dạo hoang cũng thật tuyệt vời
Chẳng ràng buộc trong cõi tình vướng vít
Bước chân đi trong bụi đời mù mịt
Cho hồn ta thả lỏng rất thảnh thơi
Một mình thôi cuộc sống cũng tuyệt vời
Không mắc mớ vô công và uổng phí
Rồi đến lúc chán chơi ta ngồi nghỉ
Bỗng mừng reo đã thoát khỏi đau thương .
Hì hi! Họa vui theo thơ em! Mong em vui và hạnh phúc!
@};- @};- @};-
Đi đến đâu rồi anh Sỏi hix :)
Trả lờiXóa@};- @};-
XóaAnh đi đến "Nhị Kỳ" rồi, chắc cũng sắp tới Tam Kỳ em ạ! Hihi!
Hí hí :)
Xóa@};- @};- Hì hì!
XóaChời! Bài thơ của Sỏi quá hay! Chị bó tay theo ko hết 8 đoạn đâu. Hic hic!....
Trả lờiXóa......
"Người" đi hoang ta cũng muốn đi hoang
Thèm lang thang ngoài trời trong đêm vắng
Nhưng ngặt nỗi đàn bà đi chẳng đặng
Mượn câu thơ giải chút đắng bờ môi...
.
Biết cuộc đời không như ta mong đợi
Luôn âm thầm tự hỏi "sống sao ta"?!
Thèm tự do la cà nơi mình thích
Mặc kẻ nhìn cười háy nguýt khen chê.
.
Chán ghét tất mọi thói lề xưa cũ
Trói tâm ta như loài thú cùng đường
Bóp nghẹt tim bỏ đói cả yêu thương
Ta vứt hết chẳng nhún nhường mặc cả
.
Hồn nguyên thủy sáng như tờ giấy dạ
Áo lụa vàng chưa phá nét ngây thơ
Nhớ vu vơ và giận cũng dại khờ...
Thuở tình yêu còn ngẩn ngơ chưa hiểu
.
Không lấy chồng nếu đuợc cho chọn lại
Chẳng dại gì chui vào rọ đầy gai
Làm tù nhân suốt mấy chục năm dài
Khi đuợc thả ta đã già, ôm bệnh (hihi)
.
Lão thượng đế nhiều mưu ma toan tính
Cho tay này phỉnh nịnh hớt tay kia
Khi biết đuợc kiếp người là vô nghĩa
Việc mình làm thiên trả địa "ruồi bu"
.
Tay cáu bẩn tóc rối bù nhắm mắt
Vội ra đi quây quắt hỏi về đâu?
Chưa kịp nói hết câu cùng con cháu
Hồn sa vào quỷ đạo cõi thiên thu...
.
Sống trên đời ai hưởng nhiều lạc thú
Chứ riêng ta khóc đủ cả một đời
Nghẹn đến nỗi chẳng kêu than trời đất
Tất cả là ảo ảnh đấy "người ơi!"...
.....
Chúc Sỏi khỏe, vui.
XóaNgười cô đơn ai cũng muốn đi hoang
Thả bước chân thả hồn trong đêm vắng
Thả cuộc đời trong đêm đen thầm lặng
Và mơ hồ gặm môi đắng thảnh thơi
Khi cuộc đời không giống như mong đợi
Cảnh trớ trêu cứ bày phơi rất nghịch
Nên đi hoang là việc làm rất thích
Mặc ai cười ai khích bác khen chê
Nếu có phải “Giấy rách vẫn giữ lề”
Phải cao ngạo áo quần sao cho bảnh
Và đi lại bằng xe sang rất chảnh
Ta cóc cần không đắn đo mặc cả
Sống giản đơn và thấy vui trong dạ
Và thong dong thả bước ở trên đường
Không bao giờ đẹp đẽ lối “cải lương”
Rất bình thường ai hiểu sao thì hiểu
Không màng tiền không ham hố tình yêu
Hoa hồng đẹp nhưng rất nhiều gai nhọn
Ai thích hoa thì tùy thôi cứ chọn
Ta đứng nhìn cùng với bọn dở hơi
Tự thấy mình không hiểu hết cuộc đời
Giữa bất công không kêu trời chấp nhận
Kệ ai đẹp và tiền nhiều như đất
Vẫn lên đường rất thật muốn đi hoang
Cảm ơn sự nhiệt tình của chị với một bài thơ hay, dài và đầy tâm trạng! @};-
Hiểu tại sao anh lại muốn đi hoang
XóaMuốn lang thang ngoài đường toàn người lạ
Chỉ vì anh, thích uống cà phê đá
Ngồi một mình tiền chẳng trả cho ai....(hihi)
.
