Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

25/05/22

SẼ MÃI YÊU EM


Mấy năm rồi
thời gian đủ để một người có thể quên một người
để một con tim không còn vương vấn.
đằng đẵng tháng năm trong ký ức nổi chìm mộng mị
phải quên em
cứ nhủ quên em
quên đi
nhưng nỗi nhớ nó chẳng chịu nghe lời.
Lương duyên tơ nguyệt hay sao
như một sợi dây trói lấy buộc vào
hai con tim mong manh mềm yếu
lạ lắm nhé có những chiều nhàn rỗi
không buồn phiền vẫn tựa gối bâng quơ
nghe tâm tư trống trải nhớ thẫn thờ 
tim mơ màng 
yêu em nhiều lắm lắm
nhớ em trong lặng thầm
nói bao thương mến chẳng nên lời
nghĩa là có cả thầm thương, trộm nhớ
nghĩ về một nơi có con đường bờ biển
em bên anh
ta đã bên nhau
hai tâm hồn say mê rực rỡ
tiếng cười, giọng nói 
dịu dàng ngọt như một chén trà sen
anh nhận ra một điều gì đó quen quen
nó cứ cồn cào, cứ ngổn ngang
khi vui vui lúc thẫn thờ
cái sự ấy dần lớn lên
chiếm lĩnh tim anh
nó bắt anh nghĩ về em nhiều hơn
nhớ em nhiều hơn.
anh thành ngu ngơ, khờ dại
ôi! Hội chứng yêu
yêu rất bình thường, tự nhiên chân thật
yêu em đấy, em biết không?
Nào ai hiểu nỗi nông sâu.
Cứ thế yêu lắm trong cái riêng tư
trong sự tôn trọng thầm lặng
hôm nay cũng vẫn nguyên si như vậy
anh hiểu rằng em cũng biết được điều này
cuộc đời chẳng thể mãi êm đềm
lúc xa em sao mà buồn quá đỗi
chúng ta không ai phụ lòng nhau
em không phụ anh
đời cũng không phụ anh
chỉ là tự anh phụ anh mà thôi.

Em đẹp lắm
một trăm người nhìn thấy em 
họ đều khen xinh thế
anh có chút khiếm thị nhưng không mù hẳn
đâu đó lại còn được ngửi, được cầm nắm và ôm ấp cái đẹp ấy
chắc chắn những nét đẹp trời cho em 
đã ngấm vào xương tủy máu thịt của anh rồi, thấm lắm rồi
hình ảnh em còn nguyên đó
anh vẫn vào FB của em
hôm thấy hình đại diện của em màu đen
anh hiểu chuyện gì đã xảy ra
“Cái còn thì vẫn còn nguyên – cái tan ngỡ tưởng vững bền vẫn tan”
duyên là thế để hôm nay anh ngồi đây
để nhớ, để buồn, để nghĩ về em
với những kỷ niệm ngọt ngào trong tim.

Có lúc anh thầm mong em nên quên anh
như quên một người xa lạ vô tình thoáng qua đời
rồi nghĩ lại em chẳng thể quên nổi anh đâu
cho dù thêm mấy mươi năm nữa
nỗi nhớ một thứ tài sản chung của hai đứa
sẽ luôn tồn tại ở một nơi sâu kín nào đó
trong trái tim cả hai.

Xin được nhớ em mãi
người duy nhất 
anh giấu nhẹm trong tim
một con tim anh mong manh 
như “chim sợ cành cong”
không đủ mạnh mẽ và liều lĩnh
vì thế, anh chỉ dám lặng lẽ bên em
lặng lẽ yêu em, bằng niềm vui sâu kín
Cũng đã lâu lắm rồi nay anh phát âm thành lời rằng “ Anh yêu em”
hôm nay cảm xúc trong lòng dâng lên cực điểm
anh muốn chúng mình có cái 
để cùng hướng về nhau.
Hải Phòng khi hạ tràn về nắng lôi và kiêu ngạo.
hoa phượng là đặc sản của thành phố mà giời đày rụng rơi nhễ nhại.
Lòng người bề bộn yêu thương!

Về Đà Nẵng.
Viết xong đọc lại thì thấy khá lủng củng, nhưng thôi đó là cảm xúc, nghĩ sao viết vậy.

4 nhận xét:

  1. Nặc danh4/6/22

    ❤️❤️❤️

    Trả lờiXóa
  2. Yêu nhiều dữ dzậy anh Sỏi, :) :) :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế mà lúc nào cũng than rằng thiếu thốn !

      Xóa