Muốn thanh cao đi lên trời mà ở!   

31/12/14

CHỮ VỚI CHẢ NGHĨA


      Câu thơ “Lá trúc che ngang mặt chữ điền” trong bài Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử cho đến nay vẫn gây nhiều thắc mắc. Không thỏa mãn với cách giải thích trong sách giáo khoa, nhiều nhà văn, nhà thơ tự đi tìm câu trả lời riêng.
       Nhiều người, trong đó có cả các nhà nghiên cứu, cho rằng đó là câu thơ tả một “cô thiếu nữ thôn Vĩ ” đang e ấp, thẹn thùng nhìn khách phương xa qua kẽ lá. Sách giáo khoa Ngữ văn lớp 11 xuất bản năm 2007 cũng chú thích mặt chữ điền theo nhân tướng học, “là loại tướng mạo ứng với đức tính thật thà trung hậu”.
       Theo hướng này, rất đông các thày cô giáo cho rằng đó là khuôn mặt của bà Hoàng Cúc, người mà Hàn Mặc Tử yêu tha thiết và lúc đó đang ở thôn Vĩ Dạ…

30/12/14

Vẫn HỌC



          Dạo web thấy mấy ông "Chư"tai rõ to, mặt rõ lớn, như cái ông Truyền hay ông Giá phát ngôn như cứt. Tôi đêk muốn nói rõ họ và tên lót, vì sợ làm xú uế dòng họ Trần oanh liệt. Đọc xong ngồi ấm ức chống tay giữ cằm, sợ cằm nó rơi. Chợt nhớ, cái ông  M. Gorki nào đó nói chuyện có những câu rõ hay:

28/12/14

HỌC

           Đọc sách nghĩa là đi học. Khi đã học được “một sàng khôn” rồi thì cũng thu hoạch được “một rổ dở hơi” chứ chẳng ít. 
  

24/12/14

THÔI...THÔI...THÔI THÌ ...!


Đã bao lần muốn dứt dây
Dứt dây dứt được nhưng lây sang rừng
Thôi thì đã quyết là dừng
Biết vôi bạc bẽo thì đừng có ngu

21/12/14

PHỤ NỮ & CHÂN LÝ


        Tự dưng ta muốn tạo cho mình một thị trường ảo và muốn nó tiếp cận với chân lý.
        Không có phụ nữ xấu.
        Chẳng lẽ điều này là chân lý, cái kiểu chân lý nói rằng trái đất hình vuông của cái ông đéo gì ngày xưa. Dĩ nhiên nó đứng im. Trong khi Tây lại bảo nó quay tít.
        Nhưng thôi nó quay hay không quay kệ mẹ nó, chỉ biết môi của chị em phải mềm. Đừng để khi gặp gỡ của những đôi môi bọn vũ phu nó lại có cảm giác môi em làm bằng cao su (Chẳng lẽ nói nó giống cái xăm xe đạp Sao vàng) Cảm giác ấy có liên quan với chân lý trái đất quay.

20/12/14

XÕA CHUYỆN


        Những cô gái Hà Nội, ai đó nhìn vào họ thấy ngại.  Con gái HN khó mô tả, Cái kiểu hình ảnh gái sao lại thấy như bức tranh cổ điển mà lại rất hiện thực, phải uốn lưỡi nhiều lần vẫn không dám nói một lèo cho xong câu chuyện. Nếu được nhận xét về họ thì tôi sẽ nói thế này;
        Gái HN nếu có máu xịn của cha ông gốc Hà thành thì có nghĩa là con nhà khá giả, cũng có thể rất giầu. Đường nét thân thể thì chau chuốt, eo ót dùng làm đối chứng cho chuẩn và đẹp. Học phổ thông  toàn trường điểm, trường chuẩn và trường tốt. Về điều kiện hoàn thiện của một nhân cách thì rõ họ là số 1.

19/12/14

LỖI CHIỀU


Đêm chưa buông
Đèn đường đã bật vô duyên
Anh không no không đói túi không tiền

Chân bước nặng nề
Trong trạng thái bị tình khủng bố
Anh ngỏ lời
Người ta từ chối
Đêm buông sương muối

Gió khẽ thì thào:
Ngươi đã bị thương về đi rồi quen!

18/12/14

PHẢI


                   Hai cô nàng chắc tuổi “Băm”, chụm đầu trò chuyện, Tớ chẳng liên quan, bao nhiêu thì thầm của họ thì họ dùng, mà họ còn chuẩn bị cái gì nữa. Chợt một nàng nói ; “bây giờ việc gì cũng phải có cái này” . Tớ không tọc mạch, không xấu nhưng ông Tây PAPLOP đã bảo đó là phản xạ, tên của loại phản xạ này là “Phản xạ cái gì đấy”. Nhìn sang thì cái mà họ nói đến chính là cái phong bì.
           Tớ tán chuyện cái PHONG BÌ, nghĩ luôn và nghĩ nhanh đến ông thủ tướng nói phải loại bỏ ngay văn hóa phong bì. Gọi tệ tham nhũng nhiêu khê là văn hóa…

17/12/14

Góc NHÌN


          Không phải là góc của Alan Phan mà là góc của gã.
          Gã đứng ngay lối ngõ nhà mình nhìn ra đường, Người ta qua lại như nước. Cuộc sống hiện đại ngày càng giống một dòng sông ô nhiễm cuồn cuộn chảy.           
          Cuộc sống không ngừng thay đổi. Đúng là như vậy, là một giọt nước nhỏ trong trong dòng đời ấy, bị cuốn theo và hòa tan thụ động thôi.       