Kẻ giàu sang bủn xỉn có gì sai
Sống bần tiện sẽ có ngày trả vốn
Lòng chật hẹp người hơn thua khốn đốn
Hỏi có cần tốn sức đến thế chăng?
.
Tình với tiền khởi sự mọi nguyên căn
Sống một mình sâu nếp nhăn năm tháng
Bận rộn đi "nhàn cư vi bất thiện"
Điều trước tiên phải biết tự thương mình
.
Không nhìn em sao thấy mắt môi xinh?
Bước chậm rãi để lén nhìn đấy hở!?
Ngại đa mang lắm khi càng ương dở
Khó an bình lòng luôn sợ hẩm hiu...
.
Vài vại bia quên gió lạnh buổi chiều
Bắt đầu óc lừ nhừ trong giấc ngủ
Nợ kiếp này, sau khó lòng trả đủ
Tiền với tình là lạc thú ở đời...
.
Không có nó cuộc chơi này vô nghĩa
Lão thầy tu lo chia kinh gõ mõ
Mong gom tiền chất đầy giỏ luân hồi
Bản thân tiền đâu có tội chi mô...
.
Sao cứ vẽ như trận đồ bát quái
Lạc chân vào khó quay lại tìm em
"Em muôn đời vẫn là em sầu mộng"
Nắm tay nào mình sóng bước đi hoang...
......
Hihi ....
Anh biết thừa em không dám đi hoang
XóaTìm niềm vui trong muôn ngàn xa lạ
Chân em mềm còn đường đi toàn đá
Không tốn tiền chẳng vướng víu vào ai
.
Em ở nhà cũng chẳng có gì sai
Kinh doanh thơ bốn bức tường làm vốn
Không lãi lời không rơi vào khốn đốn
Ăn một mình đau tức một mình chăng
Chẳng tốn tiền mà em vẫn sống nhăn
Da bớt hồng vài vết hằn năm tháng
Tóc pha sương mà em cũng đâu màng
Cứ thương ai sao em chẳng thương mình
Nhớ ngày nào em mắt biếc môi xinh
Cổ ba ngấn anh trộm nhìn áo hở
Tháng năm dài mắt môi giờ rất dở
Ai cũng già đánh mất nét đáng yêu
Dũng cảm lên em hoang bước mỗi chiều
Để níu lại những gì mình đã mất
Để tự ta sống cuộc đời rất thật
Chiêm nghiệm về được mất bấy lâu nay
Còn bao nhiêu mắc mớ ở đời này
Ghi vào sổ kiếp sau ta sẽ trả
Đủ cả vốn lời thảnh thơi tao nhã
Cả môi trường hoang dã đã trót vay
Khi con người lúc bế tắc loay hoay
Thì đi hoang là liệu trình hay nhất
Ta cất giấu cả những gì bí mật
Xa lạ rồi chẳng thổ lộ cùng ai
Tiền và yêu có thể anh đã sai
Đem vứt quách cần gì lưu luyến mãi
Yêu với đương là yêu tinh yêu quái
Buông bỏ rồi bùa ngải cũng vô duyên
Em có biết những lúc thấy buồn phiền
Cứ tắc lưỡi đi ra đường xong chuyện
Và cứ thế một ngày kia thành nghiện
Vương vấn buồn là lại muốn đi hoang.
Há há!
Một đôi lần em cũng muốn đi hoang
XóaCho khuây khỏa nỗi buồn thương hận tủi
Nhìn đường phố người chen chân đầy bụi
Em ngại ngần có "xúi" hổng dám đi...(hihi)
.
Dũng cảm ư - Em hoang bước làm gì?
Đâu níu được tuổi xuân thì đã mất
Sống một mình đủ cho em sống thật
Chiêm nghiệm thêm càng thấy mất nhiều hơn
.
Có bao nhiêu vướng mắc lẫn giận hờn
Em buông bỏ chỉ kiếp này phải trả
Khi thở hắt xuôi tay là ta đã
Xong một đời vất vả cõi thế gian
.
Con người em lúc bế tắc lại càng
Ngồi trầm mặc để tam can yên tĩnh
Liệu trình hay là ta nên suy tính
Vượt gian nan lòng kiên định lẽ đời
.
Tình và yêu tạo hoá bày cuộc chơi (1)
Người trần thế lắm vẽ vời huyễn hoặc
Không tình yêu thế giới này " chết chắc "
Và con người đã tuyệt chủng từ lâu
.
Anh có biết lúc em thấy khổ sầu
Em tặc lưỡi vung tay cho qua hết
"Thôi kệ " đi ngày mai quên mỏi mệt
Dẫu có buồn không theo vết chân hoang...
....
(1) Tình yêu quà tặng của tạo hoá!
Hihi chị nghịch ý với em cho vui nghen.
Chị sửa:
XóaTâm can
Tiền và yêu
Hic hic
Anh yêu thích những phút thả hồn hoang
XóaLàm khuây khỏa nỗi buồn thương hận tủi
Hy vọng tìm thấy một chút niềm vui
Hay chí ít cũng quên tình xưa cũ
Mọi cố gắng quá nửa đời đã đủ
Được bao nhiêu và những gì đánh mất
Đâu dối gian và đâu là sự thật
Ôi sao thèm cái nắm chặt bàn tay
Còn bao nhiêu vướng mắc giữa đời này
Anh tự biết kiếp này không thể trả
Dâu bể phong trần trọn đời vất vả
Chẳng hiểu gì về thong thả bình an
Buồn yêu đương sẽ kéo dài vô hạn
Chỉ đi hoang mới có cơ trấn tĩnh
Không dỗi hờn chẳng đắn đo suy tính
Hẹn hò chi chút niềm tin vội vã
Tình và tiền là cuộc chơi tạo hóa
Chẳng cùng ta sinh ra ở trên đời
Và khi chết cũng đến bỏ cả thôi
Thì vứt quách thứ “giời ơi đất hỡi”
Em có thể cùng anh nắm tay chơi
Cùng rảo bước lúc mặt trời đang tắt
Ngắm phố phường ngọn đèn khuya hiu hắt
Làm đời thêm ấm lại giấc mơ hồng.
Hihi! @};-
"Tình và tiền là cuộc chơi tạo hoá"
XóaĐã theo ta từ lúc mới tượng hình
Không tiền cha, đâu nuôi nổi sinh linh
Thiếu tình yêu mẹ khó lòng mang nặng...
.
Sao lại bảo chẳng cùng nhau tấm mẳn
Chẳng cùng ta "chốt chặn" ở trên đời? (Hihi)
Khi chết đi để lại hết anh ơi!
Cho con cháu đời sau ngồi thừa hưởng ( híc híc!)
.
Em có thể nắm tay anh tưởng tượng
Ngáng chân chiều nhìn hướng mặt trời buông
Ngắm phố buồn ngọn đèn khuya hiu hắt
Không tiền tình anh có chắc ...thật không?
.....
( không tình tiền anh có chắc thành sự thật không )
Hí hí hí
XóaTình với tiền hai thứ ai cũng ước
Nếu là tình ta có được ra sao
Và hạnh phúc nó có thật thế nào
Không phù phiếm hồ nghi trong tình cảm
Còn đồng tiền lụy nó đời ảm đạm
Nếu vì tiền mà đụng chạm nghĩa nhân
Với anh đây nhiều mấy cũng cóc cần
Tiền bất chính tình hồ nghi không thích
Nói như vậy cho ra chiều thanh tịnh
Cũng xác thân đang sống ở trên đời
Ba đồng lương chỉ cần có thế thôi
Cũng đủ để hết đời không vướng bận
Tiền và tình luôn thân cận bên ta
Tiền bên này và em ở bên kia
Đã là bạn không bao giờ cà khịa
Làm tổn thương tự trọng một đời ta.
Đặt bày ra mà nói thế chứ Sỏi "tiền nghèo kiết xác, tình ế chỏng chơ"...Muốn cũng chẳng có nên thôi, chẳng muốn mà chi! Hihi! :))
Hihi...
Trả lờiXóaSỏi anh muốn đi hoang cho phỉ chí
Phận làm trai luôn mang khí tang bồng
Vì cuộc đời là sắc sắc không không
Vương vào chi chữ tình cho mỏi mệt
Cuộc vui nào cũng đến hồi chấm hết
Người xa người tình nghĩa chẳng còn chi
Chén ly bôi tiễn biệt lúc phân kỳ
Là kết thúc chuyện tình trong mộng ảo
Chỉ còn ta giữa dòng đời giông bão
Có hề chi khi đã quyết đi hoang
Thà sáng lên trong một phút huy hoàng
Rồi vụt tắt trong biển trời lồng lộng...
HN sang thăm chúc anh buổi chiều thật vui với ĐI HOANG nhé anh!
http://i1067.photobucket.com/albums/u422/thienngavu1/Haveaniceday.gif
Đi thôi, anh buồn là muốn lang thang
XóaĐi cho quên bụi tình năm tháng xấu
Một chút dừng chân mà bạc trắng đầu
Tìm bình yên nơi chẳng dấu thân quen
Đi để đến nơi không có ánh đèn
Nơi không rõ những nỗi buồn xót lại
Thả hồn hoang trên những triền hoa dại
Nói như em là “phỉ chí tang bồng”
Để chấm dứt cuộc tình trong ảo mộng
Hay chia tay giông bão của đời ta
Bằng đôi chân lắt lẻo dặm đường xa
Bạn trữ tình của tháng ba trăng lạnh.
Anh cảm ơn em đã sang thăm và chia sẻ! @};-