16/12/14

CHUYỆN THÁNH


                Tuần vừa rồi không có gì mới nhưng có một sự kiện chờ đón đó là lễ bốc thăm Champions League vòng lốc ao. Mình chỉ còn quan tâm bóng đá ! Chả biết một đời người xem được bao nhiêu vòng.
               Vâng chỉ có thế! khác tuần trước cộng đồng mạng mẽo xôn xao vụ ông Lập (Anh hùng bàn phím) bị nhập kho. Tốn bao nhiêu thì giờ và bàn phím về chuyện này.   

12/12/14

THỜI KỲ TỰ KỶ


           Thì là tôi đây, tôi đã không tin tôi là tôi, tôi véo thật mạnh má mình và tôi thấy tôi đau. Đúng tôi là tôi chứ không phải là ai khác. Tôi chỉ nhận ra mình khi làm một cái gì đó!
          Tôi viết blog là do tôi rất hài lòng với sự có mặt của một thú chơi. Một lối chơi vui mà đẹp. Nhưng cũng phải công nhận nhiều khi tôi viết cẩu thả, viết cho vui, có thể còn viết bậy.
           Bạn blog của tôi cũng có bạn yêu nhưng cũng có bạn ghét. Văn của tôi khi đọc có thể làm cho bạn buồn cười, cũng có thể làm bạn tức. Sự thể cái lối chính chủ theo kiểu vô hình của mạng ảo làm tôi thỏa mãn nhiều chuyện.

11/12/14

CƠ QUAN


            Từ đầu TĂNG BẠT HỔ đi sang chợ trời Hà Nội, qua đường Hàng chuối. thấy có đề ngay cổng 39 hàng chuối HLHPNVN. Hơ hơ buồn cười, cơ quan quan trọng này của chị em đặt trụ sở ở “HÀNG CHUỐI” phải rồi, nhưng giá như ở số 69 thì tuyệt hơn.
          Tí tởn nhớ giai thoại xưa. Ngày ấy một đoàn lính chiến áo bạc màu, người Hà Nội vào thăm chiến trường xưa là địa đạo Củ Chi. Trong đoàn có một người pha trò; “Tớ nhớ ai đó có một câu đối rất hay chưa có ai đối chỉnh. Giờ ngồi đây đứa nào đối được tớ mất không cho cái cầu Long biên”. Rồi anh ta đọc dõng dạc “CÔ GÁI CỦ CHI CHỈ CU HỎI CỦ CHI” Đọc xong dăm phút thì có một chàng trai trẻ nói to bảo … Để em! Anh ta nói trong phấn khích; Em không lấy cầu Long biên mà lấy em gái anh thôi…!

08/12/14

LẺ LOI

Đấy !
Lại thêm một nữa đi qua
Thêm lần "tặc lưỡi" vừa hòa trời mây
Kìa!
Lại một lần  nữa sầu đầy
Lại thêm một nữa em đây vô tình
Ơ!

06/12/14

"NHO CÒN XANH"



          Từ câu chuyện “Con cáo và chùm nho” của Aesop. Người ta thường nói và biến nó thành câu thành ngữ "nho xanh" hay "nho còn xanh lắm" được sử dụng, để nói đến việc cố phủ nhận giả tạo một mong muốn, vì không đạt được hoặc chê bai và giả vờ khinh khi những gì mà họ không đạt được.

04/12/14

TỤC VỚI CHẢ NGỮ

                Mấy ngày giời nhà em không vào được mạng. Có thể là tại cái máy phò nhà em. Cũng có thể tại đường ống dẫn mạng vào nhà bị vỡ. Em không dám chắc vì cũng có thể là tại cái lúc người ta mở cửa mạng cho vào thì em lại không biết đường mà vào, nói túm lại là tại em hay tại ai thì em cũng chẳng biết rõ.
                Bỗng! Nay lại vào được, nhưng lúc này chưa có nhiều thời gian để viết nên chỉ vê vê ngón tay lướt web,  đọc tin tức trong luồng, những tin tức khác sẽ tìm hiểu từ từ sau. Mấy nay chắc mới lập lại hòa bình, chẳng thấy cái máy bay nào rơi và cũng không có xe lao xuống vực…

01/12/14

LỠ THÌ


          Trang Hạ có câu đúng như sơn và sắc như dao để "thiến": … “Tôi nghĩ một cái chim kẹp giữa hai cái chân chẳng quyết định được sự tử tế của một con người và hạnh phúc của một cuộc đời.”
          Anh đéo bàn đến sự tử tế hay là hai cái chân, anh chỉ nói chuyện hệ lụy đến cái vật bị kẹp giữa hai cái chân... Khi bé cha mẹ bế ẵm, nuôi lớn, đến chỗ vạch vôi là bạn phải lấy vợ, nghiệt ngã chưa nào. Cách gì cũng không tránh được trừ khi bạn là một vĩ nhân.